Chuyện đầu tiên Nhan Tiêu làm là lướt Weibo, cố ý tìm chuyện hôm qua mà bác sĩ đã phát“Chuyện ký túc xá đêm khuya”, cô hừ lạnh click mở bình luận, trong lòng đã có thể tưởng tượng các bạn nữ bị dọa sau đó bộc phát, kết quả lúc nhìn thấy bình luận hoàn toàn há hốc mồm:
“Rất kích thích, cầu mong về sau nên phát nhiều loại chuyện này!”
“Cực kỳ kích thích!!!”
“Chồng get kỹ năng mới dụ dỗ tôi ngủ!”
“……”
Đây là tư tưởng gì vậy?
Trước khi đi ngủ muốn nghe chuyện ma là tư tưởng gì vậy?!
Nhan Tiêu vốn tưởng rằng bản thân được xem như một fan não tàn, nhưng so sánh với hiện tại thì không bằng một phần!
Suy nghĩ, Nhan Tiêu vẫn chân tình phát biểu cảm nghĩ bình luận:
Quái lực thiếu nữ yx: Kém bình!!! Hơn nửa đêm kể chuyện suýt chút nữa hù chết tôi!!!
Cô bình luận xong xuống giường đánh răng rửa mặt, lúc ăn cơm sáng xem điện thoại phát hiện có người trả lời cô:
Một đóa hoa hồng trả lời cô: Là ai mà nhát gan vậy?
Tam tam té ngã muốn bạc khi thân thân trả lời cô: Vậy không cần nghe! Còn kém bình, thật là đủ rồi!
……
Nhan Tiêu: “……”
Các vị chỉ là tùy ý bình luận thôi, chỗ nào có ác ý? Một lời không hợp liền xé……
Huống hồ các người đi xem trang cá nhân của tôi sẽ biết tôi cũng là một fan não tàn của Zain!
Suy nghĩ, Nhan Tiêu vẫn không trả lời, trong miệng ngập một chiếc bánh bao nhỏ, gửi tin nhắn cho bác sĩ Hoắc:
Những em gái say mê anh thật đáng sợ!
Trong khoảng thời gian này tâm trạng Nhan Tiêu rất tốt, sức ăn bất tri bất giác cũng rất lướn, ăn xong một cái bánh bao nhỏ uống một cốc sữa đậu nành ăn một quả trứng gà, lại bắt đầu ăn khoai lát.
Lông mi Tiểu Gian nhấc cao lên, tấm tắc bảo lạ: “Cậu không sợ bản thân ăn thành mập mạp bác sĩ Hoắc không cần cậu sao?”
“Không phải nói nữ sinh nhiều thịt một chút mới đáng yêu sao?” Nhan Tiêu nhớ rõ lần trước bác sĩ Lưu cũng có nói qua như vậy.
Tiểu Giai cười ha hả: “Nam sinh nói như vậy, ý tứ là thích chỗ cần lớn thì lớn của nữ sinh, Nhan Tiêu cậu……”
Tiểu Giai nói không có ý tốt mà đánh giá cô.
Nhan Tiêu bị cô nhìn chằm chằm khiến cho sau lưng cảm thấy run lên, bỏ khoai lát xuống ở một bên im lặng chơi điện thoại, trên đường có nhận điện thoại, đối phương là nhân viện công tác của ACG Man Triển, hỏi Nhan Tiêu có thời gian cuối tuần đến thành phố H tham gia manga anime Carnival hay không.
Nói đến Nhan Tiêu cũng lâu không có tham gia hoạt động, tóm lại mấy ngày nay trường học cũng không có chuyện gì quan trọng, không do dự trực tiếp đồng ý.
Ngẫm lại từ sau khi gãy xương, cô rất ít khi đi chơi với bạn bè, hơn nữa ngày thường có thời gian một chút là đi bệnh viện tìm bác sĩ Hoắc, có rất nhiều cơ hội gặp nạn đều bị bỏ qua, lần này vừa đúng lúc có thể chơi đùa với đồng bọn.
Lần này Mạn Triển công bố khách quý, Nhan Tiêu liên hệ bạn tốt, hẹn nhau ở sân bay.
Đồng hành là người chụp ảnh cho Nhan Tiêu lần trước Đích Phản Quân, một người lớn lên giống “Đại thúc” 90 nhưng thật ra là một cậu bé, trong đó người ta gọi là chú Miêu, còn có một vũ cơ trước kia từng hợp tác với Nhan Tiêu vài lần, em gái chân dài cao một mét bảy, được gọi là cây cô-ca.
