Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt tóe lửa, thần tình đỏ bừng, trên đỉnh đầu thậm chí còn có nhiều tia bạch khí bốc lên, lửa giận từ hai mắt hắn còn làm cho không khí rung lên.
Thân là Tam Thanh cao quí, Nguyên Thủy Thiên Tôn tự nhiên rất coi trọng thể diện.
Bây giờ Lý Dương gào thét như thế, người ngoài nghe được hẳn sẽ cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn bị đánh đến tè ra quần, cứ như thế một truyền mười, mười truyền trăm. Huống chi bây giờ những người biết chuyện là cả Phượng Linh Châu, cả Tiên giới cũng sẽ biết rất nhanh.
Cho dù trong Hỗn Độn Không Gian, chỉ cần ngoại nhân không biết, cũng không coi là đại sự, nhưng nếu bị đồn đại ra ngoài như thế, Lý Dương sẽ được thần thánh hóa, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ biến thành chuyện cười cho mọi người đàm tiếu.
– Hừ hừ… Lý Dương, nếu không giết ngươi, Nguyên Thủy ta không còn là Nguyên Thủy nữa!!!
Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt dữ tợn, hỗn độn khí lưu trên Bàn Cổ phiên kịch liệt lưu chuyển.
Lý Dương nhanh thiểm điện, đột nhiên tiến vào chín tầng trời, vừa thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn ở xa, sát khí của Lý Dương đã bộc phát, gầm lên:
– Nguyên Thủy, con rùa đen rút đầu này, hôm nay ta nhất định phải cho ngươi mất hết thể diện!
Không những đánh lén, lại còn dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới vây khốn Tuyết, làm mình chỉ có thể nhìn mà không có cách nào đoàn tụ với Tuyết, việc này sao không làm Lý Dương giận điên người được?
– Đừng có đấu võ miệng, chúng ta cứ thẳng tay một lần là biết ngay!
Nguyên Thủy Thiên Tôn gầm lên một tiếng, thân hình như cầu vồng, thực hiện một quỹ tích hoàn mỹ, trong nháy mắt xuyên qua mây mù, Bàn Cổ phiên mang theo uy lực khai thiên phách địa, đập thẳng xuống đầu Lý Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt trợn lên, nhìn chằm chằm vào Lý Dương, thề phải giết bằng được Lý Dương.
– Hừ, bất quá là trò trẻ con thôi!
Lý Dương không nhúc nhích, bên ngoài thân năm dải hào quang xoay tròn, hình thành tầng tầng phòng ngự mềm mai, Bàn Cổ phiên đập xuống, năm dải hào quang trương lên nghênh tiếp, đột nhiên ngũ hành năng lượng bỗng xoay tít.
Ngũ hành hoặc chí nhu, hoặc chí cương, ngũ hành tuần hoàn, tựu thành một giới, hoàn toàn cách li ngoại giới. Phòng ngự cũng như công kích đều lợi hại.
Ngũ hành bổn nguyên hộ thể, Bàn Cổ phiên không gây thương tổn cho Lý Dương chút nào.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thụ sự đàn hồi kinh khủng của dải hào quang ngũ hành kia, nhất thời biết không làm sao. Lực công kích Bàn Cổ phiên mạnh như thế, thế nhưng Lý Dương vẫn chẳng bị sao cả. Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không phải đồ ngốc, thân là Tam Thanh, mặc dù rất ít động não, phần lớn dùng lực lượng giải quyết, nhưng trí tuệ cũng cực cao.
“Lý Dương bất đồng với các Đại Tôn khác, tựa hồ lực lượng của hắn là ngũ hành năng lượng, rất quỷ dị, ngũ hành tương sinh tương khắc. Tính đàn hồi phòng ngự rất mạnh, muốn phá phòng ngự của hắn, cũng cực kỳ khó khăn. Phòng ngự này…à có rồi!” Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn nhãn tình sáng lên.
