Sau khi trở về trang viên, Doanh Thừa Phong sắp xếp cho Khấu Minh đang hôn mê, mang theo mọi người đi tới trước hành cung Ái Lệ Ti.
Biết được Doanh đại sư tới chơi, lúc này Ái Lệ Ti điện hạ lại tự mình ra nghênh đón.
Sau khi đón đám người Doanh Thừa Phong vào đại sảnh, Ái Lệ Ti điện hạ kinh ngạc hỏi:
– Doanh đại sư, Kim Cương Vương không ở trong phủ tu hành hay sao mà còn nhàn rỗi tới thăm ta thế này?
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
– Ái Lệ Ti điện hạ, Phi Lâm điện hạ nói cho ta biết, hắn cùng ngài đã hiệp thương qua, cho phép Kim Cương ở hành cung của ngài tu luyện bí pháp thánh thú đại đạo.
Ánh mắt Ái Lệ Ti điện hạ khẽ ngưng tụ, nói:
– Đúng vậy, bổn tọa đã đáp ứng Phi Lâm điện hạ rồi.
Nàng nhìn nhìn Kim Cương Vương, bình tĩnh nói:
– Với tu chất của Kim Cương Vương, cộng thêm thực lực và tiềm lực của hắn, cho dù Phi Lâm điện hạ không nói, bổn tọa cũng sẽ cho phép hắn tu luyện bí pháp thánh thú đại đạo. Thế nhưng…
Ánh mắt của nàng dần trở nên sắc bén:
– Bí pháp thánh thú đại đại chính là truyền thừa đủ để đặt chân vào Thần đạo, cũng không phải Tước Vị bình thường có thể nhận lấy. Kim Cương Vương, nếu ngươi muốn nhận truyền thụ phải cố gắng tu luyện, chờ ngươi tu luyện tới chi cảnh Đại Công Tước, bổn tọa nhất định sẽ cho ngươi tu hành.
Nàng dừng một chút, lời nói thấm thía nói:
– Kim Cương Vương, tư chất của ngươi mạnh nhất từ trước đến nay bổn tọa chưa từng thấy qua, cho dù là Bá Vương cũng không thể bì kịp. Ngươi chỉ cần an tâm xây dựng nền móng vững chắc, như vậy cho dù có thua trên tay A Nặc Đức, thì ngày sau còn có khả năng vượt qua hắn.
Ánh mắt của Ái Lệ Ti điện hạ vô cùng sắc bén, tuy rằng nàng thấy trận chiến này không tốt lắm, nhưng lại tương đối xem trọng tương lai của Kim Cương Vương.
Chỉ cần thánh thú khủng bố này không bị chết non, thành tựu sau này sợ rằng ngay cả Vương Cấp cũng không sánh bằng.
Đương nhiên, Ái Lệ Ti điện hạ cũng không biết rõ về Kim Cương Vương, cho nên nàng có thế nào cũng không nghĩ ra, thật ra Kim Cương Vương có được tiềm lực có thể đặt chân vào Thần đạo.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong khẽ nhếch lên, vừa khâm phục nhãn lực của Ái Lệ Ti điện hạ, lại vừa cảm thán trong lòng, Kim Cương Vương không hổ là tinh linh thú hùng mạnh nhất, hơn nữa còn là con cưng mà thiên địa yêu tha thiết.
Chỉ cần hắn kiềm chế khí tức trong cơ thể, cho dù là Ái Lệ Ti điện hạ cũng đừng mơ có thể lập tức nhìn ra cảnh giới tu hành của hắn.
– Khụ…
Uông Kiệt ho nhẹ một tiếng, sắc mặt của hắn có chút cổ quái.
Ái Lệ Ti điện hạ khẽ giật mình, nói:
– Uông Kiệt điện hạ, ngài có lời muốn nói sao?
Uông Kiệt cười khổ một tiếng, nói:
– Ái Lệ Ti điện hạ, ta nghĩ điều ngài lo lắng đã không còn quan trọng nữa rồi.
– Cái gì?
Ái Lệ Ti điện hạ khẽ giật mình, nói:
– Vì sao…a.
