Tạo Thần

Chương 892 - Nại Đắc Nhã Tư

trước
tiếp

– Grào…

Một tiếng gầm rú vang dội, chói tai, kinh tâm động phách bỗng truyền ra từ bên trong không gian không đáy màu đen.

Ẩn chứa trong âm thanh này là một luồng khí tức thô bạo, hung hãn tới cực điểm. Luồng hơi thở này giống như một tòa núi lớn từ trong hắc động truyền đến để áp chế bọn hắn.

Thân hình đám người Doanh Thừa Phong bay ngược lại, trong nháy mắt đứng cùng một chỗ.

Lúc khe hở không gian này vừa xuất hiện, bọn họ vẫn chưa xác định vật này nhằm vào bọn họ mà đến. Nhưng sau khi luồng hơi thở xuất hiện, bọn họ biết rõ có một thứ gì đó sắp sửa chui ra từ sâu bên trong cái khe không gian, nhất định là vì bọn họ đấy.

Chỉ có điều, lúc này trong mắt bọn họ cũng không hề hiện ra vẻ sợ hãi, ngược lại là tràn đầy chờ mong.

Địa Hành Long Vương cấp đỉnh cao khủng bố kia trong lúc ẩu đả đã đột phá đến cảnh giới Bán Thần. Tuy nói Bán Thần này chưa trải qua khảo nghiệm của thiên kiếp, không được tính là cường giả Bán Thần chân chính. Nhưng lúc nó lĩnh ngộ huyền ảo Bán Thần thành công, lực lượng bản thân đã tăng mạnh lên, đặc biệt là sau khi hấp thu lực tốc độ đại địa, nó đã có thể liều mạng cùng với Kim Cương Vương rồi.

Nhưng dưới sự phối hợp của lực sĩ kim cang khổng lồ và hai đại siêu cấp thần binh, cho dù là cường giả như vậy thì cuối cùng vẫn phải nuốt hận kết thúc.

Hơn nữa, lĩnh vực huyết sắc trong khí linh Bá Vương đã làm cho bọn họ kế thừa được trí nhớ Địa Hành long. Tuy thực lực của bọn họ không tăng nhưng dù sao cũng đã đạt được ưu đãi thật lớn, khó có thể hình dung từ trong đó.

Cho nên lúc này trong lòng bọn họ tin tưởng tuyệt đối. Tuy luồng khí tức truyền đến từ trong không gian kia cực kỳ mạnh mẽ, không hề thua kém Địa Hành long, nhưng bọn họ vẫn không hề sợ hãi.

– Xôn xao…

Không gian kia che che lấp lấp nửa ngày, rốt cuộc cũng hoàn toàn xé rách ra.

Lập tức, một con quái vật cực lớn xuất hiện.

Đây cũng là một đầu Địa Hành long, nhưng thân thể của nó to lớn gấp đôi con rồng lúc trước.

Trong tích tắc con Địa Hành long này thoáng hiện ra từ trong hư không, sắc mắt của đám người Doanh Thừa Phong không hẹn mà cùng biến đổi kịch liệt, vẻ tràn đầy tự tin lúc trước cũng hoàn toàn biến mất.

Bởi vì trước khi nó hiện ra trước mặt mọi người, khí tức trên thân nó vẫn duy trì ở Vương cấp đỉnh cao. Nhưng, một khi nó chính thức xé rách không gian đi ra, hơi thở Vương cấp đã tiêu tan hoàn toàn. Tràn ngập giữa đất trời chính là luồng khí tức khủng bố đã vượt qua cực hạn Vương cấp, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Địa Hành long kia cúi đầu, cặp mắt vĩ đại lạnh lùng nhìn đám người Doanh Thừa Phong.

Sau đó, một nguồn lực lượng khủng bố khó có thể tưởng tưởng nổi tràn ra.

