“Trương sư huynh, ngươi xuất quan.” Nhìn thấy Trương Hiểu Vũ đi ra Huyền Hoàng Tháp, vài tên trung giai đệ tử vừa muốn tiến Huyền Hoàng Tháp chào hỏi nói.
Trương Hiểu Vũ gật gật đầu, hắn ở hơn sáu trăm năm trước liền tấn cấp đến trung giai Chiến Thần, rồi sau đó lại ở trung giai đệ tử bài danh thi đấu lấy được đệ nhất danh, cho nên Thiên Đô Giới trung giai đệ tử cũng phải gọi hắn là sư huynh.
“Sư huynh thật sự là khắc khổ, mỗi lần bế quan cũng ít nhất vài năm, khó trách có thể tại thời gian ngắn như vậy đột phá đến trung giai Chiến Thần, hôm nay sợ là đột phá hơn bốn mươi huyệt khiếu đi.” Mấy người nghị luận ào ào đi vào Huyền Hoàng Tháp.
Lần này bế quan dùng mất bảy năm, cũng không biết Thi Thi bọn họ thế nào.
Mỗi sải bước ra đều có được mấy trăm dặm xa, Trương Hiểu Vũ hướng về ngọn núi của chính mình lao đi.
Trong Hoàng Hà Thần Điện không có người, Trương Hiểu Vũ cười nhạt một tiếng, đi về một cái rừng trúc trong thần điện, nơi đó có bàn đá ghế đá, rất là yên tĩnh.
Rót cho mình một chén trà, Trương Hiểu Vũ nhẹ nhàng nhấp một miếng.
Một ngàn năm trôi qua biến hóa thật rất lớn, Tiểu Hỏa đạt tới đê giai Hoang Thần đỉnh phong, sức chiến đấu so sánh với đại bộ phận trung giai Hoang Thần cũng phải mạnh mẽ, Phần Thiên Hỏa uy lực ngay cả hắn cũng không dám dùng thân thể đi thể nghiệm. Lý Tú đã ở hơn năm mươi năm trước thành tựu Võ Thánh, phong áo nghĩa tổng cộng dung hợp năm loại, trước mắt đang dung hợp loại thứ sáu, Lạc Thi Thi trước mắt còn không có thành tựu Võ Thánh, nhưng đã đạt tới tình trạng nguyên lực biến hóa, cách Võ Thánh cũng bất quá một hai bước, lấy thánh tháp hiệu quả, tin tưởng không mất bao nhiêu năm.
Dạ Trường Phong thiên phú vốn là rất mạnh, hơn nữa có thánh tháp tồn tại, thời gian thành tựu Võ Thánh lại so với Lý Tú còn muốn sớm, hơn một trăm năm trước cũng đã đột phá đến đê giai Võ Thánh, ở trên Nguyên Thủy Tinh coi như là thiên tài bài danh hàng đầu.
Tiêu Linh Trần Băng cùng với Thiên Lang trước mắt đều ở vào cấp độ nguyên lực biến hóa sơ kỳ, luận thiên phú cùng ngộ tính không thể nghi ngờ phải kém Dạ Trường Phong một cái cấp bậc, đương nhiên, cũng coi như nhị lưu thiên tài.
Để cho Trương Hiểu Vũ giật mình nhất chính là Yêu Dạ tiến bộ, từ lúc hơn chín trăm năm trước liền tấn cấp đến đê giai Võ Thánh, ba mươi năm trước tấn cấp lần nữa, trở thành trung giai Võ Thánh, trước mắt đã thành đệ tử Tam Âm Thánh Vương, nhưng mà trong một năm có hơn chín tháng thời gian sẽ ở Thiên Đô Giới.
Ngoại trừ người bên cạnh Trương Hiểu Vũ ra, Chiến Thần Cung đệ tử biến hóa đều rất lớn, Tinh Đế Kiếm Cuồng cùng với Đao Đế cũng đã là đê giai Chiến Thần, đã trở thành Chiến Thần Cung chấp sự.
Lâm Nguyệt đi tới Thiên Đô Giới, đã trở thành đệ tử mớicủa Thiên Đô Thần Vương, nguyên nhân lớn nhất là nàng thậm chí có một kiện thiên thần khí — Thủy Hoàng Giản, nghe nói cái thanh thiên thần khí này dùng để huyết nhục xương cốt một trong Thái Cổ tam đại dị thú Thủy Hoàng luyện chế mà thành, phát huy đến mức tận cùng có chừng bảy thành uy lực Thủy Hoàng, phải biết rằng Thủy Hoàng thực lực so sánh với Phần Thiên Cổ Long kém một ít mà thôi, coi như là Thái Cổ Thánh Vương hôm nay cũng không chắc có thể đánh bại Thủy Hoàng, mà Thủy Hoàng bảy thành thực lực cũng đủ để vượt qua bộ phận lớn Thánh Vương cùng Thần Vương.
