Ninh Tiểu Xuyên hăng hái rời khỏi phiến thành vực do Hoàng Mãng Xà chiếm giữ, chạy tới phiến thành vực ban đầu. Nơi này chính là địa bàn của Uy Cự Lang. Mấy trăm đầu Huyền thú tam phẩm Uy Cự Lang đang chiếm giữ chỗ này, trở thành Vương giả một phương.
Lúc này, sắc trời đã dần dần tối lại, khiến cho tòa cổ thành này quả thật giống như một tòa quỷ thành.
Một đầu Uy Cự Lang hắc sắc chậm rãi hành tẩu ở trong phế tích, đang tìm kiếm mục tiêu săn bắn của mình.
Đột nhiên, một đạo nhân ảnh từ trên nóc nhà bên cạnh nhảy xuống, một chưởng đánh vào đỉnh đầu Uy Cự Lang, tốc độ rất nhanh, khiến cho Uy Cự Lang ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.
Trên bàn tay Ninh Tiểu Xuyên tản mát ra thiểm điện rậm rạp chằng chịt, đem đầu Uy Cự Lang này giật điện cho té xỉu xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí Kiếm, đem lớp da đầu Uy Cự Lang này lột ra.
Chỉ cần không giết chết Huyền thú, thân thể Huyền thú sẽ không hóa thành huyết khí, như vậy lớp da của nó tự nhiên cũng có thể bảo tồn tiếp tục.
Mục đích của Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là muốn giết chết đầu Uy Cự Lang này, mà là muốn lấy lớp da của nó.
Sau khi lấy đi lớp da của Uy Cự Lang, Ninh Tiểu Xuyên liền nhanh chóng quay trở lại tháp lâu, đặt lớp da sói hoàn chỉnh dưới đất, một lần nữa hướng về giữa quảng trường nhìn qua.
Trong sào huyệt, đầu ngân sắc đại xà đã sinh ra tám quả trứng Huyền thú, vị trí chỗ bụng chỉ còn lại một quả trứng Huyền thú cuối cùng.
Bởi vì khi sinh trứng thật sự quá tiêu hao năng lượng, lúc này cự xà ngân sắc đã xuất hiện tình trạng kiệt sức, thanh âm gào thét trở nên trầm thấp, trong không khí cũng không còn thiểm điện lôi đình dày đặc nữa, chỉ còn mỗi thân thể cao lớn của nó vẫn đang khổ cực giãy dụa, muốn đem một quả trứng Huyền thú cuối cùng sinh hạ ra.
– Cơ hội tốt! Chính là hiện tại!
Ninh Tiểu Xuyên đem lớp da sói trên mặt đất khoác lên trên người, rất nhanh biến thành một người khoác da sói, giống như một đầu Uy Cự Lang hắc sắc.
Trên lưng đầu Uy Cự Lang này mở ra song dực, trực tiếp đánh vỡ bức tường tháp lâu, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, bay ngang qua quảng trường, đáp xuống trong sào huyệt thật lớn giữa quảng trường.
Đầu Uy Cự Lang với tốc độ cực nhanh, ôm lấy một quả trứng Huyền thú lớn cỡ chậu rửa mặt, sau đó một lần nữa mở ra song dực, lập tức bay đi.
Một loạt động tác này đều thực hiện trong thời gian cực ngắn, đến khi đám Hoàng Mãng Xà trên quảng trường kịp phản ứng trở lại, đầu Uy Cự Lang kia đã ôm quả trứng Huyền thú đáp xuống mặt đất bên ngoài quảng trường, sau đó điên cuồng hướng về phiến thành vực địa bàn của Uy Cự Lang chạy đi.
– Xì Xì…
Trong miệng đám Hoàng Mãng Xà đều phát ra tiếng kêu kỳ quái, bộ dáng thập phần phẫn nộ, hướng về phía đầu Uy Cự Lang song dực kia đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên trốn ở trong lớp da sói, thu hồi song dực, hăng hái phóng chạy đi, phía sau có đến mười mấy đầu Hoàng Mãng Xà đuổi theo, xô đổ từng hàng kiến trúc đụng xung quanh.
