Mà thời điểm khi Diệp Thần cầm lấy một bộ ngọc thư khác, thì cả người hắn bỗng nhiên chấn động thật mạnh, mặt đầy vẻ ngơ ngác cùng không thể tin tưởng được.
Đệ Nhị Bản Tôn
Thời điểm nhìn thấy bốn chữ này, trong lòng Diệp Thần liền cả kinh lên, mà sau khi hắn xem xong lời giới thiệu bên trong bộ ngọc thư này, thì tim hắn càng có cảm giác đập nhanh liên hồi, trong lòng bỗng nhiên có một loại kích động khó có thể hình dung được!
Thứ này vậy mà lại có thể là phân thân thuật trong truyền thuyết, không đúng, đây chính là tồn tại còn cao cấp hơn thuật phân thân.
Bởi vì đây chính là trực tiếp sáng tạo ra đệ nhị bản tôn , chẳng khác gì đem chính cơ thể mình chia ra làm hai nửa, chia ra từ thân thể, thực lực, thậm chí nó còn có thể phân chia được cả tinh thần!
Đây cũng không phải là chia thân, mà là tạo ra một cái bản tôn khác, cho nên nó mới được gọi là Đệ Nhị Bản Tôn!
Loại công pháp thần kỳ bực này, thật sự là đã không thể dùng đẳng cấp để hình dung rồi, đây chính là thần kỹ trong truyền thuyết, tuyệt đối so với công pháp địa cấp còn quý giá hơn vô số lần.
Thậm chí coi như là thiên cấp công pháp đi chăng nữa, thì khả năng so với nó còn kém hơn một bậc.
“Chủ nhân của ngươi, thật sự chỉ là tông chủ của thượng phẩm tông môn thôi sao?” Diệp Thần cầm ngọc thạch thư, tay run run, ngữ khí có chút kinh hãi mà quay về phía tử giao hỏi.
Một tông chủ của thượng phẩm tông môn, nắm giữ công pháp địa cấp hạ phẩm còn có thể giải thích được bằng lẽ thường, thế nhưng hắn lại còn nắm giữ được thần kỹ nghịch thiên như thế, thì đây lại là chuyện không cách nào có thể giải thích được!
Tử giao liền thở dài nói: “Các ngươi đã đã tiếp nhận truyền thừa của chủ nhân rồi, thì có một số việc ta cũng không cần thiết phải giấu các ngươi nữa. Chủ nhân của ta, kỳ thực là được sinh ra và lớn lên ở bên trong Tử Hà thiên quốc, sau đó bởi vì hắn trộm đi bản kinh thư Đệ Nhị Bản Tôn này, cho nên mới phải lén lút rời khỏi thiên quốc, rồi tới đây sáng tạo ra một cái tông môn.”
“Thế nhưng ngay cả như thế, thì Tử Hà thiên quốc vẫn không chịu buông tha cho chủ nhân, bọn chúng sau khi biết được tin tức của chủ nhân, ngay lập tức liền phái cao thủ đến truy sát chủ nhân.”
Nghe được lời giải thích của tử giao, Diệp Thần liền nhíu mày lên, có chút kỳ quái hỏi: “Thiên quốc?”
Hắn biết trên Huyền Tinh đại lục này có các loại đẳng cấp phân chia cấp bậc của tông môn, thượng phẩm, vương đạo, hoàng đạo, thậm chí là tông môn cấp thiên đạo, hắn đều đã từng nghe nói qua, thế nhưng hắn lại chưa từng nghe nói qua cái thiên quốc gì đó!
Tử giao nói: “Ta chỉ là tuỳ tùng của chủ nhân sau khi chủ nhân rời khỏi Tử Hà thiên quốc, cho nên ta đối với cái thiên quốc gì đó cũng chỉ là kiến thức nửa vời mà thôi, ta chỉ biết thiên quốc là một tồn tại thập phần thần bí, sự tồn tại của nó còn thần bí hơn cả tông môn cấp thiên đạo vô số lần.”
“Thiên quốc cùng tông môn là hai tồn tại khác nhau, có người nói rằng những chủ nhân của các thiên quốc kia, được thần dân gọi là Thiên Đế!”
Diệp Thần liền gật gật đầu, đã như thế, cái Tử Hà chân nhân này có thể có được những công pháp kinh người như thế, liền có thể lý giải được rồi.
