Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 22 - Phế Bỏ Đồ Đằng Thần Thú

trước
tiếp

Tiết Nhất Minh chết rồi, đám người hắc bào hắn mang đến lập tức thất kinh tháo chạy tứ tán.

Úy Trì Phong tự mình ra tay, thực lực cảnh giới luyện khí hậu kì đỉnh phong bạo phát, trực tiếp đem những người Ảnh Phong tông còn lại tru diệt hầu như không còn.

“Tông chủ, sự tình bước đi đến ngày hôm nay, chúng ta không thể không sớm làm ra chuẩn bị. Bất cứ lúc nào Ảnh Phong tông cũng có thể dẫn người tới đối phó với chúng ta.” Úy Trì Phong mặt bất đắc dĩ nói.

Đối với việc Diệp Thần ra lệnh giết Tiết Nhất Minh, Úy Trì Phong và những trưởng lão còn lại tuy rằng cảm giác thất lạc có chút không đúng, thế nhưng lại không hề nói gì, bởi vì Diệp Thần cũng không làm sai!

Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của các trưởng lão, Diệp Thần cười cợt nói rằng: “Nơi này, dù sao cũng là sân nhà của chúng ta, Ảnh Phong tông nếu như thật sự dám đến, thì tuyệt đối sẽ không có một kết quả tốt !”

Diệp Thần nói sân nhà, cũng không phải là một hình dung từ, mà là sân nhà chân chính, về mặt thực lực có ưu thế rõ ràng.

Bởi vì Thiên Linh tông là Thiên Linh tông của Diệp Thần, ở bên trong Thiên Linh tông, Diệp Thần có thể điều động mệnh số của Thiên Linh tông cùng đại thế thiên địa đến đối địch.

Cùng lúc đó, ở bên trong Thiên Linh tông, dựa vào liên thông với mệnh số, Diệp Thần còn có thể mượn sức mạnh của đệ tử. (Càng ngày càng thấy truyện giống Tiên Quốc Đại Đế)

Mấy ngàn đệ tử Thiên Linh tông, nếu là nguyện ý tạm thời đem sức mạnh cho Diệp Thần mượn, như vậy thì thực lực của Diệp Thần sẽ tăng nhanh như gió.

Đương nhiên, loại mượn lực này cũng sẽ không làm tổn thương đến sức mạnh của chúng đệ tử. Nếu đệ tử Thiên Linh tông nguyện ý đem sức mạnh cho Diệp Thần mượn, mặc dù sẽ cực kỳ suy yếu, thế nhưng nhiều nhất là nửa ngày liền có thể khôi phục lại như ban đầu.

Úy Trì Phong lắc đầu nói: “Tông chủ, coi như ngươi mượn thiên địa đại thế Thiên Linh tông cùng với sức mạnh của chúng đệ tử, nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng có thể so với cường giả cảnh giới luyện thần.”

“Mà tông chủ Ảnh Phong tông, hắn lại ở trong cảnh giới luyện thần nhiều năm, thực lực xuất thần nhập hóa, rất khó đối phó. Hơn nữa ngươi nếu mượn đi sức mạnh của đám đệ tử, những đệ tử Ảnh Phong tông kia, ai sẽ tới đối phó ?”

Đại trưởng lão mặt mày ủ rũ dáng dấp chán chường, tựa hồ là đang chứng kiến tận thế đến gần, bất đắc dĩ tới cực điểm.

Diệp Thần nhưng lại cười cợt, cũng không có ưu sầu cái gì, nhẹ giọng nói rằng: “Binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn, Ảnh Phong tông nếu thật sự đáng sợ như vậy, thì cũng đã sớm biến thành trung phẩm tông môn thứ hai xung quanh Nguyệt Thai thành rồi.”

Dừng một chút, Diệp Thần nhẹ nhàng nói: “Chư vị trưởng lão, ta Diệp Thần một tên tiểu bối còn không sợ Ảnh Phong tông, lẽ nào những trưởng lão dày dạn kinh nghiệm nhu các ngươi vẫn còn phải sợ a ?”