Lúc đi đến sân bay bị chụp được, Nhan Tiêu đi ở giữa hai người, hiện ra một chữ “Lõm”, bị đăng ở trên mạng mọi người trêu đùa.
Nhan Tiêu đối với những lời cười nhạo của những người đó cũng không có trách, trước còn mang giầy cao linh tinh còn chống đỡ được một chút, sau lại ngược lại bị phản công lợi hại hơn, truyền nhau bảo cô thân cao một thước bốn đều có……
Cho nên hiện tại đơn giản mang giày thấp, hoàn toàn không thèm để ý.
Kéo rương hành lý, Nhan Tiêu cúi đầu nhắn tin cho bác sĩ Hoắc nói mình vừa xuống máy bay.
Bên này có xe chuyên dùng an bài, lúc sau cô lên xe mới nhận được tin nhắn, không kìm nén cười với cái điện thoại.
Cây cô-ca thò lại gần nhìn lén, Nhan Tiêu nhanh chóng che màn hình: “Làm gì?”
Cây cô-ca mắt lé: “Bạn trai? Khiến cho người khác cảm thấy thần bí?”
Tại đây toàn bạn bè, trước kia không yêu đương mọi người tạo thành hội FA.
Nhan Tiêu rối rắm một chút, vẫn là thẳng thắn thành khẩn, “Quên nói cho mọi người, tôi thoát hội!”
Cây cô-ca nghe xong khinh bỉ nhìn Nhan Tiêu: “Không mắng cô, về nhà liền kéo người phản công, đề phòng ngược cẩu!”
“Người nào vậy, ngày nào đó đưa tới giới thiệu!” Miêu thúc ngồi ở hàng phía trước, quay đầu nói.
Nhan Tiêu lắc đầu: “Không phải quen trên mạng, là…… Bác sĩ.”
Bảo vệ, không nói ra thân phận của anh ở trên mạng.
“Chế phục mê hoặc!” Cây cô-ca rất có thâm ý mà cười.
Chú Miêu nghĩ đến cái gì: “Trước kia vẫn luôn cho rằng cô với Thập Yến sẽ ở bên nhau.”
Nhan Tiêu lập tức cảm thấy xấu hổ, Thập Yến với cô là do mọi người CP, bởi vì ngẫu nhiên một lần cơ hội, hai người cos 《 yêu hồ x phó ss》trong cp, được fans trầm trồ khen ngợi, công ty bên kia của Thập Yến mời Nhan Tiêu rất nhiều lần, lăng xê muốn cô và Thập Yến hợp tác, liền vẫn luôn bị fans đồn tin là hai người ở bên nhau, sau đó Nhan Tiêu cảm thấy chuyện này làm ầm ĩ có chút lớn, liền không hợp tác cùng anh ta nữa rồi.
Trong giới có rất nhiều người CP đều ở bên nhau, nhưng cô với Thập Yến là ngoại lệ, cô cũng không liên lạc nhiều với Thập Yến, ngày thường gặp mặt vẫn là quan hệ bạn bè bình thường.
Thập Yến có tiếng là coser, diện mạo ưu tú tính cách cũng khá tốt, không thối nát không phong lưu, bởi vậy có rất nhiều bạn nữ thích anh ta, Nhan Tiêu không biết nằm không cũng trúng đạn bao nhiêu lần.
“Tôi với anh ta là bạn bè bình thường, cậu còn không rõ ràng sao?” Nhan Tiêu vội vàng phủi sạch quan hệ.
Cây cô-ca búng tay một cái: “Nhan Tiêu, lần này nam thần Thập Yến cũng tới tham gia!”
Nói lời này dường như khiến cô cảm thấy kích động……
“Ukm, khá tốt.” Nhan Tiêu nhàn nhạt trả lời.
Cây cô-ca nhìn thấy Nhan Tiêu không có gì phản ứng, cũng tự biết không thú vị mà tiếp tục tự chụp.
Buổi tối hôm nay đầu tiên Nhan Tiêu sẽ ở khách sạn một đêm, buổi sáng có thể đi chơi quanh đây trong chốc lát, giữa trưa hóa trang, đúng hai giờ chiều đi đến hội trường Mạn Triển, thời gian sắp xếp rộng thùng thình.
Buổi tối Nhan Tiêu và cây cô-ca được sắp xếp ở một gian phòng, ăn cơm chiều xong hai người đi chơi loanh quanh một vòng, lúc quay trở lại khách sạn, không nghĩ tới vừa lúc chạm mặt với người vừa hôm nay thảo luận xong.
