Mà lúc này, Từ Huyền đang thâm nhập Mộng Hồi đại pháp, trong quá trình thu lấy linh năng ý cảnh kiếp trước, dĩ nhiên đã xúc động cổ lực lượng này.
– Thì ra là thế, trên bồ đoàn kiếp trước có lưu lại khí tức ấn ký tinh thần cường đại của chủ nhân kiếp trước, sau khi chủ nhân chết đi, cũng là vật vô chủ. Mà nay, chủ nhân một đời này sẽ đem nó thu lấy, vì vậy có thể lay động Tinh Hải Bản Nguyên.
Tàn hồn kiếp trước trầm tư một lúc lâu, cuối cùng cũng minh bạch đại khái vấn đề.
Hắn thực sự đang vì Từ Huyền thầm đổ một trận mồ hôi lạnh.
Khí tức ấn ký tinh thần kiếp trước, đã bị Từ Huyền hấp thu lấy, cùng Mộng Hồi đại pháp như cá nước tương dung, đã nắm được trong tay.
Tâm thần Từ Huyền thì càng lún càng sâu, chạm đến được chỗ sâu trong của ấn ký tinh thần kiếp trước và Mộng Hồi đại pháp.
Một cổ khí lưu kinh hãi nhân tâm đã nhảy vào trong ý thức của Từ Huyền.
Tùy tiện một đạo tin tức lưu lại kia đều chịu tải trên Tiên Hà Văn, ẩn chứa áo nghĩa ý cảnh đều viễn siêu trình tự Nguyên Thần Đại Đạo.
Trong lúc này, Từ Huyền trọng điểm nắm bắt, thể ngộ ý cảnh huyền ảo cùng Mộng Hồi đại pháp có liên quan.
Dưới từng cổ tin tức thần bí lưu lại xúc tiến, ý thức của Từ Huyền thậm chí đã chạm đến tầng tám của Mộng Hồi đại pháp, thậm chí là tầng chín càng coa hơn, các loại thần năng huyền bí.
Trình tự Mộng Hồi ý cảnh chi uy càng cao đã khiến Từ Huyền một trận líu lưỡi, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Từ Huyền vẻ mặt hồi hộp.
Thần năng huyền bí này, thậm chí để hắn sản sinh hoài nghi chính mình cuộc đời này tu luyện kết quả là, có phải nằm mơ trở về quá khứ hay không?
Tại thời gian Mộng Hồi đại pháp tầng sáu, ý thức của Từ Huyền đã có thể hồi tưởng, nắm bắt chi tiết ký ức thời không quá khứ đứt đoạn.
Sau khi đạt được tầng bảy, đã tăng thêm tính dự kiến nhất định, ý thức thời gian năng lực hồi tưởng đều đề thăng trên diện rộng, hoàn toàn là một loại cảm giác tự thể nghiệm.
Hơn nữa trong quá trình hồi tưởng thời gian, lúc trước chính mình không có phát hiện nhân tố có thể phát hiện trong hồi tưởng.
– Nếu Mộng Hồi đại pháp cường đại như vậy, kiếp trước vì sao không thể sử dụng đại pháp này, trở về quá khứ, thay đổi lịch sử?
Từ Huyền lẩm bẩm nói.
– Lần trước hơi có nhắc đến thời không số phận là một con sông dài, ở giữa có vô số nhánh sông, nếu như có thể trở về quá khứ, ngươi có thể cải biến quỹ tích trung gian của nó. Sau đó, mặc kệ ngươi làm sao cải biến nhánh sông, tận cùng của nó đều đã định trước. Cái này cũng giống như vậy, đại thế giới mặc kệ xa xưa cỡ nào, kéo dài hàng trăm tỷ năm, nhưng chung quy sẽ có một ngày hủy diệt. Đó là sự thực không thể trái nghịch cải biến được.
– Nói cách khác… Chỉ có thể cải biến quá trình trong đó, mà không thể cải biến kết quả cuối cùng.
Từ Huyền có chút tỉnh ngộ.
– Chính là như vậy.
Tàn hồn kiếp trước thở dài một hơi.
– Chủ nhân kiếp trước ngã xuống trong Tiên Hà Phong Bạo. Đó là kết quả cuối cùng không thể trái nghịch được, mặc kệ hắn có làm sao cải biến quá trình, đều không thể ảnh hưởng kết quả cuối cùng. Vì vậy, hắn chỉ có thể lấy phương thức vượt qua luân hồi, kéo dài số mệnh và truyền thừa.
Thời gian nhanh chóng xói mòn.
Chớp mắt một cái, phảng phất giống như đã kinh lịch trăm nghìn năm
Chờ Từ Huyền từ trong bế quan thức tỉnh lại, ngoại giới đã qua hơn một năm, cảnh giới linh hồn có nhảy vọt tiến triển, vượt lên trước Thần Hư trung kỳ, nhưng không giống lần trước điên cuồng như vậy.
