Dật Vân sơn, Thánh Nữ đại điện, Hoa Ngạo Nguyệt lúc này đang nói chuyện phiếm với Vụ Thanh Ti của Thải Ngọc tiên cung, nội dung chủ yếu đề cập đến giao chiến giữa Ngũ Sắc Thiên Vực cùng Lam Quang Thánh Vực, Hắc Trì Huyền Vực.
Đối với tình thế trước mắt, Vụ Thanh Ti thở dài nói:
– Chiến sự hiện nay đã đến hồi kết, Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực định sẵn phải thất bại, cô còn không nhanh chóng hồi tâm, chớ làm những chuyện mạo hiểm vô vị nữa.
Hoa Ngạo Nguyệt sắc mặt phức tạp, khẽ đáp:
– Sư phụ thấy chúng ta đã mất đi hy vọng phải không?
Vụ Thanh Ti thở dài nói:
– Ít ra việc cô muốn nhờ vào Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực để kềm chế Thần Vương đã không thể thực hiện được.
Hoa Ngạo Nguyệt bật cười khổ sở, lắc đầu đáp:
– Thực ra từ lúc bắt đầu đã biết rồi, chỉ bằng Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực thì không cách nào có thể chống được công kích của Thần Vương.
Vụ Thanh Ti nghi hoặc hỏi:
– Nếu từ bắt đầu cô đã biết rồi, vì sao còn muốn mạo hiểm đây?
Hoa Ngạo Nguyệt nhìn Vụ Thanh Ti, u oán khẽ lẩm bẩm:
– Sư phụ thực ra đã biết được ý nghĩ trong lòng của ta, vì sao còn muốn hỏi nữa.
Vụ Thanh Ti khổ sở nói:
– Ta hỏi, bởi vì ta muốn làm bộ không biết, như vậy mới dễ khuyên cô. Ngũ Sắc Thần Vương đối với chúng ta lúc nào cũng giương mắt hổ, chuyện đó sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Tuy ta cũng không cam tâm, nhưng nếu muốn còn sống sót, luôn phải trả giá rất nhiều thứ, thông thường thì thân bất do kỷ rồi.
Hoa Ngạo Nguyệt bảo:
– Trên thế gian có rất nhiều chuyện có thể tha thứ được, cũng có rất nhiều chuyện không cách nào nhẫn nhịn được. Thân là thánh nữ, cầu phúc cho bá tánh thì ta tình nguyện hoàn toàn, nhưng nếu như để thỏa mãn dục vọng cá nhân của Thần Vương mà phải khúm núm, ta không cách nào thuyết phục được bản thân.
Vụ Thanh Ti khẽ thở dài:
– Tính cách của cô ta hiểu rõ, nhưng hiện thực như vậy, không phải do chúng ta quyết định.
Hoa Ngạo Nguyệt phản bác lại:
– Sư phụ nói vậy sai rồi, tuy Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực không ngăn được bước chân của Thần Vương, nhưng nhân gian đối với Thần Vương lại là một uy hiếp trí mạng. Chúng ta chỉ cần nắm chắc lấy cơ hội, hy vọng có thể thoát được khống chế của Thần Vương.
Vụ Thanh Ti không lạc quan lắm đáp:
– Tình hình nhân gian chúng ta hoàn toàn không hiểu rõ, cũng không cách nào liên hệ, từ tình hình đối địch giữa Ngũ Sắc Thần Vương và nhân gian, chúng ta đã sớm ở hoàn cảnh tồi tệ. Nếu không cách nào lấy được sự tín nhiệm của cao thủ nhân gian, lại không thoát khỏi được khống chế của Thần Vương, tất cả đều không do chúng ta quyết định.
Hoa Ngạo Nguyệt nói:
– Sư phụ không cần phải quá bi quan, có một số chuyện người còn chưa biết rõ, cũng không hiểu được bí ẩn trong đó. Hôm nay ta mời sư phụ đến đây, chính là muốn nói với sư phụ một số chuyện, tin tưởng người nghe rồi sẽ có cái nhìn khác về tình thế trước mắt.
