oOo
Nhìn từ xa Tu La lâm trông không lớn lắm nhưng nếu đi vào trong thì sẽ phát hiện thực ra nó rất rộng lớn. Vân Phong được Lục Vân phân phó dẫn đường nên hắn cẩn thận đưa đoàn người bí mật tiềm nhập Tu La Lâm, đi được một khoảng thời gian chừng một bữa cơm mười một người đã từ từ tiếp cận Hoá Hồn Trì.
Nhìn mọi người đầy vẻ quan tâm Lục Vân dặn dò: “Vì sự an toàn nên lúc phát động tấn công thì hai vị Thiên Kiếm viện cao thủ sẽ đối phó với yêu vật của Yêu vực. Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt toàn lực đối phó với Quỷ tôn, những người còn lại để ý động tĩnh xung quanh sẵn sàng xuất thủ. Vân Phong phải nhớ nhiệm vụ của đệ la cố gắng tìm ra biện pháp phá giải bí mật của Hoá Hồn trì, những người còn lại tự bảo trọng đồng thời suy nghĩ cách phá giải khí tức tà ác của Hoá Hồn trì này.” Nói xong liền cùng đoàn người từ từ tiến lại gần hơn.
Xuyên qua khu rừng mọi người phát hiện đã tới gần Hoá Hồn trì, quả nhiên chỉ có hai cao thủ bảo vệ nên trong lòng ai cũng không khỏi mừng thầm. Tâm lý khá bình tĩnh Lục Vân cẩn thận quan sát xung quanh nhưng không phát hiện được bất cứ động tĩnh nào. Nhè nhẹ đưa tay lên chàng phát tín hiệu, lập tức từ phía sau xuất hiện bốn thân ảnh nhanh chóng nhắm thẳng hướng yêu vật với Quỷ tôn phát động tấn công.
Âm thanh từ ba thanh kiếm phát ra, tam đại thần kiếm cùng lúc rời vỏ phát xuất ba luồng quang hoa công kích về phía hai địch nhân
Bên bờ Hoá Hồn trì, Yêu vực Tôn giả toàn thân ẩn hiện lục sắc quang hoa đứng cạnh Quỷ tôn cùng một lúc đều biến sắc gầm lên giận dữ, thân thể cấp tốc né tránh.
Khi thân hình cả hai tên xuất hiện trở lại tức thì âm sâm quỷ khí cùng với yêu khí tà dị mãnh nhiên bạo phát. Khí kình cường đại xoay chuyển rất nhanh tạo thành hai luồng lốc xoáy cực kỳ đáng sợ nghênh tiếp Kiếm Vô Trần và Ngạo Tuyết.
Tiếng kiếm rít dài của Thiên Linh thần kiếm hoà cùng tiếng phượng ngâm của Khiếu Nguyệt đồng thời phát xuất, hai thanh kiếm quang hoa đại thịnh ngạnh tiếp lại cơn lốc xoáy. Bốn nhân ảnh cùng với hai đạo quỷ ảnh ở giữa không di chuyển với tốc độ cao cùng nhau công kích mãnh liệt, cuộc giao chiến làm cho giữa không trung yên tĩnh phát xuất những tiếng nổ chấn động tứ phía.
Những người còn lại cùng với Lục Vân tiến đến bên ngoài Hoá Hồn trì, chàng dặn mọi người không nên tiến gần đến thần bí hoa văn. Nhìn Vân Phong, Lục Vân nói: “Nơi này thập phần cổ quái, huynh không hiểu vì sao khi sóng thăm dò tới gần mặt nước lại bị bật ngược bắt lên đám mây hắc sắc giữa trời làm cho không thám xét ra được một chút tin tức nào. Vân Phong đệ hãy thi triển Âm Dương bí thuật xem có thám xét được gì không. Những người còn lại chú ý động tĩnh xung quanh đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Nghe xong mọi người đều tỏ ra cảnh giác cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh. Nhìn vào trận đấu kịch liệt đang diễn ra Tử Dương Chân Nhân hỏi: “Lục Vân, con nhìn hai bên đánh nhau có đoán được kết quả thế nào không? Ba thanh thần kiếm đã xuất, nếu vẫn không toàn thắng được đối phương thì sợ rằng sẽ có nhiều phiền phức đó.”
