Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 69 - Thân Hãm Quỷ Hải

trước
tiếp

Giữa những làn âm phong gào thét dày đặc quỷ khí, nhóm của Liễu Tinh Hồn toàn lực mở đường vượt qua vô số quỷ vật bao vây nhằm tiến nhập Quỷ Vực. Vừa thoát khỏi vòng vây, Liễu Tinh Hồn cao giọng: “Mọi người tiếp tục tiến lên. Vô Trần, con hãy đi tiên phong mở đường, chúng ta lập tức khởi hành.”

Kiếm Vô Trần với Thiên Linh thần kiếm tỏa hào quang ngũ sắc đi trước mở đường quét sạch mọi quỷ vật cản lối một cách dễ dàng. Bốn người Tất Thiên, Đỗ Lực, Lãnh Gia Hào và Liễu Tinh Hồn đoạn hậu thi triển kiếm quyết phát ra các luồng hào quang chói mắt, một mặt công kích quỷ vật, một mặt bám sát Kiếm Vô Trần. Trải qua một tuần hương đã có vô số quỷ vật bị tiêu diệt, mọi người cũng đã đột phá ra khỏi vòng vây.

Dừng lại nghỉ ngơi một lúc, Kiếm Vô Trần hỏi: “Sư thúc, chúng ta nên làm thế nào. Tại nơi quỷ địa âm ám này, một ngọn cỏ cũng không tồn tại, hiện nay lại không thể phân biệt phương hướng, thì phải làm sao có thể tìm được Quỷ Vương thành ở chốn rộng lớn này?” Liễu Tinh Hồn trầm tư nói: “Chúng ta chưa đến đây bao giờ, cũng không một ai biết chính xác vị trí của Quỷ Vương thành tại đâu? Chúng ta chỉ có thể đi một bước, tính một bước, vừa đi vừa tìm. Điều thiết yếu bây giờ là ta phải khống chế được một âm hồn lạc loài, có thể truy tra địa điểm hạ lạc của Quỷ Vương Thành. Chúng ta hãy chọn một phương hướng nào đó theo đó mà tiến, còn lại thì phải xem vận mệnh thế nào!”

Dứt lời, lão ngự kiếm phi hành nhanh chóng bay nhanh như làn gió.

Đi được một đoạn cũng không gặp được một quỷ vật lạc lõng nào, thay vào đó họ liên tiếp đụng độ phải ba đội quân quỷ vật và đều phát sinh những trận giao tranh quyết liệt. Cả ba lần giao phong, dựa vào tu vi thâm hậu của năm người đột phá được vòng vây nhưng cũng hao tổn không ít chân nguyên nên vô cùng mỏi mệt.

Đến một ngọn đồi nhỏ năm người dừng lại điều tức, Lãnh Gia Hào biến sắc kêu lên: “Sư thúc, nơi đây có điều gì thật cổ quái, chân nguyên bị tiêu hao hồi phục chậm một cách dị thường, chỉ có thể bằng phân nửa so với nhân gian giới chúng ta. Nếu đúng vậy thì sau khi tiến nhập Quỷ Vương thành mà gặp phải nhiều quỷ vật thì chúng ta sẽ thập phần bất lợi.”

Liễu Tinh Hồn thần sắc nghiêm nghị đưa mắt nhìn mọi người một lượt, nhẹ giọng đáp: “Những điều Gia Hào nói ta cũng đã cảm nhận được, Quỷ Vực là địa bàn của quỷ vật thích hợp cho chúng tu luyện. Chúng ta đến đây tất nhiên sẽ gặp phải những hạn chế của nơi này, trong đó bao hàm cả việc thi triển pháp quyết hay khôi phục chân nguyên. Tuy nhiên đây cũng là một cơ hội để rèn luyện, khi mọi người đồng tâm hiệp lực ta tin rằng chúng ta sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ. Hiện tại, thời gian của chúng ta đã rất gấp, cần phải tận lực phục hồi chân nguyên. Tình huống nơi đây biến hoá không lường, có thể sẽ gặp phải quân đội Quỷ Vực bất cứ lúc nào.”

