»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Bây giờ tu vi thấp kém mà Liễu Minh không thể nào phát huy được uy lực chấn chính của thanh đoản kiếm. Cộng thêm mười sáu tầng cấm chế, bây giờ Liễu Minh chỉ có thể kích phát được ba bốn tầng cấm chế đã là không tệ.
Nhưng cho dù như thế, thanh kiếm này chỉ cần tế luyện là có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, càng có thể kích phát cấm chế, uy lực không phải Phù Khí có thể so sánh được.
Liễu Minh nghĩ xong liền ném thanh đoản kiếm ra phía trước để nó lơ lửng trong hư không, hai tay bấm niệm pháp quyết, đồng thời miệng lẩm bẩm niệm chú. Từng đoàn tinh khí không ngừng phun ra từ trên thanh đoản kiếm bị hắn hút vào. Thanh đoản kiếm không ngừng tản mát ra hàn quang lạnh lẽo.
Nhưng tế luyện thanh đoản kiếm này khó hơn dự đoạn của Liễu Minh rất nhiều. Cũng không biết vì tu vi của hắn bây giờ quá thấp hay là muốn tế luyện một kiện Linh Khí trung phẩm không phải là chuyện dễ.
Liễu Minh chỉ mới luyện hóa được tầng cấm chế đầu tiên trên thanh đoản kiếm mà đã tốn bảy ngày, luyện hóa tầng cấm chế thứ hai thì mất nửa tháng. Luyện hóa tầng cấm chế thứ ba mất tới hai tháng mới có thể miễn cưỡng thúc dục.
Về phần tầng cấm chế thứ tư, Liễu Minh luyện hóa mấy ngày mà không có động tĩnh gì mới biết tu vi của mình bây giờ không thể nào luyện hóa được. Hơn phân nửa phải đợi tu vi chính thức đạt đến cảnh giới Linh Đồ hậu kỳ đại viên mãn, có như vậy mới có hi vọng.
Mà lại ba tháng trôi qua, bọt khí thần bí kia vẫn chưa từng có dấu hiệu phát tác.
Điều này khiến cho Liễu Minh có một chút sợ hãi. Nhưng hắn rất nhanh vứt bỏ sự sợ hãi này sang một bên, bắt đầu nghiên cứu quyển bách khoa toàn thư luyện đan cơ bản mua được ở phường thị Vệ Châu.
Dù sao sau khi tu vi của hắn tăng lên Linh Đồ hậu kỳ, đan dược gia tăng Pháp lực mà hắn có thể sử dụng giá cả cũng đắt hắn rất nhiều, mà chủng loại cũng ít đi. Nếu chỉ phục dụng đan dược cấp thấp thì không thể khiến cho Pháp lực của hắn đạt đến cảnh giới Linh Đồ hậu kỳ đại viên mãn.
Bây giờ Liễu Minh cũng có yêu cầu nhất định về phẩm chất đan dược. Chờ đến khi hắn đạt được cảnh giới Linh Sư thì yêu cầu về đan dược gia tăng Pháp lực càng thêm hà khắc. Thậm chí về sau, không chừng chỉ dựa vào linh thạch không thể mua được đan dược thỏa mãn yêu cầu.
Chính vì thế Liễu Minh càng hi vọng mình càng sớm nắm giữ thuật luyện đan càng tốt.
Mà bản bách khoa toàn thư luyện đan cơ bản này tuy đơn giản nhưng tri thức trụ cột về luyện đan thuật lại giới thiệu rất tỉ mỉ, không những thế còn có một số thủ pháp mà luyện đan sư thường dùng.
Theo như quyển bách khoa toàn thư nói thì một gã luyện đan sư tốt nhất là một tu luyện giả tinh thông Hỏa thuộc tính và Mộc thuộc tính. Đương nhiên nếu có được linh hỏa trong truyền thuyết thì càng tốt.
Vừa mới bắt đầu, việc học tập thuật luyện đan rất dễ dàng. Dù sao bản chất cũng là phân giải một số dượng liệu rồi dùng nhiệt độ cao để ngưng tụ thành đan. Chỉ cần không phải là người ngu dốt có thể dễ dàng học tập được quá trình này.
Chỉ có một vấn đề duy nhất là có thể học được nhưng không có nghĩa có thể luyện chế được đan dược.
Dù sao mỗi một loại đan dược muốn luyện thành công thì luyện dược sư đều phải tập luyện điều phối dược liệu, khống chế nhiệt đột của lửa cùng thời gian đan ra lo và các loại năng lực khống chế khác.
Dù chỉ có một sai lệch nhỏ thôi cũng có thể khiến cho cả quá trình luyện đan thất bại.
Mà những thứ này không thể nào chỉ dạy bằng lời được mà phải có kinh nghiệm thực tiễn. Chỉ có thể tự mình luyện tập với chính thức nắm giữ được phương pháp.
Cho dù là đan sư cao minh nhưng khi luyện chế một loại đan dược đơn giản nhất cũng không dám nói có thể nắm chắc mười thành luyện chế thành công.