Mục quang dừng trên thân thể mỹ lệ của Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt đang di chuyển với tốc độ chóng mặt trên không trung, ánh mắt Lục Vân lộ vẻ lo lắng. Nhìn Quỷ tôn trong tâm Lục Vân cảm thấy có chút gì đó bất an, tựa hồ trên thân thể hắn có ẩn tàng điề gì đó rất ghê gớm. Dựa vào tình hình trận đấu hiện tại mà nói thì tuyệt nhiên không có chút khả quan nào, Kiếm Vô Trần và Liễu Tinh Hồn chiến đấu cùng yêu vật mặc dù ở thế thượng phong nhưng không hơn được bao nhiêu. Còn Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt trước chiếm thượng phong rồi biến thành bình thủ, sau lại từ từ rơi vào thế hạ phong.
Nhè nhẹ thở dài Lục Vân nói: “Không biết Quỷ tôn đến từ nơi nào mà tu vi lại cao như vậy? trên thân thể hắn có một cỗ khí tức tà dị mang một khí thế không những thần bí mà còn quỷ dị làm cho tâm lý người đối diện cực kỳ bất an. Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt hai người liên thủ với nhau mà cũng không thể chiếm được thượng phong, tu vi của nhân vật này quả thật là đáng sợ.”
Ở một bên Hứa Khiết nói: “Để muội đến giúp bọn họ thu thập Quỷ tôn.”
Nói xong xuất bảo kiếm muốn bay tới phía trận chiến. Lục Vân nhẹ nhàng giữ nàng lại trầm giọng: “Tạm thời đừng lo lắng, nếu muội bay tới đó sẽ làm ảnh hưởng đến hai người, chờ khi nào họ bị hạ phong lúc ấy sẽ nhờ tới muội. Bây giờ hãy cứ quan sát đã.”
Bên bờ Hoá Hồn Trì, Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt cùng nhau liên thủ sử dụng hai thanh thần kiếm như rồng bay phượng múa, công kích từng đợt mãnh liệt nhằm thẳng vào thân ảnh Quỷ tôn. Cười ha hả, thân ảnh hắc sắc của Quỷ tôn trong nháy mắt đã tăng tốc độ lên gần một nghìn lần mỗi thức. Đang xoay thì thân ảnh của hắn bất chợt biến mất, xung quanh liền xuất hiện những đợt sóng đen cuồn cuộn vây quanh hai nàng. Đột nhiên Quỷ tôn vô thanh vô tức xuất hiện trên đầu Ngạo Tuyết nhìn nàng với ánh mắt âm độc, toàn thân hắn hoá thành một võng lưới khí tức hắc sắc chụp xuống Ngạo Tuyết.
“Cẩn thận” Thương Nguyệt hét lên thất thanh, ngự kiếm bắn thẳng tới Quỷ tôn nhằm cản trở hắn tấn công Ngạo Tuyết. Ngạo Tuyết phát giác ra tình huống bất lợi liền cố sức ẩn tránh, đồng thời nhanh chóng huy động thần kiếm tạo thành một đám mây tử sắc nghênh đón lưới khí hắc sắc. Tử vân với hắc khí chạm vào nhau phát ra một thanh âm đáng sợ, hai cỗ khí tức vốn có tính chất tương phản giống như thuỷ hoả chẳng tương khắc mau chóng triệt tiêu nhau.
Trong chớp mắt hắc sắc quang hoa đại thịnh ép đám mây tử sắc bị nhạt đi, lưới khí tức hắc sắc nhanh chóng bao trùm lấy Ngạo Tuyết. Cảm thấy được màn lưới này có thể làm hoá hồn tiêu phách con người, Ngạo Tuyết thần sắc thay đổi liền đề khởi công lực toàn thân, trên thân thể xuất hiện một đạo tử quang hình thành một màn sáng bảo vệ châu thân chống lại hắc sắc khí võng phía trên đang chụp xuống. Cách đó không xa mọi người thấy Ngạo Tuyết lâm vào tình trạng nguy kịch đều hiển lộ thần sắc đại biến muốn bay tới để giải cứu nhưng đã bị Lục Vân cản lại.
