Trình Khả Hinh nghe bọn họ nói vậy, tay từ từ nắm chặt. Trong lòng có một giọng nói vang nên, mày cũng là thiên kim đại tiểu thư, mày và Hàn Mai Mai có cùng một người ba, vì sao cô ta có, mà mày lại không có!
Đúng vậy! Vì sao cô ta, mà tôi lại không có! Móng tay Trình Khả Hinh đâm sâu vào lòng bàn tay, nhưng cô ta một chút cũng không thấy đau.
“A… ~ phải không? Qua đây, cho tôi nhìn cẩn thận một chút”.
“Đứa nhỏ này sợ gặp người lạ, thật xấu hổ.” Ba Hàn thấy Trình Khả Hinh cúi đầu trốn sau lưng mình cho rằng cô ta thẹn thùng, thay cô ta giải thích.
“Ba ba, con mới không xấu hổ.” Trình Khả Hinh làm nũng nói. (mở miệng ngậm miệng đều ba ba ba ba)
Ba người còn lại ở đây đều ngẩn người.
Hàn Mai Mai và mẹ Ngụy không nghĩ tới Trình Khả Hinh lại dám ở chỗ đông người gọi Trình Chí Dũng là “Ba ba”, nên nói cô ta quá ngu dốt hay là gan quá lớn.
Cho rằng vì bọn họ không dám làm gì cô ta sao?
Sắc mặt Trình Chí Dũng lập tức khó xem, trừng mắt Trình Khả Hinh. Có chút nghi ngờ, Hinh Nhi, tới cùng là đang làm gì? Là nó nói sai hay là cố ý.
“Ông Trình, tôi không biết từ khi nào thì Tú Lan lại sinh hai đứa con gái đó.” Mẹ Ngụy ngoài cười nhưng trong không cười nói.
“Ai nha.” Trình Khả Hinh đột nhiên che miệng lại, mở to đôi mắt vô tội, biểu tình như đứa trẻ làm sai, bất an nói, “Thật xấu hổ, vừa rồi tôi lỡ miệng. Kỳ thật…”
“Cô sẽ không nói với tôi là vừa rồi chỉ là nói sai chứ ? Cô muốn nói thật ra không phải ‘ba ba’.” Hàn Mai Mai trào phúng nói.
“Không có, kỳ thật thời điểm ăn cơm …” Trình Khả Hinh hoảng hốt lo sợ, bất lực nhìn ba Hàn.
Ba Hàn nghĩ tới chuyện vừa rồi…
“Ba, chừng nào thì ba kết hôn với mẹ vậy.” Trình Khả Hinh vành mắt đỏ lên tiếng hỏi.
Trình Chí Dũng dùng khăn tay lau miệng, cau mày hỏi, “Trẻ con, đừng quản chuyện của người lớn.”
“Có phải ba không thể kết hôn với mẹ rồi hay không?” Trình Khả Hinh nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.
Trình Chí Dũng thở dài một hơi, ông ta vẫn cực kỳ yêu quý đứa nhỏ này, trừ bỏ không thể cho nó một danh phận, bình thường nó yêu cầu gì ông ta cũng tận lực đáp ứng.
Hiện tại bộ dáng nó đáng thương tội nghiệp, khiến ông ta nhất thời lại không thể nói mấy lời qua quýt cho xong với nó.
Trình Chí Dũng nhìn ánh mắt ai oán của con gái an ủi, “Hinh Nhi, có khả năng ba và mẹ con thật sự không thể kết hôn, nhưng con yên tâm, ba nhất định sẽ đối xử tốt với con và mẹ con. Ba sẽ cho con vừ mẹ con một cuộc sống tốt nhất.”
“Ba ba, con chỉ muốn được quang minh chính đại gọi ba là ba ba, mỗi lần trước mặt những người kia, con chỉ có thể cách xa ba.” Nước mắt Trình Khả Hinh liền ào ào rơi xuống, một bộ giống như không cần tiền bạc.
Trình Chí Dũng bị nước mắt cô ta làm tan nát cõi lòng, nhưng vẫn không thể thay đổi quyết định.
“Hinh Nhi, kỳ thật ba và mẹ con có kết hôn hay không cũng vẫn vậy…” Trình Chí Dũng cầm lấy khăn tay trên bàn lau nước mắt cho cô ta.
“Ba ba, ba nhận con làm con gái nuôi đi.” Trình Khả Hinh đột nhiên nói.
Trình Chí Dũng cau mày nói, “Khả Hinh, con đang nói cái gì…”
“Ba ba, như vậy con có thể ở trước mặt người khác quang mình chính đại gọi ba, có thể giống như chị, ở trước mặt người khác nói con là con gái ba, cho dù là con nuôi cũng được.” Trình Khả Hinh ngẩng đầu giọng điệu kiên định nói.
