Thôn Phệ Tinh Không

Q.4 - Chương 41 - Ba Tháng Tu Luyện

trước
tiếp

– Đi thôi, xuống dưới ăn sáng với ba mẹ.

La Phong cười.

– Ừm.

Trạng thái La Hoa lúc này hoàn toàn khác hẳn. Lúc trước cảm giác sống này không còn hy vọng, sống không bằng chết. Nhưng sau khi thấy kỳ hiệu của ‘Sinh Mạng Thủy’, cùng với số dư tiền gửi ngân hàng khổng lồ trong điện thoại di động La Phong, La Hoa cảm thấy toàn thân tràn ngập sức sống! La Phong thúc ghế lăn đưa đệ đệ xuống lầu.

La Hồng Quốc và Cung Tâm Lan, đều ngồi trên sofa im phăng phắc. Từ ngày hôm qua tới nay, một ngày trời đã đả kích hai vợ chồng quá lớn. Tiểu nhi tử của mình tự nhiên nhảy sông tự sát, hơn nữa bây giờ tâm tình rất xấu, rất không ổn định.

“Làm sao bây giờ.”

“Rốt cuộc nên làm gì?” Hai vợ chồng căn bản không có biện pháp. Trong bếp sớm đã nấu bữa sáng, nhưng chẳng ai có tâm tình mà ăn.

Đột nhiên…

– Ba, mẹ!

La Phong thúc ghế lăn, đưa theo đệ đệ xuống dưới lầu, cười hô

– Điểm tâm đâu, cùng ăn điểm tâm.

– Điểm tâm?

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lam đều đứng lên.

Đệ đệ La Hoa cũng cười:

– Ba mẹ, con đói bụng rồi.

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nhìn tiểu nhi tử ‘La Hoa’ của họ như nhìn quái vật, Sau đó mạnh sực tỉnh ra.

La Hồng Quốc nói liên tục:

– Đói là tốt, đói là tốt, nhanh, nhanh đem điểm tâm lên!

– Bà Tần.

Cung Tâm Lan hô rồi chạy xuống dưới bếp.

La Hồng Quốc cũng chạy vào phòng bếp. Cả nhà thoáng cái đã tràn ngập sức sống, không còn áp lực lúc trước chút nào.

La Phong nhìn cảnh này, nở nụ cười: “Thật đúng như lúc trước, đặc biệt đợi sau này đệ đệ mọc chân rồi, có thể đứng lên, lúc đó trong nhà khẳng định sẽ càng vui hơn.” Tự mình lúc trước mạo hiểm phiêu lưu đi trộm trứng rồng để làm gì? Còn không phải là muốn sớm có thể tập hợp đủ tiền để mua Sinh Mạng Thủy cho đệ đệ sao?

Cũng nhờ trời giúp, lúc mình trộm trứng rồng, mới thuận tiện tìm được một bộ trang bị của chiến thần, làm khoản tiền khổng lồ 300 ức thoáng cái cơ hồ đã đủ.

Cơ sở Giang Nam Thị, khu trung tâm.

Trong tiểu khu Giang Nam Sơn Thủy, trong đại sảnh của biệt thự xa xỉ trên đỉnh núi ‘Hoa Ấp Phong’, một vũ giả ‘chiến thần cao cấp được gọi là ‘Độc Hạt’ ‘Duy Ny Na Polainas đang sầm mặt ngồi trên sofa. Còn bên cạnh nàng, Ngốc Thứu Lý Diệu mặt không chút thay đổi đang đứng, giống như một thanh đao.

– Có kết quả gì không?

Lý Diệu lạnh lùng hỏi.

Trong phòng khách, người quản gia trung niên mặc âu phục đen cung kính nói:

– Tiên sinh, phu nhân. Lúc trước trong danh sách mục tiêu điều tra, sau khi chúng ta điều tra mấy ngày nay, cũng có thể đưa ra mười hai người có khả năng nhất. Nhưng mười hai người này, cho dù trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn luôn luôn theo dõi, vẫn không bất kỳ một căn cứ chính xác nào để xác định đó là ai.