Hơn mười đầu Hoàng Mãng Xà kia chạy vào phiến thành vực của Uy Cự Lang, nhất thời khiến cho đám Uy Cự Lang trong phiến thành vực phẫn nộ. Ngay cả Lang Vương cũng bị kinh động, suất lĩnh trên trăm đầu Uy Cự Lang cùng hơn mười đầu Hoàng Mãng Xà kia kịch đấu.
– Grào…
Hai đại chủng tộc Huyền thú bắt đầu đại chiến!
Ninh Tiểu Xuyên chạy trốn tới xa xa, ngồi ở đỉnh chóp một tòa cung điện bỏ hoang, đem lớp da sói trên người cởi bỏ đi, trong tay vẫn còn ôm theo một quả trứng Huyền thú to lớn.
Bộ dạng Ninh Tiểu Xuyên có chút cấp bách, vội vàng vỗ một chưởng lên trên quả trứng Huyền thú, nhất thời đem quả trứng Huyền thú đánh nứt ra một khe nứt. Từ bên trong chảy ra một đám dịch thể trong suốt mát lạnh, tản mát ra một cỗ mùi thơm ngát nồng nặc tới cực điểm, tựa như cam lộ ngọc tương!
Vụt…
Ninh Tiểu Xuyên lại vỗ một chưởng lên trên vỏ trứng, toàn bộ quả trứng Huyền thú đều vỡ ra, sau đó hóa thành một đoàn khí lưu huyết hồng sắc, tiến vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Trứng Huyền thú cũng có sinh mệnh, tựa như ấu thú Huyền thú vậy!
Một khi vỏ trứng bị nghiền nát, sinh mệnh khô kiệt, tự nhiên cũng sẽ hóa thành huyết khí.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đều bị huyết khí bao phủ. Huyết khí cả quả trứng Huyền thú này thật sự quá lớn, có thể so sánh với huyết khí của hai mươi đầu Huyền thú tam phẩm.
Xương cốt, cơ thể, tạng phủ… của Ninh Tiểu Xuyên cũng đều phát sinh biến hóa kịch liệt, trong xương cốt mọc ra hơn mười đầu mạch lạc thật nhỏ, trong cơ thể lưu động từng đạo tơ hồng trong suốt, tạng phủ cũng biến thành cứng cỏi trước giờ chưa từng có.
– Lực lượng gấp bảy lần Võ giả Thần Thể tầng thứ tư, nếu như chỉ là so lực lượng thân thể, ta đã có thể sánh ngang Võ giả Thần Thể tầng thứ sáu rồi, dưới tình huống xuất kỳ bất ý, có thể đem Võ giả Thần Thể tầng thứ sáu đánh trọng thương!
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng mang tính bạo tạc, rất muốn đi tìm một người nào đó mà đại chiến một trận.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, hướng về phía thành vực xa xa nhìn sang. Nơi đó đang bốc lên khói bụi cuồn cuộn, chiến đấu trở nên càng ngày càng kịch liệt hơn, hai chủng tộc Huyền thú đang chém giết hăng say, đem từng tòa lầu các đều chấn ngã sụp ầm ầm.
Ầm ầm!
Cự xà ngân sắc đem một quả trứng Huyền thú cuối cùng sinh ra, nhìn hơn mười đầu Hoàng Mãng Xà đã bị Lang Vương giết chết, trong miệng phát ra một tiếng rống to tức giận.
Một đạo thiểm điện từ bầu trời xẹt xuống, tựa như một thanh thiên đao ngân sắc, đem cả một tòa tháp lâu đánh sụp.
Lang Vương cũng không hề tỏ ra yếu kém, trong miệng cũng phát ra một tiếng gầm rú, phun ra một ngụm hỏa diễm, thiêu đốt cháy đen ba đầu Hoàng Mãng Xà, toàn thân biến thành than cốc.
Cự xà ngân sắc triệt để tức giận, từ trong sào huyệt bò ra ngoài, tốc độ thân thể cực nhanh, đánh ngã từng tòa kiến trúc, giết thẳng về phía Lang Vương.