Nghe được Diệp Thần nhạo báng cười khẽ vài tiếng, mấy vị trưởng lão đều là mặt già đỏ ửng, Diệp Thần nói không sai! Không quản mình vào lúc này đa sầu đa cảm, Ảnh Phong tông cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ, đã như vậy, sao không nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị đánh một trận thật thống khoái a ?

Diệp Thần nhìn từ đường phía trên biển mây mệnh số của tông môn, trên mặt lộ ra vẻ cười nhạo.

“Cái Bạch Văn Tuyết Hổ này nếu đã sớm vứt bỏ Thiên Linh tông chúng ta mà đi, chúng ta tại sao còn phải cung phụng nó?”

“Chẳng lẽ, còn nghĩ chúng nó sẽ hồi tâm chuyển ý, lương tâm bạo phát trở về tiếp tục che chở Thiên Linh tông chúng ta sao?” Diệp Thần ngữ khí rất nhẹ nhàng tùy tiện nói ra câu này, thế nhưng trong đó lại tràn ngập một loại bất mãn.

Trên khuôn mặt già nua của Úy Trì Phong lúc này lại lộ ra vẻ lúng túng, trên thực tế tông môn xác thực có loại kỳ vọng này. Tuy rằng hi vọng đó có vẻ xa vời, thế nhưng nếu như thật sự có một ngày Bạch Văn Tuyết Hổ hồi tâm chuyển ý, Thiên Linh tông bọn họ không phải là lại quật khởi sao ?

Không thể không nói, loại ý nghĩ này Rất không có tiền đồ.

Diệp Thần ánh mắt hơi ngưng lại, hắn liếc mắt một cái nhìn pho tượng mệnh số Bạch Văn Tuyết Hổ đang cao cao tại thượng mà đứng, bỗng nhiên vung tay lên !

Theo cái vung tay này của Diệp Thần, biển mây mệnh số trên bầu trời nhất thời nhảy vọt lên, một luồng đại khí thế kinh tâm động phách lăn lộn, rít gào phóng ra.

“Nếu vứt bỏ Thiên Linh tông chúng ta mà đi, liền không có tư cách hưởng dụng mệnh số của Thiên Linh tông chúng ta ! Ngày sau Thiên Linh tông, chắc chắn sẽ có một đồ đằng thần thú khác càng mạnh mẽ hơn bảo vệ.”

Theo động tác Diệp Thần, bên trong biển mây mệnh số bỗng nhiên bùng nổ ra một tiếng “Răng rắc” vang rền.

Cùng lúc đó, trên biển mây bên trong pho tượng Bạch Văn Tuyết Hổ do mệnh số ngưng tụ thành, ầm ầm nổ tung, vỡ nát ra.

Diệp Thần thân là tông chủ, chính là chủ nhân chân chính duy nhất của mệnh số Thiên Linh tông, hắn muốn hủy diệt pho tượng mệnh số của Bạch Văn Tuyết Hổ, dễ như ăn cháo.

“Tông chủ, việc này, không thích hợp a!” Úy Trì Phong một mặt kinh hãi, tuy rằng Bạch Văn Tuyết Hổ vứt bỏ Thiên Linh tông, thế nhưng những năm nay vẫn cung phụng Bạch Văn Tuyết Hổ, đã sớm trở thành thói quen của trên dưới Thiên Linh tông a.

Nhìn thấy Diệp Thần động tác nước chảy mây bay tiêu diệt pho tượng mệnh số của Bạch Văn Tuyết Hổ, người trưởng lão này nhất thời cảm giác trong lòng mình có niềm tin gì đó đã bị phá nát rơi mất.

Diệp Thần lắc đầu nói: “Một tông môn mạnh mẽ, nên bắt nguồn từ việc nó không ngừng vươn lên. Nếu chúng ta tiếp tục ôm mơ mộng hão huyền như thế, chờ bộ tộc Bạch Văn Tuyết Hổ trở về che chở chúng ta, vậy thì thực sự là quá buồn cười !”

