Giang Bách Thần: “…”
Oan uổng, oan uổng quá, thực sự là tình cờ gặp cô nương mà~~
Gian Bách Thần ho khan, lên tiếng:
– Có vẻ như cô nương có thành kiến với ta.
Mạc Tĩnh mỉm cười qua loa, nói:
– Không phải có vẻ như, mà là ta rất có thành kiến với ngươi!
Ngươi có quan hệ với Hàn Mạc Na, có không xấu cùng biến thành xấu thôi! Hàn Mạc Na còn chơi độc đấy, biết không hả? Ta thật sự rất sợ những người chơi độc đấy!!!
“…”
Tiểu thư luôn bị ám ảnh sẽ có người hại mình mà!!
Giang Bách Thần lại tiếp tục á khẩu, sao nàng ấy lại nói chuyện không theo đường lối vậy chứ!!
Mạc Tĩnh lấy đủ thảo dược, đem đến bàn cân, bảo:
– Ông chủ, tính tiền!
Người chủ tiệm liền thông báo giá tiền và gói lại cho cô!
Mạc Tĩnh cầm gói thảo dược, không thèm liếc qua Giang Bách Thần 1 cái, cùng Lệ Anh quay người ra khỏi!
Giang Bách Thần không nhanh không chậm quay đầu, ánh mắt khóa chặt Hàn Mạc Tĩnh, cô nương này, quả thật thú vị!
Mạc Tĩnh đi về phủ, liền thấy rất nhiều người ở đây!
Có xiếc sao? Đông người như vậy, Có biến!
Mạc Tĩnh tìm 1 người hầu, hỏi:
– Có chuyện gì vậy!
Người hầu đó thấy Mạc Tĩnh, hoảng sợ, vội đáp:
– Bẩm Đại tiểu thư, là An thái giám đến!
“…” Sợ ta như vậy làm gì, ta cũng đâu có ăn ngươi!
Mạc Tĩnh không biết, sau bao nhiêu chuyện cô làm, người hầu trong phủ đều có chung 1 suy nghĩ, đó chính là không thể đắc tội cô, đến Lâm Cúc Vân còn bị chỉnh thảm như vậy, bọn họ sao dám xem thường cô chứ, nhìn thấy cô, chỉ sợ bỏ chạy không kịp!
Khoan đã, thái giám? Sao lại có thái giám ở đây? Cô chỉ thay đổi nội quy trong Hàn gia, có thể kinh động đến hoàng cung ư? Nghĩ vậy, Mạc Tĩnh lên tiếng hỏi:
– An thái giám đến làm gì?
– Nô tỳ cũng không biết, An thái giám đang ở trong phòng khách cùng lão gia và nương!
Mạc Tĩnh nhìn 1 chút, khoát tay:
– Đem cho ta 1 tách trà hoa lan.
– Dạ, Đại tiểu thư!
Nói xong, Mạc Tĩnh cất bước yêu kiều vào trong phủ, vừa vào đến phòng khách đã thấy hàn Mạc Chinh và Lâm Cúc Vân ngồi đó, còn có cả Hàn Mạc Na và Hàn Mạc Châu, tất cả bọn họ đều đang nói chuyện cùng người được gọi là An thái giám!
Thấy Mạc Tĩnh, Hàn Mạc Chinh lên tiếng:
– Mạc Tĩnh, con về rồi, lại đây ngồi, Cha có chuyện muốn nói với con!
Mạc Tĩnh nhìn ông, bước đến ghế, ngồi xuống, không nhanh không chậm nói:
– Cha, có chuyện gì vậy?
– Là như vậy, hôm nay trong hoàng cung cử An thái giám đến đây, chính là theo lệnh của hoàng thượng ban hôn cho Hàn gia! – Hàn Mạc Chinh lên tiếng.
Ban hôn? Còn có việc này sao?
Nghe thấy vậy, Mạc Tĩnh nhíu chân mày, nói:
– Ban hôn? Tại sao lại ban hôn?
Hàn Mạc Chinh lại nói:
– Hàn gia bao đời vốn làm việc trong triều đình, cha cũng là 1 quan trong hoàng cung, đối với việc này, hoàng thượng luôn sắp xếp ban hôn cho các đại thần trọng dụng, cũng không biết thế nào, Hàn gia liền được người ban hôn, đây quả là phúc khí cuả Hàn gia! – Nói xong Hàn Mạc Chinh liền cười lớn.
Ban hôn quả thật là 1 chuyện đáng vui mừng, lại còn được hoàng thượng trực tiếp chỉ hôn, thật sự là vinh hạnh. Hàn Mạc Chinh vui mừng khôn xiết.
Nghĩ 1 chút, Mạc Tĩnh lại lên tiếng:
– Vậy? Ai là người được ban hôn?