“Tiếu Minh sáng nay mama phải đi làm, con ở nhà ngoan, chiều về mama sẽ đưa con đến trường học.” – Tiểu Hà trong bếp làm đồ ăn sáng gọi Tiếu Minh
Hôm nay là buổi đầu Tiểu Hà thử việc nên cô dậy chuẩn bị từ sớm, tràn trề năng lượng để bắt đầu với công việc
Tiếu Minh uể oải từ phòng ngủ bước ra, nhìn Tiểu Hà trố mắt, lâu lắm rồi thằng bé không thấy mama nó dậy sớm như vậy, ngáp dài thằng bé vỗ tay: “Woa woa bà Hà nhà ta hôm nay chăm quá ha. ”
“Thằng oắt này, mau đánh răng ra ăn sang này” – Tiểu Hà nhìn thằng bé gắt giọng
Tiếu Minh nhìn xuống bộ đồ doremon trên người rồi ngước mắt nhìn bộ tóc bù xù của mình gật gật đầu đi lại phòng tắm
Tiếu Minh vệ sinh cá nhân xong thì Tiểu Hà cũng sắp đồ ăn sang lên bàn
“Mama hôm nay có ăn, uống nhầm cái gì không? ” – Tiếu Minh ung dung ngồi vào bàn
Tiểu Hà đang cầm chiếc thìa nhỏ trên tay gõ nhẹ vào đầu thằng bé một cái: “Thằng nhóc này, có thích ra đường ở không hả? ”
“Xí, lo gì, cùng lắm cầm cái biển ghi chứ to đùng: Ai là ông bố họ Hoắc mau đến rước con trai về. Hay là ghi: Con tên Chu Tiếu Minh, bị baba bỏ rơi, mama vì một bữa sáng mà đuổi con ra khỏi nhà, ai có lòng hảo tâm thì nuôi con với. ”
Tiếu Minh cười khì, tay cầm dĩa, tay cầm dao khoan thai đưa thức ăn vô miệng
Tiểu Hà nghe xong mà đen mặt tiếc là chả làm gì được thằng quỷ này…
“Thằng nhóc này học đâu cái dáng cụ non đó hả? ” – Tiểu Hà dằn giọng
“Đâu, Tiếu Minh thông minh, đẹp troai cái gì chả biết. ” – Tiếu Minh vênh mặt, đưa miếng bánh vừa cắt vào miệng nhai
“Rồi rồi, ông mau ăm đi tôi còn đi làm. ” – Tiểu Hà cũng bó tay, gật gật rồi cũng ngồi xuống bàn ăn
Xong bữa sáng Tiểu Hà dặn dò thằng bé đủ kiểu rồi mới ra ngoài.
Tiếu Minh tất nhiên chả lọt được chữ nào vào tai chỉ gật gật có lệ rồi đóng cửa, chạy vào phòng ngồi xem tivi như mọi ngày
••••••
“Chào mọi người, chào Hà trưởng phòng.” – Tiểu Hà đến công ty tươi cười chào hỏi mọi người
“Xin chào”
“Chào”
“Chào Tiểu Hà, buổi đầu đi làm, cô lên” – Cô bạn bàn bên cạnh kéo Tiểu Hà lại cười duyên
“Cảm ơn nha” – Tiểu Hà gật đầu đáp lại
Tiểu Hà ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu đánh máy, xem tài liệu được giao
•••••••
“Chủ tịch gọi tôi? ” – thư ký Lâm bước vào phòng Hoắc Tư Vĩ
“Ừ, dạo này Chu Tiểu Hà sao rồi? Nhớ không nhầm thì tôi gửi hộp quà thứ hai cách đây cũng chỉ 2-3 ngày, sao chưa có tin hiệu trả lời? ” – Hoắc Tư Vĩ ngồi trên ghế sofa, chân bắt chéo, trên tay là ly cafe thượng hạng vừa được đưa đến
“Tiểu thư dạo này rất hay ra ngoài, còn cô ấy đi đâu thì tôi vẫn chưa rõ thưa chủ tịch.” – Thư ký Lâm trả lời
Bỏi vì người của thư ký Lâm cũng chỉ giám sát quanh nhà Tiểu Hà để bảo vệ hai mẹ con, còn việc Tiểu Hà ra ngoài đi đâu thì không nằm trong phạm vi quản lý của họ vì tôn trọng quyền riêng tư của Tiểu Hà và tránh bị cô nghi ngờ.
