Với sức ta hiện tại, ta chưa thể tìm đến Sesshomaru, chỉ có thể đi theo Inuyasha chờ hắn đến tìm Inuyasha đoạt lại thanh kiếm như thế ta mới có thể tìm được hắn, ta tự đi sẽ không thành vấn đề nhưng nó sẽ khá phiền toái và ta cũng sẽ không an toàn khi đi một mình với đôi mắt thế này, lỡ đâu chưa kịp tìm đến hắn ta đã bị tên yêu quái nào đó kết liêu coi như chấm hết.
Ngồi ngẩn ngơ trên con thuyền, ta nghĩ tại ta nên trở về làng gần giếng cổ một chút, thích nghi với thế giới này thêm một thời gian rồi mới đi theo Inuyasha, nếu không ta sợ cản trở họ, ban đêm thì không sao, ban ngày mới mệt
Ngay ngày Inuyasha đưa ta trở về, trong làng liền xảy ra chuyện, ta gặp được bà Kaede em gái của kikyou, bà kể chuyện hũ tro cốt của Kikyou đã bị yêu quái lấy mất, nếu ta đoán không nhầm đây là yêu quái Urasue kẻ hồi sinh lại Kikyou, cả ba say sưa nói chuyện về hũ tro cốt không để ý đến ta, đến khi Inuyasha bỏ đi thì bà mới phát hiện ra ta
“Kagome, người này là ai ?”
“À… đây là Tama chị cháu, chị ấy cần thời gian thích nghi nơi này nên cháu mới nhờ bà cho chị ấy ở tạm vài hôm”
Ta lễ phép đến trước bà Kaede chào hỏi “chào bà, cháu tên Tama, cũng là pháp sư mong bà chiếu cố”
Xưng hô bà cháu với Kaede ta có chút ngại ngùng, về tuổi ta quả là nhỏ hơn nhưng có ai biết được linh hồn ta đã sống gần trăm năm không
Ta không nghe bà ấy nói chuyện, cứ tưởng bà ấy từ chối, hồi lâu mới nghe tiếng bà nói “được rồi, tuy thấy mắt ngươi có vấn đề nhưng lại là pháp sử xem ra là không tệ”
Tuy nhiên, ngay hôm đó họ lại bỏ ta ở lại làng, còn họ thì lên đường đi tìm tro cốt của Kikyou, ta không có ý kiến gì hết, cốt truyện ra sao thì cứ để nó diễn ra thế đấy, ta không thể ngăn lại được liền chậm rãi đi dạo trên đường làng, sau đêm qua mọi người còn hoảng sợ bởi có kẻ đã lấy tro cốt của vị pháp sư họ luôn tôn thờ một cách bạo lực khiến mười mấy người trong làng bị thương nặng, tuy chưa có người chết nhưng họ hiện tại cũng tránh rời khỏi nhà
Sesshomaru, hiện tại ngươi ra sao rồi, có hận ta vì ta tự ý rời khỏi ngươi không?
