Long Ngạo Thương Khung

Chương 98 - Vô Tình Kết Thù

trước
tiếp

Trong hang động sáng rõ và rộng rãi, ở trước mặt Du Vân đứng ba con rối Kết Đan trung kỳ, tay cầm một thanh kiếm, ở phía sau ba con rối là một chồng linh thạch sáng bóng. Du Vân vừa bước một bước thì ba con rối này cùng xông lên, Du Vân không dám lãnh đạm, tạo ra mười mấy cây bằng chùy phóng đến.

“Phanh! Phanh! Phanh!”

Những bằng chùy đập lên thân thể những con rối này nhưng bohn chúng không có việc gì mà cứ phóng tới trước, giơ cao thanh kiếm lên chém xuống, Lưu Tinh Kiếm bay ra đón đỡ những thanh kiếm này.

“Phanhhhh!”

Ba con rối đập bay Lưu Tinh Kiếm rồi tiếp tục chạy tới gần Du Vân mà chém, Du Vân ngưng tụ ra một cái băng thuẫn mà đỡ những thanh kiếm này chém xuống.

“Phanhhhh!” “Rắccc!”

Vì lực của ba thanh kiếm quá mạnh khiến băng thuẫn nứt ra những khe hở mà Du Vân lợi dụng ba con rối chưa lấy lại thăng bằng để tiếp tục tấn công thì hai tay biến thành trảo mà quơ mạnh vào ba con rối.

“Phanh! Phanh!”

“Cánh tay” của Du Vân tê rần lên, thân thể của ba con rối này cứng hơn hắn nghĩ nhiều, nhưng mà không chờ ba con rối chạy tới, Du Vân tay phải giơ lên nhấn một cái, một bàn tay lửa một trượng nhanh chóng xẹt tới đập mạnh vào ba con rối.

“Oanh! Ầm!”

Thân thể của bọn chúng bị đốt cháy thành tro bụi. Du Vân thở nhẹ một hơi, nếu không có cái chưởng phát mà với độ cứng cỏi của con rối thì Du Vân chiến đấu đến không biết khi nào, Du Vân chạy tới đống linh thạch sau đó thu vào rồi bước ra hang động, Du Vân đi vào những hang động khác, không cần mất thời gian chiến đấu, mỗi một hang động Du Vân đều đánh ra Hỏa Ấn thiêu rụi những con rối sau đó thu hoạch và đi ra, mà tầng thứ năm này không phải chỉ mỗi đan dược, còn có linh thạch, các loại dược thảo được để trong mấy cái hộp ngọc còn có khóang thạch và các loại tài liệu. Du Vân cũng không thăm dò hết các hang động mà bay thẳng vào trong, mà lúc Du Vân bay đi tìm kiếm cửa vào tầng thứ sáu thì sáu người kia cũng vào đây. Sáu người này lập tức đi vào các hang động.

Một tiếng sau, sáu người này đi ra, trong đó bốn người vẻ mặt thì bình thường chỉ có Châu Hòa và một tên Hải tộc thì vẻ mặt giận dữ, bởi vì họ chiến đấu vất vả với mấy con rối xong thì không thu hoạch được gì.

“Là ai? Là ai dám chơi ta?”

Châu Hòa vẻ mặt giận dữ mà thét lên khiến cho bốn người kia giật mình rồi chợt hiểu ra.

“Chắc chắn là có kẻ đi vào trước. Hừ đợi ta tìm được chắn ta nhất định sẽ xé hắn ra từng mảnh nhỏ…”

Tên Hải tộc kia cũng rất giận dữ, ở trên người hắn vảy cá nổi lên khắp nơi…

“Chúng ta cũng mau chóng đi thôi, ở đây toàn đồ của Kết Đan trung kỳ, chúng ta ở đây thu hoạch thì cũng không sử dụng gì nhiều.”

Trần Cảnh nói với hai đồng bạn rồi dẫn hai người bay đi.

“Chúng ta cũng đi thôi…”

Lam Hải đứng suy nghĩ một chút rồi liếc về mấy hang động sau đó gọi hai người bên Hải tộc bay đi.

Mà Du Vân cũng không biết việc làm vô tâm của mình đã kết thù với hai người đằng sau, mà cho dù biết thì Du Vân cũng không để ý lắm, bây giờ hắn đang đứng trên không trung mà ngước đầu lên nhìn một đám mây đang đứng bất động trên không trung, đám mây khác với những đám mây khác, Du Vân suy nghĩ một chúy rồi bau vào trong đó, mà đám mây này là cửa vào tầng thứ sáu của cung điện.

Mà ở tầng thứ sáu này xung quanh chất đầy khoáng thạch, các tài liệu luyện khí tài liệu nhưng được bao trùm bởi trận pháp và vây xung quanh là những con rối có tu vi Kết Đan trung kỳ và hậu kỳ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.