– Hừ?
Từ chỗ sâu trong yết hầu của thiếu niên thanh y phát ra tiếng hừ lạnh, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, nói:
– Không ngờ trên đời này lại có nữ tử ngu như vậy, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng mà.
– Thủ tọa, tên đó chính là nghĩa bạc vân thiên Kỷ Trung Đường Kỷ đại hiệp a, còn phía sau hắn, có lẽ là Trịnh phu nhân?
– Thế nào, ngươi và hắn biết nhau sao?
Lông mày thiếu niên thanh y nhíu lại, liếc mắt nhìn âm nhi, thấy sắc mặt âm nhi ửng đỏ, mặt mày hàm xuân, nhịn không được cười một tiếng, khóe miệng nhếch lên cao, ý trào phúng hiện ra.
– Ta nhìn không ra, lão gia hỏa này có cái gì hấp dẫn người như vậy.
– Kỷ đại hiệp nhân phẩm cao thượng, võ nghệ cao cường, làm người lại thiện lương ôn hòa, hào hoa phong nhã, đương nhiên rất thích.
Nhìn ra được, tuy là chủ tớ, nhưng âm nhi ở trước mặt thiếu niên thanh y này, cũng không có cái gì câu thúc.
– Phẩm tính cao thượng, thiện lương ôn hòa? Trên đời này không còn cái gì buồn cười hơn những lời này cả!
Thanh y thiểu nói:
– Ngươi biết Kỷ đại hiệp thống hận cái gì nhất trên đời này không?
– Không biết!
âm nhi lắc đầu, biểu cảm trên mặt của thiếu niên thanh y lúc này hết sức kỳ quái.
– Bình sinh hắn thống hận nhất chính là rắn!
Thiếu niên thanh y lè lưỡi, nhẹ nhàng liếm liếm bờ môi, nói:
– Hắn cho rằng, rắn là thứ tà ác nhất trên đời, đồng thời cũng là sinh vật nên bị diệt sạch trên đời.
– à?
âm nhi nghe xong, kỳ quái nhìn thiếu niên thanh y, thò tay che cái miệng nhỏ nhắn, giống như hết sức kinh ngạc.
– Bổn thiếu gia họ Vương tên Xà (Xà: rắn), chính là thứ sinh vật hắn thống hận nhất trên đời này a, ha ha ha ha ha ha…
Bầu trời màu xanh dương, chợt có mấy đóa mây trắng thổi qua.
Bên ngoài Tần Lăng quận thành, có một trang viên thật lớn, cách Tần Lăng quận thành chỉ hơn hai mươi dặm, cái trang viên này không giống với trang viên bình thường, phòng ốc kiến trúc cũng không nhiều, bố cục kiểu dáng, hoàn toàn tương tự với võ đài duyệt binh, một mảnh đất trống rộng lớn, bày biện nhiều thạch lô.
Mấy trăm thạch lô này, Tiểu Báo Tử đứng trong đám người tầng tầng lớp lớp, ánh mắt nhìn xuyên thấu qua dòng người nhìn tình hình trong tràng, trong đầu hiện lên tình cảnh lúc khai mạc thế vận hội Olimpic ở kiếp trước.
Tuy nhiều thạch lô, nhưng lại đặt dọc theo nhau, sắp xếp phi thường chỉnh tề, tạo thành một phương trận, bên cạnh mỗi thạch lô, đều có một bệ đá, phía trên bày ra một khối kim loại, một thiết chùy, còn có các loại công cụ tinh luyện kim loại, tại đây, chính là nơi diễn ra chân tuyển.
Hướng bắc của dãi thạch lô là một bệ đá, giống như một cái điểm tướng đài, phía trên bày mười chín cái ghế đỏ thẫm, Tiểu Báo Tử biết rõ, đây là chuẩn bị cho tộc trưởng ô gia và mười bảy trưởng lão, chính giữa còn một chỗ trống, chính là lưu lại cho khách quỷ đến từ Thiên Long Thần Sơn.
ô gia và Thiên Long Thần Sơn quan hệ rất mật thiết, cho nên, thời điểm chân tuyển đại hội, thường thường sẽ mời một cường giả từ Thiên Long Thần Sơn của Thiên Long Đạo đến xem, chỉ là, nhưng không phải là do ô gia tài hùng thế đại, nhưng trong mắt của Thiên Long Đạo, cũng chỉ là một gia tộc phụ thuộc như nhiều gia tộc khác mà thôi, trong nhà chỉ có một trưởng lão có tu vi Thất phẩm, thật sự là không coi vào đâu, nếu như không phải hàng năm ô gia tiến cống làm cho Thiên Long Đạo thỏa mãn, bọn họ cũng sẽ không phái một người của địa vị cao đến một gia tộc như ô gia để cho những người có địa vị thấp nhìn đâu.