Cơn gió mạnh thôi qua, mang cỗ yêu khí quen thuộc song nhanh chóng nó đã biến mất có lẽ hắn vừa đi ngang qua chỉ là đi quá nhanh nên ta mới không cảm nhận kịp yêu khí của hắn
Hắn bây giờ cũng không nhận ra ta đâu vì gương mặt ta có chút thay đổi cũng với mùi trên cơ thể ta, ngoài mùi thảo dược thì không còn mùi của ta như lúc trước. Lão Myoga có thể nhận ra ta được bởi hắn nhìn ra cây quạt ta cầm trên tay. Nó đã từng làm lão khốn đốn mấy lần, ta biết lão hận nó, hận đến mức chỉ cần nhìn sơ cũng có thể nhìn ra nó là quạt đã hành hạ lão bán sống bán chết
A… mùi hương của cỏ, lâu rồi ta mới cảm thấy thoải mái như vậy, cuộc sống hiện đại đầy đủ vật chất nhưng ta lại luôn thấy thiếu cái gì đó, đến khi nhớ lại ta mới phát hiện, thì ra không có hắn bên cạnh khiến cuộc sống của ta trống rỗng đến vậy, có lẽ quen với sự có mặt của đối phương, đột nhiên người đó biến mất khỏi cuộc sống của mình nên có chút không quen
Vậy thì sao, không quen, lâu dần cũng sẽ quen, ta không bên cạnh hắn hơn một trăm năm, hắn không bên cạnh ta 1 năm, giờ chắc cũng đã không còn nhớ đến ta rồi
Dùng Hắc Phong, ta di chuyển đến giếng cổ, ta nên trở về hay kiên trì ở lại tìm hắn, nếu hiện giờ kịch tình là kikyou sống lại thì không lâu nữa Sesshomaru sẽ đến đòi lại thiêt toái nha
Vẫn là kiên trì đợi họ trở lại thì hơn
Chà đã bao lâu rồi ta mới được tắm suối nước nóng đây, ban đêm ngồi ngâm nước nòng cùng Kagome quả là tuyệt vời, ta thả lỏng cả người tròng dòng nước được danh là nước suối là đẹp thiên nhiên dành cho phụ nữ
Chuyện của kikyou, ta cũng không nghe bất kỳ ai nhắc đến, có lẽ họ không muốn nói nên ta cũng chả muốn muốn hỏi
“kẻ nào” ta nghe tiếng động rất gần nơi ta và Kagome tắm, liền đi đến hướng đó kiểm tra, thì ra là bầy khỉ, khi ta quay đầu lại nói Kagome không có gì, thì đã thấy Inuyasha bị một tảng đá to bự đánh thẳng vào đầu
Ha… tội cho cậu ấy, đôi khi phản ứng nhanh nhẹn là một chuyện không tốt
Hai đứa ta tắm xong liền lên bờ, mặc đồ gọn gẽ mới đi đến đống lửa shippo đang đốt, hôm nay vẫn là ăn cá nướng với vài cử khoai dại, ta ngán tới tận óc rồi đây, lấy một con cá chưa kịp nướng sơ chế lại một chút, thêm ít gia vị rồi mới đưa cho Kagome nướng cá
Ta tất nhiên không thể đến gần đống lửa, đừng quên mắt ta không thể chịu được ánh sáng kích thích, dù cho đã là đêm nhưng với anh đèn mắt ta vẫn không chịu được, giờ ta mới hiểu tại sao mỗi lần Huyền xuất hiện, xung quanh lại tối đen đến vậy, là do hắn không thể tiếp xúc với ánh sáng
Sáng hôm sao, ngồi đằng sau chiếc xe đạp của Kagome, ta tận hưởng cơn gió mát mẻ bao quanh mình, đột nhiên có yêu quái xuất hiện, hắn từ trên cao tấn công bọn ta, tách ta, Kagome với Inuyasha ra xa, kế sau đó một tên tự xưng là thầy tu xuất hiện, hắn nói chỉ muốn lấy ngọc tứ hồn và sẵn tiện bắt luôn hai người bọn ta
Ha hóa ra là tên nổi tiếng là dê xồm trong phim Miroku, hắn cướp đi xe đạp Kagome lẫn em ấy đi theo, ta bởi vì quá đột ngột nên không kịp phản ứng rơi xuống đất, xoa cặp mong đầy đau đớn, ta tức giận với cái tên không biết thương tiếc kẻ tàn tật, lấy Hắc Phong cho hắn tận hưởng hàng vạn đao gió lao tới
Hắn tránh thoát được, nhân tiện giật luôn mảnh ngọc tứ hồn đeo trên cổ Kagome cùng chiếc xe đạp tẩu thoát, ta giận dữ vì mất chiếc xe đạp hét về phía Inuyasha “tên bán yêu chết tiệt, ngươi ở đâu?”