Kiếm Vô Trần quét mắt nhìn mọi người, mở miệng nói: “Mọi người cứ tạm nghỉ ngơi điều tức, con sẽ đi trước thám thính tình hình xem có động tĩnh gì không.” Dứt lời liền khởi vận chân nguyên ngự trên thần kiếm nhanh chóng tiến thẳng về phía trước. Bay được chừng nửa canh giờ, Kiếm Vô Trần đến một bờ biển nhẹ nhàng hạ xuống quan sát.

Chỉ nhìn thấy trên mặt biển những đợt sóng cuồn cuộn, vô số bọt song tung bay đầy trời tựa như hàng nghìn đóa hắc liên trên không trung, cảnh tượng thập phần mỹ lệ. Mặt biển tuyền một màu đen, sắc trời âm ám tạo nên không gian như một mặt hắc ngọc với vô số cảnh trí vẽ nên ở bên trên. Kiếm Vô Trần kinh ngạc đưa mắt quan sát mặt biển, thật không thể tưởng rằng nước biển nơi đây lại mang một màu đen tuyền như vậy, quả thật rất cổ quái. Nhìn về phía xa từng đợt sóng nước hắc ám trào dâng từ chân trời âm u, quỷ dị.

Quan sát xung quanh trong thoáng chốc, Kiếm Vô Trần lắc đầu chuẩn bị li khai. Chợt từ xa trên mặt biển mênh mông hắn trông thấy một hình ảnh tựa như một hòn đảo, thoắt ẩn thoắt hiện vô cùng thần bí. Thoạt đầu Kiếm Vô Trần chợt ngây ra, nhìn vào những làn sóng cuồn cuộn nơi hòn đảo vừa ẩn hiện, hắn tự nhủ: “Quỷ Vực thật sự cổ quái, tại sao đột nhiên xuất hiện một hòn đảo. Phải chăng chính là Quỷ Vương thành nơi thần bí nhất của Quỷ vực, đang toạ lạc trên hòn đảo này?” Vừa nói vừa suy nghĩ, thấy rằng việc này rất có khả năng trong lòng hắn không khỏi mừng thầm.

Nở một nụ cười đắc ý, Kiếm Vô Trần lập tức ngự kiếm nhanh chóng quay lại chỗ mọi người. Vừa chạm mặt hắn hoan hỉ thông báo: “Sư thúc, con phát hiện ra phía trước có một hắc đảo vô cùng thần bí, lúc ẩn lúc hiện. Rất có thể đấy là nơi tọa lạc của Quỷ Vương thành. Hiện tại, chúng ta có nên đến đó xem thử không?

Nghe thế cả bốn người mắt ánh lên những tia phấn chấn, Liễu Tinh Hồn nói: “Có thể phỏng đoán của Vô Trần là đúng. Chúng ta hãy cùng đến đó, dù sao hiện tại cũng chưa có dấu vết gì. Nào, Vô Trần hãy dẫn đường, chúng ta cùng xuất phát!” Nói xong dẫn đầu ba người còn lại ngự kiếm phi hành bay theo.

Nửa giờ sau năm người đã đến bên bờ hắc hải, dừng chân trên một tảng đá lớn. Trông thấy một hải dương đen tuyền mọi người đều không khỏi sửng sốt, tựa hồ như không thể tưởng rằng hải dương nơi Quỷ vực này lại tuyền mộtmàu hắc sắc như vậy. Mục quang chú nhìn về phương xa, Kiếm Vô Trần chú thị tìm kiếm hòn đảo kỳ lạ kia. Trong khi đó bên cạnh hắn mọi người đều

chăm chú nhìn vào những ngọn sóng cuồn cuộn giữa biển.