Trình Chí Dũng dừng hành động lại, ngay từ đầu nghe thấy đề nghị này, có chút hoảng sợ, nhưng suy nghĩ lại, đây cũng là một biện pháp tốt. Ông ta sẽ không vì kết hôn với Từ Mỹ Phụng mà buông tha miếng thịt béo tập đoàn Hàn thị, như thế Hinh Nhi sẽ chỉ được coi là con gái riêng thôi.
Nếu ông ta nhận Trình Khả Hinh làm con gái, như thế nói là nó sẽ có quan hệ với tập đoàn Hàn thị, bộ dáng nó lại xinh đẹp, nói không chừng có thể gả cho người có thân phận, còn có thể giúp đỡ ông ta.
Phương pháp này so với đề nghị ngày hôm qua của Từ Mỹ Phụng muốn Hàn Mai Mai ký vào hợp đồng chuyển nhượng đáng tin hơn. Hiện tại Hàn Mai Mai so với trước kia thông minh lanh lợi hơn, trước kia tuy ngang ngược, nhưng không có đại não, hiện tại muốn nó ký bản hợp đồng này, nói không chừng ngày hôm sau ông già kia sẽ biết, đến lúc đó, ông ta sẽ không chỉ đơn giản bị đuổi ra khỏi công ty thôi.
Ngay sau đó Trình Khả Hinh nói tiếp, “Kỳ thật con cũng muốn chia sẽ việc công ty với chị, giúp đỡ ba ba.” (công ty nhà mày í…)
Nếu lấy danh nghĩa con gái nuôi, an bài cho cô ta một vị trí trong công ty, người khác cũng không thể nói gì.
Trình Chí Dũngũng thấy trên mặt con gái rưng rưng nước mắt, tội nghiệp nhìn ông ta, trong lòng cũng mềm đến chảy nước.
“Hinh Nhi, biện pháp này có thể, nhưng chúng ta vẫn cần bàn bạc kỹ hơn. Con không nên gấp gáp.”
Ba Hàn nhìn Hinh Nhi có chút lo lắng, đương nhiên hiểu ý tứ cô ta, cô ta muốn ngay hiện tại cho cô ta làm ‘con gái nuôi’ .
Cục diện hiện tại xấu hổ như vậy, ông ta không nhận cũng phải nhận, nhưng đối với cách làm này của cô ta, trong lòng không thoải mái.
Ông hít vào một hơi, nói, “Mai Mai, Hinh Nhi quả thật không có gọi sai. Vừa rồi lúc ăn cơm ba đã quyết định nhận Hinh Nhi làm con gái nuôi, con bé gọi ba cũng không sai. Ba vẫn tìm cơ hội để chính thức nói với con. Một mình con khó tránh khỏi có chút cô đơn, Hinh Nhi tính tình rất tốt, tuổi tác hai đứa lại xấp xỉ…”
Một nước cờ này đi rất tốt, Hàn Mai Mai trong lòng cười lạnh, nhận Trình Khả Hinh làm con gái nuôi, cho Trình Khả Hinh một danh phận, cũng không trái với lời hứa của ông ta với ông nội.
“Con cũng đã lớn như vậy, ba mới nghĩ muốn tìm cho con một đứa em gái có phải quá muộn rồi hay không.” Hàn Mai Mai giật giật khóe miệng lạnh lùng nói.
“Ba và con bé này rất hợp duyên, chuyện này ba đã quyết định rồi.” Giọng điệu Trình Chí Dũng kiên định, phản bác nói.
“Thì ra là như vậy. Thật xấu hổ, vừa rồi tôi thất lễ, khiến hai người chê cười.” Mẹ Ngụy thu hồi biểu tình vừa rồi, ôn nhu nói, “Nếu như vậy nói, cũng là em gái Mai Mai rồi. Vài ngày nữa, nhà tôi có tổ chức mừng thọ cho lão thái thái, đưa con bé theo đi.”
Trình Khả Hinh không nghĩ tới ba Hàn vừa nói cô ta là con gái nuôi, liền nhận được lời mời của quý phu nhân, nói không chừng từ bây giờ cô ta có thể bước chân vào giới thượng lưu.
“Ba ba, có thể chứ?” Trình Khả Hinh sợ hãi hỏi.
Trình Chí Dũng làm sao có thể nói không, nhà họ Ngụy trong thành phố này là nhân vật có uy tín danh dự, để cho ‘con gái nuôi’ của ông ta tham gia tiệc mừng thọ của lão thái thái, đó là cho ông ta mặt mũi rồi.
“Dì, vừa rồi sao lại mời Trình Khả Hinh tham gia tiệc mừng thọ lão thái thái.” Hàn Mai Mai nghi hoặc hỏi.
Mẹ Ngụy lôi kéo tay Hàn Mai Mai vỗ vỗ, trên mặt lộ ra biểu tình khinh thường, “Dì muốn để cho một số người nhận ra vị trí của mình.”