Không lâu sao mới biết là bị tên thầy tu mở hang gió, khiến cho Inuyasha chổng đầu trong vách đã, Kagome cùng shippo kéo hồi lâu mới kéo hắn ra được
Chuyện bây giờ là cần làm là lấy được mảnh ngọc bị cướp, Inuyasha quyết định dùng mũi cẩu của mình giải quyết việc truy tìm tên cướp, ta không muốn trở thành tâm điểm chú ý khi hắn dùng mũi của mình dí sát đất để tìm mùi, lập tức ngăn hắn lại “tìm mấy cái kỷ viện là tìm được hắn ngay, đừng có làm chuyện mất mặt như vậy”
Không ai hỏi lý do tại sao ta biết, vì có hỏi cũng biết ta sẽ không trả lời, mấy trẻ nhỏ này dễ dạy một điều rất nghe lời người lớn, nói là làm ngay, và chưa đền nửa tiếng đã tìm được tên trộm, hắn đang hú hí với mấy cô nàng kĩ nữ trong kỹ viện, Inuyasha xông vào làm cả nơi đó náo loạn cả lên
Và dĩ nhiên để giành được mảnh ngọc, hai người đánh bất chấp không gian đánh nhau sập nhà sập cửa nhà người ta, ta trong lòng lẩm nhẩm nếu phải đền tiền thì làm cách nào cho tên nhà sư moi tiền ra, hắn đi bóc lột người khác suốt năm này sang tháng khác tất nhiên túi của hắn sẽ đựng rất rất nhiều tiền
Ngay vào lúc hắn dùng hang gió đối phó Inuyasha, vì ta là một kẻ vô cùng nhạt trong nhóm, hắn không để ý ta ở sau lưng hắn, và cuối cùng hắn được vinh dự được Hắc Phong gõ một cái rõ mạnh sao ót, nhân lúc hắn thả lỏng, ta đưa ta chụp tay phải hắn lại ịn xuống đất gọi Inuyasha đến “ mau lấy chuỗi vòng quấn tay hắn lại, lúc ấy hang gió của hắn sẽ không hoạt động lại nữa”
Inuyasha gác kiếm, nghe lời làm theo ta nói, hang gió được đóng lại, tên thầy tu bị ngất xỉu, ta thuận tay lấy dây thừng trong balo đưa cho Inuyasha “trói hắn lại”
Và Inuyasha cũng rất phối hợp, trói chặc tên đó lại, ta biết khi hắn tỉnh lại, cái tay đó sẽ đụng lung tung những chỗ không thể đụng, như mông chả hạn
Hắn tỉnh lại là cũng mấy phút sau, trong lúc Kagome đang thay thuốc cho ta, hắn nhìn ta rồi lại nhìn Kagome xong mới chịu kể chuyện vì sao hắn đi tìm mảnh ngọc tứ hồn
Khi hắn nhắc đến Naraku, kẻ gieo giắc lời nguyền hang gió qua bao thế hệ của gia tộc hắn, rồi tới việc Naraku có thể cải trang thành nhiều hình dạng khác nhau, Inuyasha mới biết được mối hận thù năm xưa là do Naraku làm
Với quyết định sau đó là Miroku đi theo nhóm bọn ta đi tìm ngọc tứ hồn và tìm kẻ thù chung của Inuyasha với sự đề xuất của Kagome, bọn ta tiếp tục lên đường tìm mảnh ngọc tứ hồn
Và trước khi đi, hắn đã đưa ra thỉnh cầu thường lệ khi gặp các cô gái trẻ tuổi “Kagome, nếu cô quan tâm tới ta, hãy sinh cho ta đứa con nhé”
Hờ… bài ca cầu con đây rồi
Inuyasha ngay tức khắc ngăn hành đồng của tên háu sắc, kế tiếp là cuộc cãi vã của Inuyasha và Kagome, Shippo đang ngồi ăn trên cây cũng ngán mới hai người, ở cạnh nhau yên bình chưa bao lâu thì lại tiếp tục cãi nhau, ta vựa vào cây Shippo đang ngồi thở dài, đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau
À tại sao tên Miroku đó không đến chỗ ta nói câu y vậy, sau hai lần bị ta chỉnh cho tơi tả còn dám ta cũng khen hắn can đảm đấy, bất chấp đứa con dám lao vào nguy hiểm đó
“Tama, cô có thể sanh cho ta đứa con nối dõi tông đường không?”
À ta xin thay đổi suy nghĩ, quả là vì đứa con, hắn bất chấp tất cả
P/S: dạo này Thỏ bận rộn quá, hết đi học còn đi làm thêm nên đăng truyện hơi chậm, mọi người thông cảm nha