Phiêu Miểu Chi Lữ

Q.25 - Chương 260 - Chương 260

trước
tiếp

Quanh thân Vụ Tinh Hàn Nữ dâng xuất vụ khí màu lam nồng đậm, Khô Thanh Thần Đan khiến nàng đã khôi phục rất nhanh. Nàng trầm mặc một hồi, nhìn Lý Cường nói: “ Ân oán giữa ngươi và ta xóa bỏ, ta không cảm tạ ngươi, từ nay về sau cũng không hận ngươi.”

Lúc này Lý Cường mới ý thức được, sau khi mình hủy diệt nơi ẩn cư của Vụ Tinh Hàn Nữ, nàng vẫn ghi nhớ trong lòng. Vừa rồi ra tay cứu trị, Lý Cường cơ hồ là vô ý thức, hắn không nghĩ tới nhờ vậy mà hóa giải cừu oán của Vụ Tinh Hàn Nữ với mình.

Lý Cường hào hiệp nói: “ Có thể được Thượng Nhân khoan thứ, là hạnh sự của tiểu tử.” Nhưng thật ra dù Lý Cường không cho Vụ Tinh Hàn Nữ thần đan, thì Vụ Tinh Hàn Nữ vẫn dựa vào tu vi thâm hậu rất nhanh cũng có thể khôi phục, bất quá kể từ đó, nàng vẫn ôm ấp oán hận đối với Lý Cường, mà Lý Cường lại không biết nàng vẫn oán hận, nếu Vụ Tinh Hàn Nữ lén trả thù, hắn sẽ nếm không ít khổ.

Thiên Hỏa Huyễn Si cũng bị thương nặng, hắn hít sâu một hơi, rít gào công kích tới. Cổ tiên nhân rất ít có người nguyện ý đánh nhau với Hỏa Si, người này ỷ vào sự bảo hộ của Thiên Na Thần, đánh nhau cũng giống như người điên, quả thật là liều mạng, Thiên Chân sở dĩ không muốn động thủ chính vì nguyên nhân này.

Không trung vô số hỏa đoàn cỡ nắm tay, theo tiếng gầm gừ của Hỏa Si phô thiên cái địa đốt tới. Lý Cường quát: “ Chúng ta có còn muốn tiến vào Cổ Thần Tàng hay không? Nếu còn muốn đi vào, ba người các ngươi phải hợp lực mới được!” Hắn xoay người bay trở về bên người Kiền Thiện Dong, tiến vào trong vòng thần quang của Thiên Thần Chi Nộ. Tạm thời hắn còn không muốn nhúng tay.

Kiền Thiện Dong lắc đầu than thở: “ Lá gan của lão đệ ghê gớm thật a, trong Cổ Thần Tàng chúng ta nên tận lực ít ra tay, ai, thực lực chúng ta chênh lệch quá lớn.”

Lý Cường cười nói: “ Muốn ra tay thì ra tay, ngàn vạn lần đừng do dự, a a, Kiền đại ca trong tâm khiếp rồi sao, ngươi có Thiên Thần đủ để liều mạng rồi…”

Hiên Long ở một bên cười nói: “ Hắn không phải khiếp sợ mà là băn khoăn quá nhiều.”

Xích Minh đột nhiên kêu lên: “ Mau nhìn!”

Vụ Tinh Hàn Nữ tại không trung bay nhanh xoay tròn, một mảnh băng tinh cỡ bàn tay trống rỗng xuất hiện. Nàng nũng nịu quát: “ Thiên Chân! Thiên Thú! Các ngươi cứ đứng mà nhìn?”

Thiên Thú xoay người hướng trên bay đi, Thiên Chân quay đầu xuống phía dưới, hai huynh đệ không hẹn mà cùng né tránh ra, làm Vụ Tinh Hàn Nữ tức giận đến phát nộ, quát mắng: “ Hai tên đáng chết…”

Một đoàn đoàn lửa cháy và một mảnh phiến băng tinh ở thái không hình thành một cảnh trí cực kỳ tráng quan, Xích Minh lớn tiếng quát to: “ Hoa, quá đẹp mắt, đánh! Dùng sức đánh! Ha ha!” Hắn ở trong vòng bảo hộ của Thiên Thần Chi Nộ hươ tay múa chân hoan hô, phảng phất đang nhìn một hồi biểu diễn đặc sắc. Lý Cường nhịn không được vỗ hắn một cái: “ Tiểu Minh, đừng nổi điên!”

