Ninh Tiểu Xuyên ở trong Thiên Cung hai ngày, cả Đế Hư dậy sóng.
Thiên Chung ngân vang, đánh thức rất nhiều lão giả bế quan mấy chục năm đều hỏi tình hình.
Trong đó, có hai vị cấp Viện chủ nói muốn nhận Ninh Tiểu Xuyên làm đồ đệ, nhưng khi biết tin Ninh Tiểu Xuyên từng theo nữ tử thần bí học thì hai vị này lại không nhắc tới chuyện đó thêm lần nào nữa.
– Hôm nay khi trăng tròn, trên đỉnh Thiên Đế Thành. Danh Dương, ngươi có dám đấu?
Ninh Tiểu Xuyên sau khi ra khỏi Thiên Cung, đứng trong màn lá thu rơi, lập tức cường thế phát ngôn.
Câu nói này vừa thốt ra lập tức được người khác truyền đi, truyền khắp Thiên Đế Thành, truyền tới Tam Sư Võ Viện, Long Tượng Thần Võ Doanh, thậm chí tới cả Hoàng thành Ngọc Lam Đế quốc.
Ninh Tiểu Xuyên thực sự quá cường thế, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Đây là lần đối quyết thứ ba giữa Ninh Tiểu Xuyên và Danh Dương. Hai tuyệt đỉnh thiên tài so tài, là sự đối đầu chính diện của Bắc Minh Thần Công và Nhất Kiếm Đạo.
Hoàng thành, trên Quan Ngọc Lâu.
Nơi đây hội tụ rất nhiều phong lưu tửu khách, những Võ giả đến từ đại giang nam bắc, Hầu Phủ gia tộc này đều đang bàn tán sôi nổi.
Vương Vân Xung của Thiên Tượng Hầu Phủ nâng chén rượu lên nói:
– Nghe nói Ninh Tiểu Xuyên ở Thiên Đế Học Cung được một vị cao nhân thần bí nhận làm đệ tử, tu vi Võ Đạo được nâng lên cực hạn, còn khiến Thiên Chung ngân vang. Việc này đã kinh động đến Hầu gia của tất cả các đại Hầu Phủ.
– Ta nghe nói Ninh Tiểu Xuyên đánh Thiên Chung là để cầu kiến Học Cung Chi Chủ, để ngài giúp hắn chuộc thân cho Ngưng Sanh cô nương.
– Học Cung Chi Chủ là sư tôn của Đại Kim Bằng Vương và Ngọc Lam Đại Đế, nhân vật lớn như vậy sẽ quản việc đó sao?
– Quản, bắt buộc phải quản. Ngươi không biết à? Học Cung Chi Chủ từng chính miệng nói rằng, ai đánh kêu được Thiên Chung, ngài sẽ giúp người đó thực hiện một thỉnh cầu.
Ma ma Ngọc U Nghiên của Quan Ngọc Lâu cuống cuồng chạy tới chỗ ở của Ngọc Ngưng Sanh, đẩy cửa vào:
– Ai da, Ngưng Sanh à, Tiểu Xuyên nhà ngươi thật cừ khôi. Đánh được cả Thiên Chung, nhờ Học Cung Chi Chủ giúp ngươi chuộc thân. Lần này ngươi sắp có những ngày tháng tươi đẹp rồi. Ta đoán sau khi rời khỏi Thiên Đế Học Cung, Ninh Tiểu Xuyên sẽ tới đón ngươi, sau này được gả vào Kiếm Các Hầu Phủ trở thành Hầu gia phu nhân đừng quên tỷ muội tốt ở Quan Ngọc Lâu nhé.
Ngọc Ngưng Sanh tay khẽ vuốt ve cây đàn, ngón tay thanh mảnh, da trắng tựa tuyết, mỗi lần gảy đàn đều đầy mỹ cảm.
Nàng mặc một bộ bạch sa, gương mặt được che bởi một tấm lụa trắng, ánh mắt bình thản, xung quanh thân mình lưu động sương khói Huyền Khí màu trắng khiến nàng trở nên vô cùng mơ hồ, chỉ thấy được thân ảnh tuyệt mỹ.
– U Nghiên tỷ, ta đã nói rõ với Ninh Tiểu Xuyên rồi. Hắn không còn nợ gì ta nữa, ta cũng không nợ hắn. Bọn ta chỉ là những người qua đường.
Giọng nói dịu dàng tựa tiếng dạ oanh của Ngọc Ngưng Sanh vang lên.
– Phì phì, Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn là tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, sau này sẽ là Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ. Kiếm Các Hầu Phủ là nơi nào? Ngươi không gả cho hắn, lẽ nào muốn cả đời ở Quan Ngọc Lâu?
– Nữ nhân ai cũng có lúc trẻ trung xinh đẹp, có lúc được người khác theo đuổi. Nhưng nữ nhân cũng có lúc già đi. Nghe tỷ tỷ khuyên đi, nhân lúc trẻ tuổi gả cho người tốt. Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất. Sau này ngươi làm Hầu gia phu nhân, chưa biết chừng còn phải nhờ ngươi chiếu cố.
