Trong không gian hư vô, phía trên hài cốt thần linh vô cùng lớn kia hiện lên từng đại hoa văn đặc thù thần bí.
Hoa văn này phảng phất như là khắc sâu phía trên hài cốt thần linh, tản ra năng lượng khổng lồ làm người ta khó có thể tin. Dưới sự tấn công của nguồn năng lượng, toàn bộ hài cốt thần linh bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Một tia thần lực dưới sự ăn mòn của phù văn bắt đầu phóng thích, và điên cuồng hướng tới Kim Cương Vương đang ở trung tâm của hài cốt.
Quang mang trên người Kim Cương Vương lại càng đại thịnh, hào quang ban đầu nhẹ nhàng không ngờ bây giờ lại có thêm vài phần khí tức điên cuồng vô địch.
Mà trên đỉnh đầu Kim Cương Vương, ảo ảnh của Động Thiên Phúc Địa ở bên ngoài hài cốt thần linh lại dần dần trở nên rõ ràng.
Nếu như nói Động Thiên Phúc Địa lúc trước chỉ là một ảo ảnh, vậy thì lúc này cũng đã biến thành bán thực thế.
Doanh Thừa Phong đứng ở phía xa quan sát chậm rãi gật đầu, cho nên lúc này, mọi thứ cũng không vượt khỏi dự liệu của hắn.
Hài cốt thần linh có thần lực khổng lồ, thần lực này dưới sự khống chế của Kim Cương Vương, từng chút một thẩm thấu vào Động Thiên Phúc Địa, chuyển hóa không gian chí bảo do một thần Chí cao rèn nên này trở thành “Thần quốc” thuộc về mình.
Thần linh bình thường lúc trở thành thần, thứ mượn dùng không phải là sức lực của hài cốt thần linh, mà là mượn dùng linh lực vô cùng vô tận của thiên địa.
Đại lượng linh lực dũng mãnh
Đây là một quá trình nguy hiểm và lâu dài, chỉ cần có chút không cẩn thận, kết cục sẽ là thành thần thất bại, có khi còn mất mạng.
Nhưng bởi vì Kim Cương Vương có được không gian chí bảo do thần Chí cao rèn nên, cho nên lược bỏ quá trình này, hiện giờ việc hắn phải làm chính là phá vỡ sức lực pháp quy còn lưu lại trên bảo vật kia, và thay vào đó sức lực pháp quy của mình là được rồi.
Lúc này, đại lượng thần lực xông vào bên trong Động Thiên Phúc Địa, không chỉ gây thiệt hại vô cùng lớn, mà còn khiến pháp quy ban đầu trở nên lỏng lẻo.
Vật ấy chính là do thần Chí cao rèn thành, nên mới có thể thừa nhận được sự tấn công của thần lực khổng lồ như thế mà không bị phá hủy.
Thế nhưng, cũng chính bởi vì có một tia thần lực của thần Chí cao tôn tại, cho nên sức lực pháp quy ẩn chứa trong đó chắc chắn dị thường, ngay cả dưới sự tấn công miệt mài của thần lực Kim Cương Vương cũng chưa từng sụp đổ.
Doanh Thừa Phong đã sớm nghĩ tới điểm này, hắn vẫn chưa vội vàng xao động mà là yên lặng chờ.
Một ngày, hai ngày… suốt một tháng sau.
Hài cốt thần linh khổng lồ trong hư không đã bị rút bớt rất nhiều, hài cốt thần linh sắp dài mấy ngàn trượng giờ chỉ còn hơn mười trượng mà thôi.
Trên cơ bản, hài cốt thần linh đều là năng lượng thuần túy, chính là trong vòng một tháng, Kim Cương Vương đã chuyển hóa được một nguồn năng lượng không thể tưởng tượng được, bởi vậy có thể thấy được, muốn đánh sâu vào không gian chí bảo còn lưu lại của thần Chí cao là một chuyện vô cùng khó khăn.
Đương nhiên điều này cũng liên quan tới việc Kim Cương Vương chưa thành thần, nếu hắn đã thành thần, như vậy khi vận dụng thần lực sẽ phát huy ra hiệu quả thật sự, uy năng cũng sẽ tăng lên mười phần.
Mày khẽ nhíu lại.
Doanh Thừa Phong có chút khó chịu phát hiện, sau khi đến một bước này, ngay cả khả năng tính toán của hắn cũng có một chút cảm giác không khống chế được.
Những thứ hắn tính toán dù sao cũng là phạm trù thuộc về thần linh, hơn nữa trước đây hắn cũng chưa từng trực tiếp nhìn thấy tư liệu, cho nên có chênh lệch một chút cũng là khó tránh khỏi.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, ánh mắt của Doanh Thừa Phong khẽ nhìn về phương xa.
Ở nơi nào đó có hài cốt thần linh thổ hệ mà trước đó hắn đã chọn cho Kim Cương Vương. Ban đầu hắn nghĩ đến chưa chắc có thể cần dùng đến, nhưng hiện giờ xem ra lại may mắn khi chuẩn bị vạn toàn như vậy.
