Phi Thăng Chi Hậu

Chương 68 - Ám Vực Ma Quân

trước
tiếp

Chỉ là trong nháy mắt, những bóng đen kia đã tiến đến gần, những hắc y đó trên người mặc nhuyễn giáp, ma khí tỏa quanh thân thể trong vòng 3 thước. Ma vực chiến sĩ sắc mặt hung hãn, hắc bào nam tử cầm đầu trông khoảng 40 tuổi, mặt mũi âm trầm hiểm ác. Khi tới cách kiếm các chừng trăm trượng, nam tử kia cả thân người dừng lại giữa không trung, âm thanh lạnh lùng nói: “Kiếm hoàng giao cho bổn tọa xử lý, còn lại không để một ai sống sót, toàn bộ giết chết!”.

Sau đó hắc bào nam tử song chưởng vung lên, ma khí phía sau mãnh liệt như thủy triều bao trùm vô số những gã hắc y của Ma vực, nhất thời khí thế của Ma vực chiến sĩ tăng vọt, nổi giận gầm lên một tiếng rồi ngự không phóng đến.

Phong Vân Vô Kị tâm thần cuồng chấn, gầm lên một tiếng: “Các ngươi là người phương nào?” Sau đó vừa thấy những gã hắc y chạy như điên đến, Phong Vân Vô Kị đứng dậy quát lớn: “Lập kiếm trận!”.

Tình huống phi thường nguy cấp, đối phương nhân số hơn vạn người, bọn người Trì Thương trên mặt đất đều lộ vẻ ngưng trọng, nghe Phong Vân Vô Kị hét lên một tiếng, kiếm xuất ra, dưới ánh trăng 7 ngàn thanh trường kiếm lóe lên từng đạo hàn quang sắc bén.

“Điêu nhi, nhanh đi thỉnh Độc Cô tiền bối lại!” Phong Vân Vô Kị ngửa mặt lên trời quát, trên tầng mây cao một bóng đen khổng lồ phát ra tiếng kêu dài sau đó biến mất tại chân trời.

Phong Vân Vô Kị tóc dài tung bay, trên mặt tràn đầy tức giận:”Trì Thương, ngươi chỉ huy mọi người cố gắng chỉ thủ không công, lần này địch nhân quá đông, không thể địch lại được!”.

Dứt lời Phong Vân Vô Kị quát lên một tiếng lớn, đạp hư không, hai tay triển khai như chim dang cánh, từng luồng kiếm khí hiện ra phóng tới. Hắc y nam tử sắc mặt biến đổi to giọng nói:” Bổn tọa là Ám vực Ma quân, sau khi ngươi chết đi, nhất định phải nhớ kỹ”. Sau đó thân hình nhanh như thiểm điện hướng Phong Vân Vô Kị đánh ra một chưởng:” Hãy tiếp Ám vực Tam tuyệt u minh chưởng của ta!”.

Trong hư không mây đen nhanh chóng bành trướng hóa thành hắc thủ thật lớn, hắc thủ kia nhẹ nhàng vỗ về phía trước, nhưng oành một tiếng, cả không gian đột nhiên chấn động, sau đó một cỗ khí lưu vô cùng cường hãn lan tới.

Oanh!

Chiêu thức còn chưa tới, thân thể Phong Vân Vô Kị đã bị chấn động, kiếm khí vô hình kia cùng kình khí va chạm hóa thành nhiều điểm quang hoa rồi tiêu tán trong không trung. Kiếm hoàng chi cảnh, ngự kiếm chi đạo lần đầu tiên bị phá, Phong Vân Vô Kị thần sắc chấn động, cao thủ trước mặt nếu sử dụng kiếm khí điên cuồng tấn công hiệu quả sẽ không lớn, công lực phân tán không bằng chỉ một kiếm công kích.

Hai người vừa tiếp xúc đã giao đấu một chưởng, một sát na đó cũng đủ để đủ hơn vạn Ma vực chiến sĩ xông tới cùng Kiếm các chiến sĩ công kích.

“Lập kiếm trận” âm thanh bạo phát, Ám vực Ma quân cúi đầu nhìn xuống mặt đất, mấy ngàn kiếm sĩ thân vận bạch y, hơi thở yếu ớt mong manh hét lớn. 7 người kết làm một trận, khí tức hòa lại làm một, hóa thành một đạo lốc kiếm, kiếm quang bao phủ bốn phía, cứ một trăm tòa kiếm trận kết thành một đại kiếm trận, nhất thời trong vòng kiếm trận kiếm khí tung hoành.

Kiếm trận quái dị hung hiểm như thế, Ám vực Ma quân lần đầu nhìn thấy, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi. Kiếm các chiến sĩ vốn công lực không cao, hơn 50 vạn năm công lực căn bản không thể so với Ma vực chiến sĩ, nhưng sau khi kết thành kiếm trận, công lực bảy người thành một thể, trong khoảng thời gian ngắn bằng vào kiếm trận trợ giúp có thể đối khác với bước tiến như vũ bão của Ma vực chiến sĩ.

Tam đại vực chủ có thập đại ma quân, trong số thập đại ma quân Ám vực Ma quân bài danh đệ nhất, thực lực đã tiếp cận tam đại vực chủ. Hắn tu luyện ám vực tuyệt học quỷ dị tuyệt luân, lần này tự tin phi thường, tự nhận có thể dễ tiêu diệt đám tân phi thăng giả mới kiến lập Kiếm vực. Bất quá trong lúc đó có duy nhất một điểm phiền toái đó là vị Kiếm hoàng khó đối phó hơn hắn nghĩ.

