– Dừng lại…
Giữa không trung, hai Kỵ Sĩ Vương cùng dừng lại, ánh mắt nhìn về phương xa.
Ở phương hướng này, chỉ có một sơn trang thật lớn, bóng người mà bọn họ bám theo từ xa đã đi vào nơi đây.
Liếc mắt nhìn nhau, bọn họ không lỗ mãng tiến vào trong đó, bởi vì vừa rồi khi tim đập nhanh mang đến cho bọn họ cảm giác sợ hãi.
Thậm chí còn có cảm giác, nếu người này muốn lấy tính mạng bọn họ, có lẽ bọn họ đã mất mạng rồi.
Phía sau vang lên tiếng gió, lại là một số bóng người đang đuổi theo.
Đáng sợ không kém là chỉ trong vòng một khắc còn có một số viện binh kéo tới.
– Hắc huynh, cái kẻ tự tiện phá bỏ quy định giáo phái đâu rồi?.
Một trung niên có gương mặt u buồn trầm giọng hỏi.
Cường giả cấp Vương mặt đen vội vàng nói:
– Đã trốn vào trong trang viên này rồi.
Mặc dù mới nhìn qua thì người trung niên có khuôn mặt u buồn không lớn tuổi lắm, nhưng là một cường giả có tư cách thâm niên trong số những trọng tài, thực lực cao thâm không thể lường. Nghe nói nguyên nhân ngày xưa bị bắt thoái ẩn, là do tranh giành chức vị điện chủ với Lâm Vô Địch điện hạ nhưng bị thất bại, cho nên mới nản chí quy ẩn.
Người có thể phân cao thấp với Lâm Vô Địch điện hạ, chắc chắn cường giả cấp Vương bình thường không thể so sánh.
Người trung niên hơi giật mình, quan sát trang viên yên tĩnh, chậm rãi nói:
– Nếu trong trang viên không huyên náo, thì người đó là một phần tử trong trang viên này. Hừ, trang viên này là của nhà nào vậy?
Một người tiến lên trước, thấp giọng nói: Là trang viên của đại sư Doanh Thừa Phong.
– Doanh đại sư?
Mọi người đều giật mình, mấy năm gần đây tên tuổi Doanh Thừa Phong đã truyền khắp toàn bộ Thánh giáo, tuy bọn họ chưa từng gặp Doanh đại sư, nhưng cũng dễ dàng biết được tên tuổi Doanh đại sư.
Hơn nữa, bọn họ còn biết, Doanh đại sư rất được Giáo Tông Bệ Hạ tín nhiệm. Nhằm giúp Doanh Thừa Phong thoát khỏi khó khăn, thậm chí Giáo Tông Bệ Hạ còn không ngại đắc tội với Long Tộc, biến Cát Lợi Phi Nhĩ Đức thành con tin bị giam cầm cho đến nay.
Người trung niên do dự một chút, nói:
– Dung mạo và thực lực người đó như thế nào?
Cường giả cấp Vương Mặt đen nói:
– Thực lực của người đó… Sâu không thể lường.
Hắn vung tay lên, lấy ra một cái gương, ánh sáng dao động trên gương hồi lâu, xuất hiện hình ảnh của Doanh Thừa Phong.
Ông ta cười khổ nói:
– Các vị, người này chính là Doanh đại sư.
Lập tức, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người trung niên cầm đầu.
Người trung niên trầm ngâm một lúc, nói:
– Doanh đại sư từng đạt được ân điển của bệ hạ, có thể tùy ý ra vào hành cung của bệ hạ.
Ông ta dừng một chút, như thể đang tìm cho mình một bậc thang, nói:
– Nếu như ngay cả hành cung của bệ hạ cũng có thể tự do ra vào, tất nhiên sẽ có tư cách khu kiếm bay lượn.
Mọi người đều gật đầu, vào lúc này, không ai có thể phản đối.
Người trung niên vung tay áo lên, nói:
– Không sao rồi, tất cả giải tán đi.
Dứt lời, ông ta xoay người đi trước, nhanh chóng rời đi.
Những người còn lại liếc mắt nhìn nhau, đều rời xa nơi đây với tốc độ nhanh nhất, giống như sau lưng bọn họ có có vật gì đó xua đuổi.
Bên trong trang viên, Kim Cương Vương cầm trường côn Tức Nhưỡng, Bá Vương giơ cao rìu lớn, bực tức nhìn những người này rời đi.
Hồi lâu sau, Bá Vương oán giận nói:
– Chủ nhân, vì sao không cho chúng ta giáo huấn bọn họ một chút. Hừ, lại dám đuổi theo ngài, đúng là tự tìm đường chết.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
– Đều là môn hạ một phái, cần gì phải tính toán như vậy.
Ánh mắt cảnh giác của Khấu Minh cũng tiêu tan sau khi mấy người trên bầu trời rút lui, cười nói:
– Đại sư, bây giờ ngài rất nổi tiếng.
