Thiên Hạ Vô Song

Chương 86 - Chỉ Điểm Tu Luyện. (1)

trước
tiếp

– Dừng lại!

Cách đó không xa Grace đi đầu đả kích Mạnh Hàn:

– Chuyện này cũng tính là bí quyết sao, ai cũng biết!

Về phần tỷ muội Louisa cùng Louise có lẽ chẳng muốn nói thêm gì nữa. Chỉ có Demy cùng Diana ở sau lưng lúc này chăm chút gật đầu đồng ý, giống như sẽ đem lời này nói trong lòng.

Bắt đầu từ ngày hôm sau tại nơi Mạnh Hàn luyện tập ma pháp bắt đầu liên tiếp thực hiện động tác khiến tỷ muội tinh linh vô cùng phiền muộn. Hắn bắt đầu điên cuồng tập luyện ma pháp thuẫn.

Trong mắt hai nữ nhân Mạnh Hàn làm vậy hoàn toàn là lãng phí thời gian, thời điểm này còn không bằng minh tưởng gia tăng ma lực còn hữu hiệu hơn. Đối với chuyện nắm giữ ma pháp là lãng phí, hơn nữa còn là ma pháp thuẫn cơ bản nhất, thật sự là có chút được không bù được mất.

Nhưng mà Mạnh Hàn hào hứng tăng lên rất cao, một chút cũng không nhìn ra bộ dáng hắn đang tu luyện ma pháp, giống như đang luyện tập ma pháp ngũ cấp, lục cấp. Cũng chỉ có loại ma pháp đẳng cấp này mới đáng giá tốn tâm tư tu luyện, bởi vì đến cấp bậc này phóng thích ma pháp có tỷ lệ thành công không còn xác xuất trăm phần trăm giống như ma pháp cấp thấp nữa.

Người bình thường không cách nào nhìn thấy thế giới ma pháp, Mạnh Hàn bắt đầu nếm thử xếp đặt thiết kế ma pháp nguyên tố. Hắn muốn thử sửa đổi cấu trúc của ma pháp, nhưng mà không đơn giản giống như tưởng tượng. Mạnh Hàn liên tục khảo thí mười mấy lần, vẫn không cách nào thành công một lần.

Hoặc là trong mắt Louisa cùng Louise thì hành vi của Mạnh Hàn chính là làm quen lý luận và quen tay, đối với cách làm của hắn hai nữ trừ trợn mắt ra thì bắt đầu tìm cách trả thù khi bị hắn quát mắng, dưới tình huống không biết chút nào từng chút một châm chọc tinh thần lực của lãnh chủ đại nhân.

Loại tình huống này Mạnh Hàn rõ ràng dưới tình huống không minh tường lại phát ra hơn mười ma pháp thuẫn. Cho dù mỗi thuẫn sau này lập tức tiêu tán, nhưng mà đã đột phá khí lực cực hạn của hắn.

Dưới đả kích vô tình của thị nữ ma pháp bên cạnh, Mạnh Hàn bắt đầu thí nghiệm minh tường lần thứ nhấ, sau đó rất nhanh phát hiện tốc độ minh tường của chính mình đã tăng nhanh hơn rất nhiều.

Một giờ sau Mạnh Hàn bắt đầu phấn chấn tinh thần tập luyện ma pháp, không chút nào để ý tới ánh mắt khó hiểu của tỷ muội tinh linh. Cho dù không thể nhất định một lần sắp xếp hoàn thành xếp đặt ma pháp nguyên tố, ít nhất cũng phải như Mạnh Hàn nói, có thể tăng tốc độ phóng thích nhanh hơn.

Liên tục vài ngày Mạnh Hàn ở trong kích thích cao độ này mà tu luyện. Mà hắn biến hóa cũng làm cho Louisa cùng Louise rốt cục cảm giác được không giống. Cái khác không nói, trước kia một lần minh tưởng Mạnh Hàn có thể phóng thích mười lăm mười sáu ma pháp thuẫn, nhưng mà vài ngày sau Mạnh Hàn đã có thể phóng thích hai mươi lần. Tiến bộ rõ rệt như vậy hai nữ vô cùng mẫn cảm đối với ma pháp nguyên tố, đương nhiên có thể cảm thụ đạt được.

Phát hiện hành vi của hai nữ thì Mạnh Hàn không có mâu thuẫn. Mạnh Hàn đã dùng hành động thực tế nói cho các nàng biết có nhiều thứ là có thể cải biến.

Mấy ngày gần đây nhất Mạnh Hàn sa vào trong tu luyện điên cuồng, hai nữ đã không còn quá mức kích thích hắn nữa. Mà hai nữ giống như mấy ngày nay, bất tri bất giác thói quen làm nhân vật thị nữ của mình. Chỉ cần Mạnh Hàn ở trong phòng các nàng cũng tự nhiên bóp vai bóp chân cho hắn.