“Ra ngoài? Vậy còn con trai tôi, thằng bé ở nhà một mình sao? ” – Hoắc Tư Vĩ đưa ly cafe lên miệng rồi lại đặt xuống bàn, giọng khó chịu
“Vâng, nhưng chủ tịch yên tâm người của tôi luôn giám sát căn hộ 24/24, tiểu thiếu gia sẽ đảm bảo an toàn.” – Thư ký Lâm gật đầu rồi giải thích
“Ừm, chuẩn bị xe tôi muốn gặp lão Thiên” – Hoắc Tư Vĩ gật đầu, rồi lại đưa ly cafe lên thưởng thức
“Vâng. ” – Thư ký Lâm gật đầu rồi cúi chào bước ra
•••••••
Ở nhà Tiếu Minh xem tivi một hồi lâu thì bắt đầu chán nản liền mở cửa ra ngoài sân hóng gió
Chạy nhảnh loăng quăng ngoài sân một lúc thì Tiếu Minh nhìn thấy một cô bé cỡ tầm 3 -4 tuổi bện tóc bẹ dừa cái mái mỏng hơi bay, hai má phính hồng hồng vừa bước từ trong nhà ra ngoài sân bên cạnh là chú Phốc Sóc với bộ lông trắng ngần như bông tuyết
Tiếu Minh đờ người một lúc, rồi mon men nép sau tường ngắm nghía
Hai má thằng bé đỏ ửng lên, nóng bừng…
Aaaaa không lẽ trái tim mỏng manh dễ vỡ của Minh Minh đẹp trai đã thuộc về cô em hàng xóm…
“Đẹp ghê… ” – Tiếu Minh bỗng thốt ra lời khen mà ngay chính thằng nhỏ cũng không biết mình nói những lời ấy
Nói đoạn thằng bé đứng thẳng người, chấn chỉnh lại quần áo có chút xộc xệch của mình, hai tay cho túi quần khoai thai bước đi lượn qua lượn lại trước sân nhà
Tính gây sự chú ý đây mà
Tất nhiên hành động kỳ quặc này của Tiểu Minh Minh đều lọt vào đôi mắt to tròn của cô bé hàng xóm
Nhưng ngược lại với suy nghĩ bạn hàng xóm sẽ quay sang cười tươi vẫy tay chào mình của Minh Minh thì chú cún con bên cạnh cứ chăm chăm nhìn Minh Minh nước miếng chảy rớt đầy xuống đám cỏ non mới nhú chỗ nó đứng, còn cô chủ nhỏ đáng yêu kia vẫn tung tăng chạy nhảy xung quanh không hề mảy may chú ý tới Minh Minh.
Minh Minh vẫn thản nhiên trình bày màn “trình diễn thời trang” của mình, không quên liếc trộm cô bạn hàng xóm vài cái xem phản ứng
Sau 5 phút đi qua đi lại muốn ngã lăm xuống đất vì chóng mặt mà không nhận được lời tán thưởng nào từ bạn gái hàng xóm, Tiếu Minh tối sầm mặt, quay phắt sang định tỏ tình với cô bé.
Ai ngờ vừa quay sang thì chỉ thấy con Phốc Sóc đang quẫy đuôi đứng ở trước cửa cổng nhỏ nhắn nhà mình, lưỡi thè dài…
“Á!” – Tiếu Minh kinh ngạc
Con chó vẫn nhìn Minh Minh đắm đuối
Minh Minh ngó nghiêng xung quanh tìm bóng dáng cô bé hàng xóm mà chẳng thấy đâu liền xịu mặt, buồn rười rượi, chợt quay lại nhìn chú cún đối diện quay cửa cổng nhỏ Tiếu Minh liền nảy ra suy nghĩ: Muốn tán chủ thì phải lấy lòng chó…
“Này cún, cô chủ của bé đâu? ” – Tiếu Minh kiễng chân, với tay qua cửa sắt xoa đầu chú cún, nụ cười thiện cảm
Chú cún được anh đẹp trai xoa đầu thì khoái chí, nhảy tâng tâng, đuôi vẫy rộn ràng
Cô bé hàng xóm lúc này từ trong nhà bước ra cũng là lần thứ hai Tiếu Minh đứng hình
Đờ đẫn nhìn cô bé hàng xóm đang tiến lại gần mình
“Xin lỗi, Susu nhà mình rất hiếu động, có phải đã làm phiền bạn?”
Cô bé cúi đầu, nụ cười tỏa nắng làm tan chảy con tim yếu ớt của Minh Minh
Qua cách nói chuyện cũng đủ biết cô bé là con nhà gia giáo. Cách ăn mặc giản dị nhưng toát lên dáng vẻ một cô bé tiểu thư ngoan ngoãn
Tiếu Minh đứng hình mất 5 giây, thì vài tiếng sủa của chú Phốc Sóc kéo thằng bé về hiện tại
Hai má thằng bé đã đỏ ửng, chân tay bủn rủn, tim đập liên hồi, ngại ngùng: “À không có gì, cún con của bạn rất đáng yêu”
Tiếu Minh định nói thêm “Nhưng chủ của nó đáng yêu hơn.” thì có tiếng gọi lớn “Ruby con đâu rồi? ”
“Dạ, con đây. ” – Cô bé đáp lại rồi quay sang nhìn Tiếu Minh cười tươi: “Cảm ơn bạn, thôi mình phải vào nhà rồi. Hẹn gặp lại. ” – Nói rồi cô bé vẫy tay chào chạy vào nhà, chú cún bên cạnh cũng luyến tiếc sủa vài tiếng rồi theo chủ về
Tiếu Minh tiếc nuối: “Ơ cậu còn chưa biết tên…”
Thằng nhỏ nhìn bóng dáng cô bé dần khuất rồi cũng lủi thủi vào nhà
Vừa vào nhà thằng bé nằm bịch xuống ghế sofa mặt đờ suy nghĩ viển vông: “Ruby, Ruby… ”
•••••