Ám vực Ma quân đã nghĩ tới điểm này, Phong Vân Vô Kị mặc dù đã đạt tới cảnh giới kiếm hoàng, nhưng mới bước vào cảnh giới kiếm hoàng không lâu, không ngờ võ công lại tuyệt đối quỷ dị. Mặc dù không dám nói sẽ bắt hắn nhưng Phong Vân Vô Kị có thể cầm chân hắn, cho nên tất cả đều trông vào sự xuất thủ của hơn 1 vạn Ma vực chiến sĩ.

Nhưng mà trong lúc đó Ám vực Ma quân sắc mặt thay đổi, tự biết lần hành động này chỉ sợ không dễ dàng đến vậy.

Mấy trăm kiếm trận phía trước kia cùng kết lại ngăn trở phía trước phía sau khiến Ma vực chiến sĩ bị chia ra, trong khoảng thời gian ngắn ẩn ước chế trụ được công kích cuồng bạo của Ma vực chiến sĩ.

Phong Vân Vô Kị biết rằng công lực của Kiếm các chiến sĩ dù sao cũng yếu hơn Ma vực chiến sĩ, chống chọi tạm thời còn khả dĩ, nhưng trong thời gian dài sẽ có sơ hở. Kiếm trận tuy uy lực cực đại nhưng công lực còn hạn chế. Trọng yếu là lần này Ma vực lại phái 1 vạn chiến sĩ tiên phong tiêu diệt Kiếm vực, có thể thấy được Ma vực quyết tâm ngăn cản Kiếm vực trở thành một thế lực kế tiếp.

Trước mắt người tự xưng là Ám vực Ma quân này công lực tuy cường hãn nhưng hắn hoàn toàn có thể đối phó, điều quan trọng nhất là cầm chân Ám vực Ma quân đồng thời tiêu diệt nhiều Ma vực chiến sĩ, chỉ cần kéo dài tới khi Độc Cô Cầu Bại đến, công lực hắn cao tuyệt, thậm chí có thể một người tàn sát hết mấy vạn chiến sĩ Ma vực này. Dù sao Phong Vân Vô Kị tự biết tất cả hoàn toàn không phải đối thủ của Độc Cô Cầu Bại.

Phong Vân Vô Kị thân hình chợt lóe lên, nhanh như gió xuất hiện phía trên Ma vực chiến sĩ, một tiếng kiếm ngân vang sau đó một đạo hồng quan từ lồng ngực Phong Vân Vô Kị phá không mà ra, tại không trung uyển chuyển như du long uốn lượn, sau đó huyết hoa đột hiện ở nơi không có một Ma vực chiến sĩ nào đứng.

Phong Vân Vô Kị tay phải bắt kiếm quyết, đệ ngũ kiếm đảm lợi dụng quang tốc xoay một vòng mọi nơi quanh thân, huyết bắn không trung, thân bay khắp nơi, mấy trăm Ma vực chiến sĩ đột nhiên thảm tử.

Ám vực Ma quân căn bản không ngờ Kiếm vực vực chủ này đột nhiên xảo trá như vậy, triển khai công kích phía sau Ma vực chiến sĩ, kiếm khí thật bá đạo, trong nháy mắt mấy trăm Ma vực chiến sĩ phơi thây tại đương trường. Ám vực Ma quân trong lòng giận dữ, mấy trăm chiến sĩ Ma vực chết trước mặt hắn, nhưng hắn giận giữ nhất là Phong Vân Vô Kị trong coi hắn ra gì.

Ám vực Ma quân cũng là nhân vật khôn ngoan, cũng không tiến lên truy đuổi Phong Vân Vô Kị mà chỉ hét lớn một tiếng:”Kiếm hoàng ngươi nếu đã thích như vậy ta sẽ tàn sát hết các Kiếm các chiến sĩ của ngươi, chỉ chừa lại một mình ngươi, lúc đó coi ngươi sẽ như thế nào đây”.

Nói xong liền xuất ra một quyền:” tiếp ám vực tam tuyệt chưởng ‘phá địa ma quyền’ của ta!” Ám vực Ma quân chậm rãi đánh một quyền xuống phía dưới, một quyền kia của hắn xuất ra cực nhanh, cuồng phong ào ào, đồng thời mây đen hiện ra, sấm chớp không ngừng công kích xuống dưới!

Phong Vân Vô Kị khẽ biến sắc, trong lòng biết rằng nếu một quyền này đánh xuống, với tu vi của Kiếm các chiến sĩ một bên phải ngăn cản đạo quân Ma vực đang đánh sâu vào, một bên phải ứng phó với ám vực tam tuyệt chưởng cuồng bạo của Ám vực Ma quân thì tuyệt không có khả năng ngăn chặn. Kiếm trận có thể trong nháy mắt sẽ tan biến, đến lúc đó sanh tử hoàn toàn nằm trong tay người của Ma vực.

Không dám cùng Ma vực chiến sĩ dây dưa, một tia thần thức chia ra khống chế đệ ngũ kiếm đảm tiếp tục chém giết Ma vực chiến sĩ, còn cả thân người bắn tới xuất hiện phía dưới bầu trời đen sẫm, nơi ma quyền đang hạ xuống…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.