Cự xà ngân sắc chính là Huyền thú ngũ phẩm, có bản thân vốn dĩ kiêu ngạo, tuyệt không cho phép một đầu Huyền thú tứ phẩm chống đối lại mình.
Lang Vương cũng không chịu tỏ ra yếu kém, mở ra một đôi song dực huyết hồng sắc, bay đến trên đỉnh đầu cự xà ngân sắc, trong miệng phun ra từng tảng lớn hỏa diễm, đem một căn nhà bằng gỗ mạnh mẽ thiêu đốt.
Một lang một xà cứ như vậy đại chiến!
Bởi vì cự xà ngân sắc vừa sinh ra chín quả trứng, cho nên thân thể còn rất yếu ớt, vì thế mặc dù nó chính là Huyền thú ngũ phẩm, nhưng mà lại chỉ có thể cùng Lang Vương đánh đến chẳng phân biệt được cao thấp.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức mừng rỡ. Đây chính là cơ hội tốt, nếu như có thể thừa dịp cự xà ngân sắc và Lang Vương đại chiến, đi tập kích sào huyệt cự xà ngân sắc, đem tám quả trứng Huyền thú còn lại đều lấy đi hết, như vậy cường độ thân thể sẽ đạt tới trình độ kinh khủng như thế nào?
Nói thì chậm mà diễn biến thì lại nhanh, Ninh Tiểu Xuyên liền nhảy xuống mặt đất, hướng về phía sào huyệt cự xà ngân sắc mà phóng đi.
Thế nhưng, đến khi Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa xông vào trong sào huyệt cự xạ, lại không nhìn thấy quả trứng Huyền thú nào.
– Tại sao có thể như vậy? Trứng Huyền thú đâu?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía cự xà ngân sắc đang cùng Uy Cự Lang đại chiến ở đằng xa, phát hiện phần bụng của cự xà ngân sắc có tám cục tròn trịa nổi lên, tản mát ra quang mang bạch sắc nhàn nhạt.
– Hóa ra nó đem trứng Huyền thú giấu vào trong bụng!
Trí tuệ Huyền thú bình thường cũng rất cao, đặc biệt Huyền thú ngũ phẩm, trí tuệ đã không thấp hơn so với nhân loại.
Sau khi quả trứng Huyền thú thứ nhất bị cướp đi, nó hiển nhiên là sẽ trở nên cảnh giác, không có khả năng để cho chuyện giống như vậy phát sinh lần thứ hai.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên tương đối thất vọng, nhưng lại không thể làm gì được, chỉ có thể trước tiên rời khỏi sào huyệt cự xà ngân sắc, sau này tìm kiếm cơ hội khác.
Lang Vương và cự xà ngân sắc đại chiến giằng co suốt ba canh giờ. Lực lượng trong cơ thể cự xà ngân sắc dần dần khôi phục, Lang Vương cũng dần không địch lại nổi.
Cuối cùng, cự xà ngân sắc đánh cho Lang Vương trọng thương, Lang Vương liền xoay người đào tẩu.
Cự xà ngân sắc mang theo đàn Hoàng Mãng Xà, quay trở về quảng trường ban đầu.
Lang Vương quả thật đã bị thương rất nặng, một bên cánh bị cự xà ngân sắc mạnh mẽ kéo đứt rời ra, trên người còn bị thiểm điện thiêu đốt rất nhiều chỗ, cả người cháy đen, trong lỗ chân lông chảy ra huyết dịch đen như mực.
Lang Vương một đường chạy trốn, đã mệt mỏi tới mức kiệt sức, thấy cự xà ngân sắc không có đuổi theo, rốt cuộc thở dài ra một hơi, dần dần giảm chậm tốc độ lại.
Đúng lúc này, nó nhìn thấy trên đường phía trước đột nhiên xuất hiện một người!
Ninh Tiểu Xuyên đứng ở giữa đường, ngăn cản lối đi của Lang Vương, trong tay ngưng tụ ra một đoàn điện cầu:
– Lang Vương, ta chờ ngươi đã lâu!