Đột nhiên hòn đảo hắc sắc lại xuất hiện trong tầm mắt Kiếm Vô Trần, nổi bồng bềnh trên sóng nước tựa như một chiếc thuyền nhấp nhô bất định, thoắt ẩn thoắt hiện. Tỷ mỉ quan sát, hòn đảo ấy tựa hồ như cách rất xa khiến cho người nhìn có cảm giác không có thật. Đưa mắt thoáng nhìn sang những người bên cạnh, Kiếm Vô Trần nói: “Mọi người hãy chú ý, ngay giữa biển phía trước mặt đang toạ lạc một hòn đảo lúc ẩn lúc hiện. Nhìn từ trên tựa như một ngọn núi nhỏ đang nhấp nhô theo cùng đợt sóng.”

Liễu Tinh Hồn, Tất Thiên, Đỗ Lực và Lãnh Gia Hào cùng nhìn, trong mắt lộ thần sắc kinh ngạc. Tất Thiên nói: “Thoáng nhìn qua, hòn đảo tựa hồ còn rất xa như ở giữa biển khơi vậy, tạo cho ta có cảm giác rất mông lung. Phải chăng Quỷ Vương thành trong truyền thuyết đang tọa lạc trên đó?”

Lãnh Gia Hào nhìn vào hòn đảo đang lập lờ đó nói với giọng nghi ngờ: “Theo ta thì điều đó không hẳn như vậy. Chỉ là chúng ta hiện tại cũng không rõ Quỷ vương thành toạ lạc tại phương nào, vậy nên đến xem qua một lần ít ra cũng còn một chút hi vọng, mọi người nghĩ sao?”

Mục quang mọi người đều nhìn vào sắc mặt Liễu Tinh Hồn xem ông ta quyết định như thế nào. Nhìn qua bốn người Liễu Tinh Hồn cất tiếng: “Ý kiến của Gia Hào cũng trùng với ý ta, chúng ta đến đây thời gian không nhiều. Hiện tại đây cũng không có một địa phương nào khác khả dĩ có thể đến, chúng ta hãy cùng đến đó xem qua một lần biết đâu lại có thu hoạch.”

Đỗ Lực đang đứng im lặng bên cạnh bất chợt lên tiếng hỏi : “Không biết hiện tại nhóm Thương Nguyệt thế nào, có gặp những tình cảnh tương tự như chúng ta hay có gì khác biệt không nhỉ?” Về điểm này mọi người đều muốn biết nhưng cũng không ai có thể trả lời. Kiếm Vô Trần nghe xong tựa như nghĩ ra điều gì, thất sắc hiện một tia nhìn lãnh đạm. Nhìn vào hòn đảo Kiếm Vô Trần nói: “Được rồi, cứ quyết định vậy đi. Địa phương này hoàn toàn không thể phân biệt được ngày đêm, cũng không cần phải chọn lựa. Đi thôi!” Vừa dứt lời, Thiên Linh thần kiếm tỏa hào quang nâng bổng thân hình hắn lên nhằm hòn đảo phi tới. Hắn vừa rời khỏi những người khác cũng nhanh tốc phi hành, năm thân ảnh phút chốc đã mất dạng.

Ngự hành trên không trung trông xuống bên dưới là hắc hải mênh mông, mỗi người trong tâm đều có những cảm nhận khác nhau. Sau khi quan sát kỹ hòn đảo đang tọa lạc tại trung tâm vùng biển, Liễu Tinh Hồn nhẹ giọng hỏi Kiếm Vô Trần: “Vô Trần, con hiện tại có cảm giác gì không, ta cảm nhận có điều gì bất thường đang xảy ra tại đây. Tựa như càng đến gần hòn đảo thì cảm nhận này càng mạnh. Ta chưa bao giờ gặp phải sự tình như vậy, quả thật tà môn!”

Kiếm Vô Trần nhìn lão rồi lướt nhìn ba người còn lại hạ giọng đáp: “Kỳ thực con cũng có cảm giác tương tự nhưng không rõ đó là sự việc gì, kể từ khi chúng ta khởi hành được một lúc cảm giác này đã xuất hiện làm con cảm thấy không yên, nên luôn lưu tâm xem phía trước có xảy ra việc gì không.” Liễu Tinh Hồn nghe xong quay lại phía ba người kia vừa định cất lời, chợt lão trông thấy một cảnh sắc khác lạ liền lập tức ngậm miệng lại.