Vụ Thanh Ti nghe vậy chấn động, kinh ngạc hỏi:
– Cô đã có liên hệ với nhân giản?
Hoa Ngạo Nguyệt điềm nhiên đáp:
– Chưa nói tới liên hệ, ta chỉ bất quá biết được một số chuyện nhân gian.
Vụ Thanh Ti hỏi lại:
– Những chuyện đó thế nào?
Hoa Ngạo Nguyệt đáp:
– Mẫu Đơn của Lam Quang Thánh Vực và Hoa Hồng của Hắc Trì Huyền Vực khi ở nhân gian cùng nhau yêu thích một người.
Vụ Thanh Ti kinh ngạc hỏi:
– Có chuyện này nữa, người mà bọn họ cùng thích là ai, không ngờ lại có sức hấp dẫn lớn đến vậy?
Hoa Ngạo Nguyệt bật cười phức tạp, khẽ đáp:
– Người đó tên là Thiên Lân, nghe nói tuổi còn rất trẻ, tướng mạo rất anh tuấn, thân phận rất đặc biệt, có khả năng ảnh hưởng đến vận mệnh của nhân gian và Ngũ Sắc Thiên Vực.
Vụ Thanh Ti kinh hãi la lên:
– Thiên Lân, hắn có bản lĩnh thế nào, không ngờ có thể ảnh hưởng đến vận mạng của Ngũ Sắc Thiên Vực và nhân gian.
Hoa Ngạo Nguyệt cười trả lời:
– Nghe nói Thiên Lân thực lực phi thường, cao thủ của Thần Vương phái đi nhân gian có không ít người phải chết trong tay của hắn. Hơn nữa, Thiên Lân còn có chỗ dựa lưng to lớn, có thể hiệu lệnh cả Chính đạo nhân gian, là người rất quan trọng đối với an nguy của thiên hạ.
Vụ Thanh Ti nghi ngờ nói:
– Thiên Lân tuổi còn trẻ, làm sao có thể hiệu lệnh được Chính đạo nhân gian?
Hoa Ngạo Nguyệt đáp:
– Thiên Lân có lai lịch rất sâu sắc, tất cả các người đầu não của Chính đạo nhân gian đều yêu mến Thiên Lân có thừa, có thể vì Thiên Lân mà không tiếc gì cả. Chỉ cần Thiên Lân tình nguyện, Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực liền có cơ hội xoay chuyển tình thế, cục diện nơi này liền sẽ xuất hiện biến hóa, việc Thần Vương xâm nhập nhân gian liền có thể gác lại.
Vụ Thanh Ti cúi đầu trầm tư một lúc, hỏi tiếp:
– Cô làm sao biết được những chuyện như vậy?
Hoa Ngạo Nguyệt điềm nhiên trả lời:
– Vì tự do, ta tự nhiên phải chuẩn bị thật tốt. Ta nói với sư phụ những chuyện này, chỉ hy vọng sư phụ có thể hiểu được, chúng ta hoàn toàn không phải mất hy vọng, ta không muốn sư phụ cuối cùng lại tự hạ bản thân, khúm na khúm núm, cả đời sống trong khuất nhục.
Vụ Thanh Ti nghe vậy chấn động, ngửng đầu nhìn Hoa Ngạo Nguyệt, có phần động dung nói:
– Đa tạ cô, tâm ý này sư phụ sẽ ghi nhớ trong lòng. Nếu như cô đã cố chấp đánh cuộc, sư phụ cũng không muốn khuyên cô nữa, nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ.
Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy bật cười, khẽ đáp:
– Đa tạ sư phụ đã ủng hộ, có được câu này của người, ta đã yên tâm rồi. Trước mắt, ta đã ngầm phái người đạt được hiệp định với Mẫu Đơn, Hoa Hồng, một khi Thiên Lân tiến vào Ngũ Sắc Thiên Vực, chúng ta liền có hy vọng lật nhào được ách thống trị của Thần Vương, khôi phục lại tự do bản thân.