Dù là như vậy, dĩ vãng mỗi lần thỉnh đến, tối đa chỉ là một ít trưởng lão nhàn rỗi, có thể thỉnh đến một chủ sự đã là không tệ, ai cũng không ngờ, lần này ô gia lại mời đến một trong tam đại thủ tọa của Thiên Long Đạo đến xem, điều này đã làm cho ô gia thập phần vui mừng.
Đương nhiên, không chỉ có như vậy mà làm cho bọn họ vui, có lời đồn đãi nói, ô gia Nhị thiếu gia ô Ngọc Long thiên tư thông minh, khí độ bất phàm, chính là kỳ tài võ học khó có được trong thiên hạ, được vị thủ tọa Vương Xà này nhìn trúng, muốn thu hắn làm đệ tử.
Tin tức này, còn oanh động hơn cả việc Vương Xà tự mình đến xem lễ.
Vương Xà là ai?
Chính là một trong tam đại thủ tọa của Thiên Long Đạo, là một trong những cao thủ đáng sợ nhất trong giang hồ Đại Tấn trăm năm nay, niên kỷ so với bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du tương đương nhau, dù hai người chưa giao thủ với nhau, nhưng lại là nhân vật chiêu bài của hai đại môn phái trong mười năm, danh khí và thực lực của Vương Xà hoàn toàn không kém so với bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du.
Năm nay gần ba mươi, cường giả Bát phẩm.
Ngẫm lại làm cho người ta rất hưng phấn.
Liên hệ với những lời đồn gần đây, bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du hướng Vân Châu tổng đốc Mã Thiên Trường cầu thân, rõ ràng Minh Nghĩa Kinh Viện muốn bước một chân vào Vân Châu, hết lần này tới lần khác, Thiên Long Đạo Vương Xà xuống núi, tới tham gia chân tuyển đại hội râu ria này, địa điểm cũng chính là Vân Châu Tần Lăng quận thành, chẳng lẽ không có liên quan gì sao?
Chẳng lẽ Vương Xà thật sự đến ô gia vì Nhị thiếu gia hay sao?
Những thứ này, đều là bí ẩn, có rất nhiều thuyết pháp được đưa ra… Chuyện này cũng làm cho, lần này ô gia chân tuyển đại hội này có lực ảnh hưởng vượt xa những lần trước.
Vân Châu Tần Lăng quận thành đã là kín người hết chỗ, chẳng những là tất cả khách sạn của ô gia chật khách, thậm chí trong dân cư cũng không còn bao nhiêu phòng ốc để cho thuê cả.
Chân tuyển đại hội, Mã gia kén rể, hai chuyện này vốn chẳng liên quan gì nhau, nhưng quỷ dị là giang hồ lại đồn đãi chúng có liên quan với nhau rất mật thiết.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này, hoàn toàn không có quan hệ với Tiểu Báo Tử, hắn chỉ là một tiểu nhân vật đến tham gia chân tuyển đại hội này mà thôi, có thể trúng cử vào trong ô gia làm đệ tử là mục đích của hắn, có thể được trưởng lão của ô gia ưu ái, thu làm đệ tử, đây là mục tiêu cuối cùng của hắn, về phần những chuyện khác, nghe một chút cũng thế, cũng không cần để bụng.
– Đông đông đông…
Có hai tráng háng đứng gõ van hai cái trống lớn, từ trong trống phát ra âm thanh dày đặc, tiếng nổ chấn bốn phía, trên đài, hơn mười người đang mặc áo bào thiêu viền vàng tiến lên phía trước, dựa theo vị trí, từng người ngồi xuống ghế dựa, sau đó chính là tộc trưởng ô gia và đại trưởng lão, tu vi đạt tới Thất phẩm, hai người đều vây quanh đi theo một gã thiếu niên mặc thanh y lên đài.
– Đây chính là Vương Xà?
Tiểu Báo Tử không nhận ra Vương Xà, nhưng mà, hắn nhìn bộ dáng của Vương Xà, hình như còn quá trẻ a?