Mảnh đất dưới chân bọn họ chịu bị ảnh hưởng bởi nguồn lực lượng này, lập tức sinh ra một lực hút khổng lồ. Mọi người chỉ cảm thấy dường như cơ thể trầm xuống, giống như là có gánh nặng ngàn cân tại thân.

Trọng lực lĩnh vực.

Phải là cường giả cấp Bán Thần mới có thể tung ra thủ đoạn siêu cấp như thế này.

Tuy đầu Địa Hành long lúc trước hùng mạnh, nhưng dù sao cũng không phải là Bán Thần, cho nên cũng không thể phóng ra lĩnh vực. Nó chỉ có thể ngưng tụ long lực tự thân, phóng ra trọng lực áp chế vào đúng một mục tiêu.

Nhưng đầu Địa Hành Long này lại hoàn toàn khác biệt.

Lúc này, lực lượng của nó tràn ngập khắp phiến thiên địa này. Loại trọng lực áp chế này không phải chỉ nhằm vào một người mà là nhằm vào tất cả sinh vật đối địch với nó.

Hơn nữa, đây chính là trọng lực áp chế của cường giả cấp Bán Thần. Nguồn uy năng này vô cùng to lớn, hiển nhiên đầu Địa Hành long lúc trước không thể sánh bằng.

Hai chân của Khấu Minh trở nên mềm nhũn, không thể đứng thẳng nổi. Sau khi thở mạnh một tiếng liền ngã phịch xuống đất.

Thật ra, đầu gối của y chính là phần phải chịu trọng lực lớn nhất. Nhưng Khấu Minh là người kiên cường, dù thế nào cũng không chịu quỳ lậy trên mặt đất. Cho nên y đã vận dụng hết nguyên lực toàn thân mới có thể miễn cưỡng ngã ngồi xuống đất.

Bá Vương là kẻ thứ hai không kiên trì nổi. Tròng mắt của nó quay tròn. Tuy nó rất muốn múa rìu lớn láo ra khỏi mảnh lĩnh vực này, nhưng lực lượng phong hệ lúc đối mặt với lực thổ hệ cũng là hơi thua thiệt đấy.

Đây là hai loại lực lượng trái ngược nhau. Lúc một phương lực lượng hùng mạnh đủ để nghiền ép đối phương đi tới, lực lượng còn lại kia căn bản là không có cơ hội chống cự.

Thân thể của Doanh Thừa Phong cũng hơi run lên, vội vàng lấy lực lượng của bản thân kiệt lực chống cự. Nhưng nguồn áp lực đối phương phóng ra quá lớn, không phải là một vị Đại Công Tước Nhân tộc có thể chống lại.

Lúc cảm thấy sắp không duy trì được, Doanh Thừa Phong bỗng hừ nhẹ một tiếng.

Một luồng hàn ý lạnh lẽo từ trên người hắn lập tức phóng ra. Ngay sau đó, lĩnh vực hàn băng bắt đầu khuếch tán, bao bọc tất cả mọi người vào.

Khấu Minh và Bá Vương đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Dưới sự che chở của lĩnh vực hàn băng, tuy bọn họ vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi trọng lực áp chế, nhưng đã dễ chịu hơn lúc trước rất nhiều.

Tuy nhiên, thật sự cảm thấy thoải mái lại chính là Kim Cương Vương.

Nó nắm chặt hai đấm, ánh mắt sáng ngời, trợn trừng nhìn đầu Địa Hành long khổng lồ kia.

Tuy khí tức hai bên chênh lệch cực xa, nhưng Kim Cương Vương vẫn có cảm giác nóng lòng muốn tỷ thí.

Hơn nữa, nguồn trọng lực áp chế đến người Kim Cương Vương chỉ đơn giản như một trò đùa. Nó cảm thấy vẫn rất khỏe mạnh. Nguồn trọng lực hùng mạnh kia ở trên người nó giống như thổi đến một trận gió lạnh, khiến nó trở nên sôi nổi và sảng khoái hơn.

