Chư vị chưởng môn nhân thập đại môn phái do Bạch Vân tôn giả cầm đầu được hai ả thiếu nữ áo vàng xinh đẹp đưa vào trong Luân Hồi cung gặp Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ.
Vừa bước vào nội điện, tám vị nam nữ chưởng môn nhân đưa mắt nhìn vào tất cả đều sửng sốt.
Trên chiếc giường long phụng dát vàng, cẩn ngọc, một ả thiếu nữ đẹp mê hồn, vận cung phục màu vàng bằng lớp lụa mỏng, dáng chặt vào thân hình nảy lửa đang ngồi dựa vào chiếc gối thêu con phượng hoàng xòe cánh.
Sắc đẹp của ả làm cho tám vị đạo nhân đã phải ngẩn ngơ. Các nam đạo nhân thầm đọc kinh để trấn áp lòng tà đang trỗi dậy.
Ả thiếu nữ áo vàng chắp tay cung kính:
– Bẩm Cung chủ. Nô tỳ đã đưa chư vị chưởng môn nhân vào rồi, xin Cung chủ phát lạc.
Ả thiếu nữ đẹp mê hồn phất cánh tay lên, cất giọng trong như rót ngọc:
– Lui!
Ả thiếu nữ áo vàng xinh đẹp cúi đầu, rồi tháo lui ra đứng phía ngoài cùng ả kia.
Từ Bạch Vân tôn giả, Giác Ngộ thần tăng, đến Thần Địch tiên nương và tất cả không một ai tưởng nổi ả thiếu nữ đẹp mê hồn ngồi trên chiếc giường long phụng kia lại là Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ.
Nếu tính ra đến nay Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ tuổi đã trên bát tuần, nào ngờ trông như một cô gái tuổi trạc , mơn mởn xuân xanh, xinh đẹp như một thần tiên giáng trần, bất cứ ai nhìn qua thảy đều phải rụng rời tay chân, tiêu tan hồn phách, dù là thù nhân muốn giết ả cũng không thể xuống nổi tay kiếm, tay đao hoặc chưởng lực.
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ vẫn thản nhiên ngồi dựa vào chiếc gối thêu long phụng.
Ả trỏ tay về phía hàng ghế cổ mộc chạm trổ tinh vi, cất giọng oanh vàng yêu mị:
– Thỉnh mời chư vị an tọa.
Như có một sức mạnh màu nhiệm không thể cưỡng nổi, bọn Bạch Vân tôn giả lần lượt ngồi xuống ghế. Họ đưa mắt nhìn nhau ngấm ngầm ra ám hiệu.
Không thấy lão Bắc Khuyết Thần Ma trong Luân Hồi cung và cũng không có một tên cao thủ nào hộ vệ, khiến cho bọn nam nữ đạo nhân rất ngạc nhiên.
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ nhìn hai ả thiếu nữ áo vàng bằng đôi mắt thu hồn:
– Dâng trà!
Hai ả thiếu nữ áo vàng ứng thanh lui về phía sau phút giây bưng hai kỹ trà ra.
Hai ả cầm chiếc bình vàng rót vào tám cái chung bích ngọc tuần tự dâng cho bọn nam nữ đạo nhân tám người …
Bạch Vân tôn giả tiếp lấy chung trà đưa mắt nhìn bảy vị nam nữ đạo nhân ngầm ra hiệu hãy đề phòng có chất kịch độc trong trà.
Như đoán được ý nghĩ của họ, Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ cất giọng lảnh lót:
– Thỉnh mời chư vị uống trà. Trong bình trà không có chất kịch độc hay mê hương nào đâu.
Ả cười giọng yêu mị:
– Tám chung ngọc đó là loại ngọc từ bên xứ Thổ phồn, có chất giải độc, nếu trong trà có độc tự nó đã giải trừ không cần phải có thuốc giải, chư vị hãy uống đi đừng sợ.
Một ả thiếu nữ áo vàng rót một chung, cung kính dâng hai tay cho Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ.
Ả tiếp chung trà, kề lên đôi môi anh đào uống mấy hớp chứng tỏ cho tám vị đạo nhân biết trong trà không có kịch độc như lời ả vừa nói.
Bọn đạo nhân vẫn còn hoài nghi trong lòng không ít, nhưng nếu chối từ không ưống, Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ cho là những kẻ khiếp nhược, thấp kém còn gì uy danh của thập đại môn phái, và đâu còn cái tư thế mạnh để đàm đạo với ả.
Bạch Vân tôn giả đưa mắt nhìn đồng bọn rồi uống cạn chung trà.
Bảy vị nam nữ đạo nhân được lệnh minh chủ liền uống cạn chung trà sau đó.
Tám vị nam nữ đạo nhân uống xong, ngấm ngầm vận chân khí xem có gì khác lạ trong cơ thể hay không.
Quả nhiên đúng như lời Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ nói, trong trà không có chất kịch độc hoặc mê hồn. Mọi người an lòng.
Cạn ba chung trà, Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ cất giọng nghe đắm đuối cả lòng người:
– Trước khi chúng ta đàm đạo, bọn nữ tỳ bản cung sẽ cống hiến chư vị một vũ khúc ngoạn mục vui tươi cho tinh thần được sảng khoái, rồi chúng ta sẽ nói chuyện với nhau tình thân hữu …
Ả quay về phía sau tấm màng nhung:
– Dâng nhạc!