Ngọc Ngưng Sanh thở dài, lộ hàm răng trắng tinh, nói:
– Ta chỉ là nữ tử thanh lâu, địa vị thấp hèn, tỷ cảm thấy ta có thể được gả vào Hầu Phủ sao?
– Có thể, chắc chắn có thể.
Ngọc U Nghiên nói.
Ngọc Ngưng Sanh lại bắt đầu vuốt ve đàn, không nói gì nữa.
Tiếng đàn tính tang, người đẹp ngân nga. Tiếng đàn là sự bất lực, tiếng hàn là sự cô đơn.
Bên ngoài Quan Ngọc Lâu lại một trận huyên náo, tin tức Ninh Tiểu Xuyên khiêu chiến Danh Dương đã truyền khắp hoàng thành, một lần nữa thu hút vô số sự chú ý.
Với học viên Thiên Đế Học Cung mà nói, hôm nay chắc chắn là một đêm không ngủ. Ngay rất nhiều học viên đã tốt nghiệp thdc cũng trở về Đế Hư. Họ đều rất mong chờ trận so tài giữa thiên tài đỉnh cấp của những người trẻ tuổi.
– Bắc Minh Thần Công của Ninh Tiểu Xuyên thật sự lợi hại như các ngươi nói sao?
Một vị học viên đã tốt nghiệp hỏi.
– Đó là thần công có thể hấp thụ huyết khí và Huyền Khí của người khác. Rất nhiều người nói nó có thể sánh ngang với thiên hạ đệ nhất thần công – Phệ Huyết Ma Công của ma môn.
– Nhất Kiếm Đạo được tôn xưng là kiếm đạo có công kích lực mạnh nhất, cũng không biết có phá vỡ được Bắc Minh Thần Công hay không?
– Ninh Tiểu Xuyên tới rồi.
– Ninh Tiểu Xuyên tới rồi.
Ninh Tiểu Xuyên mở rộng đôi cánh Huyền Khí, bay lên phía trên cổng Thiên Đế Thành, nhìn toà thành cổ xưa này, thi triển Thần Thông Thiên Lôi Hồng Chung, nói:
– Danh Dương, ra đây đi!
Trăng tròn treo giữa trời đêm, ánh trăng tựa dòng suối bạc đổ xuống.
Danh Dương lưng đeo trọng kiếm, đi ra từ cuối đường, mỗi bước chân đều rất nặng nề, đi tới cổng thành, thân thể đột nhiên bay vút lên rồi dừng lại ở phía đối diện Ninh Tiểu Xuyên.
Hai người đều đứng thẳng tắp, bốn mắt nhìn nhau sắc lẹm.
Danh Dương nói:
– Một năm trước, ngươi tận dụng Huyền thú chiến sủng đánh hoà với ta. Lần này ngươi không định dùng Huyền thú chiến sủng của ngươi nữa sao?
– Nhất Kiếm Đạo dựa vào kiếm, Võ giả dựa vào đôi tay, Huyền thú chiến sủng chỉ là đồng bạn khi chiến đấu. Hôm nay ta sẽ dùng đôi tay này để đánh bại kiếm của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
Thanh kiếm trên lưng Danh Dương khẽ rung lên phát ra âm thanh chói tai.
Vút!
Trọng kiếm bay ra khỏi bao, bạo phát một chùm sáng chói loá.
Danh Dương đã tu luyện trong Thiên Cung sáu ngày, tương đương với sáu năm ở ngoại giới, cộng với thiên phú cường đại của tự thân hắn, chiến lực đương nhiên hơn hẳn trước kia.
Ninh Tiểu Xuyên biết kiếm đầu tiên của Danh Dương chắc chắn không thể coi thường, nó là một kiếm ngưng tụ khí thế toàn thân.
Vút!
Thân thể Danh Dương như hoà vào làm một với trọng kiếm, bay khỏi mặt đất, tốc độ như lưu tinh, kiếm khí như phá không gian thành chín cái hố đen lớn.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Vân Hà Quy Nguyên Khí, xung quanh cơ thể hắn được bao bọc bởi một quả cầu khí đường kính chín mét.
Kiếm của Danh Dương đã đâm lõm cả Vân Hà Quy Nguyên Khí, mũi kiếm đã gần tới trán Ninh Tiểu Xuyên, bất cứ lúc nào cũng có thể xuyên thủng, chia đầu của Ninh Tiểu Xuyên thành hai nữa.
Trán Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ một điểm sáng chói phát ra ánh sáng vạn trượng.
Danh Dương hơi nheo mắt lại, bỗng thu kiếm về, kiếm khí như thuỷ triều rút đi.
– Liệt Dương Phần Thiên!
Không gian trở nên nóng bỏng, trên bầu trời Thiên Đế Thành xuất hiện vô số quầng lửa tím, một đạo quang trụ xuyên qua hỏa diễm, kéo ra cái đuôi lửa dài lê thê.