Doanh Thừa Phong hít vào một hơi khí lạnh, trầm giọng hỏi:

– Các hạ là ai?

Địa Hành long lạnh lùng nhìn bọn họ, nửa ngày sau mới chậm rãi lên tiếng:

– Lĩnh vực Bán Thần khí, còn có cả con cưng của trời đất, hóa ra là một tổ hợp như vậy…

Nó thở dài một tiếng, nói:

– Chẳng trách Tháp Tháp Nhĩ đã chế ở trên tay các ngươi, thì ra là thế.

Đám người Doanh Thừa Phong đều cảm thấy rong lòng chợt rét run.

Địa Hành long ngẩng đầu lên, nói:

– Bổn tọa là Nại Đắc Nhã Tư. Các ngươi giết hậu bối kiệt xuất nhất của bổn tọa, bổn tọa phải bắt sống các ngươi, hút linh hồn của các ngươi ra khỏi thân thể, ở bên trong u hỏa đau khổ gào thét ngàn năm mà chết.

Tuy ngữ khí của nó bình thản, nhưng giọng điệu thản nhiên này lại khiến người ta phải sởn tóc gáy.

Đây là biểu hiện sự thù hận đã đạt đến cực hạn.

Nếu chỉ đơn giản chém giết những người này, Nại Đắc Nhã Tư không cách nào cảm thấy vừa lòng. Nó muốn cho đám người Doanh Thừa Phong chịu khổ hình cả đời, như thế mới có thể xóa tan mối hận trong lòng.

Khóe mắt của Doanh Thừa Phong hơi giật giật, trong lòng thầm kêu xui xẻo.

Không ngờ đám người bọn hắn lại bị một vị cường giả cấp Bán Thần chân chính theo dõi, hơn nữa còn là ở bên trong Long vực, thật sự không thể nói đây là chuyện tốt rồi.

Lúc nhìn vào ánh mắt tràn đầy oán độc và thù hận của đối phương, Doanh Thừa Phong mơ hồ cảm thấy sắp có đại họa rơi xuống đầu.

Vị bậc kém đại biểu cho thực lực kém.

Lúc đối mặt với cường giả cấp Bán Thần chân chính, cho dù Doanh Thừa Phong còn giữ trong người nhiều quân bài chưa lật hơn nữa, thì cũng không dám nói có thể bảo toàn tính mạng cùng chạy thoát đấy.

– Ầm.

Nại Đắc Nhã Tư giơ chân lên, tiến thật mạnh một bước lên phía trước.

Một bước này không phải là dẫn nát đại địa mà là đạp ở trên hư không. Dường như phiến hư không này ngưng tụ thành một thể, cứng rắn chống đỡ, tùy ý để chân nó đạp ở phía trên.

Đôi mắt Kim Cương Vương lập tức sáng lóe lên, nhìn chằm chằm vào chân của Nại Đắc Nhã Tư. Ở một mảnh hư vô trong không gian này, một tia lực lượng không nhìn thấy đã kết nối giữa đại địa và hư không cùng một chỗ.

Đối với nó mà nói, đây là một loại thể nghiệm mới tinh. Cho dù là đầu Địa Hành long lúc trước thì trên người cũng không có loại lực lượng này.

Là con cưng của đại địa, hai chân nó nhất định phải đạp ở trên đại địa mới có thể phóng thích ra uy năng của mình đến mức tận cùng. Nhưng bởi vì hai chân không thể cách mặt đất, cho nên nhiều khi nó gặp phải thiệt thòi rất lớn.

Nhưng sau khi thấy được cảnh tượng này, trong đầu Kim Cương Vương bỗng lóe lên một ý niệm.

Ý nghĩ này giống như một tia sét, trong chớp mắt chiếu sáng toàn bộ đại địa.