Vụ Thanh Ti cau mày nói:
– Suy nghĩ rất đúng, nhưng hiện nay tình hình của Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực chỉ sợ Thiên Lân còn chưa đến đây.
Hoa Ngạo Nguyệt trả lời:
– Mẫu Đơn và Hoa Hồng đã biết tình cảnh nguy hiểm của Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, với thực lực của hai người bọn họ căn bản không cách nào vãn hồi cục diện, trừ phi được Thiên Lân hỗ trợ mới được. Theo ta hiểu được, Mẫu Đơn, Hoa Hồng tình cảm rất sâu sắc với Thiên Lân, vì bọn họ Thiên Lân chắc chắn phải nhúng tay chuyện này, bây giờ có lẽ còn chưa kịp về đến thôi.
Vụ Thanh Ti khổ sở nói:
– Tiếp tục như vậy, Thiên Lân có quay lại cũng đã quá trễ rồi.
Hoa Ngạo Nguyệt nói:
– Chuyện này chúng ta không có cách nào thay đổi, chúng ta chỉ có thể theo việc mà luận. Hiện nay, nếu như Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực phát sinh biến cố, Thần Vương chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp khác, lúc đó ta và sư phụ có khả năng lâm nguy.
Vụ Thanh Ti biến sắc, bật thốt lên:
– Cô nói nếu như Thiên Lân đã đến đây, ngăn trở được xâm nhập của Thần Vương, cục thế sẽ phát sinh chuyển biến, lúc đó Thần Vương có khả năng sẽ thừa cơ đánh vào chủ ý chúng ta.
Hoa Ngạo Nguyệt chần chừ rồi trả lời:
– Theo suy đoán của ta, Thần Vương vẫn luôn có lòng ma quỷ với sư phụ, rất có khả năng lợi dụng thời cục rung chuyển này, ngầm gây bất lợi cho sư phụ. Còn đối với ta, do liên quan đến thân phận, ông ta tạm thời còn không dám ra tay với ta.
Vụ Thanh Ti cười khổ nói:
– Vài trăm năm nay ta vẫn luôn cẩn thận phòng bị, Thần Vương nếu thực sự dùng sức, ta căn bản không có lực để phản kháng lại.
Hoa Ngạo Nguyệt đáp:
– Đối mặt với tình hình này, sư phụ ngoại trừ việc cẩn thận đề phòng, tốt nhất là trong thời gian dài ở cùng với ta, như vậy có thể giảm bớt cơ hội cho Thần Vương xử riêng một cách hiệu quả.
Vụ Thanh Ti than thở:
– Được lúc nào thì tính lúc đó.
Hoa Ngạo Nguyệt nói:
– Có thể kéo dài được lúc nào hay lúc đó, chúng ta bây giờ cần thiết chính là chờ đợi một cơ hội. Một khi …
Còn đang nói, bên ngoài điện có một đệ tử Thánh Nữ giáo đi chạy như bay vào, cắt ngang lời nói của Hoa Ngạo Nguyệt.
Nhìn thấy đệ tử đó, Hoa Ngạo Nguyệt hỏi liền:
– Có chuyện gì?
Nữ đệ tử trả lời:
– Bẩm thánh nữ, Thần Vương có lệnh triệu thánh nữ và cung chủ lập tức đến Thần Vương đại điện để bàn luận công việc.
Hoa Ngạo Nguyệt hỏi lại:
– Có biết chuyện gì không?
Nữ đệ tử chần chừ rồi đáp:
– Nghe nói phía Hắc Trì Huyền Vực xảy ra bất ngờ, tình hình cụ thể thì không biết được.
Hoa Ngạo Nguyệt ánh mắt khẽ biến, phất tay nói:
– Chúng ta lập tức đi liền, ngươi hãy lui xuống trước đi.
Nữ đệ tử nghe vậy liền xoay mình âm thầm lui xuống.
Đợi sau khi nữ đệ tử rời đi rồi, Vụ Thanh Ti thấp giọng hỏi:
– Ngạo Nguyệt, cô thấy chuyện này nói lên điều gì?