Lúc này đã hơn một năm thời gian, Từ Huyền đem tầng ba Bích Thiên Thủy Các. Linh năng ý cảnh ở bồ đoàn kiếp trước toàn bộ hấp thu, chứa đựng trong dòng xoáy quang đoàn thần bí.
Ưu điểm ở chỗ, Từ Huyền từ nay về sau có thể chậm rãi ôn lại, hấp thu linh năng ý cảnh và khí tức ấn ký tinh thần kiếp trước.
Hô…
Từ Huyền thở phào một hơi, chậm rãi đứng dậy, trên người tinh khí thần và ý chí càng phát ra cường đại.
Nếu như chú ý nhìn, có thể phát hiện giữa mi tâm của hắn, hiện lên một ấn ký đạm kim sắc, trung gian mơ hồ có thể thấy được một dòng xoáy thần bí sâu không thấy đáy, phảng phất như có thể kéo dài đến một chỗ thời không vô tận khác.
– Hôm nay, trong cơ thể ngươi có hai đại lực lượng tiềm tàng, một cái là dược lực của Bất Diệt Yêu Long Đan và Vu Độc nguyền rủa. Hai là lực lượng ẩn chứa trong ý chí tinh thần kiếp trước. Phân biệt đại biểu hai đại phương diện vật chất và tinh thần, một ngày ngươi hoàn toàn hấp thu luyện hóa hết những lực lượng này, liều mình tầng năm, Thông Thiên Tam Giai đem xúc tua có thể đụng tới.
Tàn hồn kiếp trước nhắc nhở nói.
Từ Huyền nghe đến đó, động dung giật mình.
Lực lượng của Bất Diệt Yêu Long Đan và Vu Độc nguyền rủa, hắn tự nhiên là hiểu rõ.
Mà nghe ngữ khí của tàn hồn kiếp trước, lực lượng ấn ký tinh thần kiếp trước còn vượt xa cái trước.
Không bao lâu, tinh khí thần trèo càng tới đỉnh phong, Từ Huyền mang theo vô số trọng bảo từ trong Truyện Kỳ Băng Cung đi tới.
– Di!.!
Từ Huyền vừa mới đi ra khỏi Truyện Kỳ Băng Cung, đã cảm giác không thích hợp.
Lối vào Băng cung này dĩ nhiên không có bất kỳ cấm chề nào.
Ngoài ra, trong Cực Bắc Băng Bảo lãnh tĩnh âm sâm, ngay cả một thân ảnh cũng không có.
– Ai?
Từ Huyền Mộng Hồi đại pháp sản sinh một tia cảm ứng biết trước thần bí.
Đột nhiên trong lúc đó, một cổ thần uy xoay chuyển vũ trụ thời không pháp tắc phủ xuống Thiên Địa quanh mình, khu vực vị trí của Từ Huyền, hư không xoay chuyển áp súc, thân hình của nó cũng như điêu khắc, phảng phất như bị vũ trụ thời không áp bách.
– Chờ ngươi đã lâu ngày!.!
Một thanh âm uy nghiêm vô thượng, tựa như vạn giới chí tôn truyền đến.
Từ Huyền ngưng mắt vừa nhìn lên đỉnh đầu, sắc mặt đại biến:
– Hoàn Vũ Đại Đế!.!
– Hoàn Vũ Đại Đế!.!
Trong lòng Từ Huyền không khỏi phát lạnh, Hoàn Vũ Giới bổn nguyên Đại Đế kia dĩ nhiên đã chờ ở đây nhiều ngày, để đợi mình xuất quan.
Một tài tuấn mới quật khởi xuất hiện bất quá trăm năm, cho dù là cửu tinh chi thủ có thể dẫn tới Bản Nguyên Giới Đại Đế chờ đợi, cũng là thân tự lo thân xuất thủ, loại “đãi ngộ” này cùng quang vin đặc thù phóng nhãn cả ngoại giới vực thiên cổ vạn năm đều là cực kỳ hiếm thấy.
Mặc kệ kết quả thành bại, việc này lan truyền ra ngoài, đỉnh đầu Từ Huyền quang hoàn huy hoàng xán lạn chắc chắn bởi vị càng thêm chói mắt gấp chục lần, để chư thiên cường giả kinh hãi.
Lúc này, thời khắc Bản Nguyên Giới Đại Đế phủ xuống, thông thiên triệt địa là Thần Hư pháp tắc là linh hồn thần uy và xoay chuyển vũ trụ thời không, giống như vạn giới chí tôn, chúa tể của tất cả.
Đột nhiên đối mặt với cổ kia, Từ Huyền dường như sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé giống như con kiến hôi.
Đây là hắn lấy cường độ cùng trình tự Thần Hư Đại Đế ngoại giới vực chí cao, làm so sánh trực diện.
Cho đến lúc này, hắn mới chính thức minh bạch, giữa Thần Hư Đế Tôn và Thần Hư Đại Đế thực lực chênh lệch lớn cỡ nào.
Càng khó trách ở trên chiến trường này, Đế Tôn chốc lát có thể thấy được, nhưng Thần Hư Đại Đế cũng cực ít khi hiện thân.