Vô Tình lão nhân gầm giận một tiếng, gằn giọng nói:
– Thiên Lân ngươi chớ cuồng ngạo, có bản lĩnh tiếp một chiêu này của ta mới nói.
Bắn mình bay lên, Vô Tình lão nhân vẻ mặt nghiêm túc, hai tay giơ cao quá đầu, toàn thân ánh đỏ hội tụ, vô số ánh điện từ trong cơ thể tràn ra, nhanh chóng dung hợp với tinh thể tích điện sinh ra trong không khí, hình thành một dòng điện lớn, ngưng tụ bên ngoài cơ thể thành một khu vực đầy sấm sét. Bầu trời có mây đen hội tụ, chớp điện lấp lóe, vô số tia điện sét từ trên trời giáng xuống, theo sự khống chế của Vô Tình lão nhân hình thành một khu vực hủy diệt dày đặc chớp điện, lập tức bao trùm lấy Thiên Lân vào trong đó.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Lân rất kinh ngạc, nghi hoặc hỏi:
– Pháp quyết này của ngươi là thứ gì vậy?
Vô Tình lão nhân toàn thân có ánh điện vây phủ, hệt như một thần sét, giọng lạnh lùng tàn khốc đáp:
– Đây chính là tuyệt kỹ vô địch của Chấn cung ta – Diệt Thế Thiên Lôi, từ đó đến nay chưa có người nào có thể vượt qua nó mà còn sống được.
Thiên Lân ngạc nhiên nói:
– Diệt Thế Thiên Lôi? cái tên nghe thật uy phong, ta đấu với ngươi một chuyến.
Còn đang nói, Thiên Lân thu lại Phong Thần quyết, đổi thành thi triển Tinh Thần pháp quyết (Tinh Hồn Quy Nguyên chi thuật), hơn nữa còn phối hợp với Lôi Thần quyết. Lúc này, trên người Thiên Lân ánh sét lấp lánh, chớp điện loằng ngoằng, tia điện trên không trung điên cuồng hội tụ về Thiên Lân, chớp mắt đã hình thành một kết giới lôi điện quanh người của hắn, điều này khiến cho Vô Tình lão nhân kinh hãi vô cùng. Đồng thời, mây đen che phủ trên bầu trời xuất hiện ánh sao lấp lánh, vô số chòm sao dần dần sáng lên trên bầu trời, hơn nữa còn bắn ra ánh sáng rực rỡ, hình thành một vòng sáng bao trùm quanh người của Thiên Lân, khiến cho người ta cảm thấy mãnh liệt vô cùng.
Giận dữ trừng Thiên Lân, Vô Tình lão nhân gào thét:
– Tiểu tử, pháp quyết này của ngươi là thế nào, sao lại có phần tương tự với tuyệt kỹ của Chấn cung ta.
Thiên Lân vẻ mặt nghiêm túc, lạnh lẽo nói:
– Đây là Lôi Thần quyết và Tinh Thần pháp quyết dung hợp mà thành, ta còn chưa có đặt tên, ngươi thấy so với Diệt Thế Thiên Lôi của ngươi thế nào?
Vô Tình lão nhân rống to:
– Chớ có đắc ý, uy lực thế nào phải sau khi tỉ thí mới có thể định được, xem chiêu đi.
Còn đang nói, Vô Tình lão nhân giơ cao hai tay từ từ nghiêng thẳng tới trước, hệt như đang đỡ một ngọn núi lớn, từ từ chuyển thẳng đến Thiên Lân. Bầu trời, chớp điện gào thét, tiếng sét lớn không ngừng, cũng theo sự di động hai tay của Vô Tình lão nhân mà dần dần tiếp cận với Thiên Lân.
Đối mặt với công kích của lôi điện, Thiên Lân không thèm để ý chút nào, toàn lực thúc động Lôi Thần quyết và Tinh Thần pháp quyết, hơn nữa còn nhờ vào công hiệu thần kỳ của Tà Hoàng quyết để dần dần dung hợp sức mạnh cả hai. Diệt Thế Thiên Lôi của Vô Tình lão nhân tác dụng lên người Thiên Lân, sức mạnh lôi điện đáng sợ của nó tập trung toàn bộ đánh trúng vào người Thiên Lân, lại hoàn toàn không tạo nên chút thương tổn nào cho hắn. Ngược lại, Thiên Lân còn lợi dụng cơ hội này để đem sức mạnh lôi điện to lớn dung hợp với sức mạnh ngàn sao, cuối cùng tạo thành một bộ pháp quyết hoàn toàn mới. Ban đầu, Vô Tình lão nhân chỉ là bên tiến công, chăm chăm đàn áp Thiên Lân, hoàn toàn chưa phát hiện được sự khác thường của Thiên Lân. Sau đó, trải qua một thời gian công kích rồi, Vô Tình lão nhân phát hiện Thiên Lân không bị thương chút nào, trong lòng cảm thấy kỳ quái, vì thế vừa tăng cường công kích, vừa ngầm quan sát, cuối cùng phát hiện được tình hình có khác thường. Nhưng lúc này hầu như mọi thứ đều đã quá trễ rồi, Thiên Lân nhờ vào công kích mãnh liệt của Vô Tình lão nhân, tổng hợp tình hình bản thân, trong hoàn cảnh đặc biệt, cuối cùng đã dung hợp Tinh Thần pháp quyết và Lôi Thần quyết trong cơ thể một cách hoàn mỹ.