Cách đó không xa, mặt biển đang tĩnh lặng bỗng phát xuất một cột thủy trụ khổng lồ phi thẳng lên trời. Cột thuỷ trụ này đường kính ước chừng hơn mười trượng kèm theo vô số tia nước xoáy cực nhanh, nhìn từ trên xuống trông quỷ bí vô cùng. Thủy trụ vọt lên với một tốc độ rất mạnh trong phút chốc đã thấu tận trời cao. Xung quanh thủy trụ những tia hắc sắc hội tụ lại với tốc độ cực nhanh hình thành một con hắc long dạng khí, quấn quanh thuỷ trụ xoay chuyển liên tục không ngừng.

Chứng kiến thuỷ trụ quái dị đột ngột xuất hiện Liễu Tinh Hồn biến sắc quát lớn: “Mọi người cẩn trọng, hãy tạm dừng lại đừng tiến đến nữa. Chúng ta trước tiên hãy xem có động tĩnh gì không, tại đây quỷ bí vô cùng không được lỗ mãng kẻo xảy ra biến cố ngoài ý muốn.”

Lời lão vừa ngưng, Kiếm Vô Trần đã lên tiếng: “Hãy trông lại phía sau, nơi đó cũng xuất hiện một cột thuỷ trụ, sự tình thật cổ quái.” Mọi người cùng quay lại nhìn, quả nhiên phía sau xuất hiện thêm một thủy trụ tương tự, cũng một hắc long dạng khí không ngừng múa lượn.

Nhìn thủy trụ Tất Thiên thần tình chấn động nói: “Có lẽ chúng ta đã lọt vào một địa vực thần bí, nếu không thì sao lại đột nhiên xuất hiện sự tình cổ quái như vậy!” Đỗ Lực tiếp lời: “Đệ nghĩ rằng chúng ta đã vô tình phát động một trận thế hoặc lọt vào một khu vực đặc thù nào đó.”

Liễu Tinh Hồn trấn an: “Mọi người hãy bình tĩnh, trước tiên hãy xem có kỳ biến gì không, sau đó tùy theo tình huống rồi sẽ quyết định. Ta tin vào với thực lực của chúng ta, dù có lọt vào trận thế cũng thừa khả năng phá vây. Mọi người cần phải thật vững tin mới được.”

Sau khi hai cột thủy trụ trước sau lần lượt xuất hiện lại có thêm một thủy trụ thứ ba. Chỉ thấy vùng biển phía tả sóng dâng cuồn cuộn từng đợt, một đạo thuỷ trụ mang một hồng sắc khí cổ quái đang xoáy tròn phóng lên. Luồng hồng sắc khí thể tựa như một con huyết long phi vũ, quấn quanh thủy trụ điên cuồng xoay tròn. Cột thuỷ trụ bên tả vừa đạt được một độ cao nhất định, thì bên hữu lại xuất hiện một thủy trụ cùng với những luồng khí thể hồng sắc tương tự trông thập phần đẹp mắt. Cả bốn cột thuỷ trụ hình thành theo bốn hướng vây hãm năm người vào bên trong.

Quan sát thủy trụ đầy quỷ dị này trong lòng mỗi người bắt đầu trỗi dậy cảm giác bất an. Bốn cột thuỷ trụ chung quanh hàm chứa một khí tức quỉ dị cường đại, cực kỳ tà ác từ bốn phía chầm chậm hình thành một đạo hắc vụ bủa vây xung quanh năm người. Từng tia hàn khí âm hàn bắt đầu tiếp cận bọn họ.

Nhìn qua mọi người một lượt Liễu Tinh Hồn trầm giọng nói: “Biển nơi này quả thập phần cổ quái. Hiện tại chúng ta đã nhập vào hiểm cảnh cần gấp rút thoát ly nơi này, nếu chần chờ lâu chúng ta sẽ gặp nhiều bất lợi. Mọi người có cảm nhận gì không? khí tức bốn bên bắt đầu xoay động, đồng thời áp lực âm hàn cũng mỗi lúc một gia tăng.”