Nhưng mà ngay lúc hắn dự định vận dụng sức lực của “Thần quốc” để di dời khối hài cốt thần linh này đến đây thì, lông mày của hắn lại đột ngột nhảy dụng, trên mặt mang theo niềm vui bất ngờ nhìn về phía Kim Cương Vương.
Nơi đó, Động Thiên Phúc Địa đang lơ lửng trong không trung đã ngưng tụ giống vật thật.
Hơn nữa, bởi vì Doanh Thừa Phong luôn luôn chú ý nên hắn liền phát hiện ra một việc. Không ngờ trong Động Thiên Phúc Địa lại xuất hiện một luồng khí tức khác loại.
Đây là khí tức thuộc về cường nhân Tước Vị, có nghĩa là trong Động Thiên Phúc Địa đã xuất hiện một vị cường nhân Tước Vị mới.
Mặc dù hiện giờ ở trong mắt Doanh Thừa Phong, cường nhân Tước Vị cũng không mạnh hơn con kiến là bao nhiêu.
Nhưng cường nhân cấp bậc này sinh ra ở đây lại có ý nghĩa khác nhau rất lớn.
Động Thiên Phúc Địa đã bị thần Chí cao điện ra quy luật thiên đạo, bên trong không thể sinh ra cường nhân Tước Vị. Nhưng hiện giờ pháp quy này lại bị phá vỡ.
Trong nháy mắt này, Doanh Thừa Phong liền hiểu ra một việc.
Kim Cương Vương không ngừng cố gắng trong một tháng, cuối cùng đã đại công cáo thành, phá vỡ sức lực pháp quy mà thần Chí cao đã lưu lại trong Động Thiên Phúc Địa.
Đương nhiên, sau khi phá vỡ pháp quy sẽ sinh ra hậu quá rất tồi tệ.
Lúc này trong Động Thiên Phúc Địa không còn bộ dáng thế ngoại đào nguyên mà lộ ra dáng vẻ núi sống bị phá nát văng tung tóe. Có thể bảo tồn sinh mạng ở trong này cũng chỉ có tinh linh thú từ Hoàng Kim Cảnh trở lên và loài chim bay dị chủng hùng mạnh mà thôi.
Thế nhưng tình cảnh của bọn nó cũng không hề tốt.
Nếu tình huống này còn kéo dài, như vậy bọn chúng cũng chỉ có một con đường diệt vong mà thôi.
Mà ngay cả cường nhân tinh linh thú mới thăng tiến lên cường nhân Tước Vị kia cũng sẽ không còn một con đường sống.
Nhưng mà vào lúc này, một khắc khi tinh linh thú kia thành công đột phá tới Tước Vị, toàn bộ Động Thiên Phúc Địa lại phát ra một thanh âm vù vù kịch liệt.
Sau đó, sức lực hủy thiên diệt địa nháy mắt liền biến mất.
Thần lực cuồn cuộn không dứt trào vào trong Động Thiên Phúc Địa, mặc dù đều là thần lực, nhưng hiệu quả trước sau tiến vào lại rất khác nhau.
Thần lực lúc trước chỉ biết phá nát, dường như không hủy diệt toàn bộ thế giới sẽ không bỏ qua.
Nhưng thần lực tiến vào lúc này lại nhanh chóng bù lại vết thương của thế giới này.
Mặt đất rạn nứt kia nhanh chóng được lấp lại, giống như có một bàn tay lớn san bằng mặt đất bị nứt trong nháy mắt. Ngọn núi cao ngất bị sụp đổ lại đứng vững lên, từng ngọn núi khổng lồ cao chọc trời đột ngột từ mặt đất mọc lên, tạo thành một cảnh tượng hùng vĩ.
Sương mù dày đặc trong không trung, mưa ào ào rơi xuống không dứt.
Đây chính là Sinh Mệnh chi thủy, đại biểu cho sức lực sinh mạng.
Cuối cùng, các hồ ao sông lớn dần dần thành hình, vô số dòng nước hội tụ cùng một chỗ, bọn chúng phá tan đại địa phủ kín, tạo thành biển rộng mênh mông ở trung tâm thế giới này.
Tuy rằng Kim Cương Vương lựa chọn chi đạo, nhưng cũng không thể nói trong “Thần quốc” của hắn không thể xuất hiện biển rộng.
Có thể dung nạp rất nhiều, bao gồm tất cả mới chính là bản chất của một vị thần linh hùng mạnh.
Bên ngoài Động Thiên Phúc Địa sáng lên từng luồng hào quang sắc vàng, toàn bộ phù văn thần bí trước kia hiện ra trên hài cốt thần linh đều chuyển dời đến phía trên chí bảo này.
Kim mở hai mắt ra, hắn thở dài một hơi.