Nàng đột nhiên xoay người, trong đôi mắt tràn ngập ánh sao, giống như điện quang rơi xuống trên người Kim Cương Vương.
Kim Cương Vương không sợ hãi mà đối diện với nàng.
Cường nhân Đại Công Tước bình thường nếu ở trước mặt Vương Cấp, tuy rằng không sợ đến mức phát run nhưng ít nhiều cũng sẽ có chút kính sợ.
Nhưng trong đôi mắt của Kim Cương Vương lại là một mảnh thản nhiên, đừng nói là sợ hãi, cho dù một chút khác thường cũng không có.
Một lát sau, Ái Lệ Ti điện hạ hít sâu một hơi, khó có thể tin mà hoi:
– Uông Kiệt điện hạ, chẳng lẽ Kim Cương Vương đã tấn thăng lên Đại Công Tước rồi sao?
Uông Kiệt cười ha hả nói:
– Kim Cương Vương, ngươi để lộ hơi thở ra để Ái Lệ Ti điện hạ nhìn một chút đi.
Hai mắt Kim Cương Vương trừng lớn, cũng không hề để lộ khí tức mà nhìn về phía Doanh Thừa Phong.
Không ngờ hắn lại coi nhẹ lời nói của một vị cường nhân Vương Cấp như Uông Kiệt.
Thế nhưng Uông Kiệt cũng không hề buồn bực, hắn cũng chuyển ánh mắt qua Doanh Thừa Phong.
Ái Lệ Ti điện hạ thờ ơ nhìn lại, nhìn trong lòng lại cảm thấy kỳ lạ.
Thái độ coi thường không thèm để ý đến Uông Kiệt của Kim Cương Vương, cùng với phản ứng của Uông Kiệt làm nàng không hiểu gì cả. Bởi vì có thế nào nàng cũng không thể hiểu, vị cường nhân Uông Kiệt mới tấn thăng lên Vương Cấp này sao lại dễ dàng tha thứ cho một thánh thú Đại Công Tước roi rẻ mình như thế chứ?
Tuy nói Uông Kiệt và Kim Cương Vương đều là cường nhân thủ hạ của Đại sư Doanh Thừa Phong, nhưng thân là cường nhân Vương Cấp, cũng nên có một chút khí phách và tính tình chút chứ.
Nhưng nàng lại không hề biết, sau khi Uông Kiệt biết được Kim Cương Vương là Nhất Phẩm Diện Hạch Tâm, tâm tình của hắn liền xảy ra cải biến cực lớn.
Đối mặt với một vị thánh thú có tiềm lực đặt chân vào Thần vực, hắn đã không còn có nửa chút kiêu ngạo.
Thật ra chỉ là Ái Lệ Ti điện hạ không biết việc này mà thôi, nếu để nàng biết được, vậy thì biểu hiện của nàng sợ cũng không tốt hơn so với Uông Kiệt là bao.
– Kim Cương, phóng thích khí tức đi.
Doanh Thừa Phong gật đầu một cái nói:
– Đây là cơ hội của ngươi, không cần che dấu.
– Vâng.
Nghe xong lời nói của Doanh Thừa Phong, Kim Cương Vương mới trừng lớn hai mắt, sau đó khí tức trên thân hắn bắt đầu sôi trào lên.
Đây là một luồng khí tức kinh khủng tới cực điểm, ở bên trong luồng khí tức này tràn ngập một loại cảm giác trang nghiêm của thời viễn cổ.
Dưới sự bao phủ của luồng khí tức này, cho dù là hai vị cường nhân Vương Cấp Ái Lệ Ti điện hạ và Uông Kiệt điện hạ cũng đều có một loại cảm giác hồi hộp phát ra từ trong nội tâm.
Bọn họ dường như cảm giác mình đi tới một chỗ mênh mông vô tận trên cả đại địa.
Khối đất này thê lương, phong cách cổ xưa, mênh mông vô bờ, bất cứ kẻ nào đứng ở đây đều sẽ sinh ra một loại kính sợ.
Loại kính sợ này không phải là với Kim Cương Vương, mà là đối với đại địa rộng lớn vô tận kia.
