Tạo Thần

Chương 922 - Thực Lực Của Giáo Tông

trước
tiếp

Từng đạo năng lượng kỳ dị theo lòng bàn tay Doanh Thừa Phong phóng ra ngoài, những năng lượng này dẫn động trong thiên địa theo một quy luật thần bí nào đó, vì thế, Minh linh châm trong lò đan bắt đầu sống lại, dưới quang minh quyền trượng bắt đầu mở ra.

Minh linh châm tuy phẩm chất không tệ, nhưng cũng chỉ là thánh khí bình thường mà thôi. Tình huống bình thường, nó căn bản không lưu lại dấu vết trên quang minh quyền trượng. Nhưng lúc này, dưới sự khống chế của Doanh Thừa Phong, quang minh quyền trượng chợt có thể một đạo hoa văn huyền ảo.

Trong hoa văn này, từng cỗ lực lượng kỳ dị như có như không nhộn nhạo, dường như không ngừng ở trong thiên địa hấp thu loại năng lượng cường đại để dung nhập vào trong đó.

Quang minh quyền trượng khí linh đúng là một linh thể cực kỳ trí tuệ, nó chẳng những không kháng cự mà còn chủ động phối hợp. Nó kiềm chế tất cả lực lượng phòng hộ của quyền trượng, tùy ý cho lực lượng thời gian kỳ dị kia xâm nhập vào thân thể mình.

Bởi vì nó biết, phía trước mình chính là đỉnh cao.

Tam chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí, tiến thêm nửa bước, chính là bán thần khí.

Nhưng, muốn bước được nửa bước này, nói lại dễ hơn làm.

Giáo Tông Bệ Hạ chuẩn bị nhiều năm như vậy, không tiếc lôi kéo rèn đại sư các tộc hùng mạnh. Mãi tới gần đây mới chọn ra được Doanh Thừa Phong, bởi vậy có thể thấy được, muốn trợ giúp khí linh đi được nửa bước cuối cùng này gian nan cỡ nào.

Mà giờ phút này, điều Doanh Thừa Phong phải làm chính là tân lực lượng khắc sâu vào quyền trượng. Sau khi quyền trượng nắm giữ lực lượng mới này, nó là có thể tự nhiên bước được nửa bước gian nan đó.

– Tê tê tê…

Tiếng vang kỳ dị từ trong lò đan phóng thích ra ngoài, giống như là có vô số con rắn độc đang phát ra âm thanh xi..xiiii…

Mỗi một mũi Minh linh châm hạ xuống, trên quang minh quyền trượng sẽ có thêm một đạo hoa văn. Tuy nhiên, trên hoa văn này cũng nhiễm thêm một sợi tơ màu đỏ.

Giống như vết đao cứa làm da thịt bị thương, sẽ chảy ra máu tươi vậy.

Lúc này Minh linh châm và Quang minh quyền trượng cũng thế.

Lúc màu đỏ trên quyền trượng bắt đầu nổi lên thì năng lượng ẩn giấu trong mình nó lập tức bạo phát, lực lượng quang minh hùng mạnh trào ra, hoa văn lập tức cố định, còn màu đỏ trong nháy mắt tan thành hư vô.

Toàn bộ quá trình quỷ dị khó lường.

Doanh Thừa Phong khẽ nhướng mày, sau khi thăng tiến Vương Cấp, thực lực bản thân đã đề cao tới mức không tin nổi.

Dù là lúc thi triển linh văn cũng có thể phân tâm, nhìn rõ mọi vật, mang theo khoái cảm khi được nắm giữ toàn cục.

Biểu hiện đặc thù của Quang minh lập tức đưa tới sự chú ý của hắn, đặc biệt lúc nhìn thấy quyền trượng xuất hiện màu đỏ nhạt, trong lòng Doanh Thừa Phong lại xuất hiện hàn ý sâu sắc khó hiểu.

Hắn mơ hồ cảm thấy, thời điểm ban đầu rèn ra vật này, quá trình chắc chắn không thái bình.

Tuy nhiên, những chuyện này đều không có quan hệ với hắn, chuyện hắn muốn làm bây giờ là thuận lợi rèn cho xong bán thần khí.

Cũng không biết qua bao lâu, Đạo Linh vân cuối cùng đã khắc được vào đồ vật.

Ngay lúc Doanh Thừa Phong thu tay lại, không trung trên đỉnh đầu chợt phát sinh biến hóa cực lớn.

Giáo Tông Bệ Hạ vẫn luôn chăm chú nhìn vào hai tay Doanh Thừa Phong, đặc biệt mọi cử động của hắn đều bị Giáo Tông Bệ Hạ để ý không lọt một ly.