Bật cười ngạo nghễ, Thiên Lân toàn thân khí thế tăng lên, pháp quyết hoàn toàn mới trong hoàn cảnh mây đen che trời, ánh sét đan vào nhau thì hệt như cá vào trong nước nhanh chóng tăng trưởng, chỉ chớp mắt đã khống chế lấy sức mạnh ngàn sao và chớp sét trên không trung, khiến cho công kích của Vô Tình lão nhân lập tức bị tan rã. Thời khắc đó, Thiên Lân đón gió ngạo nghễ, chớp điện quanh mình, khí thế to lớn hệt như thiên thần, phát ra khí độ thần phục cả vạn vật, khiến cho người ta cảm thấy không dám nhìn thẳng.
Vô Tình lão nhân thân thể run rẩy, mặt đầy vẻ không cam lòng nhìn Thiên Lân, cất tiếng hỏi:
– Thiên Lân, chuyện này thật ra là như thế nào, vì sao lại như vậy?
Thiên Lân bật cười lạnh lẽo, bá khí bức người, toàn thân toát ra khí thế quý giá của hoàng đế, hừ khẽ đáp:
– Chuyện này rất đơn giản, Diệt Thế Thiên Lôi của ngươi tuy uy lực phi thường, nhưng cũng tương tự như Lôi Thần quyết của ta và cha ta. Hơn nữa, do bởi nguyên nhân của Lôi Thần quyết, sức mạnh sét điện không uy hiếp được ta chút nào, vì thế công kích của ngươi thật phí công sức. Ngoài ra, ta dung hợp được Tinh Thần pháp quyết và Lôi Thần quyết rồi, tập trung sức mạnh ngàn sao và sức mạnh lôi điện thành một thể, lực lượng của nó đã sớm mạnh hơn hẳn Diệt Thế Thiên Lôi của ngươi, điều này khiến cho ta có được năng lực khống chế sét điện và ánh sao, từ đó hóa giải công kích của ngươi.
Vô Tình lão nhân lắc đầu đáp:
– Không, điều này không có khả năng! Ta không tin tưởng. Diệt Thế Thiên Lôi của Chấn cung ta ngàn đời kiêu ngạo, đánh đâu thắng đó, ngay cả Ngũ Sắc Thần Vương cũng phải kiêng kỵ, ngươi làm sao có khả năng thủ thắng được?
Thấy Vô Tình lão nhân khó có thể chấp nhận được sự thực, Thiên Lân cũng không giải thích quá nhiều, cười lạnh đáp:
– Sự thực như vậy, tin hay không là ở ngươi. Bây giờ, hãy để cho ngươi được biết, Phích Lịch Tinh Thần quyết dung hợp sức mạnh ngàn sao và sét điện của ta thật ra có uy lực lớn đến thế nào.
Còn đang hỏi, Thiên Lân tâm niệm biến chuyện triển khai công kích. Sức mạnh sét điện ngàn sao bốn bệ theo sự khống chế của Thiên Lân, nhanh chóng hội tụ quanh người của Vô Tình lão nhân, hình thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ, lập tức nuốt chửng lấy thân thể của lão.
Ở bên trong quả cầu ánh sáng, Vô Tình Lão Nhân tâm thần chấn động, một cảm giác vô cùng bất an xuất hiện trong lòng của lão. Lúc này đây, Vô Tình lão nhân đang bị thương, ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát huy thực lực, lão chỉ có thể tận hết toàn lực phòng ngự, hơn nữa còn lợi dụng đặc tính không sợ sét điện của Diệt Thế Thiên Lôi pháp quyết để chống cự lại sức mạnh sét điện ngàn sao mà Thiên Lân tác động lên người lão. Do bởi Diệt Thế Thiên Lôi quyết, sức mạnh sét điện mà Thiên Lân tác dụng lên người Vô Tình lão nhân bị hạ xuống rất thấp, tất cả toàn bằng vào sức mạnh ngàn sao để sản sinh hiệu quả công kích, vì thế uy lực giảm đi rất thấp. Tuy là như vậy, sức mạnh ngàn sao của Thiên Lân vẫn mạnh đến kinh người, phối hợp với sức mạnh sét điện, hữu hiệu hóa giải được phòng ngự của Vô Tình lão nhân, trực tiếp tác dụng lên thân thể lão. Vô Tình lão nhân toàn thân chấn động, trọng thương phun máu, toàn thân kinh mạch thác loạn, gãy lìa, tình trạng thân thể vô cùng bất ổn định.
