Lúc trước khi Ninh Tiểu Xuyên độ Thứ Thần kiếp, Thần cách phát sinh dị biến, khiến cho Thiên Đế Nhận bởi vì vậy mà bị hao tổn. Bắt đầu từ lúc đó trở đi, Thiên Đế Nhận mãi vẫn luôn trốn bên trong Huyền Thú Giám tiến hành tu dưỡng, cho tới bây giờ đã qua thời gian mấy chục năm. Nếu không phải lúc này Ninh Tiểu Ma đột nhiên nhắc tới, Ninh Tiểu Xuyên thậm chí cũng đã quên mất nó rồi.
Bàn tay khẽ lật, Huyền Thú Giám liền xuất hiện trong tay Ninh Tiểu Xuyên. Lực lượng Tâm thần thăm dò bên trong Huyền Thú Giám, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm ứng được sự tồn tại của đám Huyền thú bọn Thái Tuế Thú. Mà Thiên Đế Nhận cũng đồng dạng đang phiêu phù trong đó.
Ngoài ra, trong Huyền Thú Giám còn có một đạo khí tức thập phần yếu ớt khác nữa. Chính là khí tức của Ám Ảnh! Lúc này Ám Ảnh cũng đồng dạng đang mượn khí tức của Huyền Thú Giám tiến hành khôi phục bản thân, hơn nữa tựa hồ đã khôi phục lại khá nhiều. Khí tức của hắn so với lúc trước đã lớn mạnh hơn không ít.
Tạm thời không để ý tới Ám Ảnh, toàn bộ lực lượng Tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên tập trung lên trên người Thiên Đế Nhận. Chỉ thoáng quan sát một chút, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên cực kỳ cổ quái.
– Ra đi!
Tâm thần khẽ động, Ninh Tiểu Xuyên lập tức triệu hồi Thiên Đế Nhận từ trong Huyền Thú Giám ra. Lúc này trên toàn thân Thiên Đế Nhận tản mát ra một cỗ khí tức huyền ảo. Đơn thuần luận phẩm chất, nó vậy mà đã đột phá khỏi tầng cấp Thứ Thần khí, tấn chức đến cấp bậc Thần khí chân chính.
Mặc dù phẩm chất đã tấn chức, nhưng Thiên Đế Nhận lại không chủ động hiện thân khoe khoang trước mặt Ninh Tiểu Xuyên. Loại tình huống cổ quái này khiến cho Ninh Tiểu Xuyên nhịn không được nghi hoặc, cặp mày khẽ nhíu lại. Với bản tính của Thiên Đế Nhận, có thể nhẫn nại được tịch mịch, không chạy ra khoe khoang, quả thật chính là một kỳ tích. Trừ phi nó đang âm thầm chuẩn bị một kế hoạch nào đó!
Vừa nghĩ đến đây, Ninh Tiểu Xuyên liền trực tiếp vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng búng một cái lên lưỡi đao của Thiên Đế Nhận. Thiên Đế Nhận nhất thời phát ra một trận thanh âm ông ông ngân dài.
– Đừng búng! Đừng búng nữa! Lão tử ra liền đây!
Khí linh Thiên Đế Nhận vội vàng hét lên.
Ninh Tiểu Ma ở một bên nghe được thanh âm này, cặp mắt liền nheo lại hình trăng non, cười hắc hắc nói:
– Phụ thân, cây đao này thật thú vị a! Sau này nó rơi vào tay ta, ta nhất định sẽ hảo hảo giáo dục nó. Trước hết phải để cho nó không được nói lời thô tục nữa, phải có văn hóa một chút a!
Thiên Đế Nhận ông ông rung động một hồi, sau đó lại hét lên:
– Tiểu hài tử xấu xa ở đâu ra? Lại muốn giáo dục lão tử? Chọc cho lão tử tức giận, ta trực tiếp chém chết ngươi!
Ninh Tiểu Ma làm mặt quỷ với Thiên Đế Nhận, sau đó le lưỡi một cái, nói:
– Xem ngươi so với bản vương còn kiêu ngạo hơn, sau này ngươi chính là Thần binh thứ hai dưới tay bản vương a!
– Muốn lão tử thần phục ngươi? Quả thật chính là nằm mơ mà! Càng huống chi, ta chính là Đệ nhất Thần binh, không phải là thứ hai!
Toàn thân Thiên Đế Nhận run rẩy một hồi, nghĩ muốn thoát ly khỏi bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, chém về phía Ninh Tiểu Ma. Đệ nhất Thần binh trong mắt Ninh Tiểu Ma tự nhiên chính là Diệt Thế Ma Kiếm, thuộc tính phi thường xứng đôi với nàng.
Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt Diệt Thế Ma Kiếm, ngón tay búng thêm một cái lên thân đao, không thèm để ý tới mấy lời nói hồ đồ giữa nó và Ninh Tiểu Ma, dò hỏi:
– Ngươi vậy mà mãi trốn ở trong Huyền Thú Giám, một mạch tiến hóa tới cấp bậc Thần khí. Với bản tính của ngươi, lại có thể mãi luôn trốn ở trong Huyền Thú Giám, quả thật chính là kỳ tích a! Bây giờ nói rõ ràng một chút đi, ngươi đến cùng là muốn làm gì?
Trước đây, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã từng nhiều lần mượn dùng lực lượng của Thiên Đế Nhận, nhưng bản thân hắn cũng rất rõ ràng, Thiên Đế Nhận vẫn luôn bị mọi người gọi là Ma đao. Nếu vẫn chưa hàng phục được ma tính của nó, Ninh Tiểu Xuyên làm sao có thể yên tâm giao nó cho Ninh Tiểu Ma?
– Lão tử có thể làm gì được chứ? Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù ta vẫn luôn ở trong Huyền Thú Giám, nhưng toàn bộ những hành vi của ngươi trong những năm qua, ta đều nhìn rõ ràng trong mắt. Thực lực hiện tại của ngươi đã biến thái tới như vậy, ta đối với ngươi đã không còn bao nhiêu tác dụng nữa. Không ở lại trong Huyền Thú Giám, chẳng lẽ ta muốn đi ra để tự nhận mất mặt xấu hổ sao?
Thiên Đế Nhận thở phì phì nói.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Thiên Đế Nhận, khóe miệng chợt lộ ra một tia cười nhạt. Với bản tính thích cứng không chịu mềm của Khí linh Thiên Đế Nhận, lúc này vậy mà lại nói ra những lời như vậy, quả thật khiến cho người ta có chút kỳ quái. Thoáng trầm ngâm một chút, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nói:
– Không sai! Với thực lực hiện tại của ta, quả thật đã không cần dựa vào Thần binh lợi khí để tăng lên thực lực nữa. Đã như vậy, duyên phận giữa hai chúng ta cũng tính là đã tận. Hiện tại ngươi cũng đã là một kiện Thần khí, hẳn là có thể dựa vào ý thức của chính mình mà hành động. Vậy ta liền thả cho ngươi tự do, ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta. Sau này giữa hai chúng ta không còn nợ nần gì nhau nữa!
Vừa nói xong, Ninh Tiểu Xuyên vậy mà trực tiếp buông Thiên Đế Nhận ra, để mặc cho nó huyền phù trước mặt chính mình. Lời nói của Ninh Tiểu Xuyên nhất thời khiến cho Thiên Đế Nhận giật mình một cái, thanh âm Thiên Đế Nhận trở nên run rẩy, nói:
– Cái đệch! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đây là muốn gài bẫy lão tử a! Ngươi cho rằng lão tử không biết sao? Ngay cả mưa gió ở nơi này cũng kinh khủng như vậy, mặc dù lão tử là Thần khí không sai, nhưng một trận mưa đổ xuống cũng đã có thể đánh cho lão tử thành tro bụi rồi!
Lúc trước khi vừa mới vào Tiên Kiều, bao nhiêu kiện Thần khí của Nhạc Minh Tùng cũng đều dễ dàng bị mưa gió hủy diệt. Nếu Thiên Đế Nhận đơn độc lưu lại ở nơi này, không tới một ngày, nó sẽ hoàn toàn bị hủy diệt mất.
Ninh Tiểu Ma ở một bên lại e sợ thiên hạ không loạn, cười hì hì nói:
– Hửm? Ngay cả phụ thân cũng không cần tiểu đao đao nữa, vậy ta cũng không cần tiểu đao đao ngươi luôn! Tiểu đao đao ngươi thật là đáng thương a!
Bị Ninh Tiểu Ma gọi là tiểu đao đao, toàn thân Thiên Đế Nhận không ngừng run rẩy, tựa hồ phi thường phẫn nộ, xẵng giọng nói:
– Tiểu nha đầu này rốt cuộc có lai lịch gì? Ninh Tiểu Xuyên, nếu nàng ta không có quan hệ gì với ngươi, lão tử sẽ không khách khí với nàng ta a!
Ninh Tiểu Ma cười hì hì, vươn một ngón tay chỉ về phía Thiên Đế Nhận, nói:
– Tiểu đao đao thật không ngoan! Cần phải giáo huấn một chút!