Nhìn trận đấu với nhãn thần bình tĩnh Lục Vân nhẹ nhàng nói: “Mọi người không không nên làm loạn thế trận, Ngạo Tuyết tạm thời vẫn chưa sao vì trên thân có Tử Ngọc chiến giáp hộ thể, hắc võng quỷ dị đó không thể làm tổn thương được.” Mọi người nghe xong đều chợt nhớ trước đây Ngạo Tuyết đích xác là có Tử Ngọc chiến giáp thần kỳ, chỉ là không biết nó có thể cản trở hắc võng chụp xuống được không.
Tiếng cười âm sâm tràn đầy âm hàn lãnh ý của Quỷ tôn truyền tới tai mọi người, tử, hắc phát quang hoa rực rỡ đối kháng với nhau mạnh mẽ. Chỉ thấy trên hắc võng quang hoa loé lên, một cỗ lực lớn như muốn nuốt chửng mọi thứ và hóa giải màn sáng hộ thể quanh thân Ngạo Tuyết cấp tốc chụp xuống thân thể. Thời khắc quan trọng này nhãn thần Ngạo Tuyết lạnh lẽo toàn thân tử quang bạo xạ, Tử Ngọc chiến giáp thần kỳ vô cùng đẹp mắt đã lộ ra trên thân thể nàng. Bên bờ Hóa Hồn trì, Ngạo Tuyết khoác trên mình Tử Ngọc chiến giáp rực rỡ tử sắc hào quang thần bí với tầng quang hoa lưu chuyển xung quanh, một cỗ khí thế mạnh mẽ mang khí tức thần thánh mãnh nhiên đánh thẳng tới hắc võng. Giữa không trung tử sắc quang hoa với hắc sắc khí võng toàn lực đối kháng nhất thời không tương nhượng nhau, cục diện hai bên đều bình thủ. Đứng bên cạnh nhãn thần Thương Nguyệt thay đổi, toàn thân bạch quang loé sáng Bạch Ngọc chiến giáp vô thanh vô tức xuất hiện trên thân thể nàng. Thần kiếm phát ra một trăm chín mươi sáu kiếm tạo thành một đạo kim hoàng kiếm mang nhanh chóng phóng tới hắc võng.
Ở bên ngoài Lục Vân cùng mọi người thấy Ngạo Tuyết với Thương Nguyệt đồng thời triển xuất hộ thể chiến giáp, nhãn tình mọi người đều sáng lên bị chiến giáp đẹp mắt cùng với dung mạo tuyệt đẹp của hai nàng hấp dẫn.
Tuyệt thế dung nhan phối hợp với phong tư tuyệt mỹ làm cho Lục Vân, Tất Thiên, Đỗ Lực đều ngây ra nhìn say đắm. Phong Viễn Dương với Tử Dương Chân Nhân bất giác gật đầu tán thưởng: “Đúng là tuyệt thế song bích, thiên hạ vô song!”
Còn bên này Vân Phong toàn thân thanh hồng quang hoa rực rỡ, trong mắt nhấp nháy quang hoa kỳ dị một hồng một lục nhìn chăm chăm vào trong Hoá Hồn Trì. Đột nhiên toàn thân Vân Phong rung lên thân thể bị chấn lui hai bước, trên mặt xuất hiện thần sắc vừa kinh sợ vừa mừng vui. Quay đầu nhìn mọi người Vân Phong reo lên: “Đệ đã biết rồi, đệ đã biết bí mật của Hoá Hồn trì rồi.”
“Thật sao! đệ đã tìm ra được rồi à, có biện pháp gì phá giải không?” Những thanh âm chấn kinh từ miệng nhiều người cùng lúc phát ra, mọi người rõ ràng rất vui mừng pha lẫn kinh ngạc.
Mỉm cười đắc ý, Vân Phong nói: “Tự nhiên rồi, mọi người tưởng đệ xuất mã mà lại không thám xét được sự tình gì sao? Kỳ thật Hoá Hồn trì này là một địa điểm cực kỳ thần bí lơ lửng ở giữa không trung, bên trên lại có đám mây hắc sắc. Mắt thường nhìn vào chỉ thấy đám mây với mặt nước phân khai, kỳ thật là chúng có liên hệ tương hỗ với nhau rất chặt chẽ. Ngoài ra trong Hoá Hồn Trì còn có một lực lượng thần bí làm cho mặt nước xung quanh hình thành một đạo kết giới cổ quái, nếu sử dụng sóng để thám xét thì sẽ bị đám mây ở trên hút mất làm chúng ta không sao tìm hiểu được.”