Khí tức Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này bắt đầu được vận dụng, hai mắt hướng về phía Lý Dương nhìn chằm chằm, rồi chốt lại ở hai mắt Lý Dương.
Lý Dương vừa thấy mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhất thời chấn động.
– Xoẹt…
Trong ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Dương rõ ràng có thể thấy được những tia chớp màu xanh lóe ra, hai người đều bị trúng tâm thần công kích của nhau.
Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Lý Dương lợi hại, nhưng thực ra cũng không biết rõ nhiều chi tiết về Lý Dương, tâm thần công kích của hắn là do hắn tự mình học của Phong Đô đại đế, rồi mới hiểu được đến nới đến chốn. Cũng không phải Đại Tôn nào cũng có thể có được tâm thần công kích.
Nói đúng ra, tâm thần công kích là một loại phương thức tâm thần đặc thù. Người không biết, cho dù người đó cảm ngộ đại viên mãn, cũng sẽ không thể sử dụng tâm thần công kích.
“Làm sao như vậy được, Lý Dương này cũng biết tâm thần công kích, Lý Dương này rốt cuộc có cái gì không biết?” Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng tức giận, thật vất vả khi phát hiện ra ngũ hành năng lượng không thể công kích được, nhưng lại phát hiện ra đối phương cũng biết cả tâm thần công kích.
“Bất quá, tâm thần Lý Dương này tựa hồ yếu hơn ta một bậc.” Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn có nụ cười lạnh, năng lượng tâm thần kinh khủng lập tức phát ra, muốn hoàn toàn áp chế Lý Dương.
Lúc trước khi công lực Lý Dương còn yếu, Xi Vưu cũng không thể áp chế được Lý Dương. Dù sao trong một người – Nguyên thần mới là căn bản nhất, với nguyên thần của Lý Dương thì Nguyên Thủy Thiên Tôn xem ra không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng quên một điểm… Lý Dương còn có…
Tam Sanh Thạch!
– Nguyên Thủy!
Lý Dương đột nhiên gầm lên một tiếng, Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi nghi hoặc:
– Lý Dương này vô duyên vô cớ gọi cái gì?
Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy một đạo tam sắc quang mang từ thân thể Lý Dương bay ra lơ lửng, nhất thời tâm thần công kích của Lý Dương tăng thêm mấy lần.
Sáng chế ra đệ ngũ tuyệt “Bắc Minh Long Thôn”, lại có ngũ hành hợp nhất, tâm thần lực của Lý Dương rất mạnh, đã vượt xa Âm Dương Ma Đế, Côn Bằng Yêu Đế, bất quá còn một khoảng cách khá xa đối với những người đã đạt tới Đại Tôn như Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng lúc này hắn lại có Tam Sanh Thạch trợ giúp, Lý Dương ngược lại có vẻ tâm thần lực cao hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút.
– Bùng!
Tâm thần Nguyên Thủy Thiên Tôn chấn động, lòng thầm biết không ổn, lập tức thân thể chợt lóe lên né tránh.
– Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Tiếng oanh minh liên tục vang lên, chỉ thấy trong lúc nhất thời dường như Lý Dương hóa thành ba đầu sáu tay, đương nhiên nguyên nhân là Lý Dương công kích với tốc độ quá nhanh, lúc này, “Hám Địa Quyền Sáo” và “Chiến Thần Ngoa“ của Lý Dương đã được bao bọc bằng tinh kim khí, bên trong ẩn chứa thổ linh khí.
Hơn nữa thân thể tu vi của Lý Dương đã đạt tới Ma Đế hậu kỳ, mỗi một vòng đều ẩn chứa đao khí kim sắc.
Mỗi một cú đá, giống như thiên lôi đánh xuống, còn mang theo khí thế sắc bén của “Phá Sơn Liệt Không“.
Mỗi một quyền, giống như thiên thạch bay tới, mang theo cự cường hãn của “Khai Thiên Phách Địa”.
