Nếu như nói, ở thời điểm ngày hôm qua, mọi người vẫn chỉ xem Càn Kình là một cường giả Chân Thánh, như vậy hiện tại Càn Kình chính là chiến sĩ mạnh nhất hoàng triều Chân Sách!
Không phải là một trong số đó!
Xà Hoàng cùng Lý Phách hai đại cường giả đỉnh phong liên thủ không ngờ không cách nào thu thập được Càn Kình!
Điều này đã rất nói rõ vấn đề, nếu như dưới tình huống một đấu với một, Càn Kình đối chiến với bất kỳ ai trong hai đại cường giả, tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế!
Mạnh nhất! Chiến sĩ mạnh nhất hoàng triều Chân Sách hiện nay, không còn là chiến sĩ huyết mạch cao cao tại thượng, mà là một chiến sĩ bình thường không mở ra được lực lượng huyết mạch!
Các chiến sĩ huyết mạch đỉnh phong hiện nay nhìn nhau ngoại trừ cười khổ vẫn là cười khổ. Ai có thể nghĩ tới chuyện sẽ phát triển đến mức như vậy. Một chiến sĩ bình thường nho nhỏ, không ngờ đứng ở vị trí đỉnh phong nhất, mắt nhìn xuống các chiến sĩ huyết mạch đã từng bao quát hắn.
Chiến sĩ mạnh nhất hoàng triều Chân Sách, trong lúc vô tình đã đổi người!
Để Càn Kình rời khỏi? Trong đầu không ít cường giả này chợt lóe lên suy nghĩ này. Nhưng sau đó bọn họ lắc đầu biểu thị không thể. Ma tộc sẽ không giống như bọn họ chỉ trực tiếp đối chiến với Càn Kình. Chắc mười phần, Ma tộc sẽ triệu tập quân đoàn ma pháp sư, thi triển lực công kích mạnh nhất đối với Càn Kình.
Trên bầu trời chợt vang lên hai tiếng kêu đau đớn. Thân thể Lý Phách lui lại ngàn thước, rời khỏi chiến đoàn. Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ cũng lùi lại với khoảng cách ngàn thước. Trong hai con mắt, Vạn Giải Chi Nhãn tràn ngập sự chấn động nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Hai đại cường giả mạnh nhất thế hệ trước của hoàng triều Chân Sách liên thủ lại, không ngờ bại bởi Càn Kình!
– Càn Kình hình như đã tiến vào một thời kỳ trưởng thành nhanh tới mức hiếm thấy.
Lý Phách lau mồ hôi trán, nhìn chằm chằm vào Càn Kình đang bước từng bước trên bầu trời, nói khẽ với Bàn Hoành Cơ bên cạnh:
– Ngay từ khi vừa bắt đầu giao chiến, hai người chúng ta liên thủ, rõ ràng còn chiếm một chút ưu thế. Nhưng…
Bàn Hoành Cơ trầm mặc gật đầu. Sau khi Càn Kình giải phong ấn thứ hai ra, khả năng khống chế đối với lực lượng càng lúc càng chính xác thuần thục hơn. Hai bên chiến đấu kịch liệt chính là cho hắn một sự tôi luyện tốt nhất. Trong lúc chiến đấu hắn tiến bộ rất nhanh. Ban đầu từ thế hạ phong, đến khi hai bên ngang bằng, tiếp đó đến bây giờ hắn đã chiếm thượng phong.
Tiến bộ! Tiến bộ rất nhanh! Không chỉ là đấu khí, đồng thời cả vận đụng đấu kỹ, lúc đầu còn có một chút khô khan, nhưng càng lúc càng thuần thục. Nơi nào đấu kỹ hỗn độn đi qua luôn có một uy áp có thể khiến người ta nói không nên lời. Hiện tại nếu như muốn ngăn chặn Càn Kình, sợ rằng tất cả cường giả cấp Chân Thánh thế hệ trước đang có mặt tại đây phải đồng loạt ra tay, mới có khả năng áp chế hắn xuống được.
Nhưng…
Bàn Hoành Cơ nhìn lên các cường giả Chân Thánh trẻ tuổi đang đứng trên không trung. Những người này, mỗi người đều không còn là tay mơ mới vừa tiến vào Chân Thánh nữa. Thông qua cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, đối chiến với Càn Kình, bọn họ đã thật sự trưởng thành. Lúc đối chiến với chiến sĩ thế hệ trước, bọn họ hoàn toàn không bị rơi xuống thế hạ phong.
Trong đó, có mấy người thậm chí còn có thể chiếm được thượng phong!
Còn nữa, tên Vô Danh kia trước sau không xuất thủ!
Bàn Hoành Cơ không cách nào nhìn thấu được lai lịch và thân phận của Vô Danh. Hắn chỉ có thể cảm giác được Vô Danh hoàn toàn không có bất kỳ sự thù địch nào đối với Càn Kình.
