– Là thiên binh phù, chết tiệt, chắc chắn là thiên binh phù rồi!
– Bố tiên sư cha nhà nó! Nếu để cho lão tử biết là ai làm, chắc chắn ta sẽ diệt cả nhà hắn!
– …
Cơ hồ toàn thành võ giả đều chạy ra đường, mắt phun lửa, oán hận tận trời, dù là ai thì thần binh ôn dưỡng thật lâu bỗng bị người hút đi nguyên lực chắc chắn là kiềm không nổi phát điên. Mọi người hùng hổ tứ xử tìm tên chủ mưu mất dạy đó, nhưng bận rộn nửa ngày vẫn bặt tăm không tung tích, cuối cùng đành mặc kệ nó.
– Khục khục khục, chắc viếng thêm mười thành lớn nữa là sẽ tiến vào hàng thiên bảo.
Ấn to trên trời bỗng nhiên biến mất, sau đó xuất hiện trên trời một tòa thành lớn khác.
Ấn to này đương nhiên là bổn mệnh thần binh thương sinh đại ấn của Phong Liệt.
Liên tục ba ngày qua, Cửu Ly phân thân đã thăm viếng gần ngàn tòa thành trồi, hơn nữa còn là thành to có nhiều võ giả tụ tập.
Mỗi khi hắn đến một thành trồi sẽ không khách sáo để lại thần phù ấn ký trên mỗi thần binh, lấy nó tăng phẩm cấp thương sinh đại ấn.
Đến phút này thì thương sinh đại ấn đã tăng lên đến cực phẩm thánh bảo đỉnh, tùy thời có khả năng tiến cấp thiên bảo, khiến Cửu Ly phân thân cười toe toét.
Hắn là đại ấn khí linh, đại ấn tăng phẩm cấp tương đương với tu vi của hắn tăng theo. Chỉ cần đại ấn tiến cấp lên thần chủ thì hắn sẽ trực tiếp bước vào hàng bát cấp mãnh thú, hỏi sao không vui cho được?
Nam Tề thành, Đại Lương thành, Thiên Thượng thành…
Cửu Ly phân thân đi qua từng thành trồi, phẩm cấp thương sinh đại ấn chậm rãi tăng lên, cách thiên bảo thần binh ngày càng gần.
Cửu Ly mặc căn nguyên thần đồ ở trên đại lục mơ hồ thoáng hiện, điên cuồng gây án, mà Phong Liệt bản tôn thì đang khoanh chân ngồi trong long ngục không gian chậm rãi luyện hóa long tinh hóa trong cơ thể.
Bất cứ lúc nào thì Phong Liệt luôn không ngừng tăng cao thực lực, không dám thả lỏng một chút.
Bây giờ hắn tàn sát trăm vạn người Triệu gia, ở trên đại lục uy danh lan xa, khiến người nghe biến sắc mặt, làm con nít ban đêm không dám khóc.
Nhưng Phong Liệt biết rõ trên thế giới vẫn còn nhiều sự tồn tại uy hiếp đến hắn.
Thậm chí cường giả đẳng cấp như Long Chủ, Nhân Hoàng cũng không thể tùy ý muốn làm gì thì làm, cường giả hư hoàng cảnh nho nhỏ như hắn làm sao dám an nhàn?
Biến cường.
Chỉ có biến mạnh, đứng trên đỉnh thế giới mới chống đỡ được khung trời yên bình cho người phụ nữ mình yêu, mới có thể chống lại thiên địa đại kiếp nạn và một số nguy hiểm chưa biết trong tương lai.
Phong Liệt ngồi khoanh chân trên bãi cỏ xanh, mắt khép, kinh mạch trong người điên cuồng vận chuyển, một khắc không ngừng luyện hóa thiên long tinh huyết.
Cùng lúc đó, trong đầu của hắn nhanh chóng tiêu hóa từng tia truyền thừa đến từ thiên long tinh huyết.
Chuyện đến bây giờ Phong Liệt đã hiểu, thiên long tinh huyết không chỉ là một loại huyết mạch truyền thừa, trong đó còn bao gồm cảm ngộ võ đạo, lĩnh ngộ pháp tắc của tất cả thiên long huyết mạch đời đời.
Cũng chính vì như vậy luyện hóa thiên long tinh huyết tăng cao thực lực không có lo lắng về tâm cảnh không ổn định, ngược lại có thể nhờ cậy vô số tiền bối cảm ngộ pháp tắc trùng kích long hoàng bình cảnh.
Lại qua nửa ngày, thương sinh đại ấn rốt cuộc vượt qua ngưỡng cửa thiên bảo, nghênh đón khí kiếp.
Phong Liệt mở hai mắt, trong ánh mắt lộ ý cười rồi nhắm lại, tiếp tục tu luyện.
Tu luyện không đếm năm tháng.
Một ngày, hai ngày, một tháng, hai tháng….
Một năm sau, trên người Phong Liệt đã tích một tầng tro bụi mỏng mảnh, như hóa thành pho tượng đất.
Một phút nào đó, đột nhiên có khói đen khuếch tán từ người Phong Liệt, biến phạm vi ngàn dặm một mảnh tối tăm.