Về phần những người mới tiếp xúc với luyện đan thuật, dù là đan dược đơn giản nhất tỷ lệ luyện chế thành đan cũng thấp đến nỗi khiến cho người ta buồn nẫu ruột.
Hơn một trăm lần luyện đan một khỏa đan dược thành công cũng không được. Đối với những người mới học tập luyện đan là chuyện bình thường.
Về phần những đan dược cao cấp, vì đan phương càng thêm phức tạp, tài liệu sử dụng càng thêm khan hiếm. Lúc luyện chế căn bản không có khả năng luyện tập thử, đan sư chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm luyện đan của mình mà luyện chế. Đối với đan sư càng có yêu cầu cao hơn.
Mà hết lần này đến lần khác, một đan sư chính thức không có luyện tập lâu dàu cùng rất nhiều tài nguyên cung cấp thì không thể xuất hiện.
Chính vì thế nào đan sư vô cùng thưa thớt. Thậm chí một số tông môn lớn chỉ có thể nuôi dưỡng được đan sư cao cấp mà thôi.
Độc Linh nhất mạch của Quỷ Tông có một vị luyện đan sư là đan sư giỏi nhất của Quỷ Tông, nhưng người này cũng chỉ là một luyện đan sư trung giai mà thôi. Nhưng chỉ cần có thế mà địa vị của hắn so với những Linh Sư khác hoàn toàn bất đồng. Cơ bản không một ai dám đắc tội với hắn.
Liễu Minh xem xong quyển bách khoa toàn thu luyện đan cơ bản, trong lòng lập tức có một loại cảm giác kích động. Phía cuối quyển điển tịch có lưu lại vài đan phương trụ cột. Trong đó có Ích Cốc Đan là loại đan dường thường dùng nhất. Sau khi tinh tế nghiên cứu, Liễu Minh lấy ra bộ khí cụ luyện đan cùng một ít tài liệu, hắn bắt đầu thử nghiệm điều phối dược liệu.
Năm ngày sau, trong phòng luyện đan.
– Phanh!
Một tiếng nổ nhỏ vang lên.
Liễu Minh nhìn đoàn hỏa diễm thiêu đốt lô đỉnh màu trắng trước mặt bốc ra một làn khói đen, còn có mùi khét lẹt tản ra.
Thấy vậy, sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, tay dừng bấm niệm pháp quyết, hỏa diễm bốn phía quanh lô đỉnh lập tức tiêu tán.
Đây đã là lần thất bại thứ ba mươi của Liễu Minh nhưng ngay cả một khỏa Ích Cốc Đan hắn cũng không thể luyện chế ra được.
Tuy trên điển tịch đã sơm nói qua, người vừa mới học tập luyện đan, chuyện thất bại hơn trăm lần là điều bình thương. Nhưng đối với Liễu Minh đây vẫn là một đả kích rất lớn. Lúc đầu hào hứng bừng bừng, cuối cùng biến thành uể oải vô cùng.
Quan trọng hơn ra số dược liệu luyện đan mà Liễu Minh mua ở phường thị Vệ Châu không còn lại bao nhiêu.
Điều này mới chân chính khiến hắn thấy đau lòng, buộc phải dừng việc luyện tập luyện đan lại, chuẩn bị tìm kiếm một vài điểm tịch nói về luyện đan thuật để xem. Hoặc là trực tiếp đến thỉnh giáo vị đan sư của tông môn. Lúc đó Liễu Minh mới quyết định mở lò luyện đan một lần nữa.
Thời gian trôi qua, không có đan dược để phục dụng, Liễu Minh sử dụng thiên phú nhất tâm nhị dụng của mình để tu luyện Minh Cốt Công.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt lại ba tháng qua đi.
Trong khoảng thời gian này vẫn không có điều dị thường nào phát sinh. Liễu Minh cảm thấy bất an, hắn hoài nghi bọt khí thần bí kia có phải đã biến mất hoàn toàn.
Nhưng vào một ngày, trong khí hắn đang tu luyện, đột nhiên Linh Hải run lên, một cỗ lực lượng cắn nuốt điên cuồng truyền ra.
Bọt khí thần bí một trăm trước rốt cuộc cũng xuất hiện.
Liễu Minh cả kinh, vội vàng triệu hồi Bạch Cốt Hạt, dùng Thông Linh Thuật câu thông với nó, sau đó bắt đầu dốc sức liều mạng thúc giục Minh Cốt Công khống chế Pháp lực trong cơ thể.
Lần thôn phệ này quả nhiên mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều. Nếu không phải Liễu Minh đã tiến giai thành Linh Đồ hậu kỳ, Pháp lực tăng lên ba bốn lần, chỉ sợ sau nửa khắc đã biến thành xác chết.
Nhưng cho dù như vậy, Pháp lực trong cơ thể Liễu Minh vẫn bị bọt khí hút đi bảy tám phần mười mới thỏa mãn đình chỉ việc thôn phệ.
Mà trong quá trình này, Liễu Minh cũng không có cảm giác thọ nguyên bị cướp đi, hắn thở phào một hơi.
Bọt khí trong Linh Hải tan biến, hai mắt Liễu Minh tối sầm lại. Hắn lại xuất hiện ở trong không gian màu xám mênh mông.