Nghĩ đến Thủy Hoàng, Trương Hiểu Vũ phát hiện Thái Cổ tam đại dị thú đều đã tử vong, trong đó làn da Hồng Mông Kim Viên luyện chế thành thiên thần khí Hồng Mông Kim Y, Thủy Hoàng huyết nhục xương cốt luyện chế thành thiên thần khí Thủy Hoàng Giản, Phần Thiên Cổ Long bị tất cả mọi người người vây công chí tử.
Lắc đầu, Trương Hiểu Vũ phát hiện cái gọi là trời đất sơ khai sinh ra tam đại dị thú thật đúng là thảm, lại toàn quân bị diệt.
Thời gian chén trà nhỏ trôi qua, Trương Hiểu Vũ không cần hồn lực liền cảm ứng được ngoài vài trăm dặm có người hướng nơi này bay vút, hẳn là Lạc Thi Thi bọn họ.
Đi ra rừng trúc, trong tầm mắt Trương Hiểu Vũ xuất hiện ba bóng người, theo thứ tự là Lạc Thi Thi, Lý Tú, còn có một cái nam hài lớn cỡ năm sáu tuổi.
Tiểu nam hài! Trương Hiểu Vũ con mắt sắp lồi ra, sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn xem nam hài tướng mạo tuấn lãng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu.
“Hiểu Vũ!” Lạc Thi Thi vui vẻ cười nói.
Trương Hiểu Vũ chỉ chỉ cái tiểu nam hài cùng mình rất giống nhau đáng yêu, nói: “Thi Thi, đây là nhi tử của ta?” Tiểu nam hài ngoại trừ cùng hắn rất giống ra, cũng tương đối giống Thi Thi.
Lý Tú ở một bên cười nói: “Tiểu Kiệt, còn không gọi phụ thân!” .
Tiểu nam hài từ Trương trên người Hiểu Vũ cảm nhận được một loại khí tức rất thân thiết, loại khí tức này làm cho hắn bất tri bất giác muốn thân cận, so với khí tức mẫu thân càng làm cho hắn mê luyến.
“Ngươi chính là cha ta, ta rất thích ngươi.” Tiểu nam hài buông tay Lạc Thi Thi cùng Lý Tú ra, chạy vội đến Trương Hiểu Vũ.
Mở hai tay ra ôm tiểu nam hài, Trương Hiểu Vũ đột nhiên cảm giác con mắt có chút ướt át, đây là chuyện hơn một nghìn năm cũng chưa từng xảy ra.
“Tiểu Kiệt, nhi tử noan!” Trương Hiểu Vũ trên mặt lộ ra sự tươi cười như hài tử.
Lạc Thi Thi nhìn qua phụ tử đáng yêu, nước mắt bất tri bất giác rơi xuống, chính mình rốt cục vì Hiểu Vũ sinh hạ một cái hài tử, nhân sinh cuộc sống như thế, còn có cái gì phải truy cầu.
“Tiểu Kiệt, tên ngươi là ai giúp ngươi đặt.” Trương Hiểu Vũ hôn khuôn mặt Tiểu Kiệt một cái, nhu hòa nói.
Tiểu Kiệt bị cái cằm Trương Hiểu Vũ cọ ngứa, nhất thời khanh khách nở nụ cười, vui vẻ nói: “Là mẫu thân đặt!” .
“Tên tốt, sau này ngươi gọi ta là ba, gọi mẫu thân là mẹ.” Trương Hiểu Vũ nhớ tới song thân trên địa cầu nhân giới, trong lòng đau lòng giống như bị đao cắt, không biết lúc nào mới có thể nhìn thấy bọn họ, hay là nơi đó cũng đã qua hơn nghìn năm.
“Ba, mẹ, cảm giác rất thân thiết, vậy được rồi! Ba!” Tiểu Kiệt nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ một lát mà, cảm thấy rất thuận miệng.
“Hảo nhi tử.” Trương Hiểu Vũ ôm lấy Tiểu Kiệt cười vui vẻ.
Tiếng cười của hai cha con làm cho cả ngọn núi đều có vẻ hoạt bát.
Trở lại Hoàng Hà Thần Điện, Trương Hiểu Vũ tay trái ôm Tiểu Kiệt, tay phải đem Lạc Thi Thi ôm vào trong ngực, tràn đầy áy náy nói: “Thi Thi, vất vả ngươi, không có thể cùng ngươi một chỗ chứng kiến Tiểu Kiệt sinh ra, bước đi.” .
Lạc Thi Thi đầu tựa ở trong ngực Trương Hiểu Vũ, có thể nghe được tiếng tim đập của hắn, lẩm bẩm nói: “Không có sao, chỉ cần có thể cùng một chỗ là được.”
“Đúng rồi, ta như thế nào cảm giác Tiểu Kiệt thân thể cường đại như vậy, tối thiểu đạt tới trình độ Chiến Tông, hơn nữa trong cơ thể đã tu luyện ra chân lực.” Trương Hiểu Vũ hết sức kinh ngạc.
Lạc Thi Thi lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, Tiểu Kiệt vừa sinh hạ ba ngày là có thể đi, quyền vỡ sắt thép, khóc lên như là tiếng sấm.” .
“Ta nào có khóc, mẹ đáng ghét.” Tiểu Kiệt làm một cái mặt quỷ.
