Phi Thăng Chi Hậu

Chương 133 - Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công – Sơ Hở

trước
tiếp

Một tòa kim bích huy hoàng, đại điện do bốn gốc cây rễ chằng chịt liên kết lại với nhau tạo thành theo kiểu Đông phương. Cuối cùng cách đỉnh núi lớn tọa lạc Kiếm các ầm ầm hạ xuống, trầm dựng lên trên mặt đất. Trên bầu trời, bọn người Phong Vân Vô Kị nhẹ nhàng hạ xuống, tay run lên, thiết tác thẳng tắp trong tay trực tiếp hạ xuống đất, xuyên vào trong lòng núi, cùng cả tòa núi dung hợp làm một.

“Địa phương này, không sai.” Tử Hoàng thi triển đại bào bay tới gần một vách đá hơi nghiêng, không để ý tới phía dưới, ngẩng đầu nhìn một tòa núi phía xa xa, cất cao giọng nói: “Tây Môn huynh cùng Độc Cô tiền bối, kia là Nam Thăng đại điện, ta giao cho các ngươi. Như thế, ngươi, ta cùng với Kiếm các của Vô Kị huynh, ba tòa đại điện trở thành thế tam giác, có thể công thủ thành một thể.”

“Vậy xin đa tạ.” Độc Cô Vô Thương nói, lời nói xuất phát từ sự chân tình, mọi người đều có lợi, không còn trốn tránh trách nhiệm., Tây Môn Y Bắc cũng gật đầu. Phía sau, mấy trăm đệ tử Nam Thăng Bắc Đẩu phái mang một tòa đại điện bay tới.

Tử Hoàng phất ống tay áo một cái, nhảy vào trong trung, ngón trỏ tay phải chỉ ra, chúng đệ tử hiểu ý đặt tòa Nam Thăng đại điện kia ở một ngọn núi lớn cao trên ngàn trượng.

Nam Thăng đại điện, Bắc Đẩu đại điện, Kiếm các, ba nơi ở phía xa xa tương trợ lẫn nhau.

“Ta trước tiên cáo lui một khoảng thời gian, đợi đến khi hết thảy sự tình an bày thỏa đáng lại đến bái phỏng.” Phong Vân Vô Kị nói.

Mọi người gật đầu, cơ sở của Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái chuyển qua Kiếm vực, rất nhiều sự tình cũng phải hoàn thiện, trong thời gian ngắn phỏng chừng cũng rất nhiều việc, bốn người đều không nhiều lời, cùng gật đầu.

Sau đó Phong Vân Vô Kị, Tây Môn Y Bắc, Độc Cô Vô Thương đều hướng mặt khác của hai tòa đại điện đi tới.

Phía sau Tử Hoàng, Đông hậu một thân hồng y chậm rãi từ dưới chân núi đi ra, vừa di vừa nói: “Tử Hoàng đã hạ quyết tâm cùng bọn họ chính thức liên thủ?”

“Tử Hoàng gật gật đầu: “Tập trung hợp tác sẽ có lợi, chia ra sẽ bị thiệt hại, vì sự phát triển chúng ta không thể không đồng ý.”

Đông hậu trầm ngâm một lát, gật đầu nói: “Như thế cũng tốt, tứ đại kiếm hoàng cùng tọa trấn Kiếm vực, lại có việc hủy đi nhục thân thực sự của Đao đế, dựa vào điều này đủ để uy hiếp thiên hạ, quả thật Kiếm vực vang danh. Chỉ là Kiếm vực vực chủ này? … …”

Tử Hoàng đột nhiên bay tới, ôm lấy Đông hậu vào lòng, cười nói: “Loại sự tình này không quản tới làm gì!” Ta không thể tiếp quản Kiếm các, hắn cũng không thể khống chế Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái của ta, mọi người đối xử bình đẳng. Đây là sự thật không gì thay đổi được, Kiếm vực chỉ có Kiếm hoàng, không có Kiếm đế, như thế nào lại có Kiếm thần, có lẽ hắn sẽ để cho chúng ta chính thức đứng đầu Kiếm vực. Dù sao thực lực mới là yếu tố quyết định tất cả.”

