*Sau một thời gian trở lại và ăn hại hơn xưa, truyện mình viết mà muốn quên gần hết nội dung của truyện…o(╥﹏╥)o… Buồn….*
Mấy ngày liền tịnh dưỡng cơ thể, đôi khi nhàm chán quá ta quay sang trêu chọc lão Jaken nhờ thế mới nắm bắt được vài thông tin đã xảy ra khi ta không có mặt bên cạnh Sesshomaru
Kagura đã chết sau khi được Naraku trả lại trái tim, còn Nanh quỷ của Sesshomaru đã bị gãy khi chiến đấu với Moryoumaru và thiên sinh nha đã được Totosai sửa chữa lại để có thể thi triển Minh Đạo Tàn Nguyệt phá
Ta xoa thái dương đau nhức của mình, thật không ngờ sự tình phát triển đã đến mức độ này chỉ là Minh Đạo của Sesshomaru chưa thể mở ra hoàn thiện phải có cột mốc nào đó để giúp Minh Đạo được mở rộng, có điều cô lại không thể nhớ được
“Tatsu… mai là ngày cưới của ngươi rồi, sao ngươi không có vẻ gì là nôn nóng thế” giọng the thé của Jaken vang lên giúp ta quay về hiện thực
Không phải là ta không nôn nóng mà là vì quá mong chờ vào ngày mai nên mới tìm kiếm gì đó giết thời gian mong cho ngày mai đến nhanh lên
Nhìn lễ phục truyền thống được treo ở bên trong, ta hạnh phúc nhìn đi nhìn lại lễ phục ấy đến thẫn thờ song trong lòng lại có gì đó bất an cứ nhoi lên
Cứ nghĩ sẽ có chuyện gì xảy ra vào ngày trọng đại, ta khó chịu ôm lấy cơ thể mình, lòng lạy trời cầu mong không có vấn đề gì to tát xảy ra
Trời chưa kịp sáng, đã có đoàn người tiến vào đánh thức ta dậy, trang điểm thay y phục cưới cho ta, ta cứ như con rối cứng ngắc tùy ý cho chúng muốn làm gì thì làm
Xong xuôi hết tất cả thì được một nô tỳ đỡ ta rời phòng, tiến đến một con đường từ đâu trong không gian xuất hiện, ánh sáng nhu hòa tỏa ra khi ta từng bước đi vào trong, ở phía không xa, Sesshomaru cầm một chiếc ô màu đỏ đứng đó chờ ta
Đây là lần đầu tiên ta thấy hắn mặc lễ phục cưới, bình thường hắn điều mặc những trang phục màu trắng có hoa văn đơn giản còn lần này là kimono màu đen, làm cho hắn có cảm giác đối lập với hình ảnh thường ngày ta thấy được
Hắn đưa tay cầm lấy tay ta, ta hạnh phúc cười nhẹ đi bên cạnh hắn, đằng sau là đoàn yêu quái gia nhân mà Jaken không rõ là từ đâu tìm được
từng bước chân của ta được thấp sáng rực rỡ màu ánh xanh
“đây mà gì thế…đẹp quá” ta tò mò hỏi
“lời chúc phúc của tinh linh” Hắn hời hợt trả lời
” lời chúc phúc của tinh linh?”
“khi trưởng tộc kết hôn… bắt buộc phải đi qua con đường này để nhận được sự chúc phúc tinh linh, mong cuộc sống gia đình của tộc trưởng luôn mãi hạnh phúc, êm ấm, con cháu đầy đàn” Người hầu ở phía sau giải thích
Ồ… màu mè thật, ta cười thầmđi đến cuối con đường, ta và Sesshomaru tiếp tục làm nghi thức kết nghĩa vợ chồng, một người điều tự cắt một một đoạn tóc ngắn, để chung vào một chậu đá trong suốt như thủy tinh, vừa để tóc vào, cái chậu đá phát sáng ánh hồng nhạt, lan tỏa đến phần tóc của cả hai
Chủ trì hôn lễ bưng lên hai chung rượu trắng, mỗi người cắt máu nhỏ vào mỗi chum một giọt máu, đợi cho khi hai giọt máu hòa tan với nhau là lúc ta và hắn uống rượu giao bôi
cùng khi ấy, đoạn sợi tóc bắt đầu hòa trộn với nhau, tạo thành hai vòng tay đan xen màu đen trắng lạ mắt, ta từng nghe hắn nói, một khi tộc trưởng kết hôn, sẽ có nghi thức kết tóc se duyên, thì ra là cái này
“Tatsu ” ta mâm mê vòng tay từ tóc ta và hắn, cho đến khi hắn gọi ta
“Hửm?” Ta nghiêng đầu nhìn hắn, chờ hắn mở lời “thứ người đang đeo là chính là vòng tay kết tóc vừa chứng minh hai ta trở thành phu thê ngoài ra vừa là đồ nguyền rủa”
“Hả!!” ʕ⊙ᴥ⊙ʔ, ta không nghe lầm chứ nhỉ?
Sesshomaru cười tà, tiếp tục nói “đời đời không được phản bội đối phương nếu không sẽ chết, hồn siêu phách tán vĩnh viễn không được đầu thai”
Ha… Ha.. nghe cũng được đấy nhưng sao ta cảm thấy từ một chiếc vòng xinh đẹp trở nên đáng sợ vậy nhỉ ಥ_ಥ
nghĩ nghĩ, ta hỏi “Vậy giữa cha ngươi và Izayoi có Inuyasha thì sao?”
“Hắn không quên mẫu thân, vả lại Inuyasha vĩnh viễn không được bước chân vào gia tộc” Sesshomaru bình tĩnh nói, nắm tay ta tiến về phía trước đi tới một một gian nhà nhỏ làm bằng đá
vậy chả khác gì một tên đàn ông đạp chân hai thuyền à… ta trầm ngâm phiền chán, cũng đúng… dù gì đây cũng là xã hội phong kiến, tam thê tứ thiếp là một chuyện quá đổi bình thường
“ta sẽ không như hắn” Sesshomaru nghiêm túc đối mặt với ta, tay của hắn luồng qua tóc ta rồi cầm một đoạn đưa gần môi “Vĩnh viễn chỉ có mình…”
“Á….”
Mọi thứ đột ngột xảy ra… bất ngờ xuất hiện vòng tròn minh đạo, một con hắc cẩu khổng lồ chui ra bên ngoài nhanh như chớp lao đến nuốt chửng lấy ta
trước khi ta mất ý thức, nghe đâu bên tai giọng nói quen thuộc “Xin lỗi ngươi nhé, muội muội của ta”
P/S ” Xin chào…chắc mọi người bây giờ đang bận thi thố này nọ nhể… Thỏ cũng sắp thi rồi nên tặng mọi người một chương ngắn giải tỏa xì chét một chút cho đỡ căng thẳng nà (ノ≧ڡ≦)
Chúc mọi người thi thật tốt để có thể trải qua mùa Noel vui vẻ và cái tết sắp tới thoải mái nhẹ nhõm nhé (^o^) (^o^)/