Hỏa Si phát ra hỏa đoàn nhưng thật ra chính là Huyễn Tật Thiên Hỏa màu tím, Lý Cường cũng là cao thủ chơi lửa, cho nên hắn rất rõ ràng nhận thấy được sự lợi hại trong đó. Hắn rất kinh ngạc Hỏa Si không ngờ cũng có thể phát ra nhiều thiên hỏa như thế, hơn nữa mỗi một đoàn thiên hỏa đều là chân thật, tuyệt không phải thiên hỏa hư ảo xuất ra, Lý Cường tự nhận mình không cách nào đạt tới tu vi thế này.

Vụ Tinh Hàn Nữ xuất ra huyền băng kết tinh không hề thua kém thiên hỏa của Hỏa Si, đó là nàng thu thập tinh hoa của Ấm Lung Huyền Khí, phối hợp với Thất Huyền Châu tu luyện ra bảo bối, cũng là vật chất có thuộc tính cực đoan. Trong lòng nàng cảm thấy rất bất đắc dĩ, loại đánh nhau chết sống là nàng không hề muốn nhìn thấy nhất, hai chủng loại thuộc tính cực đoan vật chất chàng vào cùng một chỗ, giống như vừa điểm lửa vào thuốc nổ, dĩ nhiên phải nổ tung không thể nghi ngờ.

Lý Cường biết rõ sự lợi hại của huyền khí và thiên hỏa, hắn quát to: “ Kiền đại ca, chúng ta lui ra phía sau!”

Kiền Thiện Dong cũng phát hiện không đúng, hắn vận khởi Thiên Thần Chi Nộ cấp tốc bay ngược về phía sau, nhưng hoàn cảnh nơi này làm cho hắn không dám thối lui quá xa, phụ cận có rất nhiều cấm chế cổ quái, một khi bị hãm đi vào thì rất thê thảm, cho nên hắn lui ra một khoảng cách thì dừng lại, đồng thời tăng mạnh phòng hộ của Thiên Thần Chi Nộ.

Hỏa Si là người điên, hắn mặc kệ hết thảy, cho dù bị thương nặng hắn vẫn không để ý mà phát ra thiên hỏa, buộc Vụ Tinh và hắn đối quyết. Huyền khí và thiên hỏa trong phút chốc gặp nhau, bạch quang chói mắt lóe sáng một chút, liên tiếp tiếng nổ mạnh như chuỗi xuyến vang lên, chấn đến Kiền Thiện Dong không thể không bao bọc mọi người lại cuống quýt lui về phía sau.

Vụ Tinh Hàn Nữ mạo hiểm thuấn di về phía sau, dựa vào tu vi tinh trạm, nàng hóa thành một đoàn tinh quang rồi đột nhiên tiêu tán, trong thời gian ngắn, khoảng cách hơn mười công lý nàng hiển xuất thân hình. Nàng vừa mới bị thương, không muốn lại liều mạng, chỉ có thể mạo hiểm tránh né.

Hỏa Si không nghĩ tới Vụ Tinh lại tránh né, hắn chàng đầu thẳng vào vòng tròn nổ mạnh.

Xích Minh hắc hắc cười nói: “ Hỏa Si người này quá mạnh rồi, hay thật, người khác đều cũng tránh mà hắn lại chàng đi vào, lần này nếm mùi đau khổ, ha ha.”

Hỏa Si kinh khủng rít gào, không ngờ lại áp được tiếng nổ mạnh, thân thể hắn dâng xuất càng nhiều thiên hỏa, trong chớp mắt đem huyền khí còn thừa đảo qua sạch sẽ. Hắn mơ hồ choáng váng nhìn quanh mọi nơi, mặc dù không bị thương tổn quá lớn, nhưng cũng bị thất thế, hắn có vẻ càng thêm táo bạo. Trong lòng Lý Cường cảm thấy nghi hoặc, Hỏa Si có tu vi cao như thế, làm sao lại không trầm tĩnh chút nào.

Hỏa Si liếc mắt một cái nhìn Kiền Thiện Dong mấy người, hắn rít gào một tiếng, quay đầu vọt lại. Hiên Long kêu lên: “ Cẩn thận! Hắn hướng tới chúng ta.”

Kiền Thiện Dong quát: “ Mộc Long, ngươi che chở bọn họ, ta đi ngăn cản!”

Thần nhãn của Lý Cường hướng chung quanh lướt mắt một vòng, nói: “ Nhất định phải giữ chân hắn…” Hắn nhìn thấy Thiên Chân và Thiên Thú đang bố trí cấm chế, tựa hồ là một loại trận pháp cấm chế nhốt người.

