Lúc Trịnh Thâm chuẩn bị phản đòn thì Miêu Miêu đang làm gì?
Đương nhiên không nhàn rỗi rồi!
Cô phun đám bình luận đen ở trên web tự phát, không nói thô tục, cũng không mắng chửi người, nói mình mua nhiều đồ ở Trịnh thị toàn là đồ rất tốt.
Có người nói Tinh Không là đồ bỏ đi, cô lập tức phản bác.
Là của Tinh Không sao?
Có chứng cứ không?
Ảnh đâu?
Là thủy quân à?
…
Cứ như vậy, ngược lại dẫn theo một nhịp điệu nhỏ khác, không ít người trong tiếng mắng chửi được trông thấy một ‘Trần Độc Tú’ [1] như vậy, đương nhiên sẽ đặc biệt chú ý.
[1] Trần Độc Tú: tổng bí thư đầu tiên của Trung Quốc.
Nhìn lại, dân mạng có đầu óc lập tức phát hiện có mờ ám, hơn nữa sau khi một thủy quân bị vạch trần, không ít người phát hiện, Tinh Không này đang bị bôi đen.
Tất nhiên, đây chỉ là phạm vi nhỏ, bao quát mà nói… Miêu Miêu vẫn bị công kích điên cuồng.
Tối hôm qua Trương Lệ Lệ chơi game đến khuya, hôm nay vừa thức dậy đã là buổi chiều.
Tỉnh lại chuyện đầu tiên không phải là mặc quần áo, không phải rửa mặt, cũng không phải gọi giao thức ăn. Mà là đăng nhập Tinh Không, ngó xem cửa hàng mình thích hôm nay có hàng mới không.
Vẫn thấy là quần áo cũ đã đăng mấy ngày trước, Trương Lệ lệ khá thất vọng, nhá cho chủ tiệm.
Những cửa tiệm này phần lớn đều là tư nhân, cho nên nhá một cái sẽ trả lời ngay.
【LL: Chủ tiệm, nói hôm nay có đồ mới mà? 】
【 Dịch vụ khách hàng: Xin chào nha! 】
【Dịch vụ khách hàng: A hu hu, mạng mua sắm đang xảy ra chút chuyện ~ chúng tôi đang giúp phản bác đấy mà 】
【LL: Tinh Không xảy ra chuyện? Chuyện gì hả 】
…
Trương Lệ Lệ mua không ít đồ ở nhà này, tiệm các cô ấy chưa có uy tín mấy, độ chú ý mới chỉ có ở hàng trăm, cho nên quan hệ giữa khách hàng thân thiết và chủ tiệm này vô cùng tốt.
Có gì cũng nói, lần trước cô đặt mua quần áo rồi đột nhiên muốn thêm hoa văn, chủ tiệm cũng nói cô gửi trả để giúp thêm vào sau đó lại gửi đến.
Nghe cô hỏi, nên nói cho cô biết đầu đuôi ngọn nguồn, cuối cùng còn nói:
【Dịch vụ khách hàng: Không biết ai đang hại Tinh Không, Trịnh thị còn chưa trả lời, không biết Tinh Không có thể chống trả không đây 】
【Dịch vụ khách hàng: Aiz, đây là trang web tôi thấy tốt nhất, cũng buôn bán có lương tâm nhất, chất lượng cũng rất nổi trội 】
Trương Lệ Lệ gật đầu, mới nhớ đến bên kia không nhìn thấy được.
【LL: Xoa xoa, sẽ không có chuyện gì đâu】
Nói xong cô out, ngay sau đó mở weibo ra, xem mười mấy phút đồng hồ, đã hiểu rõ mọi chuyện.
Chụp vài tấm hình quần áo trong tủ, sau đó gửi lên weibo, biên tập một đoạn văn.