Sau đó Diệp Thần liền cẩn thận xem qua Đệ Nhị Bản Tôn, trên mặt vẻ kinh ngạc hiện ra càng lúc càng sâu, bộ công pháp này quả thực có thể nói là vô cùng nghịch thiên. Tuy rằng nó không thể trực tiếp tăng cường thực lực của người tu luyện, thế nhưng nó lại có thể khiến con người ta chia ra làm hai, đồng thời vẫn giữ được tư duy đồng nhất khống chế, cho dù cả hai có cách xa nhau ngoài ngàn dặm đi chăng nữa, thì nó cũng không có ảnh hưởng gì cả.
“Hửm, tu luyện Đệ Nhị Bản Tôn, cần nhất định phải có Hồn Thiên Linh thai, đây là vật gì vậy?” Diệp Thần rù rì nói.
Tử giao giải thích: “Ta đã từng nghe chủ nhân nói qua, loại công pháp này vô cùng khó luyện, trên toàn bộ đại lục này cũng không có mấy người tu luyện thành công, cũng là bởi vì cái hồn Thiên Linh thai này vô cùng hiếm thấy.”
Diệp Thần liếc mắt một cái, vậy vừa nãy chính mình chẳng phải là đã vô cùng hưng phấn sao? Vốn hắn cho rằng bản thân đã chiếm được một bộ công pháp nghịch thiên, thế nhưng kết quả lại là không thể tu luyện.
Tựa hồ là nhìn ra suy nghĩ của Diệp Thần, Tử Giao liền nói tiếp: “Chủ nhân của ta, năm đó mặc dù là bị Tử Hà thiên quốc truy sát, thế nhưng chủ yếu nhất không phải là do hắn trộm lấy bộ công pháp này, mà là bởi vì hắn đã trộm đi Hồn Thiên Linh thai duy nhất bên trong thiên quốc.”
Diệp Thần không thể tin được nói: “Làm sao có khả năng, loại chí bảo này ở trên toàn bộ đại lục đều không có mấy cái, thì chủ nhân của ngươi làm sao có khả năng có cơ hội đi trộm được?”
Thứ chí bảo này, cái Tử Hà thiên quốc gì đó nhất định sẽ vô cùng nghiêm mật mà cất giấu, làm sao sẽ để cho một tu sĩ Nguyên Thần cảnh vào trộm đi được?
“Bởi vì chủ nhân ta, là con trai của một tùy tùng đi theo Thiên Đế, hắn đã tỉ mỉ lên kế hoạch trong mười năm, mới đánh cắp được hồn Thiên Linh thai đấy.” Nghe được lời giải thích của Tử Giao, trong lòng Diệp Thần vẫn còn có cảm giác không thể nào tin được, có điều hắn cũng không có phản bác cái gì, bởi vì việc này cùng hắn không có chút quan hệ nào.
Dừng một chút, ánh mắt Diệp Thần bỗng nhiên sáng lên, nói: “Ý của ngươi là, bây giờ cái hồn Thiên Linh thai này là đang ở bên trong động phủ này sao?”
Tử giao liền nói rằng: “Hồn Thiên Linh thai, từ lúc hơn ngàn năm trước đã bị chủ nhân ta dùng mất rồi, cho nên bây giờ đương nhiên là không có.”
“Có điều chủ nhân ta sau khi ngã xuống, thì hồn Thiên Linh thai liền biến thành một cái cuống rốn, cho nên chỉ cần ngươi có thể tìm tới Thiên Tinh, liền có thể đem cuống rốn này lần thứ hai uẩn nhưỡng thành hồn Thiên Linh thai!”
Đây là lần thứ ba Diệp Thần nghe đến hai chữ Thiên Tinh, lần thứ nhất là bên trong Tạo Nhân Hệ Thống, lần thứ hai là từ trong miệng lão ma nói ra.
Mặc kệ là từ nơi nào nghe được, Diệp Thần lúc này chỉ biết cái cuống rốn này là vật vô cùng quý giá, rất khó chiếm được!
“Chủ nhân của ngươi có lưu lại Thiên Tinh không?” Diệp Thần đột nhiên vội vàng hỏi.