Lục Vân nghe xong hỏi ngay: “Nếu là như vậy thì đệ làm sao tra xuất ra được điều bí mật trong Hoá Hồn Trì?” Về điểm này không chỉ Lục Vân mà những người khác cũng tỏ ra thần thái nghi hoặc nhìn Lâm Vân Phong.
Cười khoái chí Vân Phong nói: “Điều đó không dễ dàng thám xét được, dĩ nhiên là không thể tìm hiểu từ mặt nước của Hoá Hồn Trì, chỉ có duy nhất một phương pháp đó là lưu tâm đến những hoa văn thần bí xung quanh Hoá Hồn trì. Cuối cùng đệ đã tra ra kết quả, hoa văn thần bí này thì ra là một tấm Thiên Hà Quần Tinh Đồ cực kỳ phức tạp và rộng lớn. Chiếu theo những gì Thiên Hà Quần Tinh Đồ này nói thì nó không thể xuất hiện ở đây, bởi vì căn bản là nơi này không thấy bất kỳ vì sao ở trên trời nào. Nhưng tại sao nó lại xuất hiện nơi này? thì chỉ có duy nhất một cách giải thích đó là nó không phải là vật của Quỷ vật mà là vật đến từ nhân gian. Nhưng tại sao vật của nhân gian lại xuất hiện tại đây? theo quan điểm của đệ là Hoá Hồn trì lúc đầu không phải giống như vậy có lẽ trước kia khí thế của nó cực lớn lại thập phần tà ác trực tiếp ảnh hưởng tới nhân giới. Vì thế cuối cùng bị cao thủ nhân gian giới dùng Thiên Hà Quần Tinh Đồ thần bí này phong ấn, nên bây giờ chúng ta mới thấy nó có bộ dạng như hiện nay?”
“Những điều đệ nói cũng chỉ là suy đoán mà thôi chưa chắc đã chính xác. Hãy nói vài chính đề đi, thật ra cuối cùng đệ đã tra ra được bí mật gì, quan trọng là làm sao chúng ta có khả năng an toàn tiến nhập Hoá Hồn trì thu hồi được Phong Hồn Phù không?” Lục Vân trực tiếp hỏi kết quả, không có nhiều thời gian để nghe hắn suy đoán.
Nhìn mọi người với nhãn thần đang nôn nóng, Vân Phong thu lại bộ mặt tươi cười nhẹ giọng trả lời: “Phân tích theo những tin tức trên Thiên Hà Quần Tinh Đồ thu được, chúng ta muốn tiến nhập Hoá Hồn trì thần bí này trước tiên phải phá giải được Thiên Hà trận, nếu không thì Hoá Hồn trì sẽ có một tầng kết giới thần kỳ mà chúng ta vô pháp phá giải. Đối với việc làm sao phá giải Thiên Hà trận thì đệ đã nghĩ ra một phương pháp khả dĩ có thể tiến nhập được.”
Lời hắn vừa nói xong thần sắc mọi người đều hoan hỉ, nhưng Lục Vân đang kinh hỉ lập tức chuyển sang kinh hoảng trong mắt lộ xuất một tia thất thần. Quay đầu lại nhìn con đường phía trước Lục Vân trầm giọng nói: “Mọi người chú ý, nhanh chóng cảnh giác chuẩn bị ứng phó. Mọi người mau tụ tập lại và chú tâm phòng ngự, đồng thời gọi bốn người kia trở về tạm thời không công kích nữa.”
Thần sắc hoan hỉ biến mất, nhãn thần mọi người đều lộ vẻ chấn kinh ngạc nhiên nhìn Lục Vân. Nhìn theo mục quang của chàng trong thâm tâm của mọi người xuất hiện một dự cảm bất tường tựa như sắp có một đại sự sắp phát sinh nên lập tức tụ tập lại, Tử Dương Chân Nhân với Vân Phong kêu lớn gọi bốn người lùi lại không đánh nữa.