– Nói cách khác, đến giờ ngươi vẫn chưa nói được mục tiêu là gì phải không?

Sát khí trong mắt Lý Diệu bốc cao.

Phù! Âu phục đen quản gia cảm giác như bị một con quái thú khổng lồ nhìn chằm chằm, không khỏi nín thở cung kính nói:

– Trong những người này, nói về động cơ, có người bị liên minh HR áp bách, có lẽ vì muốn trả thù liên minh HR, nên xuống tay với thiếu gia, cũng có người, có cừu oán với bảo vệ của thiếu gia ‘Tạp Long’, cũng có người, có cừu oán với ‘Phan Á’ trong tiểu đội Hổ Nha chuyên bảo vệ thiếu gia… Nói về động cơ, ta đã tra ra tám người có một chút động cơ. Nhưng động cơ đó đều rất nhỏ, chỉ cần người đầu óc không có bệnh, cũng không đến mức giết thiếu gia.

– Phế vật! Chỉ vì có thù với bảo vệ của A Uy mà giết A Uy à? Còn cái tiểu đội Hổ Nha gì gì đó, đó là tiểu đội chó má gì chứ, có thể trêu vào địch nhân cấp độ tới đâu!

Lý Diệu hét lên

– Nhớ kỹ, người giết chết A Uy, là cao thủ có thể trong nháy mắt giết chết hai đại chiến tướng cao cấp và hai chiến tướng trung cấp, còn không cho họ kịp phát ra tin tức về!

– Dạ.

Quản gia vội cung kính đáp.

– Nhớ kỹ, hung thủ có thực lực rất mạnh, nhiều nhất là ẩn giấu chiến tích thôi! Có thể trong một thời gian ngắn miễu sát hai đại chiến tướng cao cấp, thực lực mạnh như vậy, tuổi của hắn cũng phải trên hai mươi.

Lý Diệu phân phó

– Lần này mục tiêu kiểm tra, ngoại trừ người chết, trong những người còn sống có không ít người đều rất trẻ, thực lực rất yếu, thậm chí có người còn vừa mới vượt qua ‘Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch’. Chẳng lẽ những tên tiểu gia hỏa ấy có năng lực miễu sát hai đại chiến tướng cao cấp à?

– Tiên sinh nói rất đúng.

Quản gia cung kính đáp.

Lý Diệu lãnh thanh phân phó:

– Cẩn thận kiểm tra những sự tích của chúng lúc trước, ai có khả năng là cường giả che dấu thực lực. Một khi cảm thấy có khả năng, phải kiểm tra cho ta!

– Hiểu!

Quản gia không dám nhiều lời.

– Ừm! Phàm là ai xuất hiện một chút khả năng có thể là cường giả có thực lực ‘Chiến thần’, hoặc ai có thể là tinh thần niệm sư, đều tăng cường điều tra cho ta!

Lý Diệu lạnh lùng nói

– Đương nhiên tập trung vào những đối tượng trọng điểm điều tra. Còn những người có khả năng không lớn, cũng dán mắt vào, ghi lại các việc liên quan tới chúng cho ta. Từ tiền gởi ngân hàng, chiến tích ở khu hoang dã, thân nhân bằng hữu của họ vân vân, đủ mọi khía cạnh, đều phải ghi lại hết.

– Dạ.

Quản gia cung kính nói.

– Ngươi đi với ta cũng nhiều năm rồi, ta không muốn thấy ngươi lười biếng một chút nào trong chuyện này, hiểu chứ?

Thanh âm Lý Diệu trầm xuống, ngầm có sát khí.

Trán lão quản gia không khỏi đổ mồ hôi hột:

– Hiểu rồi.