Kiếm Vô Trần gật đầu nói: “Sư thúc nói không sai, nơi này quả thực không nên ở lâu. Với tình hình này, con nghĩ rằng hòn đảo kia tất ẩn tàng rất nhiều bí ẩn. Bây giờ ta nên đột vây, sau đó quay ra phía trước đảo tra xét kỹ lưỡng xem thật sự nó ẩn tàng bí mật gì.” Dứt lời thần kiếm quang hoa chớp sáng, một cỗ khí tức bạo phát mãnh liệt.

Nhìn qua mọi người một lượt Kiếm Vô Trần thi triển pháp quyết, Thiên Linh thần kiếm hóa thành thần long ngũ sắc mãnh liệt công phá thẳng vào vị trí yếu nhất giữa hai cột thủy trụ. Nhìn từ xa chỉ thấy Ngũ sắc thần long dài hơn mười trượng đang ngưỡng thiên nộ hống, mang theo khí thế cường đại kinh nhân nhằm thẳng tầng tầng hắc vụ mà công kích. Quang ba lóe sáng, màn hắc khí tuôn trào như sóng dậy tầng tầng lớp lớp, cột thuỷ trụ hiển nhiên đang toàn lực chống đỡ sự công kích của Ngũ sắc thần long, chỉ thấy một quang cảnh thần kỳ hiện lên giữa không trung quỷ hải.

Kiếm Vô Trần thần sắc chợt biến, không ngờ luồng khí này kiên cố như vậy. Quát lên một tiếng, chỉ thấy toàn thân Kiếm Vô Trần quang hoa chớp loé, cùng những tia sáng ngũ sắc bạo phát một luồng khí tức cường đại bá đạo. Kiếm Vô Trần với thần kiếm phía trên tựa như một pho tượng chiến thần trông uy vũ bất phàm. Thiên Linh thần kiếm xoay chuyển cực nhanh, ngũ sắc quang hoa chầm chậm hội tụ thành một đạo quang trụ cực mạnh, nhằm thẳng vào trung tâm giữa hai cột thủy trụ phát động công kích.

Bên cạnh bốn người đều chú tâm quan sát Kiếm Vô Trần theo dõi kết quả. Mọi người đều hiểu Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn là hai người có tu vi cao thâm nhất trong nhóm, hơn nữa Kiếm Vô Trần còn có Thiên kiếm viện trấn sơn chi bảo Thiên Linh thần kiếm trong tay, đây là điểm khiến hắn trội hơn những người khác. Từ khi xâm nhập quỷ vực, chỉ có hắn là người công kích dữ dội nhất.

Trong làn khí hắc vụ bao quanh, hắc sắc quang hoa lưu chuyển không ngừng. Một đợt bọt sóng hắc sắc xoay vòng cùng luồng khí bao quanh bên trên từ từ hình thành một ám long với hai sắc hắc, hồng đan xen toàn lực đối kháng với cường lực tấn công cường mãnh của Kiếm Vô Trần. Hai luồng khí sắc khác nhau, khí tức khác nhau tựa như đang tự đối kháng nhưng đều đồng thời toàn lực công kích hắn. Phía trên bốn thủy trụ cũng chầm chậm phát sinh dị biến.

Chỉ thấy tứ long xoay chuyển phân rõ lưỡng hắc lưỡng hồng tỏa ra bốn phía. Tốc độ xoay chuyển kinh nhân làm cho sắc thái của cả bốn thuỷ trụ đồng loạt hiện rõ, từ xa giống như các thập tự giá giao lại với nhau trông huyền bí vô tả. Tứ long xoay chuyển mỗi lúc một nhanh khiến màn hắc khí bao quanh cũng dần chuyển thành một tầng khí thể ám hồng, âm sâm quỷ dị bội phần.