Một tiếng cười cực kỳ âm sâm truyền lại, cả Tu La lâm và Hoá Hồn trì đều có quỷ ảnh hắc sắc thiểm động. Thân thể Âm Lệ vô thanh vô tức xuất hiện giữa không trung, phía sau còn có chín đạo quỷ ảnh và một lượng lớn quỷ quân không rõ là bao nhiêu. Nhìn Quỷ tôn với Yêu vực Tôn giả, Âm Lệ cười nói: “Lần này đã làm phiền hai vị tôn giả rồi, dẫn nhập những người này tới đây công lao của hai vị quả không nhỏ. Đại vương đối với việc này thập phần cao hứng.”
“Hoan nghênh các vị đến Quỷ vực tối thần bí Hoá Hồn trì, ta ở tại đây xin đại diện
cho các thế lực tại Quỷ vực hoan nghênh bọn ngươi. Vì biểu đạt sự tôn kính của chúng ta, ta đặc biệt mang tới đây cao thủ của tam gian trong Quỷ vực để chào đón các vị khách quý. Hắc hắc… nhìn các ngươi hình như đang rất ngạc nhiên, nhưng không sao nếu có vấn đề gì chưa rõ ràng trước khi chết ta sẽ từ bi hồi đáp cho các ngươi.”
Lục Vân trầm giọng bảo với mọi người lập Ngũ Hành Trận thủ trụ bốn phía, sau đó đảo mắt nhìn vào Âm Lệ. Mục quang nhìn vào những cao thủ phía sau hắn thần sắc chàng đại biến, nhân số không dưới mười tên, xung quanh lại thêm vô số quỷ quân tình hình tương đối bất lợi. Nhẹ nhàng thu lại thần sắc Lục Vân bình tĩnh hỏi: “Quỷ soái đã hứng thú như vậy thì ta cũng xin mạo muội thỉnh giáo vài vấn đề. Thứ nhất, làm sao các ngươi biết chúng ta phái nhân thủ tiềm nhập nơi này thám thính tin tức.
Thứ hai, thật sự là Phong Hồn Phù có ở trong Hoá Hồn Trì không. Thứ ba, hai vị tôn giả đó có thân phận gì, còn nữa cạnh ngươi còn nhiều cao thủ vậy bọn họ lại có lai lịch như thế nào?”
Nhìn Lục Vân một cách âm sâm Âm Lệ cười nói: “Vấn đề này kỳ thật rất đơn giản, trước tiên nói về điểm thứ nhất, sau khi các ngươi ly khai Vô Hồn gian chúng ta đã bám theo sau nên biết rõ hành tung các ngươi. Kỳ thật không cần theo dõi các ngươi cũng biết mục đích của các ngươi là gì, nên bọn ta đã bố trí thiên la địa võng trước nhằm dẫn dụ bọn người các ngươi tới đây. Vốn nghĩ có thể thu thập các ngươi ở bên ngoài nhưng không ngờ các ngươi lại có khả năng tẩu thoát. Chờ các ngươi đến nơi này bọn ta mới phát động Tu La Tuyệt Thiên Trận trong Tu La Môn, lúc đó bọn ngươi dù có là thần tiên cũng không tẩu thoát được. Hắc hắc…” Tiếng cười âm sâm của hắn làm thâm tâm mọi người hoảng sợ đến dựng tóc gáy mục quang bất giác đảo nhìn xung quanh.
Khuôn mặt Lục Vân không lộ ra biểu tình gì hỏi tiếp: “Còn những chuyện sau thì sao, ngươi nói tiếp đi?” “Về điểm thứ hai, Phong Hồn phù mà bọn các ngươi phải tìm kiếm chính xác là đang ở trong Hoá Hồn trì, nhưng bất quá điều ta nói cho các ngươi biết quả thực là vô ích, bởi vì không một ai có khả năng tiến nhập vào trong. Nếu có
thể tiến nhập vào cũng không ai có thể sống sót dưới uy lực cường đại của Hoá Hồn Huyền Cương. Cho nên các ngươi đến nơi này ngoại trừ tìm con đường chết thì không còn gì để làm nữa cả. Điểm thứ ba, ngươi hỏi về hai vị Tôn Giả thì một vị là một trong thập nhị Yêu Tôn trong Bách Thú Yêu Vực Linh Báo Tôn Giả. Còn một vị nữa đến từ Quỷ Vực U Linh đảo được xưng là Quỷ Tôn. Đối vời những người kế bên ta toàn bộ đều là cao thủ tối lợi hại của Quỷ Vực tu vi đều ở trên mức Quỷ Tiên, đó là chín vị trong Quỷ Vực Thập Tam Sát Tà . Bên này là năm nghìn binh lính do tam gian cùng phát động để tiêu diệt toàn bộ bọn ngươi. Bây giờ ta đã hồi đáp xong, các ngươi có lẽ không còn gì không minh bạch nữa, mọi chuyện trước khi các ngươi chết ta đều đã hồi đáp cả rồi.”