Tiếng ngọc vừa dứt, khúc nhạc trầm bổng từ phía trong tấm màn nhung trỗi lên du dương trầm bổng.
Mười hai ả thiếu nữ xinh đẹp trong bộ xiêm y ngắn, thật mỏng dán chặt thân hình kiều diễm xuất hiện ẻo lả, nhảy múa theo điệu nhạc trông như các nàng tiên nữ múa Vũ khúc nghê thường.
Mười hai ả thiếu nữ lượn quanh, lượn lại hàng chục lần trước mặt tám vị nam nữ đạo nhân. Từ thân các ả thoát ra mùi hương ngây ngất mê hồn lan rộng khắp cả toàn cung điện.
Vũ khúc kéo dài nửa thời thần, Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ cất giọng yêu mị:
– Lui!
Tiếng nhạc liền im bặt. Mười hai ả thiếu nữ xinh đẹp ngưng nhảy múa lui lại đứng thành một hàng trước tấm màn nhung …
Đưa đôi mắt đẹp mê hồn nhìn lướt qua tám vị nam nữ đạo nhân, Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ vẫn với giọng yêu mị:
– Khúc nhạc vui tươi trông qua chắc đã mãn nhãm chư vị rồi. Bây giờ chúng ta bắt đầu đàm đạo.
Ả hỏi:
– Trong chư vị, vị nào cầm đầu trong liên minh “Quần hùng diệt quần ma”.
Bạch Vân tôn giả nghiêm sắc mặt:
– Chính bần đạo là minh chủ hướng dẫn chư vị nam nữ đạo hữu vào đây gặp Cung chủ.
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ ngồi thẳng người lên:
– Chư vị vừa thua trận đấu thần công với nữ đồ đệ Hồng y nữ, bây giờ còn đấu thêm một trận võ công nữa là kết thúc hai điều giao ước, bên nào thắng sẽ giữ chức minh chủ võ lâm phải không?
Bạch Vân tôn giả gật đầu:
– Đúng, không sai!
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ ra điều kiện:
– Trận đấu võ công này chỉ duy nhất mỗi bên chọn lấy một người thay mặt cho tất cả.
Các vị hãy chọn một người giao đấu tại Luân Hồi cung này, khỏi phải đấu tất cả.
Bạch Vân tôn giả lại đảo mắt nhìn chung quanh, vẫn không thấy Bắc Khuyết Thần Ma, cũng chẳng có một đại cao thủ nào trong tòa cung điện.
Lão nghĩ thầm:
– Lạ thật, tại sao không có mặt lão Bắc Khuyết Thần Ma, hay là ả hồ ly mặt ngọc giao đấu trận này, nếu đúng như thế nào ta có sợ gì ả.
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ nhìn Bạch Vân tôn giả:
– Lão đạo nhân đã chọn một người để giao đấu trận võ công này chưa?
Bạch Vân tôn giả gật đầu:
– Chính bần đạo sẽ đấu trận võ công này với Cung chủ, quyết định chức vị minh chủ hôm nay.
Lão đạo đứng lên, bước ra ngoài khoảng trống giữa cung điện.
Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ nhìn một ả thiếu nữ trong mười hai ả thiếu nữ xinh đẹp:
– Chúc Anh, ngươi hãy ra kia đấu với lão đạo nhân.
Ả thiếu nữ tên Chúc Anh vâng dạ bước tới đối diện cùng Bạch Vân tôn giả.
Tám vị nam nữ đạo nhân thảy đều sửng sốt, bởi không ngờ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ không đấu trận này, cũng không có một đại cao thủ nào, lại chọn một ả thiếu nữ thuộc nô tỳ đấu với Bạch Vân tôn giả, một vị chưởng môn nhân tiếng tăm lừng lẫy trên chốn giang hồ.
Mọi người đều nghĩ, không hiểu có phải Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ vừa nổi cơn điên hay không? Trong lịch sử võ lâm từ xưa đến nay đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện quái gở ngông cuồng này.
Bọn nam nữ đạo nhân bảy người ngồi phía ngoài vô cùng kinh ngạc, nhìn Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ chằm chặp.
Mọi người không hiểu Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ có quỷ kế gì chăng?
Tại sao ả chọn một ả nữ tỳ đấu nhau cùng một đại cao thủ võ công tuyệt luân như Bạch Vân tôn giả, để định đoạt chức vị minh chủ võ lâm, dĩ nhiên trong trận này ả đã nhắm chắc phần thảm bại.
Cứ theo mọi người nghĩ chỉ nửa chiêu Bạch Vân tôn giả đã đánh ngã ả thiếu nữ áo vàng xinh đẹp kia, không cần tới một chiêu.
Nhất là Bạch Vân tôn giả kinh ngạc đến sững sờ, không hiểu nguyên do nào Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ lại chọn một ả nữ tỳ đấu với lão.
Lão hướng mắt về phía Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ lớn tiếng:
– Cung chủ có điên chưa? Tại sao lại chọn cô gái yếu ớt này đấu với bần đạo?