Một khắc khi hơi thở này phụt lên phía trên Động Thiên Phúc Địa, thế giới này lập tức thay đổi, nó đã biến thành “Thần quốc” của Kim Cương Vương, từ này về sau hóa thành bất hủ.
Kim Cương Vương há to miệng rộng, phát ra tiếng cười thoải mái.
Ngay sau đó, bộ phận nhỏ hài cốt thần linh còn sót lại dưới chân hắn vỡ ra, hóa thành quang vũ vô tận, trào vào trong thân thể hắn
Thân thể Kim Cương Vương nhanh chóng bành trướng lên.
Sau khi hắn hóa thân thành hình người vốn chính là một Đại Hán cường trán, mà sau khi lộ ra bản thể lại là một cự thú khủng bố thân cao mười trượng.
Nhưng lúc này, sau khi hắn thu nạp đầy đủ thần lực, ngưng tụ ra “Thần quốc” của chính mình.
Mà “Thần quốc” kia còn hấp thu sức lực vô tận trong hư không để cấp cho chủ nhân của mình, vì thế thân thể của Kim Cương Vương bắt đầu nở to ra trong hư không.
Mười lăm trượng, hai mươi trượng…. Một trăm trượng, hai trăm trượng…
Thân thể của hắn càng ngày càng cao, đã đạt đến độ cao ngàn trượng khủng bố.
Mặc dù độ cao này ở đây cũng bình thường, nhưng giờ phút này Kim Cương Vương cũng đã ngưng tụ ra “Thần quốc”, giành được thần vị.
Kim Cương Vương không hổ là con cưng của thiên địa, khí thế một khi thành thần chắc chắn không phải là nhỏ.
Một ngàn mốt, một ngàn hai…
Thân thể của hắn giống như bành trướng, sinh trưởng không có cực hạn, suốt cả một tháng quá trình khiến người ta hết ồn này mới dừng lại.
Thế nhưng lúc này Kim Cương Vương đã biến thành một vị thần linh khủng bố có thân cao hơn ba ngàn trượng.
Từ trên người hắn phóng thích ra uy áp khổng lồ không gì so sánh nổi, loại áp lực này ngay cả Doanh Thừa Phong ở phía xa cũng có cảm giác run rẩy.
Trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, tuy rằng Doanh Thừa Phong am hiểu tính toán chi đạo, nhưng mọi tính toán đều cần dựa trên cơ sở số lượng lớn số liệu.
Nếu như ngay cả số liệu cơ bản và công thức cũng không có, như vậy cho dù có là máy tính siêu cấp cường đại cũng đừng mơ có thể tính ra cái gì.
Đây là lần đầu tiên Doanh Thừa Phong qua sát quá trình thành thần của thần linh, sau khi có cái này hắn mới thật sự nắm hết mọi thứ.
Đối với hắn mà nói, đây chính là một phần số liệu hiếm có.
Kim Cương Vương di động thân hình cao lớn tới chỗ hắn, theo chuyển động của thân hình hắn, dường như toàn bộ không gian cũng đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Cái loại áp lực mênh mông này khiến vạn vận trong hư vô đều chịu ảnh hưởng.
Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, thần linh quả nhiên là sinh vật khác loại. Thân hình ẩn chứa thần lực vô tận như vậy, nếu như có một tinh cầu xuất hiện ở phía trên “Thần quốc”, cho dù nằm bất động cũng sẽ tạo thành hư tổn rất lớn với bản thể của tinh cầu.
Quy luật vũ trụ cấm thần linh giáng lâm thế gian quả nhiên là có đạo lý.
Nếu không như thế, chỉ sợ Thánh Vực và Linh Vực đã sớm bị các thần linh phá hư không còn.
Đột nhiên, một luồng thần niệm truyền vào trong đầu Doanh Thừa Phong.
– Đại sư, ta đã thành thần.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, cũng truyền lại ý niệm.
– Đúng vậy, ngươi đã thành thần, kế tiếp sẽ đến lượt….ta.
Kim Cương Vương cúi đầu thật thấp trong hư không đối với hắn, thân thể cao lớn phiêu đãng về phương xa.
Chuyển hóa Động Thiên Phúc Địa thành “Thần quốc” đã tạo thành tiếng động khổng lồ như thế. Như vậy lúc Doanh Thừa Phong thành thần, không biết sẽ đưa tới loại thiên uy khủng bố như thế nào nữa?
Cho dù là chính Doanh Thừa Phong hay Kim Cương Vương mới thành thần cũng không dám có chút khinh thường sơ suất.
Doanh Thừa Phong nhìn về phương xa, hắn kiềm chế, cứ như vậy đứng ở bên trong hư vô, bình tĩnh vượt qua một ngày đêm.
Tinh khí thần của hắn trong một ngày này đã đạt tới trạng thái đỉnh phong nhất, khi hắn giương đôi mắt lên một lần nữa, không gian vạn dặm phía trước hắn đột nhiên sụp đổ, một hài cốt thần linh giống như tinh cầu đột ngột từ trong hư không thoáng hiện ra.