Cảm xúc của tỷ muội tinh linh cũng không phải tức giận như lúc ban đầu, mà là có chút hoang mang, khi thì có chút phẫn nộ, khi thì rất bình tĩnh. Mạnh Hàn cũng phát hiện điểm này, nhưng mà hắn không nói thêm cái gì, chỉ nói cho các nàng biết, nếu như có khả năng thì tận khả năng nhìn thử nhiều loại cảm xúc, hỉ nộ ái ố đều nếm thử một lần, hoặc là tìm ra trạng thái khống chế lực lượng nguyền rủa dễ dàng nhất.

Đương nhiên loại trạng thái nào thích hợp nhất chỉ có Mạnh Hàn là cảm nhận được. Nhưng hắn đang bận cho việc của mình, nhưng có chút chẳng quan tâm hai nữ quá nhiều. Trực tiếp làm cho hai nữ vô công không biết nên làm gì.

Nhưng có một chút Mạnh Hàn nói xác thực rất chính xác, tuy tỷ muội tinh linh không cách nào biết rõ lúc nào nguyền rủa của mình dễ khống chế nhất nhưng mà nhiều lần cảm xúc thay đổi làm cho các nàng nắm giữ phương pháp vô cùng thuần thục, ít nhất các nàng đã không cần dùng lơi nói và hành động của Mạnh Hàn kích thích nữa, cũng có thể rất nhẹ nhàng tiến vào trạng thái tức giận, hoặc là trong nội tâm của các nàng lặng yên muốn Mạnh Hàn đối đãi các nàng như vậy a.

Ngày thứ bảy Mạnh Hàn sau khi một lần phóng thích ma pháp thuẫn, đột nhiên thay đổi tác phong trước kia, không có ngay sau đó lại ngâm tụng chú ngữ, mà là dừng lại, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.

Hai nữ lần nữa ngạc nhiên dừng động tác trên tay, Mạnh Hàn biểu hiện như vậy dường như hắn đã lĩnh ngộ được cái gì đó. Chẳng lẽ làm tìm được phương pháp khống chế lực lượng nguyền rủa?

Mạnh Hàn lại cười giảo hoạt như hồ ly, vừa mới phóng thích ma pháp thuẫn lần cuối cùng, biên giới ma pháp thuẫn đã dựa theo ý niệm của hắn thành công đưa nguyên tố ma pháp khác vào, mà không phải bình bình chỉnh chỉnh. Chỉ có điều thay đổi rất nhỏ này khiến người khác khó có thể phát hiện mà thôi.

– Các ngươi khống chế cảm xúc luyện như thế nào rồi?

Sau khi hơi nghỉ ngơi Mạnh Hàn bắt đầu quan tâm tới hai thị nữ tinh linh.

– Thao luyện cho ta xem xem.

Hai nữ cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp bắt đầu biểu thị cho Mạnh Hàn xem. Rất nhanh, phẫn nộ, vui vẻ, bình tĩnh, đủ loại cảm xúc trên cơ bản đã hiện ra một lần, mà Mạnh Hàn bắt đầu cảm nhận biến hóa của lực lượng nguyền rủa.

Sau nửa ngày rốt cuộc Mạnh Hàn gật gật đầu:

– Các ngươi từ khi bắt đầu lực lượng nguyền rủa là mạnh nhất. Thời điểm bình tĩnh và vui vẻ thì lực lượng nguyền rủa là yếu nhất. Đáng tiếc!

– Đáng tiếc cái gì?

Louise không kiềm nén được lòng hiếu kỳ, nhất là chuyện có quan hệ của các nàng, nhanh chóng hỏi lên.

– Đáng tiếc, thời gian bình tĩnh và thời gian khoái hoạt đối với các ngươi đều có chút rất khó khăn.

Mạnh Hàn có chút có chút ít cảm khái nói ra.

– Đúng vậy a, giữ vững bình tĩnh, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Điểm này làm khó Louise cùng Mạnh Hàn bảo trì nhất trí.

– Cũng không phải là không có biện pháp, cũng không có cách nào.

Đột nhiên Mạnh Hàn nghĩ ra một chủ ý kỳ diệu, nhưng mà hắn vẫn nghĩ tới một chuyện. Nếu như không được thì tỷ muội tinh linh cũng không nghĩ tới.

– Thực?

Tỷ muội tinh linh nghe được lời của Mạnh Hàn, cơ hồ đều là một hồi kinh hỉ. Lãnh chúa trẻ tuổi thần bí mỗi lần đều có suy nghĩ ngoài dự đoán, chẳng lẽ lần này hắn có biện pháp nào sao?

– Chuyện này ra thì rất dài.

Mạnh Hàn không nhanh không chậm bắt đầu kể chuyện xưa, nhưng mà trước khi chuyện này nói ra, Mạnh Hàn vẫn nắm giữ đạo lý:

– Đại nhân ta khát nước.

Louise một hồi chán nản, nữ tinh linh xinh đẹp, cho dù là tức giận, cũng có một cổ hương vị thoát tục, làm cho Mạnh Hàn chịu ngẩn ngơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.