Trong đại điện đột ngột hiện ra một mặt người cực lớn, là Thiên Đô Thần Vương.
“Sư tổ gia gia, ngươi tới thăm Tiểu Kiệt.” Tiểu Kiệt tuyệt không sợ người lạ, cười nói.
Mặt người cực lớn mỉm cười nhìn Tiểu Kiệt, “Tiểu Kiệt, nam tử hán làm việc phải dũng cảm thừa nhận, khóc cũng không phải một chuyện khó chịu nổi.”
“Vậy được rồi! Tiểu Kiệt khóc.”
Trương Hiểu Vũ bất đắc dĩ nở nụ cười, đứa con trai này quá nghịch ngợm, cùng mình khi còn bé như nhau.
“Sư tôn, ngươi đã đến rồi.” Trương Hiểu Vũ hướng về Thiên Đô Thần Vương hành lễ.
Thiên Đô Thần Vương nói: “Tiểu Kiệt thân thể cường hãn như thế ngươi cũng không cần kinh ngạc, bởi vì hắn kế thừa huyết mạch của ngươi, dù là không tu luyện, khi trưởng thành thì cũng có thể đạt tới cấp độ Chiến Đế.” .
“Kế thừa huyết mạch của ta.” Trương Hiểu Vũ có chút rõ ràng, thật giống như trong người thường, hài tử giống ai hơn đã nói lên kế thừa huyết mạch ai nhiều, hài tử Nguyên Thủy Tinh khác cũng đều là mười tuổi có Võ Vương thực lực, đây chính là lực lượng huyết mạch.
“Tu vi càng mạnh, muốn sanh con lại càng khó, mà một khi sinh hài tử, nó sẽ kế thừa huyết mạch lực lượng trong huyết mạch, nhưng mà Tiểu Kiệt là ngoại lệ, bởi vì nói chung, dù là phụ thân hài tử là trung giai Chiến Thần, mẫu thân là đê giai Võ Thánh, sinh hạ hài tử ở năm sáu tuổi thì cũng nhiều nhất chỉ là thực lực Võ Vương hoặc là Chiến Vương, không tu luyện thì, trưởng thành là Võ Tông hoặc là Chiến Tông. Mà ngươi bởi vì tu luyện Thần Ma Cửu Biến công pháp, huyết mạch lực lượng gần như tương đương với cấp độ Thần Vương, cho nên Tiểu Kiệt kế thừa huyết mạch lực lượng của ngươi, thân thể mới cường hãn như thế, chỉ cần hắn hảo hảo cố gắng, thiên phú ngộ tính không kém thì, trở thành trung giai Chiến Thần hoặc là cao giai Chiến Thần là ổn.” Thiên Đô Thần Vương giải thích nói.
Mạnh mẻ như vậy, Trương Hiểu Vũ có thể trở thành trung giai Chiến Thần có thật nhiều nhân tố, ví dụ như Thần Ma Cửu Biến công pháp, Trí Tuệ Tu Luyện Pháp, thiên phú, ngộ tính, cùng một chút nguyên nhân khác hơn nữa khắc khổ cố gắng mới để cho hắn trở thành trung giai Chiến Thần, mà Tiểu Kiệt chỉ cần thiên phú ngộ tính không tệ, thoáng cố gắng liền có thể trở thành trung giai Chiến Thần hoặc là cao giai Chiến Thần, nói ra phỏng chừng làm cho rất nhiều người ghen ghét.
“Ngươi Thần Ma Cửu Biến công pháp Tiểu Kiệt không cách nào tu luyện, cho nên ta đem Huyền Hoàng Chân Lực công pháp truyền cho hắn, mà Huyền Hoàng Chân Lực công pháp là Thái Cổ luyện thể công pháp, so với cái gọi là thượng cổ thập đại luyện thể công pháp mạnh hơn rất nhiều.” .
Trương Hiểu Vũ nghe vậy, cảm kích nói: “Đa tạ sư tôn.” Hắn thân mình cũng không có luyện thể công pháp tương đối khá, không nghĩ tới Thiên Đô Thần Vương luyện thể công pháp của chính mình truyền cho Tiểu Kiệt.
Thiên Đô Thần Vương nói: “Tiểu Kiệt tương lai thành tựu rất cao, ta làm như vậy là cho hắn có một khởi điểm cao, đến lúc đó phụ tử các ngươi đều thành Thần Vương ta cũng thật cao hứng.” .
“Tiểu Kiệt, còn không mau tạ ơn sư tổ gia gia.” Trương Hiểu Vũ nói.
Tiểu Kiệt nháy mắt: “Sư tổ gia gia rất đa tạ người, sau này ta trở thành Thần Vương nhất định sẽ bảo vệ người.” .
Ha ha, tất cả mọi người nở nụ cười, đứa nhỏ này, còn nhỏ mà đã thành quỷ.
“Phụ tử các ngươi đoàn tụ, ta cũng không quấy rầy các ngươi.” Mặt người cực lớn Thiên Đô Thần Vương huyễn hóa ra biến mất ở trong hư không.