Kiền Thiện Dong giành vọt đi tới trước, Hiên Long thoáng có chút do dự. Lý Cường huy động Cửu Diễn Lưu quát: “ Một mình Kiền đại ca thì không được, chúng ta cùng tiến lên! Tiểu Minh…” Xích Minh quỷ dị cười, lắc mình hướng phía trên bay đi.

Trên mặt Lý Cường lộ ra mỉm cười, nhìn thấy bộ dáng quỷ quỷ ám ám của Xích Minh là biết đi đánh lén, hắn phóng tâm từ bên cạnh Kiền Thiện Dong thoát ra. Hai tay Hiên Long bãi ra, bảy sợi dây màu vàng từ trong người mang theo lúc ẩn lúc hiện, từ khoảng cách hơi xa Kiền Thiện Dong hơi nghiêng bay ra.

Một đoàn thiên hỏa màu tím cấp tốc phóng tới, Kiền Thiện Dong quát to: “ Tới hay!” Hai sừng của Thiên Thần Chi Nộ từ hai vai hắn toát ra, theo tiếng quát, tiếng chấn vang long long làm không gian bốn phía đều cũng vặn vẹo, một hư ảnh màu vàng chói mắt hình thành trước người Kiền Thiện Dong. Chỉ nghe hắn hét lớn: “ Đi!” Hư ảnh màu vàng giống như pháo đạn bắn ra, ầm ầm phía thiên hỏa đang bay tới.

Lý Cường rất nhanh nhiễu tới phía sau Hỏa Si, Cửu Diễn Lưu hóa thành một đạo kim mang, hắn thuận tay kháp động linh huyền, kim mang Cửu Diễn Lưu biến đổi, hóa thành kim tinh đầy trời, liếc mắt nhìn lại, giống như mặt trời lặn ánh chiếu ra ngoài khơi ngàn vạn điểm kim quang lóe ra. Tay Lý Cường huy vũ quát to: “ Kim Ba Động! Ta phách!” Xích Minh trên bầu trời nhìn thấy vô cùng vui vẻ.

Hiên Long tay kháp tiên linh huyền, bảy đạo kim tác( dây thừng vàng) bay ra. Trong mấy người thì hắn là người cẩn thận nhất, nơi này chỉ có hắn không có thần khí, hắn chỉ định dùng tiên khí này trì trệ năng lực hành động của Hỏa Si.

Hỏa Si không nghĩ cả đám người đồng loạt xông lên, bất quá hắn cũng không thèm để ý, vẫn như cũ rít gào xông tới. Tiếng nổ mạnh vừa rồi làm cho hắn thần trí đại loạn, một cỗ lửa giận vô danh trùng lên làm con mắt hắn cũng chuyển thành màu hồng. Hắn tiện tay vãi ra một đoàn Huyễn Tật Thiên Hỏa, đoàn Huyễn Tật Thiên Hỏa bên trong hạ cấm chế, chỉ cần gặp phải trở ngại sẽ lập tức nổ tung, hóa thành một tia Thiên Hỏa Châm nhỏ xíu, những gì chạm vào nó liền bị thiêu hủy hết thảy, đây là một vật phi thường âm độc.

Nhưng Hỏa Si vạn vạn không có ngờ tới, đối thủ dùng chính là thần khí hỏa tính, căn bản sẽ không sợ thiên hỏa. Ầm ầm một tiếng nổ vang, đoàn thiên hỏa nọ nhất thời hóa thành vô số hỏa châm màu tím, bao vây dày đặc trùm tới. Cũng may uy lực của thần khí không giống tầm thường, ngay cả một tia khe hở cũng không có.

Kiền Thiện Dong có chút chật vật, hắn cảm thấy có một cỗ cự lực ép tới làm cả người mình kiệt lực. Hắn liều mạng chống đỡ, trong lòng thập phần hết sức rõ ràng, nếu để cho thiên hỏa tiến vào phòng hộ của Thiên Thần Chi Nộ, tự mình cho dù không chết cũng phải bị lột da.

Hỏa Si rít lên lăng không đánh ra một dòng thiên hỏa tử hoa cỡ nắm tay, hắn cố gắng phá vỡ vòng bảo hộ của Kiền Thiện Dong. Cửu Diễn Lưu của Lý Cường hóa thành kim tinh lập tức xuất hiện tại phía trước, ngăn trở đường đi của tử hoa, bảy sợi kim tác của Hiên Long cũng rất nhanh quấn quanh tiến lại.