Nhan Tiêu vốn không phát hiện người đang ngồi chơi điện thoại ở đại sảnh khách sạn là Thập Yến, anh ta đeo khẩu trang với mù lưỡi trai, căn bản nhìn không ra chân dung, thẳng đến khi đi qua đại sảnh, cây cô-ca bỗng nhiên nhận ra trợ lý của Thập Yến, lập tức phản ứng lại, bỏ Nhan Tiêu lại muốn đi đến chụp ảnh với Thập Yến.
Nhan Tiêu đi cũng không được, đành phải đi theo cô ấy đến chào hỏi.
Gần đây anh ta nhuộm tóc màu bạch kim, lúc bỏ mũ lưỡi trai xuống cây cô-ca kêu loạn lên, Nhan Tiêu đứng ở một bên chơi điện thoại.
Chờ cây cô-ca chụp xong, Thập Yến lại nhìn về phía Nhan Tiêu: “Đã lâu không gặp cô, cơ thể khôi phục như thế nào rồi?”
Nhan Tiêu không dự đoán được bỗng nhiễn anh lại quan tâm chuyện cô gãy xương, phản ứng một chút: “Đã tốt rồi…… Gần đây anh rất bận?”
Anh trả lời: “Là rất vội.”
Cây cô-ca ở một bên chen vào nói: “Vội đến độ không có thời gian yêu đương?”
Thập Yến cười một chút, cây cô-ca nghi ngờ: “Không thể nào? Anh vẫn độc thân? Tiểu Nhan vừa thoát đội!”
Thập Yến ngẩn người, hỏi Nhan Tiêu: “Thiệt hay giả?”
Nhan Tiêu cười gật đầu một cái, cây cô-ca nửa cười: “Cố phải ánh mắt của nam thần nhà ta rất cao hay không?”
“Ai, tôi chưa muốn yêu ai.” Thập Yến nói đùa.
“Con mẹ nó anh thôi đi!” Cây cô-ca cười đi đẩy anh.
……
Nhan Tiêu ở một bên nhìn cây cô-ca nói chuyện, cũng không biết nói cái gì, đứng chán dứt khoát lấy điện thoại ra xem trạng thái.
Cây cô-ca càng nói càng hăng say, Thập Yến nhìn thoáng qua Nhan Tiêu, “Các cô về trước đi, bên này tôi cũng chuẩn bị lên lầu.”
“Vậy được, ngày mai đến hội trường tìm anh chơi.” Cây cô-ca tuy rằng bị cắt ngang nhưng vẫn có chút vội vàng, cũng chỉ có thể nói tạm biệt, lôi kéo Nhan Tiêu chuẩn bị đi về phía thang máy.
“Nam thần Thập Yến rất đẹp trai, không trang điểm làn da cũng đẹp như vậy!” Cây cô-ca đi vào thang máy liền bắt đầu kích động.
“Tại sao cô biết anh ta không hóa trang?”
“Là một người phụ nữ đương nhiên có thể nhìn ra trang điểm hay không!”
Có thể nhìn ra cây cô-ca rất thích Thập Yến, nhưng mà giống loại hoa si này, chắc là nhìn thấy anh đẹp trai là thích……
Hơn nữa vừa nãy cây cô-ca nhìn thấy Thập Yến, trực tiếp bỏ Nhan Tiêu ở một bên, còn nói chuyện cô thoát khỏi hội, dùng để thăm hỏi Thập Yến có bạn gái hay không.
Ngày thường Nhan Tiêu thấy nhiều người như vậy, nhưng mà đây là bạn bè mình, vẫn sẽ có chút không thoải mái, hoàn toàn trọng sắc khinh bạn……
Buổi tối, do thay đổi hoàn cảnh Nhan Tiêu có chút mất ngủ, ngày hôm sau giữa trưa mới rời giường, tự nhiên phát hiện cây cô-ca đã không ở đây nữa, điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ, là chú Miêu và Trang Nương bên kia.
Cô đeo tai nghe lên vừa gọi điện thoại vừa rửa mặt.
“Alo? Chú Miêu hiện tại anh đang ở chỗ nào?”
“Tôi ở Triển Tử chụp ảnh, Trang Nương gọi điện thoại nói với tôi gõ cửa phòng cô không thấy mở cửa, gọi điện thoại cho cô cũng không nhận, cô đang làm gì?” Bên kia có chút im lặng.
Nhan Tiêu nhớ tới cây cô-ca, có chút lo lắng: “Cây cô-ca không biết cô ấy đi đâu rồi, vừa rồi tôi đang ngủ không nghe được, tôi lập tức gọi điện thoại cho Trang Nương.”
