Kỳ thực sự tình đã đến nước này thì kết cục cũng đã rất rõ ràng. Lưu Thiêm đầu tiên là vượt ngục, sau đó đánh ngất ông chủ Trương, tiếp đến là giả mạo tiểu thiếp của Lôi Thành Đào, Hoàng Thế và Hồng Bảo để thực hiện kế hoạch, thuận lý thành văn, nhân lúc bọn họ không cảnh giác đã cắt gân chí mạng của bọn họ, làm bọn họ từ hưng phấn tới hoảng sợ, cuối cùng do mất máu quá nhiều mà chết, vì để che dấu tội ác, còn cố ý tạo ra giả tượng u hồn của Tiểu Hoa phu tử hiện về giết người, làm lệch hướng điều tra của quan phủ. Vì cái chết của ba người quá giống nhau nên chỉ có một khả năng, đó là hung thủ cố ý tạo ra hiện trường như vậy để đánh lạc hướng điều tra. Cuối cùng, vì sự căm hận của Lưu Thiêm đối với bọn họ trong nhiều năm qua, cho nên đã biến thi thể của bọn họ thành ra như bị chó hoang cắn xé, một là vì tình tiết này giống với cái chết của Tiểu Hoa phu tử, hai là có thể giải tỏa được sự căm hận của Lưu Thiêm.
Kỳ thực vào hôm 13 tháng 6, cũng chính là ngày thứ hai Quách Tiểu Phong tìm thấy Bạch Nguyệt Quang, Quách Tiểu Phong đã biết hung thủ là ai, cũng biết võ công của hung thủ rất cao, cũng rất khó đối phó, cho nên Quách Tiểu Phong mới phải vạch ra kế hoạch bí mật, sáng hôm đó, Quách Tiểu Phong cũng đã tới Nha môn, nói cho Lý đại nhân biết kế hoạch của mình, nhưng không có thời gian để nói toàn bộ kế hoạch cho bọn họ, chỉ kịp nói hai ngày tới thê tử của Vương Long có thể ra tay, nhắc Vương Long phải hết sức cảnh giác. Chắc các bạn còn nhớ, trong lúc điều tra về cái chết của Hồng Bảo, Quách Tiểu Phong cảm thấy trông Vương Long rất quen mà chưa nhớ ra đã gặp ở đâu. Sau đó nhớ lại, Quách Tiểu Phong mới chợt ngộ ra Vương Long trông rất giống với cái bóng cuối cùng đứng quay lưng trên bức tường, nhưng Quách Tiểu Phong chưa dám khẳng định. Chu Hữu Tài tuyệt nhiên không nhắc tới vụ án năm xưa chủ yếu là vì: Thứ nhất, Chu Hữu Tài không muốn để vụ án tàn khốc năm xưa quấy rầy đến cuộc sống hiện tại, mà Chu Hữu Tài cũng không hề can hệ gì tới vụ án đó. Thứ hai, cứ cho là Chu Hữu Tài là người biết rõ vụ án năm xưa, nhưng ai dại gì lại đi nói chân tướng chứ. Đương nhiên vẫn còn nguyên nhân thứ ba, đó chính là Vương Long luôn theo sát Chu Hữu Tài, nếu Chu Hữu Tài nói Vương Long là hung thủ cưỡng bức Tiểu Hoa phu tử, chắc chắn không ai có thể tin chuyện này.