Vô Danh! Thiết Khắc! Trong các cường giả thế hệ trẻ ngoại trừ Càn Kình ra, chính là hai chiến sĩ trẻ tuổi mạnh nhất, đến bây giờ còn chưa ra tay!
Ngày hôm nay…
Trong miệng Bàn Hoành Cơ chợt cảm thấy khô khốc. Nếu như Càn Kình chỉ có một mình, còn có thể áp chế hắn được. Nhưng đoàn đội của hắn ở đây! Cho dù tất cả các cường giả Chân Thánh thế hệ trước đồng loạt ra tay, cũng không cách nào áp chế được bọn họ xuống!
Một hồi tranh tài Tân Nhân Vương… khiến thế hệ trẻ thật sự có vốn liếng để chống lại cường giả thế hệ trước! Trước khi cuộc tranh tài Tân Nhân Vương diễn ra, đây là chuyện không thể nào làm được. nhưng hôm nay thật sự có người làm được!
– Đại thúc, ngài không ngăn cản được ta đâu.
Càn Kình đi bộ trên không trung, bước từng bước một tiến về phía trước giống như thần ánh sáng tiến ra từ lúc khai thiên lập địa. Mỗi bước đi của hắn, đều khiến không khí bị chấn động, tạo thành một con đường rồng đi thông tới các vì sao.
Ong!
Trên bầu trời xanh ngắt của Thần Đô đột nhiên chấn động. Từ hơn mười trí tháp ma pháp khác nhau, vào giờ phút này phun ra lượng lớn nguyên tố ma pháp. Chúng rất nhanh đã kích động những nguyên tố ma pháp khác đang ngủ say ở trong không khí. Từng sợi dây xích lớn giống như mãng xà sống lại, từ các vị trí khác nhau lao qua không trung tiến thẳng tới chỗ Càn Kình.
Thần Đô không có thành tường, cũng không có nghĩa là Thần Đô thật sự không có lực lượng phòng vệ!
Đó chính là nơi đóng quân của tổng nghiệp đoàn ma pháp sư. Tổng nghiệp đoàn ma pháp tại Thần Đô thành có hơn mười tòa ma pháp tháp âm thầm bảo vệ. Nhìn kiến trúc trong Thần Đô dường như được xây rất lộn xộn, nhưng thật ra lại hợp thành một loại ma pháp trận đặc biệt.
Cho dù là Đại Ma Vương bệ hạ hiện nay tự mình đến đây đánh lén Bảo Long Chân Sách, hắn sẽ phải đối mặt với lực lượng của cả Thần Đô!
Hôm nay, cái này vốn được sử dụng để đón tiếp khả năng Ma tộc xuất hiện ám sát, hiện tại đúng lúc được sử dụng để trấn áp Càn Kình.
Dây xích ma pháp cực lớn xuất thế. Chúng giống như từng con trăn lớn bảy màu, trong không trung phát ra những tiếng động run rẩy, quấn về phía cánh tay, bàn chân và cả thân thể Càn Kình.
Dây xích ma pháp như vậy không chỉ lao ra từ tháp ma pháp. Cho dù là mặt đất các dưới chân Càn Kình không xa, cũng có những dây xích ma pháp phóng ra. Chúng giống như diều gặp gió lao ra quấn lấy Càn Kình.
Trong lúc nhất thời, bầu trời Thần Đô chợt trở thành một lồng giam cực lớn. Vô số dây xích ma pháp được cường hóa. Đừng nói là thân thể cường đại như Càn Kình, cho dù là một con muỗi cũng khó bay ra khỏi thiên la địa võng này.
Vì ngăn cản Càn Kình rời khỏi, vì tương lai hoàng triều Chân Sách có thể đánh bại Ma tộc, giờ phút này tất cả cường giả Chân Thánh đều liên kết mới nhau, dùng mọi thủ đoạn để ngăn cản Càn Kình rời khỏi.
Vây khốn!
Gánh nặng trong lòng Bàn Hoành Cơ liền được giải tỏa. Mình toàn lực ngăn cản như vậy, chính là để tranh thủ thời gian. Hiện tại xem ra chắc chắn có thể vây khốn được Càn Kình. Lần này cuối cùng đã an ổn.
Những sợi dây xích dài như vô tận. Cả thành thị khổng lồ lớn, cả thành thị được xây dựng, trải qua không biết bao nhiêu năm, ẩn chứa uy năng lớn tới mức nào, thật sự khó có thể tưởng tượng được.
Càn Kình sử dụng Vạn Ảnh nhanh chóng né tránh ở bên trong đám dây xích. Từng dây xích gần như lướt qua y phục của hắn, nhưng không có dây xích nào thật sự tiếp xúc được tới hắn.
– Còn không bắt được sao?