Hoa Ngạo Nguyệt trầm ngâm đáp:
– Thần Vương vội vàng triệu chúng ta đến như vậy, rõ ràng phía Hắc Trì Huyền Vực đã phát sinh biến cố trọng đại. Nếu như ta đoán không lầm, nhất định biến cố có liên quan đến Thiên Lân, chúng ta trước hết đi thám thính coi tình hình thế nào đã, sau đó mới từ từ thương lượng.
Dứt lời, Hoa Ngạo Nguyệt liền đứng lên, vội vàng cùng Vụ Thanh Ti đi thẳng đến đại điện Thần Vương. Rất nhanh, hai người vào trong đại điện Thần Vương, phát hiện không khí nơi này rất quỷ dị, Huyền Châu, Mặc Hứa, Cừu Nhược Băng, Triển Dực, Hoàng Dật Phi, Cao Đại Vĩ đều đã ở đó, mọi người yên lặng ngồi.
Ngũ Sắc Thần Vương ngồi ở chủ tọa, nhìn không thấy chút biểu tình nào, nhưng từ không khí trong đại điện có thể thấy được, rõ ràng Thần Vương vô cùng tức giận.
Hoa Ngạo Nguyệt và Vụ Thanh Ti cẩn thận vô cùng đi đến bên Huyền Châu ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, ánh mắt nhìn thẳng, chờ đợi hội nghị khai mạc bắt đầu.
Trầm ngâm một lúc, Ngũ Sắc Thần Vương lạnh lùng nói:
– Mọi người đều đến rồi, bắt đầu thôi.
Câu này có phần kỳ quái, mọi người có mặt ở đó đa số đều không biết vì sao, ai nấy ngầm quan sát không dám nói gì.
Trong lúc này, Cừu Nhược Băng cung chủ Chấn cung, mặt không chút thay đổi đứng lên nói:
– Vừa mới nhận được tin tức của Huyền Âm Quỷ Mẫu phái người quay về báo, phía Hắc Trì Huyền Vực đã xuất hiện tình hình mới, khi sắp sửa công hạ được Huyết Long Tinh Tuyền, đột nhiên xuất hiện hai cao thủ nhân gian, phá hỏng chuyện tốt của chúng ta. Trước mắt, do sự xuất hiện của hai cao thủ nhân gian này, phe ta tổn thất nặng nề, Ma Tâm Thiết Diện chết trận tại chỗ, Quỷ Ảnh Toàn cơ thể huyết nhục bị phá hủy, nguyên thần trọng thương, Huyền Ẩm Quỷ Mẫu chỉ đành hạ lệnh lùi lại.
Câu này vừa nói ra, mọi người có mặt đều kinh hoàng khiếp hãi, ngay cả Hoa Ngạo Nguyệt và Vụ Thanh Ti cũng không ngờ được, hai người đó lại lợi hại như vậy, khiến cho Chấn cung Thất tuyệt một chết một bị thương.
Cao Đại Vĩ biến hẳn sắc mặt, chất vấn:
– Thế thì hai cao thủ nhân gian này có lai lịch thế nào, không ngờ có thực lực mạnh đến vậy?
Cừu Nhược Băng đáp:
– Theo miêu tả trong tin tức, đó là một nam một nữ, cùng xuất thân từ một môn phái, dùng binh khí là một đôi cung ngắn, nghe nói uy lực vô cùng kinh người. Đồng thời, đi theo bọn họ còn có một nữ nhân, cô ta chính là một trong những người đã từng giao chiến với mấy người Thiên Ngô thần tướng ở nhân gian, có quan hệ mật thiết với Mẫu Đơn, Hoa Hồng.
Huyền Châu lên tiếng:
– Nếu nói như vậy, Hắc Trì Huyền Vực đã sớm liên hệ với cao thủ của nhân gian, chuyến này bất quá là vừa khớp đánh cho chúng ta không kịp trở tay.
Hoa Ngạo Nguyệt nói:
– Hắc Trì Huyền Vực hiện nay có bất ngờ, không biết phía Lam Quang Thánh Vực có tiến triển thuận lợi không?
