Ma Long

Chương 987 - Cha?

trước
tiếp

Tình huống tương tự rải rác trên Long Huyết đại lục bao la vô tận, mấy ngày trước dân chúng bình thường ở trong mắt long võ giả như heo như chó, tùy tâm giết chóc, oán khí tích lũy tận trời, bây giờ là cư hội lật người tốt nhất.

Thậm chí một số quốc gia người thường kẻ có hùng tài đại lực thừ cơ khởi binh, xua đại quân đánh vào thành trồi long võ giả, tăng thêm phần thiên hạ chiến loạn.

Cùng lúc đó, mỗi gia tộc, tông môn trên đại lục cũng âm thầm xảy ra trao đổi địa vị.

Vốn một số người dựa vào quyền lực hiển hách, thực lực cường đại ở trong tông môn, gia tộc diễu võ dương oai, ỷ mạnh hiếp yếu, khiến trời giận người oán mà vẫn sống bình an.

Nhưng hiện giờ mọi người đều mất đi thực lực, cùng một đẳng cấp thì đương nhiên là có oán báo oán, có thù báo thù.

Tình huống như vậy trong khủng hoảng ngắn ngủi qua đi dần thấy khắp nơi, thậm chí trong phủ thành chủ Tứ Phương Thành cũng xảy ra trò hề bức cung.

Trong Tứ Phương Thành.

Khi Phong Liệt quay về phủ thành chủ thì nhanh chóng mang các cô gái Lý U Nguyệt, Diệp Thiên Tử, Tiểu Ma Nữ và đám Hỏa Mãng Vương, Huyết Sát Vương, Bán Giang Hồng, tất cả dòng chính cùng cấp dưới kêu gọi đến đại điện phủ thành chủ bàn bạc chuyện lớn.

Nhưng không ngờ mọi người mới tụ tập thì có người tiến vào bẩm báo có kẻ bắt đầu tấn công phủ thành chủ.

Trong đại điện, các cô gái Lý U Nguyệt, Diệp Thiên Tử, Băng Ly và dòng chính của Phong Liệt đều tụ tập một chỗ.

Nhưng lúc này không khí trong đại điện cực kỳ nựng nề, trên mặt đa số người tràn ngập khủng hoảng, không biết làm sao.

Mọi người vốn là long võ giả cường đại có tu vi cao sâu, có thể tạc núi vỡ đá, chỉ một khắc sau biến thàn người bình thường có thân thể mạnh mẽ, chênh lệch quá lớn dù là ai cũng khó thế chấp nhận.

Phong Liệt biểu tình thản nhiên ngồi gác chân trên bảo tọa đại điện thành chủ, ánh mắt từ từ quét mọi người, nhìn hết biểu tình của tất cả.

Hắn trầm ngâm một lúc rồi thanh âm bình tĩnh vang vọng trong đại điện.

– Mọi người không cần hốt hoảng, dù mất đi nguyên lực nhưng chúng ta vẫn còn cảnh giới, có thể tập lại.

– Giống như tộc nhân Nam Ly Giới, bọn họ không có chân long huyết mạch nhưng chẳng phải cũng sinh ra vô số cường đại võ giả sao? Thậm chí so với võ đạo Long Huyết Giới chúng ta càng cường thịnh.

Phong Liệt dứt lời, người trong đại điện ngẩn ra, ánh mắt chớp lóe như có điều suy nghĩ.

Họ đều là võ giả tâm trí kiên định, ngắn ngủi hoảng loạn qua đi đều có suy nghĩ của mình. Lời của Phong Liệt rất có lý, nguyên lực mất đi thì lại tu luyện là được, Nam Ly Giới không có hơi thở chân long bao phủ chẳng phải là ví dụ rất tốt đó sao?

Nghĩ vậy dường như trời chưa sụp xuống, nhưng muốn hồi phục thực lực trước kia thì còn cần chút thời gian.

Huyết Sát Vương cao giọng hùa theo:

– Lời của công tử nói rất có lý, chúng ta không cần quá lo lưnags, hiện giờ nguyên khí thiên địa đã hoàn toàn biến đổi, dù là người thường có được công pháp thích hợp cũng có thể tu luyện thành võ giả, chúng ta còn cảnh giới, là cao thủ thì sợ cái gì?

Huyết Sát Vương tu luyện là huyết sát chi đạo, chỉ cần luyện hóa máu của người khác là có thể tu luyện, muốn hòi phục tu vi dễ dàng hơn người khác nhiều, cho nên gã bình tĩnh nhất.

– Đúng, đúng đó, chẳng qua tốn chút thời gian mà thôi, không có gì ghê gớm!

– …

Có nhiều người gật đầu phụ họa, dần dần trong đại điện mọi người hoảng loạn đều bình tĩnh lại.

Lúc này Hỏa Mãng Vương vẻ mặt do dự, chắp tay nói với Phong Liệt rằng:

– Công tử, bây giờ nguyên khí thiên địa biến đổi lớn, công pháp ban đầu đã không thể phun nuốt nguyên khí trong thiên địa.

