Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Ngoài cửa, Triệu Lôi Kỳ cùng Thẩm Mặc Hiên đều đứng đó, đối diện căn phòng, bên cạnh còn có một nữ hầu, đều tận mắt nhìn thấy Nhiễm Thất hung hăng kích động mà cho Trình Thấm một cái tát.
Nửa bên mặt Trình Thấm lập tức sưng đỏ đến đáng sợ, có thể thấy được, người ra tay đã dùng bao nhiêu sức lực!
Hệ thống: “Kí chủ, cảm giác như thế nào?”
Nhiễm Thất: “Đã sớm muốn đánh nhau với cô ta, còn muốn cảm ơn cô ta đã cho ta cơ hội này! Một chữ thôi, thoải mái!”
Hệ thống: “…” Cái này rõ ràng là hai chữ…
Cô đã sớm nhìn ra mưu tính của Trình Thấm, chẳng qua là chỉ muốn chọc giận cô đánh cô ta, sau đó bị Triệu Lôi Kỳ nhìn thấy cô là một người thô tục ác liệt cỡ nào, cứ thế làm cho bà thay đổi chủ ý, không cho cô bước vào cửa Trình gia!
Nhưng mà, Nhiễm Thất rất muốn cảm ơn kế sách này của cô ta. Thứ nhất cô đã sớm muốn hung dữ rồi. Thứ nhì, cô muốn cho Trình Thấm không còn chỗ mà xoay người, cô còn đang suy nghĩ muốn tìm cái lý do gì mới có thể hợp tình hợp lý mà đem ghi âm trên tay đưa cho Trình phu nhân nghe!
Dù sao, nếu vô duyên vô cớ mà đưa cho bà nghe, nói chân tướng thật ra là như vậy đấy, Trình phu nhân là người cẩn thận như vậy chắc chắn sẽ không tin! Càng đừng nói có khả năng còn hoài nghi cô có phải là đang làm giả ghi âm muốn hãm hại Trình Thấm hay không nữa!
Bởi vì trước đó cô đã từng nói cô rất thích chị gái này! Mà lý do tốt nhất chính là, hiện tại các cô nổi lên tranh chấp, sau đó cô sẽ ra vẻ ủy khuất, nổi giận đem ghi âm đưa cho Trình phu nhân nghe…
Tuy rằng trên mặt Trình Thấm đau buốt nóng rát, nhưng mà trong lòng không cần nói đã vui sướng biết bao nhiêu rồi, cô ta không nghĩ tới thời cơ rõ ràng lại chuẩn như vậy, lại khiến cho mẹ tận mắt nhìn thấy cô đánh cô ta!
Ngay từ đầu cô ta chỉ nghĩ trong căn phòng này chỉ có hai người các cô, chỉ cần mẹ nhìn thấy thương thế của cô ta, sẽ biết được chính là bị cái nữ nhân ti tiện kia đánh!
Bây giờ mẹ cùng em trai của cô ta tận mắt nhìn thấy, tận mắt nhìn thấy sẽ so với nghe được càng có lực chấn động. Nếu như có khả năng, có lẽ em trai của cô ta nhìn thấy bộ dạng ác độc như vậy của nữ nhân ti tiện kia, nói không chừng có thể sẽ vứt bỏ cô luôn!
Nghĩ như vậy, đáy mắt Trình Thấm xẹt qua một tia đắc ý, sau đó ngẩng đầu, đôi mắt rưng rưng, vẻ mặt ủy khuất mà nhìn về phía Triệu Lôi Kỳ ngoài cửa: “Mẹ…”
Một cái tát kia có bao nhiêu thanh âm, bà đều nghe thấy được. Trước khi tất cả mọi người còn không kịp phản ứng, Triệu Lôi Kỳ thoáng cái đã mất đi lý trí, bà mạnh mẽ xông lên phía trước, giơ tay lên, một cái tát hướng trên mặt Nhiễm Thất đánh tới!
Nhiễm Thất đối với bà mà nói chỉ là người xa lạ quen biết không tới một ngày, bà luôn luôn coi Trình Thấm như là con gái của mình, bà ở chung với Trình Thấm cũng được hai mươi mấy năm, dù không có quan hệ huyết thống, nhưng nhất định là có tình cảm rất sâu! Con gái của mình bị người khác đánh, làm mẹ như bà tự nhiên sẽ bao che khuyết điểm!
Bởi vì quá mức đột ngột, Nhiễm Thất cũng không có kịp thời phản ứng, cô vô thức né tránh, mặc dù không có bị đánh, nhưng thời điểm né tránh đôi má non mịn cũng bị móng tay cào cho một đường máu tươi đẹp!
Thẩm Mặc Hiên thấy thế, lông mày nhíu lại, đi nhanh tới, sắc mặt tái nhợt, đẩy Triệu Lôi Kỳ ra. Đồng thời, còn gào lên với bà một tiếng: “Cút!” Cuối cùng, hắn ôm Nhiễm Thất vào trong ngực, cẩn thận xem xét vết thương của cô.
Lực đẩy của Thẩm Mặc Hiên quá mạnh, cả người bà thoáng cái không vững vàng, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất! Đợi bà bình ổn thân thể, đã nhìn thấy Nhiễm Thất đang tựa trong lòng hắn, vẻ mặt lạnh lùng nhìn bà! Cảnh tượng này làm khí tức toàn thân bà phát run, trực tiếp kêu gào: “Hiên Nhi! Con không thể không hiểu rõ lí lẽ như vậy! Người cô ta đánh là chị con! Sao con lại giúp đỡ người ngoài chứ!”
Con ngươi dày đặc sự rét lạnh của Thẩm Mặc Hiên nhìn về phía bà, lạnh lùng nói ra một sự thật: “Với tôi mà nói! Các người càng giống người ngoài!”
Triệu Lôi Kỳ vẫn cho rằng Nhiễm Thất chẳng qua là sự cao hứng nhất thời của con trai bà, chỉ là đồ chơi để chơi đùa mà thôi! Đợi cảm giác mới lạ qua đi khẳng định hắn sẽ vứt bỏ cô! Cho dù bọn họ kết hôn cũng có thể ly hôn!
Hơn nữa, trong tiềm thức của bà, con gái của mình nhìn từ nhỏ đến lớn chắc chắn sẽ không làm chuyện gì xấu, hơn nữa, trong đáy lòng bà vẫn có chút xem thường Nhiễm Thất——cảm thấy gia đình nghèo khó đều không có giáo dưỡng!
Vì vậy, bà theo bản năng cho rằng Nhiễm Thất đang khi dễ Trình Thấm. Dù sao con gái của mình thì mình biết, nó là một người ôn nhu lương thiện như vậy, chắc chắn sẽ không chủ động gây chuyện, người gây chuyện nhất định là cái nha đầu nông thôn kia! Nhưng…Thời điểm đánh lại quên mất, đứa con gái này là người trong lòng của con trai mình…