Đông hậu cười khẽ .. …

Trở lại Kiếm các, bọn người Trì Thương ở trước chân núi nghênh đón.

“Cung nghênh chủ công.” Năm mươi vạn hoàng kim giáp sĩ đồng thời quỳ xuống hô.

“Đứng dậy đi.” Phong Vân Vô Kị vừa xuống, điểm nhẹ trên mặt đất, thân thể xẹt qua nhằm hướng Kiếm các nguy nga trên núi đi tới: “Trì Thương đi theo ta.”

Bên ngoài Kiếm các, bốn gã tướng quân khải giáp trên người đang đứng tại bốn phía của Kiếm các, dọc theo bốn góc hướng ra ngoài. Bốn đạo hoàng kim giáp sĩ toàn bộ tinh thần đề phòng, trên bầu trời Kiếm các có tám gã đệ tử khác mặc áo bào trắng bay lượn trên không trung, nhìn ra bốn phía.

Bên ngoài Kiếm các, chung quanh bên trên bốn tòa núi cao, bốn tháp lâu được thiết lập, trên mỗi một tòa thiết lâu đều có sáu gã đệ tử Kiếm các canh giữ.

Tiến vào Kiếm các, Phong Vân Vô Kị cởi áo choàng, khoanh chân ngồi đối mặt với Trì Thương.

Trì Thương cung kính quỳ xuống nói: “Sư phụ, trước mắt năm mươi vạn hoàng kim giáp sĩ đều ở tại Kiếm các, còn lại mười vạn đệ tử theo như lời sư phụ chỉ giữ lại một vạn đệ tử tại Kiếm vực canh phòng, nhân số còn lại đã gia nhập cùng tự do nhất phái, lang thang khắp Thái cổ, một khi có động tĩnh gì bọn họ nhất định có thể truyền tới.”

Tốt lắm, lúc trước trăm vạn đệ tử, các vực chọn đi một vài người, tuy là không thể cự tuyệt nhưng thực ra cũng là có ý. Hôm nay đại thế đã thành, không còn để ý truyện này truyền đi. Tại Thái cổ này cao thủ rất nhiều. Trước mắt ta biết võ công cao nhất là Đao đế kia, nhưng mà Đao đế bất quá cũng chỉ có hơn năm vạn năm công lực, Thái cổ hiệp nghị được ký một triệu năm trước đây. Bây giờ xuất hiện ở Thái cổ đại lục cơ bản đều là Thái cổ hiệp định được ký bởi cường giả, hoặc nói chuẩn xác là sau hơn nhiều năm đã có rất nhiều nhân loại phi thăng tới Thái cổ. Loài người chính thức tại Thái cổ chúng ta đều không có nhìn thấy. Bao gồm trong những lý do này có có khá nhiều người khác. Còn có các vực chủ đều là thần cấp cao thủ, đế cấp cao thủ đã có sức mạnh khống chế một phạm vi nội thiên địa nhất định, áp chế dưới võ học đế cấp. Thần cấp rốt cuộc đạt tới trình độ nào chỉ có trời mới biết… … Trì Thương ngươi xem như là đệ tử chính thức duy nhất của ta, ta hy vọng ngươi có thể nhanh chóng đột phá, trở thành vị hoàng cấp cao thủ thứ năm của Kiếm vực. Ở dưới đáy Đông Hải khổ tu hàng vạn năm, ta cũng hiểu được một chút, sự phận chia giữa cảnh giới đế cấp chỉ là một khoảng cách, tùy lúc đều có thể bước vào, nhưng cũng có thể cả đời cũng không thể bước vào.”

“Đệ tử không phụ ủy thác của sư phụ, ý niệm kiếm thể đại pháp đệ tử đã tu luyện đến tầng thứ nhất của đệ tam tầng, cảnh giới tâm kiếm.” Trì Thương cung kính nói.