Phát hiện được nguy cơ, Vô Tình lão nhân vừa tức giận vừa nóng nảy, sau khi chần chừ một chốc, cuối cùng chọn lựa liều mạng phản kích. Thời khắc đó, Vô Tình lão nhân hủy diệt nguyên thần của bản thân để đổi lấy sức mạnh, hình thành một vụ nổ lập tức, cố gắng cùng chết chung với Thiên Lân. Nhưng Vô Tình lão nhân đã coi thường Thiên Lân rồi, vụ nổ này kinh người, nhưng do bởi Phích Lịch Tinh Thần quyết, phần lớn sức mạnh vụ nổ đều bị sức mạnh sét điện và ngàn sao nuốt chửng hết, sức mạnh còn lại tuy vẫn phi thường, nhưng lại chỉ tạo thành chấn động nhất định, hoàn toàn không gây nên uy hiếp quá to lớn với Thiên Lân. Đến lúc này, trận chiến giữa Thiên Lân và Vô Tình lão nhân đã kết thúc, cuối cung Vô Tình lão nhân bị diệt cả hồn lẫn xác, hóa thành mưa máu đầy trời, binh sĩ dưới mặt đất nhìn thấy kinh sợ vô cùng. Trước đây, Vô Tình lão nhân đã từng là một truyền kỳ chưa hề thất bại đối với những binh sĩ đó. Hiện nay, Thiên Lân đã phá vỡ cấm kỵ, sáng tạo truyền kỳ mới, điều này làm sao không khiến cho người ta cảm thấy khiếp sợ được.
Bật cười điềm nhiên, Thiên Lân thu lại Phích Lịch Tinh Thần quyết, phất tay xua tan sương khói vụ nổ còn sót lại, vừa hay thấy được một tấm kim bài rơi thẳng trong không trung. Năm ngón thoáng động, Thiên Lân nắm lấy kim bài vào trong tay, sau khi nhìn thật cẩn thận rồi, liền phát hiện đây là binh phù, trong lòng cảm thấy vui mừng.
Nhìn quanh một vòng, Thiên Lân khí thế ngạo nghễ hơn người, ánh mắt quét qua binh sĩ dưới mặt đất, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, vào thời khắc này nghĩ đến rất nhiều chuyện. Rất nhanh, Thiên Lân nhìn quanh một vòng, ánh mắt dừng lại, trong lúc ý niệm chuyển động, Tà Hoàng quyết tự nhiên sinh ra, một vùng sáng màu vàng kim phát ra từ người hắn, chớp mắt đã bao trùm khu vực phương viên cả trăm dặm. Theo sự xuất hiện của ánh vàng kim này, Thiên Lân khí thế vượt người, một luồng khí thế hoàng đế khiến người ta phải thần phục trùm khắp trời đất, đến nơi nào thì vạn vật phải thất sắc, tạo nên hiệu ứng sấm sét. Thời khắc đó, Mẫu Đơn vừa kinh hãi vừa mừng rỡ, nhìn Thiên Lân vô địch thiên hạ, trong ánh mắt toát ra sự mừng rỡ.
Ma Da dường như cảm giác được tâm tình của Mẫu Đơn, nhỏ giọng nói:
– Tà Hoàng ra đời, vạn dân đồng lòng.
Mẫu Đơn sửng người, sau đó giật mình tỉnh lại, vội vàng hỏi:
– Câu này có thật không?
Ma Da đáp:
– Định mệnh như vậy, nhưng lại cần có người dẫn đạo mới được.
Mẫu Đơn hơi trầm ngâm, cười khẽ nói:
– Đa tạ nhắc nhở, ta sẽ dẫn đường cho chàng đi theo con đường huy hoàng.
Ma Da bảo:
– Như vậy hắn mới khiến cho ngươi cả đời không hối hận.
Mẫu Đơn cười cười, hoàn toàn không nói gì nữa, cúi đầu nhìn xuống những binh sĩ dưới mặt đất.