Quang trụ sượt qua sườn Danh Dương, bay thẳng đi oanh kích lên một toà kiến trúc cổ khiến nó bốc cháy phừng phừng.
Một đạo quang trụ bảy màu lướt qua trước mắt Danh Dương, rồi một đòn chưởng đao nhằm thẳng đầu hắn chém xuống.
Danh Dương không hề hốt hoảng, tay giơ trọng kiếm, thân kiếm bắn ra chín đạo kiếm ảnh bảo vệ thân thể.
Phành phành phành…
Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đánh ra chín chưởng đánh vỡ tan chín đạo kiếm ảnh, khi đến chưởng thứ mười thì Danh Dương đột nhiên chém kiếm về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Dùng tay không đỡ kiếm của Nhất Kiếm Đạo, đúng là tự tìm cái chết.
Bên dưới, học viên quan chiến đều nín thở lo lắng thay cho Ninh Tiểu Xuyên, muốn xem xem hắn sẽ làm thế nào để hoá giải một kiếm của Danh Dương.
Ninh Tiểu Xuyên giang cánh bay lên, xương sườn bắn ra hàng nghìn đạo kiếm khí giống như một trận mưa kiếm vậy.
Phành phành phành…
Danh Dương chỉ có thể bị động phòng thủ, đương nhiên không thể truy kích Ninh Tiểu Xuyên.
Có người hét lên:
– Ninh Tiểu Xuyên luyện Thần Thông vào trong xương sườn, dung hợp với thân thể, Thần Thông còn có thể tu luyện như vậy sao?
– Giờ ngươi mới nhận ra à? Ngươi không thấy tất cả các loại Thần Thông của hắn đều đã dung nhập, trở thành một phần của cơ thể rồi sao? Đây là cảnh giới tối cao của tu hành Võ Đạo. Đương nhiên không phải bất cứ ai cũng tu luyện tới đỉnh cao đó.
– Có biết tại sao Nhất Kiếm Đạo được gọi là đệ nhất công kích lực trong cùng cảnh giới không? Chính là vì Nhất Kiếm Đạo cũng là tinh luyện Thần Thông. Chỉ có điều Ninh Tiểu Xuyên là dung nhập Thần Thông vào xương cốt còn Nhất Kiếm Đạo là vào kiếm. Nếu luận độ mạnh của Thần Thông thì Ninh Tiểu Xuyên vẫn cao hơn một bậc.
– Nhưng tu vi của Danh Dương đã là Thần Thể tầng thứ chín, thậm chí có thể là đỉnh phong. Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh bại hắn cũng không phải dễ dàng. Trừ phi…
– Trừ phi Ninh Tiểu Xuyên dùng tới Bắc Minh Thần Công trong truyền thuyết.
– Ta chính là vì muốn thấy Bắc Minh Thần Công nên mới trở về Thiên Đế Thành, Bắc Minh nhất xuất, thiên hạ vô địch.
Thiên Đế Học Cung hội tụ thiên chi kiêu tử trong thiên hạ, ai cũng là những người kiệt xuất thông tuệ hơn người, có thể nhìn ra ai mạnh ai yếu, phân tích rất rành rọt.
Rất nhiều người đều vì muốn chứng kiến Bắc Minh Thần Công mà trở về Thiên Đế Học Cung.
Vì loại thần công này đã được Võ giả của Ngọc Lam đế quốc lan truyền vô cùng huyền ảo, thậm chí có người nói nó còn hơn cả Phệ Huyết Ma Công của Ma môn.
Một thời gian trước, Ma môn cũng có thiên tài nhân kiệt, tuyệt thế ma nữ nói sẽ thách thức Bắc Minh Thần Công của Ninh Tiểu Xuyên, một khi Ninh Tiểu Xuyên ra khỏi Đế Hư thì sẽ chủ động tìm tới tận nơi.
– Vạn Kiếm Hoá Vũ!
– Thiểm Điện Lôi Thú!
– Liệt Dương Phần Thiên!
Ninh Tiểu Xuyên liền một lúc đánh ra mấy chục đạo Thần Thông, sức mạnh trong cơ thể như không bao giờ tiêu hao hết, khiến Danh Dương tối tăm mặt mũi.
Danh Dương chỉ với một kiếm trong tay phá hết tất cả Thần Thông của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng không ung dung được như trước. Hắn cũng cảm thấy khó nhọc, Huyền Khí trong cơ thể tiêu hao cực nhanh.
Ninh Tiểu Xuyên tu luyện được nhân uân Huyền Khí, một đạo nhân uân Huyền Khí uy lực bằng 100 đạo Võ Đạo Huyền Khí, vì thế hắn căn bản không sợ Huyền Khí tiêu hao.
– Nhất Thế Nhất Kiếm!
Danh Dương tay biến kiếm quyết, thân thể hoàn toàn hoà hợp với trọng kiếm, một đạo kiếm ba nổi lên.
Một kiếm đâm tới, hư không xuất hiện một tấm lá chắn giống như mặt gương, xuất hiện rất nhiều gợn sóng, giống như không gian bị phá tung vậy.