【Li tỷ V: Có vài người không có đầu óc nhỉ? Chất lượng đồ bản thân mua được ở Tinh Không là gì, trong lòng không biết hả? Dù sao bà đây ở Tinh Không lâu như vậy, cho đến bây giờ chưa thấy cái gì không được! Rõ ràng đây là một đám thủy quân, còn nói gì ‘Tôi mua nhãn hiệu X’ đồ dùng không tốt? Bà già bọn mày, chẳng lẽ nhãn hiệu X không phải có mặt trên khắp cả nước hử, chúng mày nghĩ là Tinh Không người ta dám ngụy tạo sao? Làm sao mày không biết nên chạy đến trang web của X trên Tinh Không để hỏi thế, chúng mày là chính phủ chắc? Bình luận đen thế này mà cũng có người tin? Bị ngu hả 】
Trương Lệ Lệ luôn nói chuyện thẳng thắn, dù sao cũng là bá chủ giới game, hiếm khi cô mắng người mà không bạo mồm nói tục thế này rồi.
Số lượng fan trên weibo của cô rất nhiều, mọi người ầm ĩ cười to, một lát nói cô là phát ngôn của Tinh Không, một hồi lại nói, Tinh Không cho cô bao nhiêu tiền? Xương Thịnh người ta cho cô gấp đôi.
Thêm một đợt sóng gió, bất kể fan nhạo báng cô thế nào, trong lòng vẫn tin, dù sao người quen với chị Lệ cũng biết, cô chưa bao giờ nói dối.
Mạng mua sắm Tinh Không thật sự bị bôi đen.
Ngay sau đó weibo của cô được Chu Thiến trích dẫn, trong nháy mắt bùng nổ.
Trương Lệ Lệ chóng mặt, nhìn thấy số lượng fan của mình tăng vọt, nhếch môi cười khúc khích.
Trích dẫn của Chu Thiến là bước đầu tiên của Trịnh thị, ‘Cú phản đòn nguy hiểm’.
Trịnh thị đã sớm chú ý đến weibo của Trương Lệ Lệ này, cho nên mới nhờ Chu Thiến trích dẫn, dù sao Ảnh hậu Chu Thiến là người của công chúng, nên đương nhiên không giống Trương Lệ Lệ, vì thế không thể nào nói thẳng ra như vậy.
Nhưng để cô trích dẫn thì được.
Sau khi Chu Thiến trích dẫn, viết thêm là: Nói tục mà không tục.
“Boss, bước thứ hai bắt đầu chưa?” Nhậm Thiệu trông mong nhìn anh, vị này nổi tiếng là cố vấn đa mưu túc trí vậy mà bây giờ khi tận mắt thấy Trịnh Thâm, sếp này quá đáng sợ!
Trịnh Thâm khá bình tĩnh: “Đợi thêm lát nữa, để lên men đã.”
Đừng xem thường sức ảnh hưởng của Chu ảnh hậu, quả thật cô không thể khiến tất cả mọi người trừ fan đều tin tưởng cô, nhưng cô có thể cho toàn bộ dân mạng nhìn thấy cái này trên weibo!
Hot search nhảy lên top, được rồi, đây là do nhóm Trịnh Thâm tự mình kéo lên.
Chẳng qua phía dưới đề tài này được bàn luận ầm ĩ, có tin và không tin, đương nhiên lượng fan Diêu Giai chống lại không sánh bằng fan Chu Thiến, nhưng người ta có thủy quân đó nha! Đó là sự phấn đấu đầy ‘tận tụy’ của đám nhân vật tiền tuyến đấy!
Đang lúc khai chiến, Trịnh Thâm gọi điện thoại.
“Miêu Miêu, em đi ư?”
“Vậy được, nhớ chú ý an toàn, có chuyện thì gọi điện thoại cho anh.”
Sau khi cúp điện thoại, nhìn về phía Văn Hạo: “Anh đi giúp cô ấy đi.”
“Biết rồi mà ~” trêu ghẹo chào một cái, xoay người đi ra ngoài.
Ngay sau đó Trịnh Thâm ra lệnh: “Bước thứ hai.”
Bước thứ hai, ‘Một cú trí mạng’.
Lại một đề tài trong nháy mắt xuất hiện.