Lúc này, ba ngàn binh sĩ Ngũ Sắc Thiên Vực đều ngửng đầu nhìn lên Thiên Lân, bị luồng khí thế hoàng đế của hắn bao trùm lấy, không khỏi tự nhiên nảy sinh lòng thần phục với hắn.
Quan sát từng binh sĩ dưới mặt đất, Thiên Lân thông qua thăm dò của sức mạnh Linh Phách, rất nhanh chóng hiểu được tình trạng hiện nay của những binh sĩ này, hắn mới thu lại khí thế hoàng đế trên người hắn, ngừng vận hành Tà Hoàng quyết.
Lúc này, Thiên Lân nhẹ nhàng hạ xuống, khi cách mặt đất chừng ba trượng, hắn liền giơ cao binh phù trong tay, lớn giọng nói:
– Binh phù trong tay, chỉ có ta ra lệnh, ai dám không nghe, quân pháp trừng trị nghiêm!
Câu này vừa phát ra, ba ngàn binh sĩ đồng thanh đáp lời, thanh âm chấn động khắp nơi.
– Xinh nghe hiệu lệnh, tuyệt đối không trái lệnh.
Nghe vậy, Thiên Lân vẻ mặt nở nụ cười tươi, lóe lên đến bên cạnh Mẫu Đơn, đưa binh phù vào tay của nàng, mỉm cười nói:
– Những binh sĩ này giao lại cho nàng, hãy vận dụng thực lực này cho thật tốt.
Mẫu Đơn cười trả lời:
– Yên tâm, ta sẽ khiến bọn họ phục tùng tuyệt đối, không dám hai lòng.
Nhìn lên bầu trời, Thiên Lân cười nói:
– Thời gian còn sớm, ta về trước đây, nơi này giao lại cho nàng xử lý, nhớ phải cẩn thận vô cùng, chớ có khinh thường sơ ý.
Mẫu Đơn gật đầu nói:
– Ta hiểu ý của chàng, chàng không cần phải lo lắng cho ta. Sau khi quay về hãy tiếp chuyện thánh chủ, để hai bên hiểu biết thêm về nhau, điều này có lợi cho hai người.
Thiên Lân không hề nghe ra được hàm ý ẩn trong lời nói của Mẫu Đơn, cười đáp:
– Được rồi, ta biết rồi.
Triệu hồi lại Ma Da, Thiên Lân lập tức bay thẳng về Cô Tinh Vân Nhai.
Quay trở lại Cô Tinh Vân Nhai, Thiên Lân trước tiên đến Mộng Lan các, gặp gỡ Nhất Tịch Như Mộng. Nhất Tịch Như Mộng ánh mắt kỳ dị, nằm trên giường có phần mềm mại quyến rũ, lúc bình thường thì cao cao tại thượng, khí thế nữ hoàng anh minh bức người, trông thật tưởng như hai người. Thiên Lân né tránh ánh mắt của Nhất Tịch Như Mộng, vô tình cố ý nhìn tới nhìn lui cơ thể của nàng, để ý đến những đường cong động lòng người của nàng, thưởng thức phong thái dụ người của nàng.
– Nghe nói ngươi đã giành được thắng lợi.
Nhẹ nhàng lên tiếng, Nhất Tịch Như Mộng phá vỡ trầm lặng.
Thiên Lân bật cười nho nhã, ngửng đầu đón lấy ánh mắt của Nhất Tịch Như Mộng, trong ánh mắt toát ra vài phần tươi cười, gật đầu nói:
– Số mạng không tồi, coi như là thắng hên.
Nhất Tịch Như Mộng ánh mắt khẽ động, né tránh ánh mắt dụ người của Thiên Lân, cử chỉ điềm đạm thanh nhã hỏi lại:
– Sao gọi là thắng hên?
Thiên Lân thấy Nhất Tịch Như Mộng né ánh mắt đi, trong lòng ngầm suy đoán, miệng lại chậm rãi đáp:
– Tuyệt kỹ của Vô Tình lão nhân đó có tên Diệt Thế Thiên Lôi, uy lực vô cùng kinh người. Nhưng lão ta hoàn toàn không biết được, ta tinh thông Lôi Thần quyết, không sợ sức mạnh lôi điện, vì thế công kích của lão tuy sắc bén, nhưng lại vô dụng với ta, cuối cùng thất bại là kết quả tất yếu.
Nhất Tịch Như Mộng khẽ lẩm bẩm:
– Té ra là như vậy, ngươi quả thật may mắn.
Thiên Lân cười trả lời:
– Thực ra cho dù liều mạng, lão cũng chắc chắn phải thất bại.
Nhất Tịch Như Mộng kinh ngạc hỏi lại:
– Ngươi tự tin như vậy?