Mà ngay ở lúc pho tượng mệnh số của Bạch Văn Tuyết Hổ vỡ nát, trong nháy mắt toàn bộ mệnh số Thiên Linh tông nhất thời liền trở nên điên cuồng bắt đầu lăn lộn.

Nguyên nhân là do mệnh số ngưng tụ thành pho tượng Bạch Văn Tuyết Hổ vừa vỡ nát, những mệnh số kia nhất thời bị biển mây bên trong pho tượng Diệp Thần hấp thu.

Pho tượng Diệp Thần hấp thu chín phần mười mệnh số của Bạch Văn Tuyết Hổ, mà còn lại vừa đúng một thành số mệnh, là bị chúng đệ tử Thiên Linh tông cùng trưởng lão hấp thu.

Được cỗ số mệnh này gia trì, trong cơ thể Diệp Thần lập tức xuất hiện một tiếng nổ vang rền.

Dưới cỗ số mệnh nguyên bản thuộc về Bạch Văn Tuyết Hổ gia trì, tu vi Diệp Thần lần thứ hai lại tiến triển thêm một bước, bước vào cảnh giới luyện khí trung kỳ đỉnh phong.

Vào giờ phút này, Diệp Thần đã đem số mệnh Thiên Linh tông nghiền ép sạch sẽ, cũng không bao giờ có thể tiếp tục dựa vào số mệnh tăng cao tu vi.

Đương nhiên, nếu là Thiên Linh tông thăng cấp thành trung phẩm tông môn, như vậy số mệnh sẽ lần nữa xuất hiện một lần tăng trưởng bạo phát, khi đó Diệp Thần tu vi cũng sẽ lần thứ hai tăng lên.

Thế nhưng để đem một hạ phẩm tông môn thăng cấp thành trung phẩm tông môn, thực sự là quá khó khăn, như Ảnh Phong tông nhiều năm như vậy, mỗi giờ mỗi khắc đều muốn trở thành trung phẩm tông môn, nhưng là hiện tại vẫn là hạ phẩm tông môn.

Diệp Thần hấp thu chín phần mười số mệnh Bạch Văn Tuyết Hổ, còn lại một thành bị chúng đệ tử cùng trưởng lão hấp thu, tu vi cũng được tăng lên một chút, thế nhưng cũng không giống như Diệp Thần có thể thấy rõ ràng. Dù sao, bọn họ mấy ngàn người cũng chỉ là phân chia một thành số mệnh, mà Diệp Thần cư nhiên lại độc chiếm chín phần mười !

“Tế Tổ Đại điển đã kết thúc, các ngươi đều trở về tu luyện đi a.” Diệp Thần thân hợp số mệnh Thiên Linh tông, mỗi tiếng nói cử động đều có một loại uy nghiêm của thiên địa đại thế, khiến người ta có cảm giác phục tùng vô điều kiện.

Nếu như nói Diệp Thần trước khi kế vị, còn có rất nhiều đệ tử đối với Diệp Thần không phục, như vậy sau khi kế vị Diệp Thần đã hoàn toàn chinh phục được đám đệ tử Thiên Linh tông.

Còn có một loại khí thế hùng hổ, quyết đoán mãnh liệt của tông chủ, coi như không thể thành tựu bá nghiệp, chí ít sẽ không để cho tông môn đệ tử chịu oan ức.

Trở lại Thiên Tâm các, lông mày Diệp Thần liền chìm xuống.

Hắn tuy rằng thời điểm ở quảng trường tế tổ nói ra khí thế kinh người, hoàn toàn tự tin, thế nhưng để đối phó với Ảnh Phong tông, xác thực là có chút khó khăn.

“Hay là dựa vào “Tạo Nhân Hệ Thống” ?” Diệp Thần tự lẩm bẩm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.