” nếu cô không ngại tôi mời cô một ly nước”.
” a không cần đâu, dù gì tôi cũng không có ý mua”. Lưu An Nhiên ái ngại nhìn cô.
” được, vậy… có duyên gặp lại”.
” được, có duyên gặp lại”.
Hà Y Bối tạm biệt Lưu An Nhiên, đưa áo cho Mạc Nhi Nhi giúp cô tính tiền, sau đó lên xe đi đến chỗ anh.
Xe dừng trước cửa chính tập đoàn, Mạc Nhi Nhi giúp cô mở cửa xe.
” tiểu Nhi em về trước, chị vào trong đây”.
” được”.
Mạc Nhi Nhi nhìn cô đi vào đại sảnh mới cho xe rời đi.
Lễ tân thấy cô liền lên tiếng.
” tiểu thư, cho hỏi cô tìm ai”.
” tôi tìm Mộc tổng”.
” xin hỏi cô có hẹn trước không”.
” không có”.
” vậy xin lỗi cô, không có hẹn trước không thể gặp”.
” cô có thể…”
” Hà tiểu thư”.
Hà Y Bối còn định nói sẽ gọi điện cho anh liền nghe tiếng nói quen thuộc gọi lại.
” Lưu tiểu thư”.
” Gọi tôi AN Nhiên được rồi, cô đến đây tìm ai”. Lưu An Nhiên nhìn thấy cô tâm tình vui vẻ lên tiếng.
” tôi tìm Mộc tổng”.
” cô có hẹn trước với ngài ấy không”. Lưu An Nhiên nhìn cô, trong lòng có chút hụt hẫn, sợ cô cũng giống những cô gái khác.
” không có, nhưng anh ấy nói khi nào muốn gặp anh ấy liền có thể đến tìm”. Hà Y Bối nhìn Lưu An Nhiên có chút bất đắc dĩ, chút biến đổi trong mắt làm sao qua mắt được cô.
” Vậy để tôi gọi…”. Lưu An Nhiên còn chưa nói hết liền bị tiếng nói quen thuộc kia làm cho giật mình.
” chủ mẫu, sao cô ở đây”. Tô Hạo ngạc nhiên nhìn cô.
” tôi đến tìm Từ”.