Gã giơ ngón tay cái lên, nói:
– Có thể khiến trọng tài chủ động rút lui, toàn bộ Thánh giáo cũng không có được mấy người.
Quả thật, trọng tài có thực lực vô cùng cường đại, hơn hẳn những cung điện bình thường.
Trong toàn bộ Thánh giáo, có lẽ chỉ có những nhân vật đặc biệt như Phi Lâm điện hạ, Lão Cường Ni, và Thánh nữ điện hạ có thể khiến bọn họ nhượng bộ. Mà hiện giờ, đại sư Doanh Thừa Phong cũng coi như là một người trong số đó rồi.
Doanh Thừa Phong xoa tay, nói:
– Không nói chuyện này nữa.
Ánh mắt của hắn chợt lóe lên, nói:
– Đức vua Thời Không gửi thư đến chưa?
Đức vua Thời Không không theo bọn họ tiến vào Thánh giáo Quang Minh, mà sau khi tới Thánh Vực Tự Nhiên liền không biết tung tích. Với thực lực của đám người Doanh Thừa Phong, tất nhiên không thể phát hiện tung tích của ông ta, nhưng người này muốn cầu cạnh Doanh Thừa Phong, cho nên sớm hứa hẹn, một khi tìm được điểm định cư thích hợp sẽ truyền tin tức tới.
Khấu Minh khẽ lắc đầu, nói:
– Không có tin tức của Đức vua Thời Không.
Gã dừng một chút, lại nói:
– Tuy nhiên, Phi Lâm điện hạ lại có lời nhắn, mời ngài qua bàn luận sự việc.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
– Ta biết rồi!
Khấu Minh tiếp tục nói:
– Đại sư, trừ việc đó ra, Lâm Vô Địch điện hạ và Ái Lệ Ti điện hạ đều có lời mời, hy vọng lúc ngài rảnh rỗi, có thể tiến hành tu sửa và gia cố khí linh Thánh Điện cho bọn họ.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, lúc này hắn đã tiếp xúc với rất nhiều bí mật, cho nên biết được thật ra trong mỗi một cung điện của Thánh giáo đều là một thánh khí rất lớn.
Những thánh khí này giống như khí linh hạch tâm trong luyện ngục Long Tộc, đều có khí linh.
Đương nhiên, khí linh hạch tâm đại địa chính là bán thần khí hùng mạnh, có uy năng không gì sánh nổi, hơn hẳn khí linh các cung điện trong Thánh giáo.
Có điều, những khí linh trong Thánh điện đều vô cùng cường đại trong cấp bậc thánh khí. Nếu như giao chiến với kẻ thù trong Thánh điện, tác dụng trợ lực cũng không cần đề cập, chỉ cầnThánh Điện tự làm vũ khí tiến hành tấn công, cũng đủ để ngăn chặn một vài cường giả cấp Vương.
Nếu như khí linh Thánh Điện của tất cả mọi người đều kết hợp toàn bộ sức mạnh lại với nhau thông qua phương thức thần bí nào đó, thì cho dù gặp phải bán thần khí linh hạch tâm đại địa, cũng có thể phân cao thấp.
Những Thánh Điện này chính là một trong những con át chủ bài lớn nhất của Thánh giáo Quang Minh.
Nhưng, dù sao thì khí linh Thánh Điện cũng không phải là bán thần khí, cho nên, trải qua nhiều năm tháng, sức mạnh mà chúng ngưng tụ sẽ dần dần suy thoái.
Trong một thời gian dài, nếu không thể thành thần, thì sẽ bị thời gian ăn mòn, trở nên suy tàn.
Đương nhiên, trong Thánh giáo, cao thủ nhiều như mây, cho dù là cường giả đúc luyện cũng nhiều không đếm xuể.
Nếu những người nổi bật trong số đại sư đúc luyện ra tay, gia cố sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện một lần nữa, thì không chỉ có có làm chậm quá trình này, thậm chí còn có khả năng kích phát mới.
Cho nên, các điện chủ mới cung kính với đại sư đúc luyện như vậy, đặc biệt là đối với những đại sư đúc luyện hàng đầu, càng là đối tượng được mọi người lấy lòng.
Trầm ngâm một chút, Doanh Thừa Phong nói:
– Ta còn chưa gia cố sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện, ha hả, đây là một việc rất thú vị, cũng nên thử một lần.
Khấu Minh gật đầu, nói:
– Đại sư, vậy để tôi đi bẩm báo lại với hai vị điện hạ.
Khoát khoát tay, Doanh Thừa Phong nói:
– Không vội, cứ giải quyết chuyện của Phi Lâm điện hạ trước đã.
Vì gia cố sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện là một sự khiêu chiến hoàn toàn mới đối với Doanh Thừa Phong. Nhưng đúc luyện bán thần khí đã rất quen thuộc, không có bất kỳ khó khăn gì.