Lúc này Hỏa Si mới phát hiện không đúng, mấy tiểu tử này không ngờ cũng khó chơi như thế. Hắn hét lớn một tiếng, một vòng ánh sáng hồng chói mắt khởi lên, thiên hỏa hộ thân tráo tới đột nhiên trướng lớn, nhiệt lưu hướng bốn phía phát tán ra. May là nơi này là thái không, nếu là ở mặt ngoài tinh cầu, sợ rằng ngay cả không khí đều cũng bị thiêu cháy.

Lý Cường cũng là hành gia chơi lửa, Cửu Diễn Lưu hóa thành kim tinh như hoa lửa bay lạc, chạm được thiên hỏa tử hoa thì không chút tiếng động bao vây tới.

Lý Cường lại lặng yên hoán xuất hỏa tinh. Tại Cực Huyền Băng Nhãn, hỏa tinh cơ hồ bị tiêu hao hết tất cả năng lượng trợ giúp Lý Cường phát đi huyền băng, nó vẫn vô lực tiềm nằm ở trong Diễn Chú Thần Giáp, lúc này thu được lệnh triệu hoán của Lý Cường, nó thập phần không tình nguyện, vừa mới lộ ra chút hư ảnh tại cánh tay phải Lý Cường, liền nhận thấy được thiên hỏa bên ngoài, nó nhất thời hưng phấn lên, theo kim tinh Cửu Diễn Lưu liền hoạt ra ngoài, trong phút chốc đem thiên hỏa cắn nuốt không còn.

Sau khi Cửu Diễn Lưu trở lại, Lý Cường xuất hiện trước người Hỏa Si, một mạt kim quang liễu nhiễu toàn thân. Hỏa Si kinh ngạc tới cực điểm, cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp qua cách hóa giải thiên hỏa như thế, không một tiếng động đã đưa thiên hỏa tử hoa của hắn tiêu diệt không còn. Hắn trợn to đôi Kim Ngư Nhãn, tiện tay hất văng kim tác do Hiên Long phóng tới, ngạc nhiên nói: “ Tiểu tử, ngươi là ai?”

Không đợi Lý Cường trả lời, Xích Minh đã tới đánh lén, Yếp Khải Long Trảo từ phía trên rít gào rơi xuống. Lý Cường mừng rỡ, rồi đột nhiên phân thân, trên không trung bốn phương tám hướng đều là Lý Cường, mỗi một người đều huy vũ Cửu Diễn Lưu phác tới. Hỏa Si kêu lên quái dị: “ Ngoài thân hóa thân?” Một thoáng phân thần buột miệng, Yếp Khải Long Trảo diệu khởi lên kim quang chói mắt hung hăng nện xuống người hắn. Hỏa Si quá sơ ý liền bị Yếp Khải Long Trảo hung hăng đánh trúng.

Hóa thân của Lý Cường bỗng nhiên tiêu tán, Cửu Diễn Lưu hóa thành một con cự long màu vàng, uốn thân hoành đảo lướt qua. Hiên Long đã thu hồi kim tác, hắn hét lớn một tiếng, vận khởi công lực toàn thân, lăng không đảo xuất một quyền, theo cánh tay bay ra bảy vòng bạch quang, mỗi một bạch quang đều có một cây châm nhọn, đó chính là Đảo Thứ Tiêm Nhận trên lưng hắn, cũng là một trong những chiêu sát thủ của hắn.

Chỉ có Kiền Thiện Dong còn đang khổ sở giãy dụa, hắn quá sợ hãi Thiên Hỏa Châm được tu luyện này rồi.

Vụ Tinh Hàn Nữ đã bay trở về, nàng lại ngại thân phận nên không cách nào nhúng tay, nhìn thấy bốn người tiến công phối hợp ăn ý, trong lòng cảm thấy khiếp sợ, nhất là Lý Cường và Xích Minh, càng đáng sợ, cách dùng thần khí cho dù là Cổ tiên nhân cũng khó gặp. Nàng do dự chốc lát, rốt cuộc nhẫn nhịn không có ra tay.

Hỏa Si bị bốn người công kích điên lên, mặc dù bị Yếp Khải Long Trảo mãnh liệt kích trúng, nhưng hắn vẫn còn chống đỡ lực đánh sâu vào, rít gào hướng trên cao phao xuất ra một mảnh mây đỏ, ngạnh sanh đánh ra hư ảnh của Yếp Khải Long Trảo, tay trái đột nhiên trảo xuất, một bàn tay đỏ thật lớn huyễn hóa ra, đón nhận kim long do Cửu Diễn Lưu biến ảo bay tới, đồng thời đem hộ thân hồng mang mở rộng. Hắn không ngờ lại có thể một địch ba, nhìn không ra có chút sợ hãi.