Ngay sau đó, trong khói đen từ từ run lên, từng sợi tơ ánh sáng chớp lóe yếu ớt dần hiện ra.
Những sợi tơ chậm rãi trôi nổi, hình dạng bất quy tắc, dần dần sắp xếp thành từng lưới to huyền ảo quay quanh người Phong Liệt.
Dưới những lưới to một số cây cối, đá núi lặng lẽ thành bột phấn, khiến người kinh sợ.
Đột nhiên, Phong Liệt mở mắt ra, lòng mừng như điên.
Vực lĩnh ngộ, đó là khe rãnh không thể vượt qua giữa hư hoàng và long hoàng.
Một hư hoàng có lẽ có thể diệt sát hơn mười vị cường giả long biến cảnh, nhưng nếu gặp hàng trăm cao thủ long biến cảnh vây công thì kết quả khó đoán.
Còng cường giả long hoàng cảnh thì dễ dàng diệt ngàn vạn cường giả long biến cảnh, thậm chí là cường giả hư hoàng cảnh.
Lĩnh vực, không thể chiến thắng.
– Ám chi lĩnh vực, ha ha ha ha, tốt, chính là lúc này!
Phong Liệt cười to mấy tiếng, thân hình nhoáng một cái, lập tức độn ra khỏi long ngục không gian, tiếp theo mây đen tụ tập trên trời.
Mây đen sấm chớp giật đùng, uy thế nặng nề, như muốn đem khung trời vạn dặm đè sụp vậy.
Long hoàng chi kiếp.
Phong Liệt ngửa đầu nhìn trời, mắt chớp lóe, đáy mắt không thể che giấu nỗi niềm vui sướng.
Trước kia mặc dù hắn tiêu diệt cường giả long hoàng cảnh nhưng toàn là dựa và uy lực thần khí, hiện tại hắn rốt cuộc sắp vượt qua ngưỡng cửa đó, chân chính thành tựu tuyệt thế long hoàng.
– Ủa, nguyên khí dao động kịch liệt như vậy, xảy ra chuyện gì thế?
– Là kiếp vân, chắc chắn có người sắp độ kiếp.
– Mau đi xem coi, là tên nói mắt mù dám giống trống khua chiêng độ kiếp, nói không chừng chúng ta hôi của được chút ít đấy, hắc hắc hắc.
– Không đúng đâu, long biến chi kiếp không có khả năng động tĩnh lớn như vậy. Các ngươi xem kia, chỉ sấm sét lóe ra từ kiếp vân đủ onh sát cao thủ long biến cảnh bình thường
– Mặc kệ nó, đi trước nhìn xem rồi hẵng nói!
Long hoàng chi kiếp động tĩnh vô cùng kinh người, dẫn ngoài mười vạn dặm nguyên khí dao động, hơn nữa nơi Phong Liệt lựa chọn độ kiếp vừa lúc là trung bộ Long Huyết đại lục có nhân khẩu đông đúc.
Giờ phút này, vô số võ đạo cao thủ đều cực kỳ kinh ngạc tìm kiếm ngọn nguồn động tĩnh, muốn thăm dò nguồn gốc. Thậm chí có không ít ôm mong chờ hôi của, mưu toan thừa dịp loạn giành chút thiên tứ thần huy.
Trải qua một năm tĩnh dưỡng, thế giới võ giả trên đại lục dần hồi phục, dù không bằng trước kia nhưng cũng đã xuất hiện không ít cao thủ.
Võ giả lấy võ loạn cấm, người có chút thực lực đương nhiên sẽ không muốn tịch mịch.
Nhưng khi họ đến cách Phong Liệt ngàn dặm thì đều trợn tròn mắt.
Uy nhiếp long hoàng cảnh mạnh mẽ không gì sánh được của Phong Liệt khiến mọi người kinh hoàng, mặt trứng bệch, không dám tới gần chứ đừng nói là ăn bớt.
– Trời ạ, cường…cường giả long hoàng cảnh!?
– Không ngờ là cường giả hoàng cảnh độ kiếp. Không đúng, cường giả hư hoàng cảnh là không cần độ kiếp, không lẽ người này độ là long hoàng chi kiếp?
– Uy nhiếp thật cường đại, cảnh giới của vị tiền bối này cao sâu quá, chúng ta đứng xa chút đi, lỡ chọc người ta không vui, tùy tiện thổi một hơi đủ làm chúng ta chịu tội.
– Ủa? Các ngươi có thấy vị tiền bối kia quen mặt lắm không?
– Ừ ừ, hình như từng thấy ở đâu thì phải. Ta nhớ ra rồi, hắn là Phong Liệt, là Phong Liệt!
– Cái gì? Chính là đại ma đầu diệt toàn tộc Triệu gia, bóp cổ hết các đại gia tộc Phi Long thành á? úi chà, hay quá ta, sát thần này sắp độ long hoàng chi kiếp, còn là con người không vậy?
– Hừ, cái này có gì mà kỳ? Đại ma đầu Phong Liệt có được Thiên Long Giới, đây chính là hội tụ thiên hạ khí vận, tất nhiên tiền đồ vô lượng rồi. Nếu có thể bái vào môn hạ Phong Liệt thì thật tốt, nói không chừng dính được chút khí vận.
– A, mau nhìn kìa!