Bí Cảnh không gian, không gian tồn tại độc lập với tu luyện giới, ngăn cách cùng ngoại giới, thường thường sinh ra ở thời kì thế giới sơ khai. Bởi vì ngăn cách cùng ngoại giới, linh khí trong Bí Cảnh rất tốt, tài nguyên vô cùng phong phú, có rất nhiều tài liệu mà ngoại giới tuyệt tích, thậm chí thiên tài địa bảo.
Trên lý luận mà nói, Tiểu Ngư Giới mà Từ Huyền đang sống, ở lúc thế giới sơ khai, thậm chí đến quá trình phát triển tiếp sau, đều lục tục sinh ra rất nhiều Bí Cảnh không gian lớn nhỏ.
Nếu như nói Tiểu Ngư Giới là một cái hồ nước to lớn, như vậy Bí Cảnh là những bọt khí ở trong cái hồ đó.
Tu giới có rất nhiều Bí Cảnh không gian, có chút bị người phát hiện, thậm chí chiếm cứ, trợ giúp một phương gia tộc, một phương tông phái quật khởi cùng cường thịnh; mà có chút Bí Cảnh không gian, cực kỳ ẩn nấp, chưa bị phát hiện.
Còn có càng nhiều Bí Cảnh không gian, cho dù bị phát hiện, bởi vì có chút nguyên nhân, như là không gian bên trong không ổn định, không thể mở thông đạo vân…vân, không cách nào được lợi dụng.
Cho nên, Bí Cảnh không gian tương đối ổn định, là tất cả thế lực lớn tranh đoạt tài nguyên, thậm chí so với một ít linh mạch còn muốn trân quý hơn.
– Thật không nghĩ tới, trong Vô Uyên Vực giữa hai phái trên Tinh Vũ Sơn này, lại có một Bí Cảnh không gian, dù là không phải rất ổn định.
Trong mắt Từ Huyền ẩn ẩn lập loè vẻ hưng phấn.
Dù sao tài nguyên quý giá như Bí Cảnh không gian, bình thường đều bị tất cả thế lực lớn bí mật chiếm cứ, chỉ cung cấp cho rất ít người sử dụng, người bình thường căn bản khó có thể tiếp xúc.
– Tinh Vũ Môn mấy trăm năm trước, sở dĩ có thể cường thịnh nhất thời, đều là bởi vì Bí Cảnh không gian kia trợ giúp. Đáng tiếc về sau bởi vì có chút nguyên nhân, Bí Cảnh không gian kia trở nên không ổn định, trong môn phái xuất hiện mâu thuẫn, cuối cùng phân liệt thành Tinh Vẫn Kiếm Tông cùng Phong Vũ Tiên Môn .
Phí sư huynh hời hợt nói, trong ngôn ngữ có một tia cảm giác về sự ưu việt.
Từ Huyền lại lâm vào trầm tư ngắn ngủi, hồi tưởng ngày ấy dưới vực sâu sinh ra động tĩnh, cùng với cao tầng hai tông môn giằng co khẩn trương.
Rồi sau đó, hai phái mỗi ngày đều phái một vị trưởng lão xâm nhập Vô Uyên Vực, ngày kế tiếp lại thay phiên lần nữa. . .
Cho tới bây giờ, trong tông môn giới thủ sâm nghiêm, thậm chí ngay cả Từ Huyền mới vào nội môn đệ tử, cũng bị điều đi tuần tra ban đêm.
Giờ phút này nghĩ tới những chuyện kia, trong lòng Từ Huyền ẩn ẩn khẽ động, hẳn là Bí Cảnh kia có khả năng khôi phục ổn định. . .
Nghĩ tới đây, tim hắn nhảy có chút nhanh hơn.
Sau khi trở lại Bắc Nhai Tiểu Các, ngoài tiếp tục tu luyện bí quyết thổ nạp tầng chín, Từ Huyền âm thầm quan sát mấy ngày, quả thật phát hiện đêm khuya mỗi ngày, đều có trưởng lão hai phái lẻn vào Vô Uyên Vực, ngày thứ hai trời chưa sáng, âm thầm lặng lẻ phản hồi.
Hơn nữa, lực lượng phòng ngự hai bên bờ Vô Uyên Vực, so với bất kỳ địa phương nào đều muốn sâm nghiêm hơn.
Khứu giác của Từ Huyền cảm thấy áp lực rất ngưng trọng.
Hắn chỉ có thể yên lặng tu luyện, cũng âm thầm chú ý, đồng thời cũng chờ đợi tàn hồn kiếp trước thức tỉnh.
Cứ như vậy, thoáng chớp mắt hai tháng trôi qua, ở dưới Từ Huyền dốc lòng tu luyện, Nhiếp tự quyết lấy được mấy lần đột phá, cũng có thể nói là tiến nhảy vọt bộ. . .
Ở bên trong gần hai tháng, Từ Huyền hoàn toàn nắm giữ bí quyết thổ nạp tầng chín, Long Xà đệ cửu biến Nhiếp tự quyết, cũng đã luyện thành tám chín phần.