Khi thì hắn xoay chân, công kích cực kì mềm mại ẩn chứa “Đoạn Xuyên Phân Hải“, khi thì như hồ diệp xuyên hoa, vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn “Xuyên Vân Toa Vụ“, vào lúc này Ma Thần Lục Tuyệt hoàn toàn thể hiện hết uy lực kinh khủng của nó.
Quan trọng nhất là… Nguyên Thủy Thiên Tôn là Đại Tôn của Tiên giới, đối với tu luyện thân thể còn xa mới bằng Ma giới Đại Tôn.
Do đó…
Như một bao tải rách, Nguyên Thủy Thiên Tôn bị cặp thiết quyền cùng vô ảnh song thối trong nháy mắt đã đánh hắn không biết bao nhiêu quyền cước, Nguyên Thủy Thiên Tôn thậm chí đã bị đánh đến mờ cả mắt, đánh đến choáng váng đầu óc.
– Nha nha…
Lý Dương cắn răng, kẽ răng thậm chí còn ứa cả máu tươi, tốc độ hoàn toàn đạt đến cực hạn, quyền cước đánh ra mù mịt, Lý Dương thậm chí còn dùng cả phương pháp thuấn di. Lúc này, Lý Dương căn bản đã áp dụng phương thức đánh cận chiến đạt đến mức tận cùng.
Tốc độ, tốc độ. Cũng là tốc độ!
“Nhanh hơn, nhanh hơn chút nữa, nhanh hơn, nhanh hơn!!” Lý Dương không ngừng buộc mình phải tăng tốc độ lên, căn bản không lo đến việc thân thể có thể chịu được cái tốc độ kinh khủng này không.
Khi tốc độ đạt tới một mức kinh khủng, cả thân mình công kích đến mức kinh người.
Lúc này tâm thần Lý Dương đã rơi vào một cảnh giới tuyệt vời, Lý Dương chỉ biết là dùng tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, phương pháp ngày càng hoàn mỹ, công kích đánh ra càng thêm cường đại, Ma Thần Lục Tuyệt đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
– Xoẹt xoẹt…
Thậm chí cả những người tham gia đại chiến cũng không thấy rõ. Tốc độ Lý Dương đã đạt đến cực hạn, quyền ảnh từ hai tay hai chân cực nhanh, lại còn sinh ra nhiều tia chớp… hắc sắc thiểm điện.
Chớp giật… sét đánh xé không gian, xẹt qua xẹt lại, phương thức như tỉnh như say, công kích cường đại nhất, công kích kinh khủng nhất.
Khi tốc độ Lý Dương đạt tới mức nhanh nhất, giữa quyền ảnh của Lý Dương sinh ra nhiều tia thiểm điện.
Trong tích tắc, không đến một phần vạn giây, Lý Dương không biết đã đánh ra hơn mấy trăm vạn quyền rồi, đá ra hàng ngàn vạn cước, quyền ảnh đầy trời, thối ảnh cùng quyền ảnh giao nhau như mắc cửi, còn Nguyên Thủy thì như một con thuyền buồm nho nhỏ trôi dạt trong biển quyền ảnh thối ảnh đó.
Cho đến lúc Nguyên Thủy rốt cục tỉnh lại, đột nhiên múa Bàn Cổ phiên lên, ngăn cản được một chút.
– Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Trong sát na, thối ảnh của Lý Dương đánh thẳng vào Bàn Cổ phiên hàng trăm vạn lần, thậm chí còn không thể tính ra được, vì tốc độ đã vượt qua những gì người ta có thể tưởng tượng được.
Nguyên Thủy hai tay run lên, cả người liền bay thoát ra xa thật nhanh.
