Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Bùi Đình trên tay ôm vài kiện xiêm y ra tới: “Này, nương tử sao lại xuống dưới? Trên mặt đất lạnh lắm, vẫn nên nằm trên giường thì tốt hơn.” Hắn đem đồ vật trên tay đặt ở một bên, trực tiếp ôm Nhiễm Thất thật vất vả nhịn đau đi xuống quay lại giường…
Nhiễm Thất vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, cái gì gọi là thất bại trong gang tấc?! Chính là cái này! Ta xuống được giường dễ dàng lắm sao!!
Lúc này, Bùi Đình đem kia hai bộ quần áo từng cái đặt ở trên giường, toàn bộ đều độc một sắc hồng, nhưng mỗi một bộ đều có thể rõ ràng nhìn ra thủ công thập phần tinh vi, cao quý xa hoa. Tông hồng sắc thiên về hướng tối màu này, có loại lãnh diễm nói không nên lời.
Vẻ mặt Bùi Đình biểu thị đang chờ được khen ngợi, ánh mắt sáng quắc, tựa như một con sủng vật bé nhỏ chờ chủ nhân vuốt lông: “Nương tử, những thứ này đều là vi phu vì nàng mà chọn lựa. Ta cảm thấy nàng khẳng định sẽ rất vui mừng.”
Nhiễm Thất đã lười cãi nhau với hắn, vì thế cô nhàn nhàn nói: “Vui, rất vui, đưa cho ta đi.”
“Nương tử nàng hôn ta một cái, ta liền đưa toàn bộ cho nàng.”
“…”
…
“Há miệng ra!” Trên bàn tròn, Nhiễm Thất mặt không biểu tình mà bưng cái chén, một tay cầm thìa đút thức ăn cho người nào đó.
Bùi Đình cười tủm tỉm, ngoan ngoãn mà mở ra miệng, bộ dáng thập phần hưởng thụ.
Mấy canh giờ trước, Nhiễm Thất cuối cùng vẫn thỏa hiệp, ở nào đó trên mặt hắn lưu manh gặm một cái, nhìn người nào đó đang cảm thấy mỹ mãn mà mặc quần áo vào. Nhưng mà, không bao lâu, lại bị người đó cứng rắn lôi kéo đi tắm uyên ương. Nhưng ngoài dự kiến của cô chính là, người nào đó thập phần chính nhân quân tử, cũng không có động tay động chân với cô, hơn nữa còn dùng nội lực vì cô mà điều trị thân thể.
Nói tóm lại, sau khi tắm xong, Nhiễm Thất tựa hồ cảm thấy cái thân thể yếu đuối không chịu nổi này, dường như đã tốt hơn một chút.
Trong lúc cô phát hiện người nào đó còn có lương tâm, rốt cuộc vào thời điểm muốn trở về làm người tốt một lần nữa. Không nghĩ tới, vừa ngồi lên bàn cơm, vẻ mặt hắn liền trắng bệch, thảm hề hề mà nói với cô, nội lực của hắn đều trị liệu cho cô hết rồi, hiện tại thân thể suy yếu tay cũng nâng không nổi. Nhiễm Thất đang ăn vốn không muốn để ý đến hắn, nhưng lại nể tình hắn vì giúp cô mà không được thoải mái, liền có cảnh tượng như vậy.
Thì ra đằng sau còn có trò này đang chờ cô.
“Ăn!” Nhiễm Thất múc một muỗng lớn cháo phù dung, đưa đến miệng hắn, biểu tình nhàn nhạt mà nói.
Lần này người nào đó nhưng lại không nghe lời, vẻ mặt hắn phiền muộn, nhìn vào nơi xa, thở dài, làm như đang hoài niệm: “Khi còn nhỏ, thời điểm mẫu phi đút ta ăn, ngữ khí đều ôn ôn nhu nhu. Lúc ta nghe lời bà ăn cái gì đó, bà đều xoa đầu nói ta rất ngoan.”
Nhiễm Thất nếu như nghe không ra hắn có ý tứ gì mới là kỳ lạ! Hắn theo đuổi cũng thật quái dị!
Cô nghiến răng nghiến lợi, không tình nguyện mà phun ra một câu: “Ngoan lắm! Ăn đi!”
Nếu cô là mẫu phi của hắn thì đã đã sớm đem hắn nhét trở lại lò tái tạo rồi!! Sao còn để hắn có ngày hôm nay mà ngồi khoe khoang như vậy??
Bùi Đình nhìn người trước mắt đang nghiến răng nghiến lợi mà nhàn nhạt cười, trong mắt lóe lên một tia không rõ.
Thất Thất vẫn đáng yêu như vậy, sẽ sinh khí, sẽ tức giận, sẽ nhỏ giọng mắng hắn vô lại, không giống trước kia chẳng có bất kỳ cảm tình gì, tựa như một con rối gỗ. Nhưng mà, phiền toái nhất chính là thân thể của cô.
Hắn đang lo lắng, vô cùng lo lắng…
Không đợi Bùi Đình há miệng ra, đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng vang ầm ĩ, thật xa liền nghe thấy một giọng nữ nhân sắc bén mà lại táo bạo: “Bổn cung thật ra muốn nhìn xem! Nữ nhân nào dám cùng ta đoạt nhi tử, các ngươi đều tránh ra cho bổn cung! Bổn cung không thể không tự mình thu thập nữ nhân này!”
Sáng sớm, sau khi thị nữ bẩm báo với Thái Hậu, trong lòng Thái Hậu trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhi tử cưới vợ thì bà tự nhiên liền vui vẻ. Nhưng khi bà tưởng tượng đến nhi tử cực cực khổ khổ nuôi lớn đã bị nữ nhân khác đoạt đi, hơn nữa nghe nói hoàng nhi của bà đối đãi nữ nhân kia còn tốt mẫu phi là bà đây, bà một chút cũng không tiếp thu được! Thậm chí, bà đợi lâu như vậy cũng chưa thấy nàng chạy tới thỉnh an bà, lập tức khống chế không được, hấp tấp mà chạy tới đây!