Nếu nơi này có Thiên Tinh, hắn không những có thể uẩn nhưỡng ra một cái hồn Thiên Linh thai, mà còn có thể sáng tạo ra nhân vật bên trong Thần Thoại bản diện.
Tử giao nói rằng: “Chủ nhân ta, đan dược, linh thạch cùng Thiên Tinh đã dùng toàn bộ để chữa thương mất rồi, hiện ở trong động phủ này, cũng chỉ còn có hai bộ ngọc thư, bồ đoàn, ngoài ra còn có phối binh của chủ nhân khi còn sống và cái Hồn Thiên Linh thai kia mà thôi.”
Diệp Thần lập tức nói: ” Hồn Thiên Linh thai, cùng phối binh của chủ nhân ngươi được cất giữ ở chỗ nào?”
Tử giao liền mang theo Diệp Thần đi tới một góc bên trong động phủ, đào đi ra một cái giới chỉ cổ xưa.
Diệp Thần liền nắm cái giới chỉ này lên, tìm hiểu kĩ càng một chút, sao khi phát hiện ra trong chiếc nhẫn này xác thực là chỉ còn có một thanh bội đao cùng một khối tinh thạch to bằng đầu nắm tay.
Rất hiển nhiên, khối tinh thạch này chính là cái gọi là Hồn Thiên Linh thai.
Có điều để Diệp Thần thất vọng chính là, cái binh khí của Tử Hà chân nhân lại là đao, mà không phải kiếm!
Diệp Thần trước đây vẫn luôn luôn tu luyện kiếm pháp, cho nên đối với đao pháp là vô cùng mờ mịt .
Lấy ra bội đao, ánh mắt Diệp Thần lập tức sáng lên, đao này từ khí tức trên người nó toát ra mà phán đoán, thì đây tuyệt đối là một kiện đạo khí phẩm cấp không thấp.
Chuôi đao này xuất hiện, trùng hợp cho Diệp Thần khi trở về liền có thể trực tiếp đi gặp Nhiếp Phong mà học tập một ít đao pháp!
“Đây chính là vũ khí tùy thân của chủ nhân ta khi còn sống, thượng phẩm Đạo khí, Thiên Toái đao.” Tử giao nhìn thấy Diệp Thần cầm trong tay một thanh bội đao, trong ánh mắt liền lộ ra một tia nhớ nhung.
Ở trong động phủ này, lại có thu hoạch lớn như vậy, đây là chuyện Diệp Thần hoàn toàn không nghĩ tới.
Trước đây theo suy đoán của Diệp Thần, thì cái Tử Hà chân nhân này có cảnh giới là Nguyên Thần cảnh, lưu lại đồ vật mặc dù không tệ, thế nhưng cũng sẽ không tốt như thế này, nhưng sự thực quả thật là làm cho Diệp Thần giật nảy mình!
“Nếu nơi này truyền thừa đã xong, ngươi có nguyện ý rời khỏi nơi này, đi theo ta trở về tông môn không?” Diệp Thần liền quay về phía tử giao hỏi.
Sẽ không vô duyên vô cớ mà hắn được Tử Hà chân nhân cho nhiều chỗ tốt như vậy, đáy lòng Diệp Thần liền có một chút băn khoăn, cho nên hắn liền nảy sinh ý định muốn thay Tử Hà chân nhân chăm sóc cho con tử giao này một chút.
Tử giao nghe vậy liền nhẹ giọng nói rằng: “Nơi này là phần mộ của chủ nhân ta nằm xuống, ta sẽ ở lại chỗ này, mãi cho đến khi sinh mệnh trôi hết thì thôi.”
Sự trung thành của linh thú, đây là sự thật mọi người đều biết, trên mặt Diệp Thần liền lộ ra vẻ khâm phục từ tận đáy lòng.
Thời gian ngàn năm chờ một chỗ, không rời không bỏ, bảo vệ phần mộ cho chủ nhân, điều này cần kiên trì cùng chịu đựng sự cô quạnh rất lớn a.
Không tên, Diệp Thần lúc này liền có khát vọng có một con linh thú trung thành như thế này!
“Được rồi, ta tôn trọng sự lựa chọn của ngươi.” Diệp Thần nói rằng.
Cuối cùng, Diệp Thần liền đi tới phần mộ của Tử Hà chân nhân, thành tâm tế bái một phen.