Thiên Hạ Vô Song

Chương 35 - Khai Thông Tư Tưởng Cho Quản Gia (1)

trước
tiếp

Động tác của Mạnh Hàn khiến hai tiểu thị nữ Demi và Diana thầm buồn cười. Động tác của hai nàng lập tức bị Mạnh Hàn nhìn thấy. Mạnh Hàn lại không tỏ ra xấu hổ, hướng về phía hai nàng nói một câu:

– Cố gắng sang đây xem đi. Đây chính là kim tệ!

– Đây là kim tệ gì vậy?

Trong lúc Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ đang thưởng thức ánh vàng phát ra từ trên bàn, giọng nói của Elyse lại đột nhiên vang lên, khiến mọi người trong phòng đều giật mình.

– Thế nào? Có vấn đề gì sao?

Mạnh Hàn kinh hãi, lẽ nào đây không phải là kim tệ sao? Lần này phiền toái rồi. Nữ Tinh Linh đáng chết, không ngờ dùng kim tệ giả lừa mình.

– Đây không phải là kim tệ của Công quốc chúng ta.

Elyse đưa tay cầm lấy một kim tệ, cẩn thận quan sát. Trên thực tế, kim tệ loại này đại diện giá trị tiền, ngay cả bản thân Elyse cũng chỉ nhìn qua, chưa từng sờ qua.

Mạnh Hàn thở dài một hơi:

– Làm ta sợ quá. Có phải kim tệ của Công quốc hay không cũng không sao, chỉ cần là vàng là được.

Lời kia vừa thốt ra, ngay cả Elyse đều lộ vẻ mặt thoải mái Đúng vậy, kim tệ ở đâu không quan trọng, chỉ cần là vàng là được.

– Kim tệ này rất kỳ quái, từ trước tới nay ta chưa từng nhìn thấy.

Elyse thưởng thức một hồi, sau đó mới nhìn về phía Mạnh Hàn nói:

– Đại nhân, rất tinh xảo.

– Đương nhiên!

Vẻ mặt Mạnh Hàn đắc ý:

– Không nhìn xem là ai kiếm được sao.

Elyse ở trên đường đã nghe Grace nói qua về những chuyện đã xảy ra. Đối với chuyện đại nhân có thể giao dịch thành công với nhân vật lớn của Tinh Linh Tộc, nàng cũng hết sức kinh ngạc. Tuy nhiên, có chuyện giao dịch với ma pháp sư lúc trước, nàng cũng không mấy khiếp sợ. Mười mấy viên kim tệ đã vào trong tay, điều này quan trọng hơn so với những thứ khác.

– Lần này chúng ta có đầy đủ thức ăn và trang phục để mặc.

Sau khi xác định đây là kim tệ không thể nghi ngờ được, ý nghĩ đầu tiên của Elyse chính là ăn mặc. Nhiều năm cực khổ như vậy, khiến những người này có một chút tiền, không tránh khỏi liền nghĩ đến những thứ đó.

– Đương nhiên.

Mạnh Hàn gật đầu một cái, cẩn thận nhìn những hoa văn tinh xảo này. Càng nhìn Mạnh Hàn càng cảm thấy, số kim tệ này thật sự tinh xảo hơn nhiều so với kim tệ bình thường.

– Đại nhân, ta dường như đã từng nghe người ta nói tới số kim tệ này.

Elyse xem Mạnh Hàn để ý kim tệ như vậy, không nhịn được chen vào nói:

– Giống như là kim tệ của một vương triều cổ xưa.

– Kim tệ của vương triều cổ xưa sao?

Vừa nghe đến từ cổ xưa này, trong mắt Mạnh Hàn lập tức liền phát ra kim quang. Đồ cổ sao? Ngay sau đó, trong đầu Mạnh Hàn liền xuất hiện những đổ cổ được bán đấu giá với giá trên trời tại thế giới trước kia.

Nữ Tinh Linh kia dường như đã nói, đây là số kim tệ nàng nhận được trong tay nhân loại từ rất lâu trước đó. Vậy nó nhất định là đồ cổ.

– Vâng, đại nhân.

Elyse có chút do dự trả lời một câu:

-Tuy nhiên, ta cũng không rõ ràng lắm. Có lẽ phải hỏi đại thúc Jaren.

– Nhanh đi mời đám người đại thúc Jaren tới đây.

Mạnh Hàn lập tức hạ lệnh. Chuyện như vậy nhất định phải làm rõ. Nếu quả thật đúng là đồ cổ, vậy chắc chắn là phát tài.

Demi nhanh chóng chạy đi gọi người. Một tay Mạnh Hàn nắm chặt một kim tệ, cứ như vậy chờ đại thúc Jaren đến.

Đại thúc Jaren cùng đại thúc Adam đi đến, gặp mặt liền cho lãnh chúa đại nhân hành lễ.

– Nhanh, Đại thúc Jaren, nhìn số kim tệ này.