Ở một bên quan sát Vụ Tinh Hàn Nữ âm thầm than thở, người này thật không hổ là người điên, có hai kiện thần khí đồng thời công kích, chỉ cần hơi chút tỉnh táo thì các Cổ tiên nhân cũng sẽ không liều mạng đánh bừa. Trong lòng nàng không khỏi thấy hối hận, vừa rồi căn bản vốn không nên đánh nhau chết sống với tên này, mình quả thật là quá xúc động.

Yếp Khải Long Trảo là một chiêu lợi hại nhất bây giờ của Xích Minh, mặc dù chỉ là thủ đoạn công kích cơ bản nhất của Yếp Khải Long Trượng, nhưng uy lực cũng không thể khinh thường. Yếp Khải Long Trảo lại hạ xuống nện lên mây đỏ, tiếng vang bạo chấn cửu thiên( chín tầng trời). Cửu Diễn Lưu của Lý Cường biến ảo thành kim long đã hung hăng chém vào bàn tay to kia.

Hỏa Si có thiệt thòi nhất chính là xem thường tu vi của Hiên Long, Đảo Thứ Tiêm Nhận trên lưng hắn chính là một kiện kỳ bảo, tên gọi Tru Hình Thứ, uy lực lớn vô cùng, hơn nữa tu vi của Hiên Long cực cao, danh hào La Thiên Thượng Tiên là bằng thực lực có được. Hỏa Si miễn cưỡng chịu được công kích của Xích Minh và Lý Cường, chỉ dùng hộ thân hồng mang để chống đỡ Tru Hình Thứ của Hiên Long, kết quả nếm khổ nhiều.

Mắt nhìn thấy Tru Hình Thứ dễ dàng kích xuyên hộ thân hồng mang, Hỏa Si quát to một tiếng, cả người toát ra thiên hỏa màu tím dày đặc hơn. Tất cả mọi người biết, Hỏa Si đã không kịp tránh né nữa, Tru Hình Thứ giống như tia chớp xuyên qua thân thể hắn. Thiên Chân và Thiên Thú ở xa xa nhìn thấy, cả kinh hồn phi phách tán, Thiên Chân quát to: “ Đừng đánh thương hắn!”

Vụ Tinh Hàn Nữ lại càng hoảng sợ, nàng không nghĩ tới bốn người bọn họ không ngờ cũng dễ dàng làm bị thương Hỏa Si.

Hiên Long ngẩn ngơ, phất tay gọi Tru Hình Thứ trở về, nhưng Lý Cường và Xích Minh đã không cách nào thu tay lại nữa. Hỏa Si bị thương, mây đỏ bên trên tiêu tán không còn, Yếp Khải Long Trảo hung hăng nắm được Hỏa Si, chỉ thấy vô số thiên hỏa từ trên người hắn bắn ra. Càng đáng sợ chính là Cửu Diễn Lưu của Lý Cường cơ hồ đồng thời hoành ngang chém trúng Hỏa Si.

Một tiếng rên rỉ chói tai vang lên, một kích của Lý Cường và Xích Minh, đánh cho Hỏa Si rơi xuống, không trung che kín Huyễn Tật Thiên Hỏa phiêu phù. Tất cả mọi người mắt đều choáng váng, mắt nhìn Hỏa Si cấp tốc rơi xuống, không ai nghĩ đến tiếp tục công kích. Xích Minh, Lý Cường và Hiên Long cũng không tin dễ dàng đắc thủ như thế, Thiên Chân, Thiên Thú và Vụ Tinh lại biết bọn họ đã đắc tội với một cao thủ phi thường lợi hại, đó chính là Thiên Na Thần.

Kiền Thiện Dong hét lớn: “ Mau giúp ta!”

Lý Cường quay đầu nhìn thấy, quát to: “ Kiền đại ca ráng chịu, ta đến thu thiên hỏa.” Hắn lập tức thả ra hỏa tinh. Đó là một mảnh ba động trong suốt, căn bản là nhìn không ra có hình dáng gì, rất nhanh, hỏa tinh trong suốt đã đem Huyễn Tật Thiên Hỏa trong không trung đảo qua biến mất, đợi khi nó trở về, thân thể trong suốt đã biến thành màu tím đậm. Theo kim mang của Cửu Diễn Lưu, nó thuần thục trở lại trên Diễn Chú Thần Giáp của Lý Cường, lặng yên bám vào ngực Lý Cường, hài lòng ẩn núp xuống.