Hắn đương nhiên biết vị nam chủ nhân này lợi hại như thế nào. Phải biết rằng đến cả Độc Hạt Duy Ny Na Polainas, một Đại tiểu thư sinh ra trong Polainas gia tộc, lại là chiến thần cao cấp, với thân phận như thế mà trước mặt Lý Diệu bình thường cũng phải cúi đầu một chút.

– Đi đi!

Lý Diệu phẩy tay.

Quản gia nhanh chóng rời đi.

Tên Quản gia vừa rời đi, cả đại sảnh chỉ còn có hai vợ chồng Lý Diệu và Duy Ny Na Polainas.

– Diệu, nếu hung thủ thật sự đã chuẩn bị giết chết nhi tử chúng ta, e rằng căn bản không mang theo đồng hồ thông tin.

Duy Ny Na dùng thứ tiếng phổ thông không tự nhiên nói

– Điều này nói rằng, mục tiêu mà chúng ta có e rằng chẳng có ai là hung thủ cả.

– Ta biết cũng có thể như vậy.

Lý Diệu lạnh lùng nói

– Nhưng, tuyệt đối không thể bỏ qua một chút cơ hội nào. Nếu không phải quá nhiều người, ta thà giết lầm một ngàn tên, cũng không tha bất kỳ một ai!

Trong mắt Lý Diệu hàn quang lóe lên. Lần này số người liên quan phải trên năm trăm người, sau lưng liên quan tới Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán, quân đội chính phủ vân vân.

Hơn nữa những người này đều ở Căn Cứ Thị, hơi động tĩnh một chút là có thể tiến vào Căn Cứ Thị rồi, vì thế hắn không dám một hơi giết sạch. Nếu chỉ là vài chục người, hắn chắc cũng dám động thủ rồi.

– Diệu, ngươi nói là ai động thủ?

Duy Ny Na nhíu mày hỏi.

– Trên toàn cầu, chiến thần cao cấp có thù với Lý Diệu ta cũng không ít hơn mười người. Lúc trước để giúp ngươi ngồi trên vị trí tổng tài quản lý khu Hoa Hạ của Liên Minh HR, hai chúng ta cũng đắc tội với không ít người.

– May mà năm đó sau khi ta tiến vào di tích văn minh cổ, thành công ra ngoài. Những tên ngưu quỷ xà thần đó mới cả đám không dám ngọ nguậy!

Lý Diệu lạnh lùng nói

– Đừng để ta tra ra là ai chơi ta, hại chết A Uy

Kỳ thật trong mắt hai đại cường giả Duy Ny Na và Lý Diệu, người có khả năng lớn nhất những chiến thần vốn là địch nhân của họ lúc trước.

Nhưng đối với năm trăm lẻ sáu đối tượng hoài nghi, Lý Diệu và Duy Ny Na cũng sẽ không bỏ qua việc điều tra.

Dương Châu thành, tiểu khu Minh Nguyệt.

La Phong thật ra rất thoải mái. Thời gian rảnh là nói chuyện chơi với đám vũ giả ở ‘Hội Quán Cực Hạn’, phần lớn thời gian thì một mình một người đắm chìm vào tu luyện Cửu Trùng Lôi Đao.

– Alô, đội trưởng.

Hội Quán Cực Hạn, trong phòng kiểm tra phản ứng thần kinh, La Phong đi tới một bên cầm lấy điện thoại di động nghe điện thoại

– À, các ngươi chuẩn bị sau tết, ngày một tháng ba tới khu hoang dã nữa à? Được thôi, ta không có vấn đề gì. Ta cũng muốn ở nhà mấy ngày tới, an an ổn ổn thêm hai tháng, thuận tiện mài giũa đao pháp. Ừ, được, năm sau đi khu hoang dã nữa nhé.

– Các ngươi cũng đều biết việc đệ đệ ta à? Việc này truyền ra thật là nhanh.

– Không có biện pháp, gặp phải loại sự tình này, ta cũng không có biện pháp. Nhưng cũng may, đệ đệ ta bây giờ đã tốt rồi. Ừm, ta đang tu luyện thân pháp. Được rồi, gọi lại sau nhé.

