Người Yêu Bị Nguyền Rủa

Chương 10 - Chương 10

trước
tiếp

Lãnh Diễm phí một phen công phu mới vào được phòng này, không ngờ lại đụng phải Long Đan Thanh cùng một lão gìa đang tiến vào.

Mãi đến khi xác định không còn ai, Lãnh Diễm mới vụng trộm đi ra.

Vừa rồi cuộc nói chuyện của Long Đan Thanh với lão gia hỏa kia. Tất cả đều truyền vào lỗ tai nàng làm nàng hết sức tức giận.

Việc này thì liên quan gì tới nàng? Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì nha.

Nhưng lão gia hỏa kia nói sau Long Văn Mặc trở lại Chu quốc liền hôn mê, hẳn không phải là……

Nàng nhanh chóng tiến lên, hai tay che trước ngực hắn, trong miệng niệm thần chú, chỉ thấy ánh sáng một chiếc kim sắc ở trước ngực hắn bay lên, phập phềnh giữa không trung.

Từ khi nàng sinh ra, trên người nàng có một cỗ năng lượng thần kỳ. Mà nàng cũng học được trên người một lão nhân chút chú ngữ.

“ Là tuyệt tình chú?”

Tuyệt tình chú là nàng vụng trộm chú pháp trên người Lãnh Ngọc, chỉ cần Lãnh Ngọc cùng đối phương da thịt chi thân, chú pháp liền bắt đầu hoạt động. Một khi đối phương có hành động thay lòng đổi dạ sẽ tiến vào hôn mê, sau đó sẽ phát điên, sau cùng sẽ phát điên mà chết.

Sở dĩ nàng dùng đến chú này cũng là để bảo vệ Lãnh Ngọc không bị tổn thương.

Mà hiện giờ Long Văn Mặc trúng tuyệt tình chú, liền chứng mình hắn đã từng thay long đổi dạ—– nếu hắn đối với Lãnh Ngọc là thật tâm, tuyệt tình chú sẽ không phát huy tác dụng!

Nàng cắn răng một cái, lạnh lùng nhìn chăm chú vào nam tử trên giường.

Hắn dám phụ lòng Lãnh Ngọc…….

Nàng mới không cần cứu hắn!

Lúc này, người trên giường đột nhiên mở mắt ra, dọa Lãnh Diễm nhảy dựng lên.

Hắn …. Sao hắn đột nhiên lại tỉnh lại?

“ A” Hắn quát to một tiếng.

“ A” Nàng cũng quát to một tiếng theo.

Lãnh Diễm muốn chạy trốn, nhưng đã quá muộn. Nàng bị hắn bắt được, đặt ở dưới thân không thể động đây.

“ Ngươi đang làm cái gì thế? Buống” nàng hổn hển đấm hắn, nhưng hắn căn bản không để nàng kháng nghị.

Lãnh Diễm ngẩng đầu, nhìn đôi mắt đờ đẫn của hắn.

Nàng phải tìm cơ hội thoát thân, bởi vì lý chí người phát điên đều bị hủy diệt. Hiện tại, nàng không thể chọc giận hắn.

“ Ngươi….. Ngươi không cần quá xúc động…..”

Thoáng chốc chỉ thấy Long Văn Mặc nổi điên nắm lấy tóc mình, vẫn la to, mà một câu hắn nói nàng cũng không hiểu. Mà ánh mắt điên cuồng của hắn làm nàng sợ hãi, sợ trong nháy mắt sẽ bị hắn xé nát.

Nàng cố vùng vẫy thoát thân, nhưng hắn phát hiện ra, giống như dã thú phát hiện ra dê con, hắn đánh về phía nàng, tay hung hăng muốn xé rách quần áo nàng.

“Buông tay” Dưới tình thế cấp bách, nàng liền hung hăng tát hắn.

Nang kéo y phục bị xé rách muốn rời khỏi, hắn lại bắt được “Ngọc nhi, đừng đi……”

Lãnh Diễm chợt ngẩn ra

Nàng bình tĩnh nhìn nam tử trước mặt—– trong lòng hắn vẫn lo lắng cho Ngọc nhi?

Nhưng kế tiếp nàng phát hiện tà ác trong mắt hắn lại dâng lên, rõ ràng hắn mất đi lý trí rồi.

Nàng vội vàng muốn bỏ tay hắn ra, nhưng lại bị hắn cường bạo kéo vào lòng.

“ Buông……”

Lúc hai người đang dây dưa không rõ, một thanh âm tức giận phía sau vang lên.

“ Xảy ra chuyện gì?”

“ Nhị Hoàng tử,cứu ta!” Lãnh Diễm nhìn thấy Long Đan Thanh, như gặp được cứu tinh, vội vàng kêu to.

Long Đan Thanh bước gần đến, thị vệ cũng đồng loạt xông lên,một lát liền chế ngự được Long Văn Mặc đang rống lên.

“ Nơi này giao cho các ngươi.” Hắn ra lệnh.

“Vâng!”

Long Đan Thanh đến gần bên người Lãnh Diễm, lạnh lùng kéo nàng ra cửa, mở cửa một phòng khác, đẩy nàng vào, lập tức khóa trái cửa, không cho nàng trốn thoát.

Hắn vẫn chưa nói chuyện, chỉ lẳng lặng đánh giá nàng từ đầu đến chân.

Lãnh Diễm biết ngụy trang của mình đã bị phát hiện—–


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.