Quyền của Lý Dương rất nặng, thối cước rất kinh khủng, thân thể là Ma Đế hậu kỳ đỉnh phong, còn có thần khí, cộng với bổn nguyên tinh kim khí, bổn nguyên thổ linh khí, cuối cùng mỗi một chiêu đều sử dụng Ma Thần Lục Tuyệt trong một trạng thái như bị ma nhập…
Cho dù là Đại Tôn, thân thể cũng chịu không được, huống chi thân thể của Tam Thanh lại không bằng Ma giới Tam Tôn.
– Hô hô…
Hai mắt Lý Dương sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy lúc này đang ở xa lắc, như một con chó sói đang say máu. Lý Dương thở dồn dập, vừa rồi sử dụng đến cực hạn năng lượng trong cơ thể, Lý Dương lúc này cũng cảm thấy có cảm giác… hơi mệt.
Âm thầm đứng thật xa dùng thần thức nhìn lén, Cộng Công lúc này cũng mắt đứng tròng.
“Thân thể công kích có thể có uy lực như vậy sao?” Làm sao Cộng Công mà không nghĩ ra nhỉ, hắn là Ma giới Đại Tôn, thân thể tu vi thậm chí còn mạnh hơn Lý Dương một chút, nhưng khi đánh với Nguyên Thủy, tại sao luôn phải hạ phong chứ.
Tự hỏi một chút, Cộng Công rồi cũng hiểu được “Trong khi ta và Nguyên Thủy đánh chỉ dùng lực lượng tuyệt đối, ngoài ra chỉ dùng một phần nhỏ tốc độ, nhưng tốc độ của Lý Dương vừa rồi… chà, tốc độ tựa hồ… tựa hồ quá biến thái.”
Cộng Công âm thầm đứng thật xa dùng thần thức quan sát, nếu hắn đến gần, dùng mắt mà nhìn, sẽ phát hiện ra giữa quyền ảnh Lý Dương có hắc sắc thiểm điện.
“Bất quá, liều mạng, dùng thân thể công kích cực mạnh, dùng phương pháp công kích điên cuồng nhất, cuồng đả Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận, đánh hắn một trận bất chấp tính mạng, có lẽ cũng là một phương pháp rất hay. ” Khóe miệng Cộng Công nhếch lên khoái trá.
Thấy Lý Dương chiếm thượng phong, Cộng Công càng thêm kì vọng.
Lúc này, ngoại trừ mấy người Cộng Công, Chúc Dung, Xi Vưu, Lão Tử Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, còn có Yêu giới và Phật giới Đại Tôn dùng thần thức quan sát diễn biến ở đây.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẻ mặt lạnh lùng, mắt như mắt người chết nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
Cơ bắp trên mặt Nguyên Thủy run lên, hàn quang trong mắt không ngừng lóe ra, sát ý như gió lốc xoay tròn chung quanh thân thể hắn, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào người Lý Dương, như trong thiên địa lúc này chỉ có một người là Lý Dương.
– Lý Dương, chuẩn bị đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói lành lạnh. Đạo đạo thanh quang từ ngoài thân thể Nguyên Thủy bắt đầu lóe ra lên, lạnh nhạt tuyên cáo:
– Chuẩn bị chết đi!
Lý Dương nhìn Nguyên Thủy, khóe miệng khẽ nhếch lên, có vẻ khinh thường cười lạnh. Lý Dương biết thanh quang kia là cái gì. Vô luận là Tam Thanh hay là Xi Vưu, trên người đều có thanh quang, thanh quang đó hẳn là do họ kế thừa từ năng lượng của Bàn Cổ.
– Có bổn sự gì thì đem ra đây hết đi!
Lúc này trong đan điền Lý Dương, hai thanh kim sắc Đao Phách đã từ từ chuỷên động, bay thẳng đến hai quyền của Lý Dương.