Hóa ra, say khi tu vi đạt đến loại cảnh giới này, phàm là sinh vật thổ hệ đều có thể thoát khỏi sự trói buộc của đại địa.

Đôi mắt của nó càng lúc càng sáng. Chỉ cần cho nó đầy đủ thời gian, nhất định nó có thể tìm được cách tu luyện tốt hơn.

Tuy nhiên, vào lúc này, ở đây đang có một đầu cự thú khủng bố, làm sao có thể chạy ra tìm đường sống?

Nại Đắc Nhã Tư bước vài bước, đã đi tới giữa không trung. Nó cúi đầu, ánh mắt coi thường nhìn đám người Doanh Thừa Phong giống như nhìn những con kiến bé nhỏ.

Không ngờ Đại Công Tước dị tộc lại có thể đánh chết cường giả Vương cấp Long tộc.

Cho dù kẻ bị đánh chết không phải là hậu bối nó coi trọng và yêu thương nhất, thì điều này cũng là chuyện không thể dễ dàng tha thứ.

– Uỳnh.

Trong hư không, trọng lực áp bách dũng mạnh này càng lúc càng lớn mạnh.

Lĩnh vực hàn băng do Doanh Thừa Phong phóng ra đã hóa giải trọng lực, lại lần nữa bắt đầu tàn sát bừa bãi.

Mặc dù Hàn Băng Khí Linh là Bán Thần khí, có thể phóng ra lĩnh vực. Nhưng dù sao nó cũng không phải là cường giả Bán Thần chân chính. Lĩnh vực của nó có thể áp chế được cường giả Vương cấp, nhưng thật sự là không đủ lực nếu phải đối chiến cùng sinh vật Bán Thần.

– Hừ.

Trong đôi mắt của Nại Đắc Nhã Tư hiện lên vẻ trào phúng. Loại bảo vật Bán Thần Khí này ở trong tay dị tộc thật là lãnh phí, thần khí bậc này phải thần phục mình mới đúng đấy.

Đầu của nó lắc nhẹ một cái, nguồn trọng lực kinh khủng kia lập tức trở nên mạnh mẽ hơn.

– Rắc…

Một tiếng vỡ tan đột nhiên vang lên, dưới áp lực khủng bố này, lĩnh vực hàn băng đã hỏng mất.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong xanh mét. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự thống khổ của Hàn Băng Khí Linh.

Khí linh vẫn là khí linh, nếu bị nắm giữ ở trong tay nhân vật không đủ cường đại, vậy chỉ bằng năng lực của mình khí linh, không đủ để chống lại cường giả cùng cấp.

Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là do Hàn Băng Khí Linh chỉ mới được sinh ra.

Nếu Hàn Băng Khí Linh có ngàn vạn năm lịch sử, như vậy uy năng lĩnh vực của nó tuyệt đối không thể bị người phá hủy dễ dàng như thế.

– Hừ…

Trong tích tắc lĩnh vực hàn băng tan vỡ, uy áp khủng bố cũng đạt tới cực hạn, trọng lực tầng tầng quấn quanh bốn người Doanh Thừa Phong.

Ngoại trừ Kim Cương Vương vẫn bình thản ra, thân thể của ba người Doanh Thừa Phong đều mềm nhũn, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.

Cắn mạnh răng một cái, rốt cuộc Doanh Thừa Phong cũng bất chấp, liều mình một phen.

Cổ tay hắn đảo một vòng, Hàn Băng trường kiếm và Bá Vương thương đồng thời hiện ra, bay lên không trung.

Vào giờ khắc này, hai kiện thần binh siêu cấp cường đại lại lần nữa giao hòa cùng một chỗ. Chúng đều phóng ra lực lượng, hóa thành hai quang long màu sắc khác nhau, xoay tròn vài vòng rồi ầm ầm nổ tung.

Sau tiếng nổ lớn, trong hư không bắt đầu tràn ngập một nguồn lực lượng kỳ quái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.