Nhìn mười một người một cách âm tà, Âm Lệ cười lên cực kỳ khủng bố. Mục quang đảo qua Linh Báo Tôn Giả và Quỷ Tôn, nhãn thần Lục Vân nặng nề trong tâm cũng trầm xuống. Lần này tới Quỷ Vực tựa hồ đều đã gặp tất cả các cao thủ của Quỷ Vực, quả đúng là tà môn cực điểm. Lúc này đã đứng trong tình thế nguy hiểm nên Lục Vân nhìn mọi người xung quanh nhẹ giọng nói: “Hiện giờ chúng ta thân đã hãm tuyệt cảnh, sợ rằng không gặp may mắn như trước. Vì bảo tồn sinh mệnh, vì bảo vệ hoà bình nên mọi người phải toàn lực đối phó và dũng cảm kiên trì, chỉ có hết sức nỗ lực chúng ta mới có hy vọng. Mọi người toàn lực phòng thủ, ta sẽ tìm biện pháp để phá giải kỳ trận trong Tu La Lâm này để mọi người đào thoát. Dù sao đi nữa thì mọi người cũng phải nhớ kỹ kiên trì, kiên trì và kiên trì, thắng lợi không còn xa nữa đâu. Bây giờ hãy chuẩn bị đi, nhớ phải tận lực phát huy uy thế của trận pháp đừng cố tiêu hao chân nguyên nhiều quá, như vậy khả dĩ sẽ có cơ hội sinh tồn lớn hơn.”
Nhìn Lục Vân trên mặt mọi người đều xuất hiện một tia ưu thương, sớm biết thế này trước đây nếu nghe lời Lục Vân thì bây giờ đã không bị bị lừa mà thân hãm tuyệt cảnh như vậy. Trường kiếm rút ra mọi người đều nghiêm thủ trận địa, trong mắt lộ xuất kiên định nhưng thần tình thì tang thương. Thời khắc này, một tia thán tức không biết từ đâu nổi lên, lặng yên phiêu lãng tại Hoá Hồn trì như bồi hồi không muốn rời đi.
Cất tiếng cười âm sâm, giọng nói lãnh khốc của Âm Lệ vang lên: “Nhìn các ngươi hình như chẳng có nhu cầu hỏi thêm gì nữa. Cũng tốt, chúng ta bắt đầu, mong rằng các ngươi sẽ không để chúng ta thất vọng.” Hữu thủ đưa lên, quỷ quân phía sau nhanh chóng lập trận bắt đầu tiến tới.
Gần Hoá Hồn Trì Lục Vân đứng trong ngũ hành trận, hai bên là Tất Thiên và Đỗ Lực. Bốn phía chia ra từng cặp, mỗi cặp một phương gồm Tử Dương Chân Nhân với Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt với Hứa Khiết, Vân Phong với Phong Viễn Dương, Kiếm Vô Trần với Liễu Tinh Hồn sẵn sàng thủ trận.
Lúc này một đạo quỷ quân phát động tiến công, tám người cùng xuất bảo kiếm thi triển tuyệt học phối hợp chặt chẽ dùng ngũ hành chi thế phòng ngự. Tại chính giữa Lục Vân phân phó Tất Thiên hai người toàn lực chú ý phía trên đề phòng địch nhân tấn công từ trên xuống.
Mục quang chàng cẩn thận quan sát Âm Lệ với những Quỷ Vực cao thủ suy nghĩ làm cách nào để xung xuất ra ngoài. Muốn vượt ra khỏi vòng vây của những cao thủ này thì phải hiểu thấu được Tu La Tuyệt Thiên trận, từ đó tìm ra biện pháp phá giải đến lúc đó mọi người mới có thể thoát được. Nhẹ giọng dặn dò cẩn thận, trên thân Lục Vân ngân quang xuất hiện thân thể đã xuất hiện bên ngoài kỳ trận một cách huyền diệu. Dừng ở giữa không trung thân ảnh Lục Vân bay vào rừng dường như muốn thoát hỏi vòng vây của những cao thủ Quỷ Vực.