Không gian này so với trước lớn hơn rất nhiều, phạm vi cũng đã hơn ba mươi trượng.
Cùng xuất hiện với Liễu Minh trong không gian thần bí này tự nhiên còn có đầu Bạch Cốt Hạt.
Bạch Cốt Hạt thấy mình xuất hiện ở trong một địa phương xạ lạ rõ ràng có chút ngẩn ngơ, nhưng ngay lập tức phát hiện nơi đây có ấn tượng không nhỏ. Sau đó nó hưng phần chạy quanh khắp nơi.
Liễu Minh không có hạn chế hoạt động của Bạch Cốt Hạt, hắn thở dài một hơi, tâm tình buông lỏng.
Xem ra bọt khí thần bí kia mỗi một lần thôn phệ Pháp lực đều mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều. Hơn nữa thời gian xuất hiện cũng dài hơn. Điều này đối với Liễu Minh là một tin tức tốt.
Cứ dựa theo những gì đang diễn ra thì khoảng thời gian lần này so với lần trước nhiều hơn gấp đôi. Đoán chừng thời điểm bọt khí thần bí phát tác tiếp theo cũng là hai năm nữa.
Đương nhiên Liễu Minh cũng không chắc chắn suy đoán của mình là đúng. Nếu thực sự là như vậy thì chuyện đó vẫn để sau.
Bây giờ Liễu Minh muốn bọt khí xuất hiện thêm vài lần nữa để hắn có thể hiểu được quy luật của nó.
Liễu Minh yên lặng tự đánh giá tình hình của mình. Sau đó bấm niệm pháp quyết bắt đầu tu luyện Hỏa Đạn Thuật.
…
Nửa năm sau, giữa hai tay Liễu Minh xuất hiên một hỏa cầu có đường kính ba thước chuyển động không ngừng. Liễu Minh khẽ vung tay về phía trước, hỏa cầu phát ra tiếng rít rồi bay về phía trước.
– Oanh!
Một tiếng nỏ vang lên, một đám mây màu đỏ thẫm hình cây nấm xuất hiện trên vách tường sương mù phía đối diện phong lên trời, không gian chấn động nhè nhẹ.
Nét mặt Liễu Minh lộ ra sự thỏa mãn, đồng thời một ký hiệu màu đỏ thẫm lóe lên rồi tan biến.
Hỏa cầu khổng lồ này đương nhiên không phải là Hỏa Đạn Thuật bình thường, đây là mấy hỏa cầu chống điệp lên nhau mới có thể tạo ra uy lực cường đại như vậy.
Tuy chỉ là pháp thuật cấp thấp nhưng sau khi tu luyện Hỏa Đạn Thuật tới cảnh giới đại viên mãn, dưới sự tăng phúc tối đa thì lực lượng hủy diệt của nó Phong Nhận Thuật không thể so sánh được.
Liễu Minh đặt mông ngồi xuống đất, chuẩn bị khôi phục tinh thần lực tiêu hao trước đó.
Nhưng ánh mắt hắn thoáng nhìn về phía Bạch Cốt Hạt ở cách đó không xa. Bạch Cốt Hạt đang dùng móc câu điên cuồng đâm vào vách tường sương mù. Vốn móc câu của Bạch Cốt Hạt giống như một tia chớp màu đen nhưng giờ phát này Bạch Cốt Hạt thúc dục ra được hai đạo hư ảnh hắc tuyến, âm thanh phát ra càng thêm bén ngọn.
Liễu Minh nhìn Bạch Cốt Hạt mỉm cười.
Hắn đã chủ tâm mang Bạch Cốt Hạt vào trong không gian thần bí này, ngoại trừ hi vọng có nó làm bạn ra thì càng muốn Bạch Cốt Hạt có thể nhờ vào không gian thần bí mà thao luyện bản thân tăng cường thực lực.
Liễu Minh đã có thể ở trong không gian này tăng thêm trình độ pháp thuật, Bạch Cốt Hạt cũng có thể làm được giống như vậy.
Hiện tại xem ra cách suy nghĩ này của Liễu Minh rất đúng. Đầu Bạch Cốt Hạt này không ngừng luyện tập móc câu của mình, động tác ám sát của nó so với nửa năm trước nhanh hơn hai ba phân.
Không nên xem thường hai ba phân này. Dùng móc câu ám sát là thủ đoạn công kích lợi hại nhất của bọ cạp. Bây giờ tăng lên, lực phá hoại cơ hồ tăng lên gấp đôi.
Kể từ đó Liễu Minh càng thêm yên tâm để mặc cho Bạch Cốt Hạt tiếp tục luyện tập.
Liễu Minh nhỉ ngơi trong chốc lát, bắt đầu cân nhắc tiếp theo nên tu luyện loại pháp thuật nào. Thủy Tiễn Thuật từ uy lực đến tốc độ phóng thích đều không thể bằng Hỏa Đạn Thuật và Phong Nhận Thuật, hắn không có ý định lãng phí thời gian vào môn pháp thuật này.
Kể từ đó, Liễu Minh cân nhắc học mấy môn pháp thuật cao giai khác.