Thiên Chân và Thiên Thú bay trở về, Thiên Chân nhìn phương hướng Hỏa Si biến mất, vẻ mặt cười khổ nói: “ Ai, ta thật thương cảm a…Hàn Nữ…ngươi…ngươi như thế nào ngay cả chút chuyện ấy cũng làm không tốt, chỉ cần chờ chúng ta bố trí xong cấm chế, tạm thời vây khốn hắn là được…ai, ngươi cũng không phải không biết Thiên Na Thần…”

Vụ Tinh Hàn Nữ lạnh lùng nói: “ Ai biết Hỏa Si lại nổi điên công kích bọn họ, hừ, không nghĩ tên đó lại vô dụng như thế, ta quản gì hắn chết! Thiên Na Thần tới thì thế nào?”

Thiên Thú lắc đầu than thở: “ Còn không có tiến vào Cổ Thần Tàng thì loạn thành như vậy, các ngươi giảm bớt khí lực chút đi.”

Xích Minh ngạc nhiên nói: “ Có ý tứ, các ngươi không phải muốn đánh bại Hỏa Si sao, như thế nào chúng ta đánh bại hắn, các ngươi ngược lại mất hứng, cả đám than oán tức giận, ngươi…” Hắn thiếu chút nữa muốn nói “ các ngươi có phải có bệnh hay không”, bất quá thực lực hơn kém quá lớn, hắn đành câm miệng không nói nữa.

Thiên Thú giải thích: “ Cổ tiên nhân tranh đấu, bình thường đều lưu lại đường sống, thủ đoạn lợi hại nhất chỉ là giam cầm, sẽ không công kích giống như các ngươi vậy.”

Hiên Long ảo não lắc đầu, hắn cũng không có nghĩ đến lại dễ dàng đắc thủ như thế. Hắn không nói một lời treo ở không trung, trên mặt toát ra một tia bất an, nhìn Lý Cường, trong lòng không khỏi kinh ngạc, Lý Cường thần thái thản nhiên nghe mọi người nghị luận, tựa hồ không có một chút quan tâm.

Xích Minh cũng có bộ dáng không chút sợ hãi, đĩnh đạc nói: “ Kỹ không bằng người…sống uổng!”

Lý Cường không cho là đúng, nói: “ Quy củ của Cổ tiên nhân không thích hợp chúng ta…nếu hắn chủ động công kích vãn bối chúng ta, hừ, ta tán thành cách nói của tiểu Minh, sống uổng! Nếu chúng ta bị đánh, có ai tranh bất bình cho chúng ta?” Có thể đánh bại Hỏa Si, trong lòng hắn hưng phấn giống như Xích Minh, ít nhất hắn biết bốn người hợp lực có thể liều mạng với Cổ tiên nhân, mặc dù Hỏa Si vì quá sơ ý khinh thường mà bị đánh bại.

Kiền Thiện Dong trong lòng còn sợ hãi, nói: “ Các ngươi đừng xem thường Hỏa Si, nếu hắn tỉnh táo, chúng ta không nhất định thắng được.” Hắn thể hội thâm sâu nhất, Hỏa Si chỉ dựa vào một đoàn thiên hỏa đã làm cho hắn bó tay bó chân, hắn biết rõ mình không phải đối thủ, nhịn không được mở lời nhắc nhở mọi người.

Lý Cường nói: “ Hình như mọi người đều rất thanh nhàn, thời gian rất nhiều….còn không đi mau?”

Mọi người được nhắc nhở, Thiên Chân vội vàng nói: “ Chúng ta đi mau, thời gian không còn nhiều lắm.”

Thiên Thú nói: “ Thiên Chân, ngươi mang theo mọi người đi vào trước, ta ở phía sau bố trí một tầng cấm chế, lập tức cùng đi lên.”

Thiên Chân giành trước hướng Hoán Hộ Tinh bay đi, Lý Cường và Xích Minh gắt gao đuổi theo. Vụ Tinh vung tay lên, một đạo lam quang đem Kiền Thiện Dong và Hiên Long bao phủ, mang theo hai người lập tức đuổi theo. Bây giờ nàng đã không dám xem thường bốn tiểu tử này, có thể hợp lực đem Hỏa Si đánh cho chết sống không biết, phần thực lực này làm cho nàng rất ngạc nhiên.