Thật ra Lưu Thiểm cực kỳ thông minh và giảo hoạt, ngay từ đầu Quách Tiểu Phong đã không có chút manh mối nào, nhưng bất kì một hung thủ nào cũng đều không thể không có chỗ sơ hở, Lưu Thiêm cũng như vậy, trong quá trình gây án, Lưu Thiêm đã phạm phải mấy sai lầm chí mạng. Thứ nhất, tại hiện trường đều để lại chữ “Hoa”, tại sao việc để lại chữ “Hoa” lại là sai lầm của hung thủ? Nếu Nha môn bình thường, có lẽ sẽ cho rằng đó là hồn ma của Tiểu Hoa phu tử hiện về giết người, nhưng đối với một người không bao giờ tin vào ma quỷ như Quách Tiểu Phong, sự huyền nhuyễn này chẳng có nghĩa lý gì. Thứ hai, là sau khi giết người, hung thủ đã khiến thi thể của nạn nhân biến dạng, thậm chí còn như bị chó hoang cắn xé, như vậy có thể xác thực là do người làm. Thứ ba là việc bắt Bạch Nguyệt Quang, kỳ thực việc bắt Bạch Nguyệt Quang mới là nguyên nhân chí mạng lớn nhất của hung thủ. Ngay từ đầu Quách Tiểu Phong không có chút đầu mối nào, có nằm mơ cũng không ngờ ông chủ Trương là hung thủ. Thứ tư, Lưu Thiêm không nên nhốt Bạch Nguyệt Quang và ông chủ Trương cùng một chỗ, càng không nên để Bạch Nguyệt Quang gặp những nhân vật then chốt của vụ án này như Xuân Đào, Thu Cúc, Bạch Tuyết. Đương nhiên sai lầm này cũng là do sai lầm thứ ba dẫn tới. Thật ra ngay từ đầu Lưu Thiêm không có ý định bắt Bạch Nguyệt Quang, nhưng hôm đó trời mưa to, Lưu Thiêm đã gặp Bạch Nguyệt Quang đi một mình trên phố, sớm đã hận Quách Tiểu Phong xía vào quá nhiều chuyện, cho nên lúc đó mới quyết định bắt Nguyệt Quang, sau đó mới hối hận, nhớ ra là không có chỗ nào để nhốt Bạch Nguyệt Quang, nên đành phải nhốt chung Bạch Nguyệt Quang với mấy người kia.Tục ngữ nói: một bước sai thì vạn bước sai. Lưu Thiêm cũng vậy. Thứ năm, Lưu Thiêm không nên để Bạch Nguyệt Quang trông thấy gương mặt thật của mình, đương nhiên sai lầm này không đến nỗi chí mạng, vì cứ cho là hắn không cho Bạch Nguyệt Quang nhìn bộ mặt thật thì Bạch Nguyệt Quang cũng biết hắn là giả mạo. Tiếp đến là sai lầm thứ sáu, Lưu Thiêm không nên để phân sói trong ngôi nhà rách nát đó, để Bạch Nguyệt Quang có cơ hội cầu cứu, đơn giản là vì Lưu Thiêm không biết phân sói có thể đốt như vậy.
Sáu sai lầm trên chung quy lại cũng là vì Lưu Thiêm đã quá tự tin. Đây cũng là sơ hở lớn nhất của Lưu Thiêm, nếu ngay từ đầu Lưu Thiêm không xem nhẹ Quách Tiểu Phong, thì đã không để lại thông tin gây ra sự huyền nhuyễn, ma quỷ ở hiện trường. Nếu ngay từ đầu Lưu Thiêm không xem nhẹ Quách Tiểu Phong thì đã không bắt Bạch Nguyệt Quang, cũng không phạm phải hàng loạt những sai lầm chí mạng như vậy.
Cả vụ án xem ra đã được phá giải, nhưng vẫn còn một vấn đề vẫn chưa được giải quyết đó là cuộc giao đấu giữa Quách Tiểu Phong và Lưu Thiêm. Bạch Nguyệt Quang trông thấy Quách Tiểu Phong bị đánh lùi mấy bước thì rất lo lắng, bởi từ trước tới giờ chưa từng thấy Quách Tiểu Phong thất thế như vậy. Trực giác mách bảo cô rằng, lần này Quách Tiểu Phong có thể không dễ dàng gì để giải quyết đối thủ, so với vụ án Lý Phiêu Phiêu, Quách Tiểu Phong không tốn nhiều sức lực để đánh bại Lý Phiêu Phiêu, nhưng, lần này không giống như vậy.
– Lưu Thiêm, ta khuyên ngươi nên cúi đầu nhận tội sớm thì hơn.
Quách Tiểu Phong nói.
– Haha… Quách đại bổ đầu, không phải là ngươi sợ ta đấy chứ, nếu không muốn giao đấu nữa cũng được, vậy hãy thả ta ra, từ nay về sau chúng ta không ai nợ ai.
– Haha, đừng quá ấu trĩ như vậy, phải vất vả lắm chúng ta mới bắt được ngươi, sao có thể thả một cách dễ dàng như vậy.
– Đã nói vậy ta cũng không nhiều lời nữa, mau tiếp chiêu.
Vừa dứt lời, Lưu Thiêm xông vào Quách Tiểu Phong, hai bàn tay hắn giờ là những móng vuốt sắc nhọn, Quách Tiểu Phong vội lấy Sát Thiên kiếm ra đỡ, chỉ cảm thấy có một luồng sát khí từ tay Lưu Thiêm truyền tới, sau một tiếng “Ding”, móng vuốt của Lưu Thiêm đã chạm vào Sát Thiên kiếm, khiến nó tóe ra tia lửa. Lưu Thiêm đắc ý cười. Quách Tiểu Phong thầm nghĩ, không hay rồi, bị mắc lừa sao. Trong nháy mắt, máu tươi từ mặt Quách Tiểu Phong chảy xuống, Quách Tiểu Phong thấy tình thế bất lợi, cố gắng hết sức đỡ lấy móng vuốt của Lưu Thiêm, sau đó bay ra xa để tránh sự công kích của đối thủ.
– Haha…thật không đơn giản, ta đã quá xem nhẹ ngươi rồi.