Với tư cách biến cuối cùng của Long Xà Cửu Biến, Nhiếp tự quyết ngược lại không có chiêu thức độ khó cao.
Nếu muốn nói độ mềm dẻo khi rèn luyện thân thể cốt cách, thậm chí siêu việt nhân thể cực hạn, tám thức trước đã hoàn toàn, lột xác trên nhục thể, đối với Từ Huyền mà nói, cơ hồ đạt tới cái cực hạn nào đó.
Cơ thể, cốt cách của hắn, cương nhu cùng lúc, đã có thể uốn lượn đến đáng sợ, lại ẩn chứa sức bật kiên cường kinh người, coi như là những Luyện Khí tiên sĩ kia, so sánh với hắn, ở phương diện thân thể tố chất, cũng là có chỗ không bằng.
Đệ cửu biến Nhiếp tự quyết, dĩ nhiên từ trên nhục thể lột xác, vượt qua đến phương diện tinh thần.
Cho nên tu luyện biến này, không ở chiêu thức thân thể, tinh túy của nó ở chỗ trên cơ sở tinh, khí, huyết mà diễn sinh cảnh giới tinh thần.
Có cảm ngộ của trí nhớ kiếp trước, lĩnh ngộ của Từ Huyền đối với đệ cửu biến, đạt đến chín thành trở lên.
Hắn lúc này khiếm khuyết chỉ là “lượng” của tinh thần, chỉ cần đầy đủ thời gian, Từ Huyền sẽ đột phá đệ cửu biến.
– Lực lượng cơ thể của ta lúc này, cho dù so với cường giả Luyện Thể cửu trọng, cũng không thua kém bao nhiêu. Mà theo tốc độ tu luyện trước mắt, tối đa nửa tháng, thì có thể đột phá Long Xà Cửu Biến.
Từ Huyền ngồi ở bên trong Bắc Nhai Tiểu Các, ánh mắt chớp động, trên mặt lộ ra vài phần chờ mong.
Dù sao lĩnh ngộ đệ cửu biến, đã không tồn tại bình cảnh gì nữa, thiếu khuyết chỉ là chút ít tích lũy.
Tính toán ra, hiện tại đã đến thời gian Từ Huyền xuống núi.
Từ Huyền vốn cũng ý định xuống núi một chuyến, nghĩ đến muội muội Huệ Lan mượn nhờ dược hiệu Tẩy Tủy Đan, cần phải đột phá đến Luyện Thể thất trọng.
Nhưng rất không xảo chính là, Phong Vũ Môn mấy ngày gần đây, đột nhiên phong núi, cấm đệ tử trong môn ra vào.
Lực lượng canh phòng bên Bắc nhai, so với bình thường càng thêm hơn lần, thậm chí có Luyện Thần kỳ tiên sư tọa trấn, làm cho Từ Huyền hãi hùng khiếp vía, tu luyện cũng có chút vướn víu.
Cũng không có thể xuống núi, lại không thể tu luyện, Từ Huyền dứt khoát ly khai Bắc Nhai Tiểu Các, quyết định đi nghe ngóng tình huống thoáng một phát.
Trên đường đụng phải một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, Từ Huyền khẽ giật mình: Dương Tiểu Thiến?
Giờ phút này Dương Tiểu Thiến, mặc pháp y của nội môn đệ tử, so sánh với ngày xưa thanh thuần rụt rè, trên mặt đẹp tăng thêm vài phần thành thục vũ mị, đã thoát khỏi thời kỳ thiếu nữ thanh thuần ngày xưa.
Nàng hiển nhiên đã trở thành nội môn đệ tử.
– Từ sư huynh.
Con ngươi xinh đẹp của Dương Tiểu Thiến, thanh sóng lưu động, cười mỉm nhìn Từ Huyền.
– Dương sư muội tiến vào nội môn lúc nào?
Từ Huyền phát hiện Dương Tiểu Thiến đã có được tu vi Luyện Khí tiên sĩ.
Hai tháng trước xuống núi, Dương Tiểu Thiến có Tẩy Tủy Đan trợ giúp, tu vi tới gần Luyện Thể thất trọng, cộng thêm Nhạc Phong tương trợ, nàng lại có hạ phẩm linh căn, nhanh như vậy tiến vào Luyện Khí kỳ, cũng là hợp tình hợp lý.
– Lần trước trở về núi không lâu, ta là nội môn đệ tử, một tháng trước bước vào Luyện Khí kỳ.
Cái cổ ưu nhã tuyết trắng của Dương Tiểu Thiến có chút giơ lên, ánh mắt hữu ý vô ý quét nhìn Từ Huyền, hiếu kỳ khó hiểu nói:
– Từ sư huynh luôn khắc khổ tu luyện, thậm chí ngay cả sư muội ta tiến vào nội môn cũng không biết, nhưng vì sao còn không có tấn chức Luyện Khí kỳ, cần biết lúc trước ngươi còn đi trước chúng ta.
Dù sao Từ Huyền so với Dương Tiểu Thiến tiến vào nội môn sớm hơn một hai tháng, khi đó nàng rất thất lạc, trong nội tâm rất không có tư vị.