Mắt nhìn Hoán Hộ Tinh càng lúc càng lớn, đôi thần nhãn của Lý Cường có thể nhìn thấy một tầng rồi một tầng cấm chế đáng sợ thật rõ ràng, hắn than thở: “ Nếu không biết cấm chế của nơi này, căn bản không cách nào đi qua a…”

Thiên Chân trên mặt lộ ra vẻ cẩn thận, hắn không nói một lời, mang theo hai người bắt đầu tránh né cấm chế.

Lý Cường chú ý Thiên Chân tựa hồ rất quen thuộc hoàn cảnh nơi này, mang theo bọn họ linh xảo siêu việt qua từng đạo cấm chế, hắn yên lặng ghi nhớ con đường đi vào.

Đoàn người lúc lên lúc xuống, quẹo trái rẽ phải ở không trung tạo thành vòng tròn. Thiên Thú theo sát sau đó, không ngừng kháp động linh huyền bố trí cấm chế ngăn cản, phong bế con đường đi vào. Đột nhiên, phía sau mơ hồ truyền đến tiếng gầm gừ bén nhọn, Xích Minh ngạc nhiên nói: “ Tên Hỏa Si kia không ngờ cũng truy theo chúng ta? Lợi hại! Lợi hại! Như vậy mà cũng đánh hắn không chết…”

Thiên Chân mang theo hai người rất nhanh đi trước, chậm rãi nói: “ Đánh chết hắn? Vậy cơ hồ là không có khả năng, nhiều nhất là làm hắn bị thương nặng hoặc là giam cầm hắn…chú ý đó, theo sát ta!” Hắn chuyển thân qua một chỗ cấm chế, lại nói: “ Tới cảnh giới chúng ta, thì rất kiêng kỵ sinh tử đấu.”

Lý Cường nói: “ Đó cũng là kiêng kỵ của Cổ tiên nhân các ngươi phải không, đối với những người khác chẳng lẽ cũng kiêng kỵ?”

Xích Minh nói thầm: “ Quy củ cổ quái gì, kiêng kỵ rối loạn.”

Thiên Chân không giải thích được, khó hiểu hỏi: “ Những người khác? Người nào?”

Lý Cường nói: “ Người tu chân hay là người thường.”

Thiên Chân không cho là đúng, nói: “ Vậy cũng không phải là một cảnh giới, có gì kiêng kỵ hay không kiêng kỵ chứ, nhưng chúng ta cũng khinh thường gặp bọn họ, bọn họ không có gì thú vị.” Hắn đang nói thật lòng. Lý Cường ngẫm lại cũng có đạo lý, dựa vào thực lực của Cổ tiên nhân, bọn họ đích xác không hòa đồng cùng con người, mặc cho quan hệ thế nào, dù là người tu chân, sự chênh lệch hai bên cũng đã rất xa.

Rất nhanh, đoàn người đã xâm nhập vào trung ương ba khỏa Hoán Hộ Tinh, có thể rõ ràng nhìn thấy ba viên tinh cầu thật lớn, một viên phía dưới, một viên bên phải, còn một viên phía trước. Thiên Chân nói: “ Chúng ta phải bay tới bầu trời của tinh cầu kia, nơi đó có một thông đạo bí ẩn, bởi vì đã mở ra rồi, cho nên không có gì nguy hiểm, nhưng mọi người phải cẩn thận, thông đạo rất hẹp, không nên chạm vào cấm chế bên cạnh đó.”

Vì thông đạo rất hẹp, Lý Cường đi qua thì nhìn kỹ một chút, bề rộng thông đạo cỡ chừng một công lý, không thể xem như nhỏ hẹp, chỉ cần không tranh đấu trong thông đạo thì không có gì nguy hiểm, đương nhiên nếu là tranh đấu, với bề rộng như vậy không đủ để na di, hơi chút không cẩn thận là sẽ chàng trúng cấm chế bên cạnh.

Đây là một thông đạo thẳng tắp, cơ hồ sát rạt phải thông qua đại khí tầng của Hoán Hộ Tinh. Thiên Chân đã buông lỏng rất nhiều, chỉ cần tới nơi này, vấn đề tiến vào Cổ Thần Tàng không lớn nữa. Hắn cười nói: “ Không nghĩ tới Thiên Na Thần lại tìm được Hoán Hộ Tinh, người này coi như thần thông nghiễm lớn, đường lui này cho dù là Cổ tiên nhân cũng không biết nhiều lắm a.”