Hai mắt Lang Vương hiện lên huyết quang, trong miệng phát ra thanh âm gầm gừ giận dữ. Một tên nhân loại nho nhỏ cũng dám khiêu khích nó, điều này làm cho nó cảm thấy phẫn nộ không gì sánh được.
Bộ móng vuốt vẫn còn chảy máu dầm dề của Lang Vương đem từng phiến đá trên mặt đất cào thành đá vụn, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chụp tới.
Lực lượng thân thể Ninh Tiểu Xuyên hiện tại có thể so với Võ giả Thần Thể tầng thứ sáu, tự nhiên không sợ Lang Vương, lập tức đánh ra thiểm điện cầu trong tay, hóa thành một con Thiểm Điện Thần Thú nổ tung trên người Lang Vương.
Lang Vương bây giờ đã bị thiểm điện đánh cho phát sợ, ngay một khắc thiểm điện đánh lên trên người nó, tốc độ bay tới của nó liền trở nên chậm chạp lại một chút, toàn thân đều run rẩy.
Ninh Tiểu Xuyên xông lên, một quyền đánh lên trên đầu Lang Vương, đánh Lang Vương bay ra ngoài.
Lang Vương từ trên mặt đất bò dậy, lại hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên phóng tới.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên vẽ ra vòng tròn, sử dụng võ pháp Đẩu Chuyển Tinh Di, đánh ra lực lượng gấp rưỡi, đem Lang Vương chấn bay ra ngoài, trên người lại có thêm mấy đạo vết thương.
Ninh Tiểu Xuyên bước từng bước một hướng về phía Lang Vương, nói:
– Ngươi đã đến bước đường cùng rồi!
Trong miệng Lang Vương không ngừng chảy máu, không dám tiếp tục chiến nữa, liền trực tiếp xoay người đào tẩu.
Ninh Tiểu Xuyên thật vất vả mới đợi đến một cơ hội tuyệt hảo này, tự nhiên không để cho nó đào tẩu. Trên lưng hắn mở ra Nộ Phong Chi Dực, bay là là trên không trung, trên bàn tay không ngừng đánh ra từng đạo thiểm điện, bổ lên trên người Lang Vương, khiến cho thương thế trên người nó càng ngày càng nghiêm trọng.
Một cánh của Lang Vương đã bị cự xà ngân sắc xé rách rời, không thể phi hành nữa, chỉ có thể bị động chịu đòn, trong miệng phát ra từng tiếng kêu rên, chạy trốn khắp nơi.
Sau khi bị thiểm điện oanh kích hơn trăm lần, rốt cuộc Lang Vương cũng rên lên một tiếng cuối cùng, ầm ầm ngã xuống.
Ninh Tiểu Xuyên từ giữa không trung hạ xuống, thu hồi Nộ Phong Chi Dực, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lang Vương, đầu ngón tay ngưng tụ ra một đạo sóng kiếm, đánh nát đầu của Lang Vương.
Phần đầu Lang Vương nổ tung, tràn ra huyết tương đầy đất.
Thân thể Lang Vương dần dần trở nên không rõ ràng, hóa thành một đoàn huyết vân khổng lồ, bao quanh thân thể Ninh Tiểu Xuyên, một tia lực lượng nóng cháy lập tức dung nhập vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy lực lượng trên người mình trở nên càng ngày càng mạnh lên. Huyết khí mà đầu Lang Vương này ẩn chứa, quả thật có thể so với một quả trứng Huyền thú ngũ phẩm.
Còn chưa đợi Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn đem huyết khí trên người Lang Vương tiêu hóa, phía sau một tòa nhà nhỏ bên cạnh, chợt vươn ra một cái đầu rắn ngân sắc khổng lồ, phun ra xà tín đỏ tươi dài chừng ba thước, lộ ra hai thanh răng nanh sắc bén và băng hàn.
– XÌ xì…
Cái đầu của cự xà ngân sắc so với thân thể Ninh Tiểu Xuyên còn lớn hơn, cặp mắt đỏ bừng tựa như hai cái lồng đèn lớn, ẩn chứa sự độc ác mà tức giận nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.