Mạnh Hàn không coi trọng lễ tiết nhiều như vậy. Hắn nhanh chóng kéo lão nhân ngồi xong, sau đó không thể chờ đợi được nữa liền đẩy kim tệ vào trong tay của bọn họ, để bọn họ xem xét cẩn thận.

– Đây là kim tệ của vương triều Lưu Kim, đại nhân.

Jaren xem qua một hồi, sau khi trao đổi ý kiến với Adam một chút, lập tức báo cáo với Mạnh Hàn nói.

– Có phải rất đáng giá hay không?

Đây là vấn đề Mạnh Hàn quan tâm nhất. Những cái khác, trên căn bản đều có thể để qua một bên.

– Không, đại nhân, cũng gần giống với kim tệ mà chúng ta sử dụng.

Jaren lão nhân nói, khiến giấc mơ đồ cổ phát tài của Mạnh Hàn lập tức biến thành bọt nước.

– Không phải chứ? Cái vương triều Lưu Kim này là lúc nào? Có phải không đủ cổ xưa hay không?

Trong ký ức trước đây của Antonio, Mạnh Hàn cũng không có khái niệm vương triều Lưu Kim này. Hắn chỉ có thể truy hỏi lão nhân Jaren.

– Đại nhân, vương triều Lưu Kim là vương triều đã biến mất hơn một ngàn năm trước đây.

Jaren nhìn bộ dạng Mạnh Hàn gấp gáp như vậy, vội vàng giải thích cho hắn nghe:

– Sa mạc phía tây của chúng ta, chính là vị trí của vương triều Lưu Kim trước đây.

– Sa mạc là vương triều Lưu Kim trước kia sao?

Mạnh Hàn cũng không biết điều này. Đừng nói là Mạnh Hàn, ngay cả các nàng Grace Elyse và Demi Diana vẫn sinh sống ở nơi này, cũng không biết.

– Ban đầu, nơi này không phải là sa mạc.

Đại thúc Jaren bắt đầu chậm rãi giảng giải cho mọi người nghe chuyện có liên quan với vương triều Lưu Kim.

Nghiêm khắc mà nói, Vương triều Lưu Kim chỉ là một Đại Công quốc tên là Lưu Kim, vốn ở trên sa mạc này. Nơi này vốn không phải là sa mạc, mà một mảnh đất bằng phẳng màu mỡ, mưa thuận gió hòa. Người dân Công quốc Lưu Kim vô cùng giàu có.

Chính những của cải này đã khiến những quốc gia khác mơ ước. Sau đó, một loạt chiến tranh xảy ra. Cuối cùng, Công quốc Lưu Kim bị liên quân mấy quốc đánh đại bại. Nhưng bọn họ không cam lòng thất bại, vận dụng ma pháp sư cung đình của bọn họ. Ba vị cao thủ cấp bậc Pháp Thánh trong trận chiến đấu cuối cùng tại đô thành không có cách nào trở mình đã sử dụng cấm chú.

Sau khi sử dụng cấm chú, mấy chục vạn đại quân liên quân các quốc đã biến thành tro bụi. Nhưng đô thành của Công quốc Lưu Kim cũng trực tiếp biến thành một đống đổ nát. Hơn nữa phạm vi của cấm chú ảnh hưởng quá rộng, trực tiếp biến phạm vi trăm dặm xung quanh Đô Thành trở thành sa mạc.

Mấy chục vạn đại quân bị tiêu diệt, liên quân phát động trả thù mang tính tàn sát. Bọn họ cũng vận dụng mấy Pháp Thánh điên cuồng truy sát ba Pháp Thánh của Công quốc Lưu Kim. Cuối cùng ở trong Công quốc Lưu Kim, bọn họ tiến hành mấy trận đấu bằng cấm chú. Kết cục lại chính là liên quân tiến vào Công quốc Lưu Kim thương vong nặng nề, mà quốc thổ của Công quốc Lưu Kim gần như đã hoàn toàn biến thành hoang mạc.

Đây là cuộc chiến tranh lần đầu tiên sử dụng cấm chú với quy mô lớn. Sau đó mọi người ý thức được sự đáng sợ của việc sử dụng cấm chú. Nghiệp đoàn ma pháp sư trực tiếp ra quy định, cấm vận dụng cấm chú ở trong chiến tranh, bằng không, quốc gia sử dụng cấm chú sẽ bị tất cả ma pháp sư chấp hành trừng phạt.

Vũ khí nguyên tử a!

Sau khi nghe ngắn gọn về lịch sử của vương triều Lưu Kim, Mạnh Hàn không nhịn được cảm thấy có chút cảm khái. Cấm chú này quả thực chính là vũ khí nguyên tử. Tuy nhiên, chỗ tốt duy nhất chính là sau khi sử dụng không có gây hại tới ngàn năm mà thôi.

– Đó dù gì cũng là thứ tồn tại từ ngàn năm trước, tại sao lại không đáng tiền?

Mạnh Hàn vô cùng không hiểu đối với điểm này, lại sốt ruột truy hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.