Trong khi mọi người đều đang tập trung về phía Kiếm Vô Trần thì xung quanh toàn bộ thuỷ vực đã bị các thuỷ trụ phong bế, biển cả dậy sóng ba đào tạo thành một bức họa kỳ dị dưới chân năm người. Bỗng thấy trên mặt biển bắt đầu xuất hiện những xoáy nước, cả thảy bảy xoáy nước lớn nhỏ bất đồng phân bố theo phương vị hết sức cổ quái, dần dần tạo thành một đồ án như muốn chấn nhiếp tinh thần mỗi lúc một hiện lên rõ ràng. Chỉ thấy bảy xoáy nước đó hiện rõ ngũ quan nhìn tựa như một mặt quỷ đang nhìn lên, ngoác rộng miệng như muốn ăn tươi nuốt sống cả năm người đang tĩnh lập bên trên. Từ đôi mắt xoay tròn không ngừng của nó xạ ra hai luồng hắc quang yêu dị tà quái, trông tựa dã thú đang cười cợt với món mồi ngon.

Tất Thiên cúi xuống, chợt nhìn thấy cảnh tượng kì dị này trong lòng liền ngập tràn cảm giác bất an, một nỗi sợ hãi dâng lên trong tâm. Nhìn sang mọi người bên cạnh, thấy tất cả đều không phát hiện cảnh tượng kì dị này hắn cả kinh liền kêu lớn: “Mọi người hãy nhìn xuống phía dưới mà xem, có lẽ chúng ta đã lọt vào một tuyệt cảnh thập phần nguy hiểm.”

Ba người nghe vậy chăm chú nhìn xuống, nhãn thần đều cảm thấy khó hiểu, Đỗ Lực trông thấy trước tiên, không kiềm nổi kinh hãi hét lên thất thanh. Lập tức nhìn qua Liễu Tinh Hồn và Lãnh Gia Hào, thấy bọn họ cũng thần sắc đại biến, cực kỳ kinh hãi. Ngẩng đầu lên ánh mắt mọi người không hẹn mà nhìn nhau, Liễu Tinh Hồn kinh hoảng nói: “Thật ra là sự việc gì, rốt cuộc đây là địa phương nào, sao lại có những sự việc quỷ dị như vậy? Nhìn từ trên xuống đây đúng là một khuôn mặt quỷ, đặc biệt hai mắt trông rất mực sống động đang nhìn vào chúng ta một cách âm hàn. Phía trên bốn phía lại là một kết giới thập phần cổ quái, chúng ta chỉ còn cách toàn lực đối phó nhanh chóng tìm đường thoát khỏi nơi quỷ quái này.”

Tất Thiên thần sắc kinh hãi tiếp lời: “Xem tình hình lúc nãy của Vô Trần huynh, đích thị đây là một hải vực thần bí, xung quanh là một kết giới thập phần vững chắc. Muốn thoát khỏi nó không phải là chuyện đơn giản, hơn nữa bên dưới là một quỷ diện đáng sợ, nước biển lại một màu đen thật khó biết được nơi đó còn ẩn tàng sự việc gì. Hiện tại chúng ta chỉ có một hi vọng duy nhất là hướng thẳng lên trên thì mới có thể khả dĩ thoát khỏi các tầng kết giới.”

Lãnh Gia Hào góp lời: “Bốn thủy trụ này rất có khả năng là then chốt đóng mở của kết giới. Nếu muốn thoát ra từ bên trong sợ không có cách nào khác ngoài cách duy nhất là dùng cường lực để đột phá. Chỉ cần phá hủy được một trong những trủy trụ này ta sẽ có thể thoát ra ngoài. Nhưng vấn đề ở chỗ mỗi thủy trụ đều có quang long bảo hộ xung quanh, muốn công phá nó thật chẳng dễ dàng gì.”