La Phong tắt điện thoại, rồi đặt vào góc tường, sau đó lại đi về phía máy kiểm tra phản ứng thần kinh.

Nói là máy kiểm tra, nhưng trên thực tế La Phong hoàn toàn dùng nó như một máy huấn luyện.

“Thi kiểm tra chiến tướng trung cấp, thời gian mười phút rưỡi.” La Phong điều chỉnh máy thời gian thi kiểm tra kiểm tra phản ứng thần kinh. Đây đã là thời gian duy trì dài nhất rồi. Kỳ thật dưới vô số viên đạn cao su bắn ra, rất có thể dùng để huấn luyện năng lực né tránh của con người. La Phong bình thường rất thích tới đây huấn luyện.

Cả người mồ hôi đầm đìa, La Phong nhét mấy thứ linh tinh và điện thoại vào túi.

“Lần này tới khu hoang dã hơn một tháng, hàng ngày, tuyệt đại đa số thời gian đều tiến hành hấp thu nguyên năng gien, cường hóa thân thể. Bây giờ, tố chất thân thể ta còn cách cấp chiến tướng sơ cấp tiêu chuẩn cũng không xa nữa.

“Cố gắng một chút, xem thời gian gần hai tháng nữa, có thể đề cao bao nhiêu.”

Thời gian trôi qua từng ngày…

Đêm trừ tịch, người trong gia đình La Phong cũng vui vẻ cùng nhau đi xem dạ hội mừng tết âm lịch. Trong mấy ngày tết âm lịch, La Phong cùng người trong nhà cùng đi thăm một vài bằng hữu, tụ họp náo nhiệt. Về phần người thân? La Phong thật ra không có thân thích gì, vì cha và mẹ đều là cô nhi thời kỳ sau Đại Niết Bàn.

Thời kỳ Đại Niết Bàn đã tạo nên rất nhiều gia đình tan rã, rất nhiều cô nhi.

Sáng sớm ngày hai mươi sáu tháng hai.

La Phong mặc đồ luyện công màu trắng, mỉm cười đi về phía Hội Quán Cực Hạn.

– Tên điên, mới sáng sớm đã đi hội quán à?

Một tráng hán râu quai nón cười nói.

– Hai ngày nữa ta phải đi khu hoang dã rồi. Bây giờ đúng là nước tới trôn mới nhảy, phải huấn luyện nhiều một chút.

La Phong cười nói. Tráng hán râu quai nón trừng mắt:

– Mẹ nó, Tên điên, đừng nói chọc giân ta. Còn nói nước tới trôn mới nhảy hử. Lúc trước ngươi cùng ta sát hạch Chuẩn Vũ Giả, quay đi quay lại bây giờ đã mạnh hơn ta rồi.

La Phong cười ha ha:

– Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đời sau đương nhiên phải mạnh hơn đời trước rồi.

– Biến đi, đừng chọc giận người ta.

Tráng hán râu quai nón chửi đùa một tiếng.

La Phong cũng đi vào Hội Quán Cực Hạn, đi lên lầu sáu.

Sáng sớm, Hội Quán Cực Hạn rất ít người, hôm nay cũng trống rỗng như bình thường.

Nếu La Phong không muốn thử thành quả gần đây một chút, cũng không cần tới sớm như vậy. Lần trước ngày một tháng mười hai, thành tích thi kiểm tra của ta là tốc độ 78. 6 mét mỗi giây, lực quyền 6121kg, bộc phát có thể đạt tới tới gần 13000kg. Kiểm tra phản ứng thần kinh đạt chiến tướng sơ cấp, loại ưu. La Phong hơi lúc lắc người

“Bây giờ là ngày hai mươi năm tháng hai, gần ba tháng rồi, không biết bây giờ tố chất thân thể ta đã đạt tới trình độ gì rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.