Trước lúc Doanh Thừa Phong thăng tiến Vương Cấp, bởi vì thân có quan hệ thần thông thuật, nên giai đoạn rèn cuối cùng sẽ thi triển thủ pháp đặc thù, thể một phần đạo lý đại địa.

Hễ là cường giả Tước vịt trở lên tận mắt nhìn thấy thủ pháp này đều sẽ có cảm xúc.

Mà hiện giờ, hắn đã thăng tiến Vương Cấp, vận dụng thủ pháp này cũng xuất thần nhập hóa hơn, cho dù là Giáo Tông Bệ Hạ cấp Bán Thần cũng chăm chú xem mà không dám phân tâm.

Tuy nhiên, Giáo Tông Bệ Hạ chính là Giáo Tông Bệ Hạ, Doanh Thừa Phong vừa thu tay lại, suy nghĩ của ông liền chuyển dời đi.

Ông ngẩng đầu nhìn trời, gương mặt già nua không che giấu được sự sợ hãi lẫn vui mừng.

– Oanh…

Thiên Lôi hùng vĩ bắt đầu ngưng tụ, chúng nóhội tụ trên Đan Lô Khí Linh, như thể tầng mây bao phủ toàn bộ tiểu thế giới.

Thiên địa chi kiếp có khí thế hung ác, tuyệt đối là loại hùng mạnh nhất Doanh Thừa Phong được chứng kiến.

Dù là thiên kiếp do cự thuẫn của lão Cường Ni, trường côn của Bá Vương thương và Kim Cương Vương đều kém ba phần.

– Rống.

Một tiếng kêu quỷ dị vang lên.

Doanh Thừa Phong ngẩn ra, vẻ mặt lập tức cổ quái.

Bởi vì giọng nói này truyền ra từ trong lò luyện đan, khẽ đảo mắt, Doanh Thừa Phong lập tức hiểu ra, này không ngờ là tiếng rống thảm của Quang minh quyền trượng với tới.

Quyền trượng khí linh đều không phải sinh linh chân chính, nó và Đan Lô Khí Linh cũng giống với các châu báu linh, đều là khí trung chi linh. Nhưng vào lúc chuẩn bị đối mặt với Thiên kiếp, biểu hiện của nó cũng không kém sinh linh là bao.

Nghe tiếng rống thê lương giận dữ này, Doanh Thừa Phong thậm chí có ảo giác như gặp phải Kim Cương Vương.

Lò luyện đan đột nhiên mở ra, một đạo quang mang nhanh như thiểm điện lao vào tay Giáo Tông Bệ Hạ.

Đan Lô Khí Linh nhanh chóng hội tụ nhân hình, hung dữ trừng mắt với Quang minh quyền trượng, nhưng cũng không dám nói bất kỳ lời oán hận nào.

Doanh Thừa Phong động tâm, vội vàng nói:

– Khí linh huynh, an tâm một chút chớ vội.

Như thể là tìm được chỗ tháo nước, Đan Lô Khí Linh lập tức oán giận nói:

– Doanh huynh, người này thật sự là vong ân phụ nghĩa, chúng ta liên kết mới đưa nó tăng lên tới tứ chuyển Thiên Kỵ Thánh Khí. Nhưng một khi thành hình, không ngờ lại lập tức cậy mạnh phá hư không gian của ta. Hừ, nếu không là phản ứng của ta nhanh nhẹn, chỉ e liên kết trong Càn Khôn cũng bị nó kích phá.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi trầm xuống, hắn từng rèn mấy bán thần khí, nhưng cũng chỉ có thứ này hung hăng ngang ngược như thế.

Chỉ có điều, tuy trong lòng bất mãn nhưng ngại trở mặt với Giáo Tông Bệ Hạ, nhưng vẫn không dám ra miệng chỉ trích.

Giáo Tông Bệ Hạ than thầm, ông nhẹ tay vỗ về, Quang minh quyền trượng đang xao động lập tức yên tĩnh trở lại, lẳng lặng nằm trên tay hắn, dường như đã hòa làm một với cơ thể ông.

– Doanh đại sư, xin thứ lỗi.

Giáo Tông Bệ Hạ cười xin lỗi:

– Năm đó vì gia tăng xác suất thành công Tam chuyển, bổn tọa đã thi triển chút thủ đoạn đặc thù. Đáng tiếc, tuy giúp nó vượt qua được cửa ải khó khăn, nhưng từ đó về sau lại nhiều thêm một phần khí thế hung bạo, cho đến nay cũng không thay đổi.

Doanh Thừa Phong vội vàng xua tay, nói:

– Bệ hạ khách khí.

Hắn nhìn Quang minh quyền trượng trong tay Giáo Tông Bệ Hạ, trong lòng thầm suy tính, rốt cuộc Giáo Tông Bệ Hạ đã làm gì mà khiến khí trung chi linh phát sinh biến hóa.