“Tốt lắm, thiên tư ngươi cũng không tồi. Cửu chuyển sinh tử huyền công ảo diệu phi thường, chính ta cũng nhờ nó mà sống sót trong những thời điểm mấu chốt, ta định truyền cho ngươi. Trước đó không lâu ta đột nhiên cảm giác được công pháp này có sơ hở thật lớn, nếu truyền cho ngươi, tương lai nhất định sẽ hủy hoại ngươi. Đợi đến khi ta hoàn thiện phương pháp tu luyện, sẽ dạy cho ngươi.”

“A? Sư phụ như thế nào lại biết như vậy?” Trì Thương cả kinh nói.

Phong Vân Vô Kị thở dài một tiếng, tay phải vuốt nhẹ một khối gỗ phía dưới, Trì Thương trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt tập trung nhìn, một chồi non màu xanh mọc ra từ mộc bản, mặc dù thân không ngừng dài ra, đến khi dài độ một lóng tay thì hai chiếc lá nhỏ chia ra hai hướng triển khai.

“Sư phụ, đó là?!! Không thể nghĩ đến!” Trì Thương khiếp sợ nhìn từ mộc bản kia mọc ra chồi non, đột nhiên nghi hoặc nói: “Sư phụ, cửu chuyển sanh tử huyền công không phải rất mạnh … …” Trì Thương còn chưa nói xong, khi nhìn lại thì cây con kia nhanh chóng khô đi, chuyển sang màu đen, trong nháy mắt biến thành một nắm tro tàn màu đen trên mặt đất.

“Sự tình này không thể dùng lời nói rõ … … là đại đệ tử của Kiếm hoàng tại Kiếm vực, công lực ngươi không thể quá thấp, hôm nay ta truyền cho ngươi một chút công lực, để cho ngươi có thể tự bảo vệ mình.” Vừa dứt lời Phong Vân Vô Kị há mồm phun ra một ngụm kiếm nguyên, kiếm nguyên kia bao phủ toàn thân Trì Thương, sau đó dung nhập vào trong đan diền Trì Thương.

Ước chừng một nén hương Trì Thương mở hai mắt, trong phòng đang âm u, khi Trì Thương mở mắt ra thì đột nhiên sáng ngời, trong mắt Trì Thương bạo xuất tinh mang ra ba thước, quang mang hiện ra.

“Đa tạ sư phụ.” Trì Thương cúi đầu nói.

“Mmm, ngươi hãy đi đi, khi ta không có ở đây, mọi chuyện của Kiếm các do ngươi toàn quyền xử lý. Nếu gặp cường đich xâm phạm, chúng ta có năm mươi vạn hoàng kim giáp sĩ, hơn nữa còn các vị Kiếm hoàng trợ giúp, hoàn toàn có thể đánh lui, ngươi có thể không phải quá lo âu.”

Trì Thương lùi lại, đi tới của Kiếm các mới dám xoay người đi ra. Trong Kiếm các chỉ còn mỗi một mình Phong Vân Vô Kị … …

(Con người đến bây giờ đều là người trong tộc tranh đấu, như vậy không tốt lắm, Thái cổ dù sao cũng không phải thế giới lý tưởng, khó tránh khỏi tranh đấu, lúc này thoạt nhìn tựa hồ có chút bất cận nhân tình, trải qua một phần cuộc sống, giảng giải một chút hệ thống chương về nhân tộc cao tầng và sách lược lớn nhất. Cùng với đấu tranh và các ẩn tình bên trong, phỏng chừng mọi người sau khi nhìn lại đều có thể hiểu được vì cái gì mà có tranh chấp. Mặt khác nhân tộc nội loạn sẽ không duy trì được trong thời gian dài. Thời gian trôi qua sẽ có thể chuyển đổi một chút về cách nhìn nhận, đương nhiên là căn cứ vào sự phát triển)


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.