#Là thứ phẩm hay âm mưu?#
Lần này nhân vật bị đưa ra ánh sáng chính là, Diêu Giai.
Blogger weibo rất ngắn gọn, thứ nhất là video, ngày đó Diêu Giai đến Trịnh thị, ăn mặc khiêm tốn, thần bí đi vào, sau một lát sắc mặt không tốt bước nhanh ra ngoài.
Thứ hai là một bức ảnh chụp màn hình của Diêu Giai nói Diêu Giai hi vọng Trịnh thị cho cô ta trở thành người phát ngôn của Tinh Không.
Blogger tổng kết, Diêu Giai nói Tinh Không tìm cô ta làm người phát ngôn bị cô ta từ chối? Thử nghĩ về Chu ảnh hậu sau đó nhìn đến cô ta xem, Trịnh thị tìm cô ta chắc là đầu óc có vấn đề nhỉ. Đây là không được lên làm người phát ngôn nên thẹn quá hóa giận chăng?
Tiếp theo đó là video của một người khác, Diêu Giai vào cửa lớn Xương Thịnh, vừa nhìn đã biết là ảnh chụp, nhưng đây là bằng chứng cứng.
Blogger rút ra kết luận, buổi sáng mấy người diễn trò trên weibo xong thì có mệt không?
Người thứ ba thì càng ghê hơn, đây là hình, thời gian là khuya hôm trước, địa điểm là một nhà hàng, nội dung là Diêu Giai đang kéo một người đàn ông trung niên có vẻ thân mật.
Blogger tóm gọn, quy tắc ngầm? Ha ha, người đàn ông này là Đổng sự trưởng Nhan Trung Vi của Xương Thịnh…
Truyền thuyết gia đình ấy hòa thuận, bình thường người luôn khoe khoang ‘Yêu nhà sợ vợ là một người đàn ông tốt’ – Nhan Trung Vi!
Trong chớp nhoáng nổ đùng, sau đề tài trên weibo, đã có thêm một từ hot sau câu nói kia của Diêu Giai, weibo của Chu Thiến đành đứng thứ hai.
Tít một trang web thứ phẩm, chất lượng đồ bỏ, hay tít đường đường là minh tinh tạp kỹ vậy mà làm tiểu tam, phú hào ngoài giá thú, cái nào thú vị hơn?
Đương nhiên là cái sau!
Mua sắm Tinh Không trong nháy mắt giảm hot, ai còn quản Tinh Không là cái không gian gì nữa!
Weibo của Diêu Giai hoàn toàn thất thủ, nụ cười chiến thắng còn chưa lâu, đã bị cái này đánh cho ứng phó không kịp.
Quản lý cũng bối rối, có ngu nữa cô cũng nhìn ra, Diêu Giai xong rồi!
Trịnh thị muốn chỉnh cô ta, hơn nữa còn có thực lực dọn dẹp cô ta đấy!
“Làm sao bây giờ? Tôi nên làm gì bây giờ?!” Diêu Giai hoang mang lo sợ, hốt hoảng không ra hình người.
Cô ta không ngẩng đầu nên không nhìn thấy quản lý lạnh mặt, hôm nay tình hình thế này mà Trịnh thị còn có thể lật ngược, nếu thế mua sắm Tinh Không nhất định sẽ phát triển tiếp rồi.
Một minh tinh quèn có thể đắc tội với phú thương sao? Huống chi còn thêm một người khác… Chu Thiến.
Bất kể Chu Thiến làm người phát ngôn vì nguyên nhân gì, hơn nữa vào hôm nay tình trạng ‘không rời không bỏ’ thế này, cô có điều kiện tin tưởng, Trịnh thị khó lường.
Diêu Giai đắc tội Trịnh thị, cô ta xong rồi.
Quản lý nhớ lại dưới tay mình có vài người mới, đột nhiên nhớ đến mấy ngày trước có một người mới vui mừng nói cô ấy lấy được vai nữ số 4 của đạo diễn Vương.