Lúc này, Lý Dương đã quyết định, toàn thân công kích hoàn toàn bộc phát, kể cả hai thanh Đao Phách, thậm chí còn sử dụng cả Đao Phách có chứa nguyên thần. Lý Dương rất tự tin về Đao Phách của mình, vì Lý Dương biết rằng… mình có khả năng khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, bất quá mới là chỉ là một phần mười năng lượng trong cơ thể mình mà thôi. Còn có chín phần mười ngũ hành bổn nguyên năng lượng dung hợp trong nguyên thần. Lý Dương tin rằng, một khi mình có thể hoàn toàn khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, khi cần đối phó một người như Nguyên Thủy, căn bản không thành vấn đề.
Mặc dù mình không thể khống chế, chín thành năng lượng này, khẳng định của bảo vệ nguyên thần của mình. Đã như thế thì Lý Dương cũng không còn phải bận tâm về nguyên thần nữa.
– Xoẹt xoẹt…
Đạo đạo thanh quang tụ tập trên mặt Bàn Cổ phiên, trên mặt Bàn Cổ phiên lúc này xuất hiện một quỹ tích kì lạ không ai có thể hiểu được, các loại hoa văn chằng chịt giao thoa, vừa huyền ảo vừa xinh đẹp động lòng người.
Thanh quang trong mắt Nguyên Thủy như một luồng sáng, giơ Bàn Cổ phiên lên, thân hình Nguyên Thủy lóe lên, đã tới trước mặt Lý Dương.
– Ngũ hành hợp!
Chỉ thấy một đạo hào quang ngũ sắc hoa mỹ xuất hiện bao quanh Lý Dương, năm đạo bổn nguyên năng lượng quấn quanh nhau, sau đó hình thành một tiêm trùy ngũ sắc, mặt ngoài tiêm trùy phát ra đao mang kim sắc. Sắc bén hãi nhân.
– Chết!
Mắt Nguyên Thủy đột nhiên trợn lên, tia sáng trong mắt thật kinh khủng, Bàn Cổ phiên với khí thế như vạn quân san bằng tất cả phăng phăng đập xuống, không gian chung quanh Bàn Cổ phiên vỡ thành mảnh nhỏ.
– Phá!
Lý Dương lạnh lùng quát khẽ một tiếng, ngũ hành tiêm trùy cũng lao thẳng ra.
Mấy trăm kim sắc đao mang ở ngoài ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm mạnh vào nhau.
Đao Phách màu trắng giống như thần khí. Còn kim sắc Đao Phách có thể tương đương với siêu cấp thần khí, lực công kích của đao mang kim sắc và Đao Phách màu trắng tương đương nhau, mấy trăm kim sắc đao mang tương đương với mấy trăm thần khí công kích một lần.
– Bồng!
Hỗn độn khí lưu mặt ngoài Bàn Cổ phiên và kim sắc đao mang va chạm tóe lửa, rồi đồng thời đều tắt lịm.
Ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm nhau, trong lúc nhất thời không ai hơn ai.
Đột nhiên quang mang màu xanh từ mặt ngoài của Bàn Cổ chợt lóe ra, họa đồ huyền ảo trên mặt cũng nổi rõ. Uy lực của cả Bàn Cổ phiên bỗng trong nháy mắt đề cao một tầng, ngũ hành tiêm trùy của Lý Dương ầm ầm băng hoại.
– Phá!
Lý Dương nổi giận, gầm lên một tiếng.
Đao Phách kim sắc xuất hiện một ánh kim quang khó có thể nhận ra, dựa theo quỹ tích Phá Sơn Liệt Không, phăng phăng đâm vào Bàn Cổ phiên.
– Phá nữa này!
Lý Dương gầm lên một tiếng nữa, vốn ngũ hành bổn nguyên năng lượng vừa hội tán nay lại hình thành một Đao Phách kim sắc khác, đến cả bổn mạng Đao Phách của Lý Dương cũng dung hợp vào, dung hợp ngũ đại bổn nguyên, Đao Phách lóe lên kim sắc nhanh như tia chớp hoa phá trường không, khí thế như vạn quân hướng thẳng về phía Bàn Cổ phiên.