Cười lên một tiếng Âm Lệ đưa tay ra hiệu, phía sau chín đạo quỷ ảnh đã phóng ra năm đạo nhằm thẳng hướng Lục Vân đuổi theo. Nhìn những cao thủ nhân gian đang bị bao vây, Âm Lệ cùng tứ cao thủ còn lại tiến đến gần Linh Báo Tôn Giả và Quỷ Tôn. Miệng nở nụ cười nhìn hai gã tôn giả Âm Lệ cười hỏi: “Tôn giả nghĩ xem mười người này có thể kiên trì được bao lâu, nếu những cao thủ ở đây của chúng ta đồng thời phát động tiến công chỉ nội mười chiêu là có thể tiêu diệt hoàn toàn bọn chúng không?”
Nhãn thần lạnh lẽo Quỷ Tôn trầm giọng nói: “Những người này tu vi rất cao cường, ở nhân gian giới đều là cao thủ khó tìm. Trong đó lại có truyền nhân của tam đại thần kiếm tu vi tinh thâm, đặc biệt là nam tử đó trên thân thể ẩn tàng một cỗ khí tức thập phần cổ quái làm người ta kinh hãi. Hiện tại tuy rằng chúng ta có đủ thực lực để thu thập bọn chúng, nhưng nếu chúng ta hành động bất cẩn vội vàng tấn công thì sẽ phải trả giá đắt đó.”
“Quỷ Tôn nói rất có lý, hiện tại chúng ta không cần hấp tấp cứ từ từ tiêu hao chân nguyên của bọn chúng, đợi bọn chúng sức cùng lực kiệt rồi mới thu thập thì sẽ không tốn nhiều công phu. Hãy nhìn những nhân gian cao thủ này xem bọn họ có tuyệt học gì, tương lai nếu trở lại nhân gian sẽ dễ dàng đối phó hơn.” Linh Báo Tôn Giả tỏ ra tán đồng nói.
Âm Lệ nghe xong nhãn thần xoay chuyển cười ha hả: “Tốt, cứ theo ý của hai vị tôn giả đi, bây giờ chúng ta cứ từ từ thưởng thức trò vui đã.” Nói xong hữu thủ đưa ra đằng sau nhè nhẹ đưa lên rồi lại hạ xuống, sau lưng một đạo quỷ ảnh lóe lên thân ảnh biến mất giữa khu rừng âm ám.
Tạm dừng cuộc chiến bên bờ Hoá Hồn Trì, lại nói Lục Vân xâm nhập vào trong khu rừng thân ảnh chàng nhanh chóng bắn ra ngoài, Ý Niệm Thần Ba phát động nhanh chóng phân tích tình hình trong Tu La Lâm. Không lâu sau toàn bộ phân bố khu rừng đã xuất hiện rõ ràng trong não bộ Lục Vân bao gồm cả tình hình giao chiến bên bờ Hoá Hồn Trì và phát hiện thêm ngũ đạo quỷ ảnh đang đuổi theo sau.
Nhanh chóng di động thân ảnh, Lục Vân cùng lúc phân tích tình huống xung quanh. Theo những tin tức mà Ý Niệm Thần Ba dò xét được, khu rừng lúc này với lúc trước khi tiến nhập khác xa nhau, hắc vân trong khu rừng lúc trước phân bố cực kỳ phức tạp nhưng hiện giờ lại rất tĩnh lặng. Hắc vân tĩnh lặng đó đã thay đổi, nó bây giờ vận chuyển với phương thức cổ quái tốc độ vận hành thập phần kỳ diệu và nan giải.
Liên tục chuyển hoán một trăm bốn mươi bốn phương vị, Lục Vân cũng không thể tra xét ra bí mật gì của Tu La Tuyệt Thiên Trận nên thâm tâm bất giác chấn kinh. Chuyển thân nhìn lại năm cao thủ Quỷ Vực đang đuổi theo nhãn thần chàng bình tĩnh, trong năm người này không có một cao thủ đặc biệt nào. Đối với Lục Vân hiện giờ mà nói, cao thủ Quỷ Vực gặp cũng đã nhiều nhưng chưa có ai là đặc cấp cao thủ nên trong lòng không khỏi không có chút yên tâm.