Mấy ngày đó vì bận chuyện của Diêu Giai, nên bỏ quên cô ấy, bây giờ nghĩ lại, một người mới đang không có bất kỳ tài nguyên gì mà lấy được vai, đều là khá có thực lực.
Huống chi… Đối phương biết nghe lời.
“Giai Giai, tôi đến chỗ quan hệ công chúng của công ty hỏi giúp cô xem có cách nào không.” Quản lý đứng lên.
Diêu Giai giận dữ: “Chị không thể hỏi ở đây sao?! Mau nghĩ cách cho tôi!”
Mặt quản lý càng lạnh hơn: “Tôi đi hỏi, sẽ cho cô câu trả lời chắc chắn.”
Nói xong đi ra ngoài, phía sau truyền đến tiếng vỡ nát của cái ly bị ném.
Diêu Giai phát tiết đủ rồi thì bắt đầu gọi điện thoại cho Nhan Trung Vi, mới đầu bị dập máy.
Sau đó thì không ai nhận, lần thứ ba mới có người nghe, là một phụ nữ.
“Diêu Giai? À, cô chờ đó cho tôi.”
Diêu Giai ngồi phịch xuống ghế sa lon.
“Đúng! Còn có Trịnh Thâm! Mình phải đi cầu xin anh ta tha thứ cho mình!”
Phòng họp Trịnh thị.
Sau khi trợ lý bắt máy điện thoại thì cau mày: “Diêu Giai?”
Tất cả mọi người trừ bộ kỹ thuật đều ngẩng đầu nhìn trợ lý, trợ lý đang muốn cúp máy, trước mặt có một bàn tay đưa ra.
Trợ lý cẩn thận đưa cho Trịnh Thâm.
“Tôi là Trịnh Thâm.”
“Tổng giám đốc Trịnh! Thật xin lỗi! Anh đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi đi!”
Trịnh Thâm hơi hé môi, nói ba từ: “Nghĩ hay nhỉ.”
Rồi sau đó cúp điện thoại, những người khác đều đần ra, đại Boss nhận điện thoại chỉ để nói một câu này?
Đúng vậy, quả thật Trịnh Thâm chỉ muốn nói một câu này thôi, anh muốn châm chọc Diêu Giai, vì sự việc lần trước cô ta ‘bắt nạt’ Miêu Miêu.
Khinh thường bảo bối của Trịnh Thâm anh à, dĩ nhiên phải bị đả kích trên toàn bộ phương diện rồi.
Về phần tại sao cô ta bị chụp được, vốn cuốn sổ của Trịnh Thâm [2] chẳng phải màu trắng rồi, từ ngày đó, mỗi một hành động đã vô cùng nguy hiểm.
[2] ý nói Thâm ca ghi sổ quá nhiều rồi, nên lúc nào cũng trong trạng thái muốn trả thù =]]
Có người mọi lúc mọi nơi chờ bắt được đuôi của cô ta, hơn nữa còn bị ghi sổ nhớ thù, cuối cùng chỉ cần một đao.
“Rốt cuộc đã có thể thở bình thường…” Lâm Phóng cảm thán, trước đó có blogger soát bình luận còn @ weibo của bọn họ, cũng có công kích lời bọn họ, bây giờ đã yên lặng rồi.
Trịnh Thâm liếc nhìn thời gian, nghĩ đến Miêu Miêu của anh đang khổ cực vì anh nên cũng hơi rầu rĩ.
Lần này mấy tên hỗn tạp hùa theo kia, sếp Trịnh đã ghi sổ toàn bộ.
Quản lý cao cấp của Trịnh thị và bộ kỹ thuật không giải tán, vẫn còn đang đợi.
Bạn cho rằng như vậy là xong sao? Đúng vậy, đám bình luận đen kết thúc, nhưng bây giờ Trịnh Thâm vẫn chưa muốn nó kết thúc.
Phải biết, lúc này mới chỉ là bước thứ hai, vẫn còn bước thứ ba…’thừa thắng xông lên’.