Đột nhiên Ái Lệ Ti điện hạ lắc lắc đầu, nàng từ trong ảo cảnh này thanh tỉnh lại. Tuy nhiên, khi ánh mắt nàng lại rơi trên người Kim Cương Vương một lần nữa, cũng đã tràn ngập vẻ kinh hãi khó có thể che dấu.
– Này, đây là…
Ái Lệ Ti điện hạ không phát hiện ra, trong thanh âm của nàng đã mang theo một chút run run.
Uông Kiệt cười khổ một tiếng, nói:
– Ái Lệ Ti điện hạ, Kim Cương Vương cũng không phải là một thánh thú bình thường, ngài tốt nhất là không cần dùng ánh mắt tầm thương tới đối đãi hắn.
Ái Lệ Ti điện hạ nhìn thật sâu vào mắt Kim Cương Vương, chậm rãi nói:
– Ta hiểu, Kim Cương Vương, ta mang ngươi tiến vào thánh địa hành cung để tìm hiệu bí pháp tinh tinh đại đạo. Tuy nhiên…
Nàng dừng lại một chút, nói:
– Chỉ có hơn hai tháng mà thôi, có thể lĩnh ngộ nhiều hay ít thì phải dựa vào chính ngươi.
Ước chiến của Kim Cương Vương và A Nặc Đức là ba tháng sau, hiện giờ đã qua mấy ngày, cho nên Ái Lệ Ti điện hạ mới có thể cho thời gian tìm hiểu là trong
Thật ra dựa theo suy nghĩ ban đầu của nàng, cho dù Kim Cương Vương dùng hết mọi thủ đoạn ra thì tối đa cũng chỉ có nửa tháng đến một tháng để tìm hiểu, mà đây đã là một chuyện rất giỏi rồi. Lớn hơn nữa chính là, Kim Cương Vương trong ba tháng căn bản không thể thăng tiến lên Đại Công Tước.
Nhưng đúng như Uông Kiệt điện hạ nói, tư chất và tiềm lực của Kim Cương Vương không thể dùng lẽ thường để nói đến.
Lúc này mới chỉ ba ngày mà thôi, thế nhưng Kim Cương Vương đã thăng công tấn thăng lên Đại Công Tước.
Hơn hai tháng tìm hiểu đại đạo cũng đủ để cảnh giới của hắn càng thêm được củng cố, và đạt được tiến bộ nhảy vọt.
Đến lúc này, Ái Lệ Ti điện hạ mới có một chút chờ mong đối với trận chiến lần này.
Có lẽ, Kim Cương Vương cũng có khả năng sẽ thắng.
Kim Cương Vương gật đầu thật mạnh, hắn đương nhiên hiểu được, có thể tiến vào hành cung tìm hiểu bí pháp thánh thú đại đạo là chuyện vô cùng khó khắn, đối với hắn mà nói chính là một kỳ ngộ hiếm có.
Khom người thật thấp với Ái Lệ Ti điện hạ, hắn nói:
– Đa tạ điện hạ.
Bá Vương ở một bên đã sớm gấp đến độ vò đầu bứt tai, càng giống với khỉ hơn cả Kim Cương.
Doanh Thừa Phong nhìn hắn một cái, mỉm cười nói:
– Ái Lệ Ti điện hạ, tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng.
– Mời Doanh đại sư cứ nói.
Ái Lệ Ti điện hạ khách khí nói:
– Chỉ cần bổn tọa đủ khả năng, nhất định sẽ tận lực tương trợ.
Doanh Thừa Phong chỉ vào Bá Vương, nói:
– Tại hạ muốn ngài cho phép để hắn và Kim Cương cùng tìm hiểu đạo đạo.
Ái Lệ Ti điện hạ do dự một chút, thầm nghĩ trong lòng, một ân tình là nợ, mà hai cái ân tình cũng là nợ. Hơn nữa Bá Vương còn đại biểu cho hành cung của mình tham gia linh thú chi tranh, và đạt được đầu danh trở về. Nếu cự tuyệt yêu cầu này, chỉ sợ sẽ làm cho lòng người nguội lạnh.
