Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 114 - Mấy Trăm Bộ

trước
tiếp

Long Kình Thiên nói:

– Đây là thù lao cho ngươi.

Thù lao?

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi ngây ra. Lão là đỉnh thánh cấp cường giả, không quá cần thiết thứ gì. Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi định chối từ, nhưng thần tức quét không gian giới chỉ thì đột nhiên đôi mắt

– Cửu… Cửu Dương đan!

Chỉ thấy trong không gian giới chỉ chất đống nhỏ đan dược tỏa ra khí cửu dương đậm đặc, chính là cửu Dương đan mà thần cấp cường giả dùng để tu luyện.

Một đống nhỏ có ít nhất bốn, năm trăm viên!

bốn, năm trăm viên cửu Dương đan!

Lạc Hi là thái thượng trưởng lão của Phong Vân thương hội, nhưng mỗi ngày lão chỉ nhận được hai viên cửu Dương đan.

Long Kình Thiên chợt nói:

– Ta còn có việc muốn ngươi hỗ trợ.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi kịp phản ứng lại, nói:

– Huynh đệ khách sáo, mời nói.

Ánh mắt thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nhìn Long Kình Thiên đã khác đi rất nhiều.

Tay Long Kình Thiên lóe tia sáng, xuất hiện một khối ngọc thạch.

Long Kình Thiên nói:

– Khối ngọc thạch này khắc môt bộ thần cấp công pháp, ta muốn ngươi đấu giá nó giúp ta.

Tam trưởng lão, Viên Thừa, thái thượng trưởng lão, Lạc Hi lắp bắp nói:

– Cái gì? Thần cấp công pháp?

Hai người ngây ngốc nhìn khối ngọc thạch trong tay Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên nói tiếp:

– Đúng vậy. Đây là một bộ đỉnh giai công pháp.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi, Tam trưởng lão, Viên Thừa vốn là giật mình đầu óc choáng vàng, ù vang, mắt trợn muốn lồi ra, run giọng nói:

– Thần cấp đỉnh, đỉnh giai!

Long Kình Thiên gật đầu, nói:

– Không biết có thể hay không?

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi hít sâu một hơi, sắc mặt phức tạp nhìn Long Kình Thiên.

Đỉnh giai thần cấp công pháp còn có võ kỹ đã thất truyền mấy vạn năm!

Hiện tại, thế nhưng xuất hiện ở trong tay Long Kình Thiên, càng khiến thái thượng trưởng lão, Lạc Hi không dám tin và không thể tưởng tượng được là hắn lấy ra đấu giá.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi suýt nghi ngờ mình bị lãng tai.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nhìn Tam trưởng lão, Viên Thừa, thấy biểu tình của gã càng khoa trương hơn, mắt nhìn ngọc thạch trong tay Long Kình Thiên lồi ra chỉ còn tròng trắng con mắt.

Vậy là thái thượng trưởng lão, Lạc Hi thật sự không nghe lầm.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi hít một hơi thật sâu.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cố gắng bình tĩnh nói:

– Vị huynh đệ này, ngươi thật sự xác định muốn lấy đỉnh giai thần cấp công pháp ra đấu giá?

Long Kình Thiên bình tĩnh đáp:

– Đúng vậy.

– Vậy được rồi.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi thở ra một hơi, nói:

– Nhưng chúng ta cần giáp định bộ công pháp kia rốt cuộc có phải là thần cấp công pháp không, còn là đỉnh giai thần cấp công pháp.

Long Kình Thiên nói:

– Có thể.

Long Kình Thiên nói xong giao ngọc thạch cho thái thượng trưởng lão, Lạc Hi.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nhận lấy khối ngọc thạch, cảm thấy hai tay run run.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nói:

– Huynh đệ, mười ngươi ở phòng khách quý chờ, lát nữa ta quay lại.

Long Kình Thiên gật đầu.

Long Kình Thiên gật đầu, thái thượng trưởng lão, Lạc Hi cầm ngọc thạch xoay người vội vã rời đi.

Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nói với Tam trưởng lão, Viên Thừa:

– Viên trưởng lão, ngươi tại đây hầu hai vị khách quý, nếu hai vị huynh đệ có gì sai bảo thì ngươi cố gắng thực hiện.

Đại thương hội đại lục Thiên Lam, trưởng lão của Phong Vân thương hội, Viên Thừa thế nhưng phải hầu người ta?

Đây là điều chưa từng có với Tam trưởng lão, Viên Thừa.

Tam trưởng lão, Viên Thừa ngây ra, nhưng tiếp theo cung kính nói:

– Xin thái thượng trưởng lão yên tâm!