Trong lúc bốn người đang còn thương lượng, giữa kết giới đột nhiên xuất hiện một hấp lực cường đại mãnh liệt hút thân thể của họ xuống dưới. Liễu Tinh Hồn cả kinh thét lên: “Mọi người cẩn thận, tất cả hãy toàn lực cùng bay lên trên, tuyệt đối không được để rơi xuống.” Cùng với lời nói, toàn thân bạo phát quang hoa toàn lực ngự kiếm bay lên. Cạnh đó Lãnh Gia Hào, Tất Thiên, Đỗ Lực cũng toàn lực thi triển pháp quyết tận lực lên theo.

Hấp lực cường đại như một chiếc lưới vô hình kéo tuột bốn người trở xuống, dù nỗ lực thế nào bọn họ cũng vô phương thoát khỏi, cứ thế kéo dài thời gian cầm cự. Còn phía dưới biển mặt quỷ khổng lồ chợt mở ngoác miệng ra, các xoáy nước quay nhanh với một tốc độ không thể tưởng tượng được sinh ra một luồng hấp lực cực đại. Kiếm Vô Trần đang công kích, thân thể cũng khẽ chấn động bị cường lực hút lấy kéo người hắn xuống dưới. Kiếm Vô Trần không nhịn được phải cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy cảnh tượng bên dưới trong lòng không khỏi phát sinh sự kinh hoảng, bất an.

Thét lên một tiếng Kiếm Vô Trần đột nhiên thu hồi công kích, thân ảnh chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Liễu Tinh Hồn. Nhìn bốn người đang cố sức bay lên hắn liền lên tiếng: “Mọi người hãy cố gắng duy trì, để đệ tử thử xem có thể ngăn chặn được luồng hấp lực này không.” Dứt lời thân ảnh liền hạ xuống, song thủ nắm chặt đốc kiếm, thân thể bắt đầu xoay chuyển cực nhanh. Trong khi xoay chuyển Thiên Linh thần kiếm cất tiếng long ngâm bất tận, phát ra một đạo ngũ sắc quang hoa rực rỡ hình thành một cột quang trụ phối hợp cùng Kiếm Vô Trần, nhằm ngay miệng quỷ đang xoay chuyển tung ra một đòn cực mạnh.

Chỉ thấy quầng sáng loé lên, một đạo quang trụ đẹp mắt do đòn công kích đã trúng thẳng vào trung tâm của xoáy nước đang xoay chuyển phát ra. Ngay lập tức mặt nước bùng lên lưu quang ngũ sắc, tại trung tâm thuỷ vực thần bí tầng tầng ngũ sắc quang mang phân bố dày đặc. Đòn công kích đã trúng vào trung tâm xoáy nước làm cho xoáy nước bắt đầu bị phân tán, luồng hấp lực cường đại cũng theo đó đột nhiên tiêu biến. Kiếm Vô Trần lúc này toàn thân được bao phủ trong ngũ sắc quang hoa, chầm chậm bay đến chỗ Liễu Tinh Hồn nhẹ giọng nói: “Tốt rồi, tạm thời không có gì nữa đâu. Bây giờ ta nên liên thủ để tiếp tục công kích kết giới, hãy gia tăng tốc độ và để nắm chắc, chúng ta sẽ cùng phát động liên thủ nhất kích. ”

Liễu Tinh Hồn nói: “Vô Trần nói không sai, giờ là thời điểm quan trọng, việc sau này sẽ tính toán sau, mọi người hãy cùng xuất thủ. Tin rằng với lực lượng năm người bọn ta, không lý nào không phá được kết giới quỷ quái này. Nào, mọi người chuẩn bị!” Nói rồi cùng bốn người chỉnh lại phương vị chuẩn bị liên thủ tấn công.

Bên trong kết giới, năm người đồng thời phát xuất những đạo quang mang bất đồng, dần dần tụ lại và bắt đầu xoay tròn với vận tốc ngày càng nhanh. Chỉ thấy phía trên năm luồng quang mang đang xoay chuyển đó, Thiên Linh thần kiếm hào quang loé sáng phát ra luồng ngũ sắc quang hoa cường đại vô cùng đẹp mắt. Theo sự chuyển động ngày càng nhanh của năm người, năm đạo hào quang hội tụ thành một thể không còn phân biệt được bóng nhân ảnh của năm người đâu nữa. Chỉ thấy một quang cầu đa sắc cực lớn chớp loé quang mang nhanh chóng xoay tròn phi tới.

