Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Nhiễm Thất lấy lại tinh thần, tận lực bỏ qua khó chịu trong lòng: “Còn có nhiệm vụ ẩn à?”
Hệ thống: “Đúng vậy, kí chủ, ai bảo lúc đó cô tiếp nhận quá nhanh, tôi có rất nhiều việc chưa kịp giải thích với cô, chúng đã đến thế giới thứ nhất rồi. Nhiệm vụ ẩn chỉ có khi hoàn thành thì mới có thể nhắc nhở!”
Nhiễm Thất: “…”
Trách ta rồi!
Nhiễm Thất: “Trước đó không phải có nhiều thời gian sao? Ngươi không nói?”
Hệ thống: “…Tôi đã quên mất.”
Nhiễm Thất hiểu rõ: “Thời gian là cầm tiểu thuyết đi đọc hả?”
Nhiễm Thất: “Sao có thể—— ”
Nhiễm Thất: “Vẫn là quyển lần trước?”
Hệ thống: “Quyền lần trước đã sớm xem xong rồi, lần này là…”
Nó giống như đã nói một chuyện không nên nói!
Nhiễm Thất: “Ừ? Làm sao lại như vậy? Chủ nhân ngươi có biết ngươi là một cài hệ thống mê muội mất cả lý trí không?”
Hệ thống: “Kí chủ, cô đừng trách tôi, tôi nói cho cô biết một bí mật!”
Nhiễm Thất nâng mi: “Ngươi nói ta nghe một chút, không có giá trị gì thì ngươi cứ chờ chết đi!”
Hệ thống: “…Kí chủ, cô vừa mới làm nhiệm vụ có được 60 điểm tích lũy, điểm tích lũy này có thể mở khóa nội dung cốt truyện kỹ càng hơn.”
Nhiễm Thất: “Vậy là ta có thể xem gia đình nam chủ thế nào đúng không?”
Hệ thống: “Đúng là như thế, nhưng cần 100 điểm tích lũy mới mở được…”
Nhiễm Thất: “Vậy ta đây vẫn nên đi khiếu nại!”
Hệ thống: “Đừng…Đừng như vậy mà, kí chủ, xin hãy tỉnh táo, tôi sẽ cho cô mở ra với 60 điểm tích lũy thôi, cô cảm thấy thế nào?”
Nhiễm Thất: “30!”
Hệ thống như muốn khóc lên: “Kí chủ, 60 đã là thấp nhất rồi! Tôi không thể…”
Nhiễm Thất kiên định: “30! Nghĩ lại xem, ta cảnh cáo ngươi bao nhiêu lần rồi hả? Chắc là ba lần nha, nếu mỗi một lần ta đều khiếu nại, thì ngươi sẽ bị tách ra, ngươi có biết không? Cái yêu cầu này đã không thể, xem ra ta phải đổi hệ thống rồi!”
Hệ thống xấu hổ: “…Được, vậy thì 30.” Ngài nói cái gì đều được.
Lượn lờ trong cái vòng tròn lẩn quẩn này, Nhiễm Thất vẫn như cũ trật tự rõ ràng mà nhớ rõ cái ý định cô muốn hỏi ngay từ đầu: “Ta làm sao lại thay đổi Trương Lan? Nói rõ cái nhiệm vụ ẩn này đi!”
Hệ thống: “Xem như cô gián tiếp thay đổi cô ấy, giống như là nữ phụ phản công. Cô khiến Lê Khả Nhân thôi học, cũng làm Đóa Đóa an phận rồi! Cho nên không có người truyền bá lời đồn đại, không còn ai trêu chọc Trương Lan nữa.”
Nhiễm Thất hiểu rõ, nói ra lý giải của bản thân: “Bởi vì Lê Khả Nhân bị chẩn đoán là tinh thần không bình thường, cho nên những lời chửi bới Trương Lan trước kia sẽ không có ai tin tưởng nữa, từ từ những người bạn kia cũng quay trở lại với cô ấy, hơn nữa, chính cô ấy cũng bắt đầu tự tin hơn, cho nên mới tốt hơn trước kia?”
Hệ thống: “Trước mắt thì đúng là như vậy.”
Nhiễm Thất cảm khái: “Xem ra trong lúc vô tình còn ảnh hưởng tới cuộc sống của Trương Lan nữa!”
Hệ thống: “Nhiệm vụ ẩn không phải chỗ nào cũng có, mỗi thế giới sẽ có hai ba cái, có thể là cứu vớt nữ phụ, giúp bọn họ nghịch tập, thành công sẽ có được điểm tích lũy, điểm tích lũy có thể đổi được bất cứ cái gì!”
Nhiễm Thất sờ cằm, bộ dạng tiếp thu tựa hồ rất đáng tin cậy: “Ta có thể đổi lại hệ thống không? Lấy điểm tích lũy đổi!”
Hệ thống: “…” Không hề muốn trả lời vấn đề này!
Đang cùng hệ thống một phen gà vịt thương lượng trao đổi hữu nghị, Thẩm Mặc Hiên cũng đã trở về rồi.
Trên mặt hắn trước sau như một không có chút biểu tình nào, chỉ có điều, đáy mắt sau khi đánh nhau vẫn còn tràn ngập dã tính cùng điên cuồng chưa kịp rút đi! Nhưng lại không có bất cứ điểm nào không hài hòa, tựa như đây mới là vẻ mặt vốn có của hắn!
Tàn nhẫn, điên cuồng, ngang ngược. Mà bề ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng bình thường kia giống như là để che giấu sự khủng bộ bên trong vậy!
Trên đôi tay trắng nõn kia còn có một ít máu cùng vết xước, thời điểm cặp mắt kia hướng về mình, có cảm giác…
Ừ…Cảm giác như bị sát nhân biến thái theo dõi, sự sợ hãi bỗng chốc lan ra toàn thân, động cũng không dám động, căn bản không có chỗ để trốn!
Nhiễm Thất bội phục mình có gan lớn, cư nhiên bây giờ còn có tâm tình suy nghĩ hắn như cái gì.
Cô có một loại dư cảm…Bị hắn hận có khả năng sẽ…Rất thảm…Rất là thảm!