Phi Lâm điện hạ là Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ hàng đầu trong Thánh giáo Quang Minh, rất có danh vọng trong Thánh giáo, nhằm lôi kéo người này, tất nhiên Doanh Thừa Phong không thể chậm trễ.
Có điều, nếu ý nghĩ này của hắn bị những đại sư đúc luyện khác biết được, nhất định sẽ đấm ngực dậm chân, tức giận không thôi.
Mặc dù gia cố sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện rất khó khăn, nhưng tất cả đại sư đúc luyện đều có tư cách thử nghiệm. Nhưng rèn bán thần khí, ngay cả đại sư Nặc Y Nhĩ cũng không dám đảm bảo.
Nhưng trong lòng Doanh Thừa Phong thì độ khó của hai việc này lại hoàn toàn tương phản, tất nhiên khiến người khác phải hâm mộ đố kỵ rồi.
Khấu Minh lên tiếng, hắn lấy ra một tấm tín phù, nhẹ nhàng rung rung, lập tức tấm tín phù hóa thành một làn bụi tiêu tan trong hư không.
Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi:
– Ngươi đang làm gì thế?
Khấu Minh trầm giọng nói:
– Tôi đang liên lạc với Phi Lâm điện hạ, thông báo quyết định của ngài với ông ta.
Doanh Thừa Phong nháy mắt hai cái, nói:
– Phi Lâm điện hạ giao tín phù cho ngươi à?
– Vâng, không chỉ Phi Lâm điện hạ, ngay cả Ái Lệ Ti điện hạ và Lâm Vô Địch điện hạ cũng để lại tín phù.
Khấu Minh giải thích nói:
– Đại sư, ta sẽ liệt kê thỉnh cầu của các vị điện hạ, còn đáp ứng như thế nào, là lựa chọn của ngài.
Doanh Thừa Phong lắp bắp, trong lòng thầm than.
Không ngờ sau khi địa vị của mình được nâng cao, chức trách của Khấu Minh cũng thay đổi.
Có điều, để một vị cường giả cấp Vương đảm nhiệm chức vụ thư ký, liệu có lãng phí tài năng quá không.
Đứng dậy, Doanh Thừa Phong nói:
– Sau khi ta trở về chưa gặp cha mẹ, bây giờ đi bái kiến một chút.
Hắn ngẫm nghĩ một chút, nói:
– Nếu Phi Lâm điện hạ đến đây, mời ông ta đợi hai ngày.
Khấu Minh ngẩn ra, nói:
– Vâng!
Chỉ có điều trong lòng gã lại nghi hoặc, chẳng lẽ Phi Lâm điện hạ sẽ đích thân đến đây sao.
Khi Doanh Thừa Phong từ đất khách trở về, Phi Lâm điện hạ đích thân qua đây, đó là tỏ vẻ thân thiết, cũng là thể hiện lập trường bản thân. Nhưng hiện giờ Doanh Thừa Phong đã bình an trở về, vậy thì với thân phận của Phi Lâm điện hạ, cho dù có việc muốn nhờ, cũng không đến mức phải đích thân qua đây.
Nhưng mà, chỉ khoảng nửa canh giờ, Phi Lâm điện hạ liền đích thân đi tới trang viên.
Hơn nữa, điều khiến Khấu Minh cảm thấy không thể tin nổi là, khi gã hồi hộp mời Phi Lâm điện hạ tạm lưu lại hai ngày, vị cường giả Kỵ Sĩ Vương hàng đầu trong Thánh giáo lại vui vẻ đồng ý, hơn nữa không hề miễn cưỡng.
Thái độ như vậy khiến Khấu Minh cảm thấy không thể nào tin nổi.
Tuy nhiên, nghĩ đến đến thân phận đại sư của Doanh Thừa Phong, và biểu hiện dũng mãnh của hắn khi đúc luyện.
Rốt cuộc Khấu Minh mơ hồ đoán trúng mục đích lần viếng thăm này của Phi Lâm điện hạ.
Sau hai ngày, Doanh Thừa Phong lại rời khỏi trang viên, cùng rời đi với Phi Lâm điện hạ.
Suốt ba ngày liền, khi Doanh Thừa Phong trở về, Phi Lâm điện hạ thông báo bế quan, nói rõ sẽ khổ luyện trong một năm, trừ phi là Thánh giáo gặp chuyện sinh tử tồn vong, hoặc là đại sư Doanh Thừa Phong có việc nhờ vả, nếu không sẽ không gặp mặt ai.
Các cường giả Kỵ Sĩ Vương Trong toàn bộ Thánh giáo đều khiếp sợ, không ngờ trong lòng của Phi Lâm điện hạ, đại sư Doanh Thừa Phong lại có địa vị quan trọng như vậy.
Mà dường như Doanh Thừa Phong không hề biết chuyện này, sau khi hắn trở về, nói Khấu Minh truyền tin cho Ái Lệ Ti điện hạ.
Hắn cũng muốn tìm hiểu, Khí linh Thánh Điện trong truyền thuyết, rốt cuộc là sinh mạng như thế nào.