Giữa không trung Thiên Linh thần kiếm đột nhiên bạo phát một quang trụ ngũ sắc rực sáng xông thẳng lên trời. Thần kiếm xoay tròn phía trên quang cầu, càng bay lên cao quang hoa càng thịnh. Bốn thủy trụ xung quanh cũng phát sinh biến hóa, chỉ thấy tứ quang long đột nhiên ngừng bay lượn, xuất hiện tại bên trên quang cầu tụ thành một con hắc quang long khổng lồ cất tiếng gầm giận dữ đinh tai nhức óc, nhằm Thiên Linh thần kiếm công kích.

Hào quang chớp động rực rỡ, từ bên trên quang cầu đang xoay tròn phát xuất một ngũ sắc quang hoa hoà hợp cùng Thiên Linh thần kiếm. Tức thì Thiên Linh thần kiếm toàn thân rung động, hào quang tăng lên gấp năm lần tự động nhắm thẳng vào quang long công kích. Chỉ thấy Thiên Linh thần kiếm hóa thành một con ngũ sắc thần long, ngạo thiên nộ hống sẵn sàng nghênh chiến công kích vào quang long. Hai đạo long hình hắc sắc và ngũ sắc tung hoành giữa không trung tạo nên một cảnh tượng vô cùng mỹ lệ.

Một tiếng gầm giận dữ chấn thiên kinh địa phát ra khiến kết giới xung quanh chấn động kịch liệt. Giữa tầng không ngũ sắc thần long cùng quang long quần thảo kịch liệt, sau một hồi đối kháng quang hoa ảm đạm dần, nguyên hình từ từ hiển lộ rơi xuống bên dưới. Lúc này khí tức của quang long đã suy yếu chia thành bốn đạo khí quay trở về thủy trụ.

Quang cầu cũng ngừng quay, năm người sắc mặt trắng bệch tự động phân khai. Nhìn qua mọi người xung quanh Liễu Tinh Hồn trầm giọng thốt: “Thật là tà môn, quả thật đây là một kết giới thần bí cực mạnh. Hiện tại chúng ta đã bị cầm chân trong kết giới thần bí này mà thời gian lại không còn nhiều, phải mau thương nghị tìm ra kế sách thoát khỏi đây.”

Kiếm Vô Trần trầm giọng: “Con đã tấn công hai lần nên phát hiện bốn phía đều có quỷ khí âm sâm, cả mặt biển chìm trong một màn đen, tầng tầng kết giới thần bí bên trên rất có khả năng đã phối hợp với nhau. Nước biển như ẩn chứa quỷ khí âm tà cường đại, nhất định có tác dụng khắc chế chúng ta. Muốn phá giải kết giới này, chỉ e sức mạnh không thôi là chưa đủ.”

Tất Thiên đang trầm tư, mục quang lướt nhìn xuống mặt biển bên dưới, nhãn thần chợt xuất hiện vẻ kinh hãi: “Mọi người nhìn xuống mà xem, hình như chỉ có quỷ vật mới có thể khôi phục chân nguyên ở chốn địa ngục quỷ quái này, chúng ta ở đây sớm muộn gì cũng kiệt sức mà đại bại. Giờ phải làm sao vừa đối phó với mặt quỷ vừa tìm ra đối sách, nếu không chúng ta sẽ táng thân nơi tử địa này mất.”

Bên dưới mặt biển tĩnh lặng giờ lại tái hiện bảy xoáy nước hiện lên trước mắt năm người, trên gương mặt quỷ thần bí đó vẫn hàm chứa một nụ cười âm sâm. Năm người cảm thấy vô cùng bất an, trong mắt đều lộ thần sắc kinh hoảng, kể cả Kiếm Vô Trần vốn là một người cao ngạo đến thời điểm này trong mắt cũng ẩn hiện nét lo lắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.