Cho nên nàng chỉ do dự trong một lát, liền trầm giọng nói:
– Cũng được, tư chất của Bá Vương cũng coi là rất tốt, có tư cách tiến vào thánh địa tìm hiểu.
Bá Vương lập tức tươi cười rạng rỡ, nói:
– Đa tạ điện hạ.
Hắn đương nhiên biết, có tư cách tiến vào tìm hiểu và có thể tiến vào tìm hiểu chính là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Có thể được Ái Lệ Ti điện hạ cho phép, hắn tự nhiên là cảm kích vô cùng.
Ái Lệ Ti điện hạ xoay người, không ngờ lại tự mình mang theo bọn hắn đi vào bên trong hành cung.
Hành cung mà mỗi một vị vương cấp điện hạ nắm trong tay đều vô cùng lớn. Hành cung của Ái Lệ Ti điện hạ cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, đi trong hành cung cũng không thể sử dụng thuấn di hay mật kỹ đặc thù, mà chỉ có thể dựa vào hai chân để mà đi.
Đương nhiên, với tốc độ của bọn họ, chỉ cần sử dụng một khắc đồng hồ đã đi tới nơi cần đến.
Nơi này là một phòng lớn ở tầng thứ sáu của hành cung. Nếu nhìn từ bên ngoài phòng thì phòng này cũng không quá lớn, tốt đa cũng chỉ một trăm mét vuông mà thôi.
Nhưng khi Ái Lệ Ti điện hạ mở cửa phòng, sau khi mọi người tiến vào, bọn họ mới cảm nhận được nơi này khác hẳn.
Trong phòng, không ngờ lại cao tới hai trăm trượng, dài rộng đều khoảng 800 trượng.
Không gian này to lớn, thậm chí còn có thể so sánh với toàn bộ hành cung.
Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, tự đáy lòng mà nói:
– Ái Lệ Ti điện hạ, trong hành cung vẫn còn có một không gian đặc thù như vậy, thật làm cho người ta không thể tưởng được.
Ái Lệ Ti điện hạ mỉm cười nói:
– Doanh đại sư, thật ra ở trong mỗi hành cung đều sẽ có không gian cùng loại, hơn nữa cũng không chỉ có một cái.
Doanh Thừa Phong khẽ sửng sốt, chậm rãi đật đầu nhìn về phía Uông Kiệt.
Người nay tuy rằng mặt không hề thay đổi, nhưng trong đôi mắt lại có một chút hưng phấn nhàn nhạt.
Đối với người sắp quản lý hành cung như Uông Kiệt. đây chính là một tin tức tốt nhất.
Ái Lệ Ti điện hạ tự nhiên hiểu được tâm tư của hắn, nhưng vẫn không vạch trần mà chỉ nói:
– Bổn tọa sắp mở ra đại trận truyền thừa, Kim Cương và Bá Vương, các ngươi đi đến trung tâm đi.
– Vâng.
Kim Cương và Bá Vương lên tiếng, thân hình bọn họ chợt lóe, bay nhanh tới chỗ trung tâm của toàn bộ không gian.
Ánh mắt của Ái Lệ Ti điện hạ ngưng trọng, nàng giơ hai tay lên từ từ múa.
Theo sự chuyển động của hai tay, toàn bộ không gian lập tức nổi lên cải biến cực lớn.
Ở chỗ hư không kia nổi lên một đường cong mà mắt thường có thể thấy được, đường cong này không ngừng biến hóa, bọn chúng tạo thành từng con cự thú khủng bố, những cự thú này bắt đầu cắn xé, ẩu đả lẫn nhau.
Thánh thú đại đạo, thật ra chính là một trận đại đạo đánh nhau.
Tất cả thánh thú hùng mạnh đều là từ trong chém giết mà lớn lên, bản năng và sức lực cơ thể của bọn họ mới là gốc rễ để có chỗ đứng trong thánh thú.
Ánh mắt Kim Cương Vương và Bá Vương sáng ngời có thần, toàn thân bọn họ liền sa tâm vào trong trận giết chóc vô tận này.