Chú Miêu: “Vừa rồi tôi thấy cây cô-ca và Thập Yến đi đến phòng nghỉ của hội trường rồi hay sao?”
Qủa thực Nhan Tiêu không biết nên nói cái gì, dám trực tiếp bỏ cô ở chỗ này đi theo Thập Yến……
Gọi điện thoại, Nhan Tiêu nhận lỗi, mới mời Trang Nương vào phòng.
Hôm nay cô mặc một cái váy màu lục đậm, cổ váy hơi thấp, Trang Nương kiến nghị cô nên đội tóc xoăn giả màu nâu, nghe vậy Nhan Tiêu từ chối, nghĩ thầm tối này cũng không phải là chụp ảnh tráng phim, đội tóc giả có chút khó chịu, nếu mà trong hoạt động người chủ trì bảo cô nên khiêu vũ, tóc giả mà rơi xuống rất mất mặt.
Cuối cùng Trang Nương cũng thỏa hiệp, cho cô để đuôi ngựa.
Lúc ngồi xe đến Mạn Triển, Nhan Tiêu đi vào phòng nghỉ liền thấy cây cô-ca, người sau còn ở bên kia vui cười hớn hở.
Buổi sáng hôm nay đọc diễn văn kỳ thật cũng không đến mà cây cô-ca đi chỗ đó, nhưng là bằng hữu bình thường, Nhan Tiêu thật rất chịu không nổi tác phong của cô, đơn giản cũng không chào hỏi, đến gặp mặt khách quý cùng nhau chụp ảnh nói chuyện phiếm.
Buổi chiều hoạt động bắt đầu, Nhan Tiêu ngồi ở vị trí khách quý, không biết người sắp xếp chỗ có phải cố ý hay không, ngồi bên cạnh cô là Thập Yến.
Hôm nay anh ta hát bài ( hắc tháp lợi á ), trang phục, tóc bạch kim biểu diễn, lúc Nhan Tiêu đi vào thấy mấy nữ sinh ở phía sau kích động muốn khóc.
Nhan Tiêu cảm thấy có chút câu nệ, bởi vì chuyện CP trước kia, ở hiện trường không biết có bao nhiêu người sẽ chú ý đến hành động của bọn họ.
Xem xong mấy lượt biểu diễn, trạng thái của Nhan Tiêu vẫn không biết ở chỗ nào, không thể tưởng được trên sân khấu người chủ trì đột nhiên nhắc tới nhìn về phía cô: “Ai, tôi phát hiện hôm nay người sắp xếp chỗ ngồi rất có tình thương nha!”
Giữa sân một trận thét chói tai, bắt đầu kêu CP cô và Thập Yến, Nhan Tiêu miễn cưỡng duy trì mỉm cười.
“Thật không dám dấu diếm, tôi là một người độc thân hơn hai mươi nắm, lúc ấy thấy hai bọn họ chụp ảnh, vẫn là bị ngược thật sự thảm, quả thực xứng với vẻ mặt đúng hay không?” Người chủ trì tiếp tục nói.
Dưới sân khấu: “Đúng!”
Nhan Tiêu có chịu chịu đựng không nổi gương mặt tươi cười, hơi hơi cúi đầu cào lông mày.
“Như vậy hiện tại vỗ tay cho mời, Tiểu Nhan và Thập Yến lên sân khấu!” Người chủ trì thay đổi giọng điệu nói cao lên, đưa ra tư thế mời bọn họ lên sân khấu.
Nhan Tiêu duy trì nụ cười, quay đầu nhìn về phía Thập Yến, Thập Yến cười một chút: “Tôi đi từ bên này.”
Đi theo phía sau anh lên sân khấu, Nhan Tiêu nhìn về phía người chủ trì.
“Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, tôi cảm thấy nên có chút phúc lợi hay khồn!” Người chủ trì còn liên tục nhiệt tình nói.
Nhan Tiêu nhìn về phía người chủ trì, ánh mắt rối rắm.
Lời nói ra lúc sau, ý khán giả dưới sân khấu không thể chống đỡ nổi, người chủ trì giống như không phát hiện ra ánh mắt Nhan Tiêu nhìn anh ta, vẫn tiếp tục: “Không bằng như vậy, liền ôm kiểu công chúa, mọi người cảm thấy được không?”
Thấy phản ứng của người dưới sân khấu, làm cho tình hình là không ôm không được, Nhan Tiêu không biết nên phản ứng như thế nào, cầm microphone muốn giảng hòa, lời nói còn chưa nói, cô sợ tới mức thiếu chút nữa thét chói tai ——
Thân thể không trọng lực ở trên không, bỗng nhiên cô bị bế lên……