Xích Minh giở khuôn mặt tươi cười nói: “ Lão…ách, lão tiền bối, này…ngươi tại sao lại sợ Nguyên Cổ Thượng Nhân kia?”

Đời này của Thiên Chân sợ nhất là hai người, một là Bác Tụ Thượng Nhân, còn có một chính là Nguyên Cổ Thượng Nhân, Xích Minh đã nói tới chỗ đau xúc động của hắn, con mắt hắn trừng lên: “ Tiểu tử, ngươi nói cái gì?”

Xích Minh vừa nghe không hay, lập tức sửa lời nói: “ A, không có…ta cái gì cũng không có nói a.”

Lý Cường “ phốc xích” một tiếng nở nụ cười, liền đả xóa: “ Từ thông đạo đi ra ngoài, chúng ta đi ra Cổ Thần Tàng ngay hay sao?”

Thiên Chân nghiêm mặt nói: “ Đừng nhắc đến bọn họ! Cẩn thận ta trị ngươi!” Hắn dừng một chút, mới nói: “ Đi ra ngoài rất nhanh là có thể nhìn thấy Cổ Thần Tàng, nhưng muốn vào cũng không dễ dàng như vậy, hừ, ta phỏng chừng đã có rất nhiều tiên nhân đang đợi ở đó rồi.”

Lý Cường và Xích Minh cũng rất tò mò, bọn họ tưởng tượng không ra Cổ Thần Tàng có hình dạng gì.

Bay được hồi lâu, đoàn người rốt cuộc bay ra thông đạo.

Như có ánh mặt trời chiếu trên người mọi người nóng hực, Lý Cường kinh ngạc nhìn, hắn không nghĩ tới Cổ Thần Tàng không ngờ lại là một viên hằng tinh, là một viên hằng tinh giống như mặt trời mà lại có được thần tích. Một hồi lâu hắn mới nói: “ Trách không được tiên nhân bình thường không cách nào tiến vào…” Trong ấn tượng của hắn, hằng tinh không cách nào ẩn dấu được đồ vật gì, vì độ nóng nơi đó có thể so sánh được với Huyễn Tật Thiên Hỏa.

Thiên Chân nhìn khỏa hằng tinh nọ, nói: “ Đó chính là Hâm Ba! Cổ Thần Tàng bị trọng trọng cấm chế ở bên trong.” Hắn cảm khái vạn phần nói: “ Vô số Cổ tiên nhân cố gắng thăm dò nó, nhưng quá khó khăn, công lực thiếu một chút cũng không được, căn bản không thể vào, cho dù tiến vào cũng phải đối mặt với các loại Cổ Thần cấm chế và hỏa lưu nóng hực…lần này Cổ Thần Tàng lại mở ra, chỉ có trời biết sẽ phát sinh chuyện gì.”

Lý Cường híp mắt nhìn lại, Hâm Ba và mặt trời thập phần tương tự, mặt ngoài sóng nhiệt cuồn cuộn, hỏa tương xích màu đỏ đang chậm rãi chảy xuôi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một cỗ hỏa lưu phun ra như suối. Cho dù Lý Cường là hành gia dùng lửa, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một tia sợ hãi, Hâm Ba nhìn qua thật sự không phải là địa phương dành cho người đến.

Thiên Thú là người cuối cùng chạy tới, hắn nói: “ Thông đạo đã phong bế, Hỏa Si tạm thời không tới được.”

Sắc mặt của Kiền Thiện Dong và Hiên Long đều rất nghiêm túc, bọn họ đối với Hâm Ba đều có băn khoăn, một địa phương như hằng tinh thì tiên nhân bình thường chắc chắn sẽ tách ra, độ nóng nơi đó dù là tiên khí cũng rất khó chống đỡ, bọn họ cũng không nghĩ tới Cổ Thần Tàng lại có diện mạo này.

Vụ Tinh Hàn Nữ thần thái thản nhiên nhìn, nàng từng tiến vào nơi đó, cho nên không cảm thấy kinh ngạc một chút nào. Nàng nhàn nhạt nói: “ Phải đi tới, phản diện của Hâm Ba có cấm chế tiến xuất.”

Lý Cường một mực cẩn thận xem xét, hắn đột nhiên nói: “ Các ngươi xem!”

Chỉ thấy phía xa thật xa có một tia kim mang đang mơ hồ chớp động, Thiên Thú nghi hoặc nói: “ Lần này sao lại có nhiều người như vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.