– Thuộc hạ cho rằng bây giờ chỉ còn cách chúng ta lập tức vơ vét công pháp thích hợp cho nhân tộc tu luyện, nhanh chóng hồi phục thực lực của mọi người.

Phong Liệt mỉm cười phẩy tay, nói:

– Không cần rắc rối như vậy, chỗ bổn tọa có một số công pháp tu luyện của Nam Ly Giới, mọi người lấy nghiên cứu đi.

Dứt lời hắn phất tay ném ra mấy trăm bộ công pháp bí tịch rơi vào giữa đại điện.

Những công pháp bí tịch này là hắn gom được từ tay cường giả Nam Ly Giới trong thiên long vực, phẩm cấp không thấp, đủ cho mọi người hồi phục tu vi vốn có, còn tiến lên thì họ tự tu luyện đạo cảnh, không cần công pháp phụ trợ.

– Tạ công tử!

Mọi người mắt sáng lên, cung kính tạ ơn. Có công pháp tu luyện, mọi người vững bụng.

Tiếp theo ai nấy sốt ruột tiến lên nhặt công pháp bí tịch, cẩn thận lựa chọn, niệm.

Ngay cả các cô gái Tiểu Ma Nữ, Diệp Thiên Tử, Tiểu Yên, Tiểu Lục cũng hớn hở đi lên góp vui.

– ‘Cửu âm bạch cốt trảo’? Cái tên đáng sợ quá, ừm, bổn tiểu thư chọn nó.

Tiểu Ma Nữ nhặt lấy một bản bí tịch, vừa lòng gật đầu, nhảy nhót sang một góc niệm.

– ’Hắc hổ đào tâm quyền phổ’? Hắc hổ là con cọp gì? Lợi hại lắm ư? Xem ra không tệ, trước tiên luyện thử xem.

– A? ‘Thiên ma vô tướng thần công’, chẳng lẽ là cách tu luyện vực ngoại thiên ma? Hì hì, người ta muốn luyện nó.

thời gian

Lát sau người trong đại điện chọn xong công pháp vừa ý, biểu tình hài lòng.

Nhưng Phong Liệt nhìn công pháp mấy người đàn bà của mình chọn thì dở khóc dở cười.

Tiểu Ma Nữ lựa chọn ‘Cửu âm bạch cốt trảo’ rợn người, Diệp Thiên Tử lựa chọn ‘Thiên ma vô tướng thần công’ nổi danh quái dị nhiều biến. Tiểu Lục cũng không yếu thế, đi chọn ‘Quỳ Hoa bảo điển’ đàn ông nghe tên sợ vỡ mật. Tiểu Yên đỡ chút, lựa bộ ‘Sinh tử phù’.

Phong Liệt dở khóc dở cười lắc đù, nhìn khuôn mặt xinh đẹp hưng phấn của các nàng, hắn không ngăn cản. Bởi vì đối với các ông lão thì không lau sau sẽ tham ngộ đạo cảnh của mình, những công pháp này chẳng qua là ngắn hạn giao chuyển mà thôi.

Còn Lý U Nguyệt thì đã sớm lĩnh ngộ đạo cảnh, tự sáng tạo ra công pháp thích hợp cho mình. Sở Điệp ở cầm âm chi đạo có tạo nghệ lớn, Phong Liệt rất yên tâm hai nàng.

Lúc này bên ngoài bỗng có một người hầu toàn thân đẫm máu hốt hoảng chạy tới, từ xa quát to:

– Đại nhân, đại nhân, nguy rồi, có người đánh tới cửa!

Người đó vừa dứt lời thì ngã ra đất, ngất xỉu.

Đại diện yên tĩnh, mọi người nhìn nhau, nhíu mày.

Bán Giang Hồng tiến lên một bước, chắp tay nói:

– Công tử, thuộc hạ ra ngoài xem sao.

– Không cần.

Phong Liệt từ từ đứng dậy, đi xuống bảo tọa, khóe miệng cong lên nụ cười nhạt.

– Cùng đi ra xem đi, bổn tọa muốn biết là tặc tử nò.

Hắn vừa nói vừa chậm rãi cất bước đi ra đại điện, mọi người vội theo sau.

Lấy tinh thần lực của Phong Liệt sớm hiểu rõ tình huống cửa lớn, hắn nhìn thấy vài tên thú vị trong đám người gây sự.

…….

– Giết vào, bắt sống Phong Liệt thì bổn tọa thưởng hậu hĩnh cho!

Cửa lớn có một người đàn ông trung niên diện mạo văn nhã có vài phần uy nghiêm chỉ huy vài ngàn gã đàn ông cơ bắp cuồn cuộn ra sức đánh và cửa lớn phủ thành chủ.

Nhưng họ bị ba trăm thị vệ phủ thành chủ trang bị đầy đủ chặn tại cửa, tiến triển chậm chạp. Bị năm trăm cường nỗ thủ phủ thành chủ uy hiếp khiến cho tử thương cực kỳ thảm trọng.

Nói đến thì người đàn ông trung niên hét to chỉ tay năm ngón này ở trong Tứ Phương Thành cũng rất có tiếng, chính là gia chủ Tưởng gia đệ nhất gia tộc trong thành, Tưởng Văn Trác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.