– Ầm…

Tiếng sấm khổng lồ từ phía trên vang lên, đạo Thiên Lôi thứ nhất rốt cục đã chậm chạp hạ xuống.

Giáo Tông Bệ Hạ khẽ mỉm cười, ông thậm chí còn không có sử dụng thiên binh mà đảo tay áo qua. Lập tức, Thiên Lôi vừa xuất hiện trên bầu trời lập tức biến mất.

Giống như cái chổi quét qua mặt đất, nhẹ nhàng san bằng mọi dấu vết.

Tuy không phải lần đầu nhìn đến năng lực mạnh mẽ như vậy, nhưng Doanh Thừa Phong vẫn thấy kỳ lạ, còn không ngừng hâm mộ.

Tay hắn run lên thu lò luyện đan vào. Càn không bên trong suýt bị phá, đương nhiên nó không vui nổi. Nhưng ngoài việc âm thầm nguyền rủa thì cũng không còn cách nào.

– Ầm, ầm, ầm…

Từng đạo Thiên Lôi rơi xuống, đạo trước lớn hơn đạo sau. Nhưng từ đầu đến cuối Giáo Tông Bệ Hạ đều vung tay áo lên, Thiên Lôi hung hăng kia sẽ từ lớn hóa nhỏ, và cuối cùng hóa thành hư ảo.

Doanh Thừa Phong tròn mắt líu lưỡi, cảm thấy khó tin.

Năm xưa Giáo Tông Bệ Hạ cũng từng thay lão Cường Ni ngăn cản vô số Thiên Kỵ Lực.

Nhưng khi đó trong tay ông ta có một Quyền trượng Quang Minh Thần bán thần khí. Có vật ấy phù hộ, chống cự Thiên Lôi đương nhiên không quá tốn lực lượng.

Nhưng hiện giờ, ông ta chỉ dùng sức mình đối kháng Thiên kiếp, hơn nữa, vào lúc giơ tay phóng thích lực lượng, quả thực là hùng mạnh khó tin.

Nhẹ nhàng vung tay áo, là có thể hủy diệt một đạo thiên lôi.

Trải qua nhiều lần rèn bán thần khí, không có ai rõ hơn Doanh Thừa Phong sức mạnh của mấy đạo thiên lôi này.

Ngày đó Kim Cương Vương hóa thân thành người khổng lồ, mượn khí tức đại địa và bán thần khí mới có thể đánh tan chín đạo thiên lôi. Tuy nhiên, sau lần đó, phạm vi hơn mười dặm toàn bộ sụp đổ, mà ngay cả sào huyệt Vua thời không tiêu phí trăm năm xây dựng đều bị hủy một trong sáng.

Bởi vậy có thể thấy, Thiên Lôi hùng mạnh tới mức nào.

Giáo Tông Bệ Hạ là bán thần cường giả, đương nhiên Vương Cấp bình thường.

Nhưng Kim Cương Vương cũng không phải là vương giả bình thường, khi y hóa thân thành người khổng lồ, đứng trên đại địa, cầm trường côn trong tay, y bạo phát sức chiến đấu, thậm chí còn có thể đấu với bán thần một hồi.

Mà lúc này, không ngờ Giáo Tông Bệ Hạ chỉ vung tay áo đã nhẹ nhàng hủy diệt mấy đạo thiên lôi mà Kim Cương Vương phải toàn lực đánh tan, nhìn ông ta nhẹ nhàng như vậy, trong lòng Doanh Thừa Phong xuất hiện hàn ý mãnh liệt.

Vị này quản lý Quang Minh thánh giáo mấy trăm năm, thực lực ẩn giấu rốt cuộc sâu tới đâu.

– Oanh…

Đạo thiên lôi thứ tám rốt cục hạ xuống.

Dường như do mấy đạo trước đều bị Giáo Tông Bệ Hạ dễ dàng xóa bỏ, nên ngay cả ông trời cũng bắt đầu phẫn nộ.

Trong đạo thiên lôi thứ tám ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn cả đạo thiên lôi thứ chín mà Kim Cương Vương chống đỡ.

Giáo Tông Bệ Hạ ngẩng đầu, ông mỉm cười, nhưng lúc này ra tay cũng phải lấy Quang minh quyền trượng vừa mới rèn kia ra.

– Quang minh phổ chiếu.

Thanh âm già nua vang vọng mỗi một tấc không gian tiểu thế giới, Quang minh quyền trượng cũng tỏa ra vô tận hào quang.

Lôi điện hùng mạnh rơi xuống vòng Quang minh, không ngờ lại nhanh chóng bị tinh lọc. Hơn nữa, lực sau khi bị tinh lọc còn hóa thành nguyên liệu quang minh, khiến quang minh kia càng thêm chói mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.