Tam trưởng lão, Viên Thừa hiểu nếu như công pháp khắc trong khối ngọc thạch kia thật sự là đỉnh giai thần cấp công pháp thì sẽ có ý nghĩa như thế nào với Phong Vân thương hội.

Đỉnh giai thần cấp công pháp!

Cái này so với đã đấu giá trứng của Côn Bằng thần thú, còn có thần cấp công pháp, thần cấp võ kỹ sắp đấu giá càng khiến đại lục Thiên Lam chấn động.

Phong Vân thương hội vốn muốn đấu giá bộ thần cấp công pháp kia dù cũng là thần cấp, nhưng nó chỉ là thần cấp đê giai!

Bộ thần cấp võ kỹ cũng là thần cấp đê giai!

Thần cấp đỉnh giai và thần cấp đê giai cách biệt mười vạn tám ngàn dặm.

Chờ thái thượng trưởng lão, Lạc Hi rời đi, Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch tiến vào khách quý cao cấp chờ tin tức của lão. Nhưng khi Tam trưởng lão, Viên Thừa định cùng vào phòng thì bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giơ tay cản lại.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói:

– Ngươi chờ ở bên ngoài là được.

Tam trưởng lão, Viên Thừa ngây ra, sắc mặt có chút khó coi.

Nhưng lại kêu Tam trưởng lão, Viên Thừa như gã chờ ở bên ngoài?

Nhưng rồi Tam trưởng lão, Viên Thừa nặn nụ cười nói:

– Được.

Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến vào phòng khách quý, gian phòng rất lớn, cỡ vài trăm bình phương, trang sức cực kỳ hào hoa, dưới đất là ấm ngọc ngàn năm hếm thấy.

Hơn nữa mỗi khối ấm ngọc ngàn năm to cỡ vài thước.

Phòng khách quý bốn vách tường không phải ấm ngọc ngàn năm mà là một loại ngọc thạch tên gọi tinh quang minh.

Tinh quang minh ngọc thạch càng quý giá hơn ấm ngọc ngàn năm.

Chính giữa phòng khách quý đặt một ghế dài mấy thước, cái ghế to dùng da của thánh cấp yêu thú chế tạo thành.

Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngồi lên, phía trước vách tường là trong suốt, có thể thấy tình huống đấu giá bên trong. Đương nhiên từ bên ngoài không thể nhìn thấy trong phòng.

Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được hỏi:

– Đại ca, ngươi thật sự định giao đỉnh giai thần cấp công pháp cho Phong Vân thương hội đấu giá?

Long Kình Thiên cười hỏi:

– Như thế nào, không nỡ?

Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng lên tiếng:

– Chủ nhân, ngươi muốn đấu giá Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả đúng là không cần đấu giá đi một bộ đỉnh giai thần cấp công pháp.

Theo Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thấy thì dù Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả có hiếm hơn, hai, ba mươi vạn cửu Dương đan đã có thể mua.

Bọn họ căn bản không thiếu một chút cửu Dương đan này.

Long Kình Thiên lắc đầu, nói:

– Lần này ta muốn đấu giá Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả, cũng muốn được thứ khác.

– Thứ khác gì nữa?

Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nhìn nhau.

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:

– Đại ca, không lẽ ngươi muốn đấu giá trứng của Côn Bằng thần thú?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nghĩ rằng nếu có thứ gì khiến Long Kình Thiên hứng thúc thì chỉ có trứng của Côn Bằng thần thú.

Nhưng cho dù là trứng của Côn Bằng thần thú thì bọn họ không thiếu tiền.

Trứng của Côn Bằng thần thú nhiều nhất chỉ đáng giá mấy ức cửu Dương đan.

Bọn họ có thể trả mấy ức cửu Dương đan.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng có cùng suy nghĩ.

Long Kình Thiên nói:

– Ta muốn đấu giá trứng của Côn Bằng thần thú nhưng ta càng muốn có linh mạch.

Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cùng cùng kêu lên:

– Linh mạch!

Long Kình Thiên gật đầu.

Long Kình Thiên từ rèn luyện ở ma vực có được một tam phẩm đỉnh giai linh mạch, ngồi xếp bằng trên linh mạch nuốt cửu Dương đan tu luyện thì tốc độ tu luyện nhanh hơn lúc trước gấp đôi.

Nếu là phẩm cấp cao linh mạch, như vậy hiệu quả sẽ càng cao.

Lần này Phong Vân thương hội cũng đấu giá linh mạch, còn là năm cái nhị phẩm đỉnh giai linh mạch.

nhị phẩm đỉnh giai linh mạch có giá không thấp, năm cái cần ít nhất một ức cửu Dương đan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.