Năm cao thủ Quỷ vực thấy mắt Lục Vân ánh lên vẻ khinh thường bất giác nổi cơn đại nộ cùng rống lên một tiếng, bọn chúng dù sao cũng là cao thủ của Quỷ Vực sao có thể nhẫn nhịn được khi có người khinh thường mình. Hắc ảnh loé sáng, một tia quỷ khí xuất hiện bên trái đánh thẳng vào ngực chàng, bốn quỷ ảnh khác ở giữa không trung lần lượt phi thân vòng quanh hình thành gần một nghìn quỷ ảnh tạo nên tầng hắc võng chặt chẽ vô cùng, từng tầng, từng tầng dần dần thu nhỏ lại.
Khoé miệng Lục Vân nhế ch một nụ cười tàn khốc cùng với nhãn thần lạnh lẽo, ngay lúc này không phải là lúc nhân từ, hơn nữa không có ai khác ở bên cạnh nên Lục Vân có thể phóng tay không một chút cố kỵ.
Một dải hào quang bảy màu loé lên, Ý Niệm Thần Ba liên lục bố trí chín đạo phòng ngự trên thân thể tần số từ mười tám vạn ba ngàn bảy trăm thức đến hai mươi bảy vạn
tám ngàn chín trăm thức. Rõ ràng Lục Vân quyết tâm một lần tiêu diệt sạch năm cao thủ Quỷ Vực nhất định không để cho tên nào đào thoát. Khí mây cuồn cuộn, quỷ ảnh rực rỡ mãnh liệt công kích lại nhưng kết quả thì quá thê thảm, năm đạo quỷ ảnh tức thời bị chấn bay, toàn thân hắc sắc quang hoa biến mất lộ ra thân thể đầy vẻ khủng bố. Lạnh lùng nhìn năm đạo quỷ ảnh trong mắt Lục Vân lộ xuất lãnh ý, thân thể chàng bay lên trên đầu bọn chúng tĩnh lập giữa không. Song thủ đưa lên, một cỗ khí thế cường hoành tuyệt thế nhanh chóng lan toả ra bốn phía.
Giữa không Lục Vân toàn thân hắc sắc vân vụ bao quanh, hắc khí cuồn cuộn dao động bao bọc lấy thân thể chàng vào trong trông cực kỳ quỷ bí. Nhãn thần đen láy loé lên hàn quang tàn khốc, khí lưu cuồn cuộn tụ lại trên thân Lục Vân hình thành một lốc xoáy hắc sắc hút lấy năm tên quỷ vật.
Những tiếng rống lên kinh hoảng của năm cao thủ Quỷ Vực đang cố gắng chống cự sức hút của chàng vang vọng khắp cả khu rừng.
Hắc ảnh lóe sáng Lục Vân tựa như một cỗ từ trường siêu cấp từ từ hút thân thể của năm quỷ vật về phía mình. Năm quỷ vật không ngừng xoay quanh Lục Vân kêu la thảm thiết khắp không trung, chàng sử dụng Hóa Hồn đại pháp toàn lực hấp thụ quỷ khí hắc sắc và từ từ chuyển hoá thành công lực bản thân. Quay đầu nhìn năm cao thủ Quỷ vực với ánh mắt lạnh lẽo Lục Vân trên mặt lộ nét cười tàn khốc, song thủ ở giữa không giao nhau một pháp ấn cổ quái từ hai tay bay ra, pháp ấn vừa xuất bốn phía liền vang lên tiếng kêu khóc của năm quỷ vật nghe rất thê thảm và tuyệt vọng.
“Hoá Hồn Đại Pháp, sao ngươi lại có? Không, không thể nào, ta không tin, không…” Làn hắc vụ biết mất, mọi âm thanh dường như theo đó cũng biến mất luôn.
Lạnh lẽo nhìn vào nơi tên quỷ vật ẩn mình không xa, Lục Vân nhanh chóng phi thân đi khỏi. Chàng vừa rời đi nơi ấy xuất hiện một hắc ảnh của cao thủ Quỷ vực, hắn kinh hãi nhìn theo thân ảnh Lục Vân đang khuất dần, ánh mắt lục sắc của hắn ánh lên một tia chấn kinh lẫn thần bí rồi vội vàng bay về hướng Hoá Hồn Trì.