Cừu Nhược Băng hừ lạnh đáp:
– Theo tin tức cho biết, Huyền Âm Quỷ Mẫu khi giao chiến với đôi cao thủ nhân gian đó, từ đối phương đã biết được, Lam Quang Thánh Vực cũng phát sinh bất ngờ, Cự Linh Thần và Ngọa Vân cư sĩ cùng đã chết trận, Vô Tình lão nhân bị ép thối lui, tin tức này còn chưa chứng thực được.
Mặc Hứa kinh hãi la lên:
– Nếu như tin tức là thực sự, thế thì quá tệ rồi.
Triển Dực nói:
– Chuyện này quan trọng vô cùng, phải lập tức phái người tìm hiểu cho rõ sự tình.
Vụ Thanh Ti lên tiếng:
– Ta thấy bây giờ chúng ta thà rằng tin có, không thể cho rằng không có, như vậy xây dựng đối sách mới nắm vững được.
Hoàng Dật Phi phản bác lại:
– Ta thấy tin tức này không thực lắm, phải chờ kiểm chứng. Dù sao Cự Linh Thần và Ngọa Vân cư sĩ đều không phải hạng tầm thường, muốn giết bọn họ cũng không dễ chút nào.
Cừu Nhược Băng nói:
– Chuyện này ta đã phái người hỏa tốc đi tra xét, có tình hình gì liền lập tức truyền về.
Ngũ Sắc Thần Vương lạnh lẽo lên tiếng:
– Đối với chuyện này, mọi người có kế sách ứng phó gì?
Cao Đại Vĩ trả lời:
– Từ góc độ cẩn trọng để xem xét, chúng ta phải lập tức phái binh chi viện, bất kể có tới kịp hay không, đều phải phái đại quân đi trấn áp, chắc chắn phải loại trừ cho được Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực để tránh để hậu hoạn sau này.
Huyền Châu nói:
– Phái binh đi là chuyện phải làm, nhưng để ai thống lĩnh đây? Hơn nữa, trước khi làm rõ tình hình cụ thể của địch nhân, ngang nhiên phái binh tấn công là hành động bất trí, chỉ sẽ hao binh tổn tướng, đả kích sĩ khí.
Hoa Ngạo Nguyệt lên tiếng:
– Với thực lực của Ngũ Sắc Thiên Vực, cho dù Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực có được cao thủ đặc biệt của nhân gian hỗ trợ, cũng không đáng để sợ, chúng ta không nên làm như gặp phải đại địch khiến người ta cười chê.
Vụ Thanh Ti tán đồng:
– Thánh nữ nói rất có lý. Theo tình hình trước đây biết được, Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực liên tục thất bại thối lui, binh sĩ thương vong nặng nề, còn lại cũng đã sớm mệt mỏi không chịu nổi thương tổn chồng chất. Cho dù hôm nay bọn họ tạm thời giành được thắng lợi, với binh lực và quốc lực của bọn họ, cũng không cách nào chống được chúng ta, càng không dám tấn công chúng ta, tối đa cũng chỉ tử thủ mà thôi, không tạo thành được chút uy hiếp nào với chúng ta.
Hoàng Dật Phi nói:
– Phân tích của cung chủ rất hợp tình hợp lý, ta thấy trước tiên phải làm rõ sự thực, sau đó mới xây dựng đối sách cũng không muộn.
Cao Đại Vĩ lên tiếng:
– Tuy là nói như vậy, ta thấy hay là hãy sớm chuẩn bị, để tránh lại phát sinh chuyện tương tự.
Triển Dực nói:
– Thực lực mạnh yếu quyết định kết cục cuối cùng, lần này chẳng qua là Hắc Trì Huyền Vực may mắn, lần tới bọn họ sẽ không có được sự may mắn như vậy.
Đối chọi gay gắt, mỗi người có cách nhìn khác nhau. Trong những chuyện này, mọi người trong đại điện đều có cách lý giải khác nhau.