Tiên Ngạo

Chương 1 - Thanh Niên Tắc Thành

trước
tiếp

Trong thành Lâm Hải ờ Thiên Nam. cổn Châu. Thang quốc.

Bên trong Hắc Hổ đường, tiếng người ồn ào. đèn đuốc sáng trưng, trong đại sảnh có mấy trăm giang hồ hào khách đang nâng ly cạn chén, mời rượu lẫn nhau. Trong đó vô cùng náo nhiệt, tiếng người vung quyển đấu rượu, la hét ầm trời thanh thế chấn động cả một góc thành.

ở thượng phòng trong nội sảnh cũng có một bàn tiệc, bất quá ở đây không hề ồn ào hỗn loạn như bên ngoài, không nghe lọt tiếng ồn. Trong này bày biện đẹp đẽ sang trọng, những người trong này cũng không uống đến quên cả trời đất như đám giang hồ hào khách bên ngoài. Bọn họ đều là những nhân vật nổi danh lừng lẫy trên chốn giang hồ. phong thái nghiêm trang tề chỉnh. Mà người đang ngồi ghế giữa chính là Đường chủ Hắc Hổ đường. Phá Thiên Hổ Mã Lão Hắc.

Người này dung mạo anh tuấn, đầu báo mắt hổ. râu hùm hàm én. tưởng mạo chẳng khác Trương Phi. không giận mà oai. giọng nói sang sảng, vừa nhìn thấy đã biết là người hào sảng, dễ dàng khiến cho người ta tin tưởng. Nhưng nếu có ai nghĩ như vậy, chính là sai lầm, Thật ra người này lòng dạ hiểm sâu, tính toán tỉ mỉ vô cùng. Lịch lão Đường chủ đời trước của Hắc Hổ đường từng bị thiệt thỏi vì y, cho rằng y là huynh đệ kết nghĩa trượng nghĩa nhất của mình. Kết quả sau khi ông ta chết đi. thê tử mình trở thành của y. gia nghiệp Hắc Hổ đường của mình cùng rơi vào tay y.

Mã Lão Hắc nâng chén rượu lên nói:

– Đa tạ các vị trượng nghĩa tương trợ, chúng ta mới có thể tiêu diệt được Dã Lang bang, kết thúc ân oán hai mươi năm qua, báo thù cho các huynh đệ tử trận.

– Nếu không nhờ ba vị Mã Chấp Pháp. Lưu trưởng lão. Lý trường lão của Tổng môn dẫn dắt Mãnh Hổ thiết ky chạy tới viện trợ, chúng ta đã không thể đánh bại được một trăm lẻ tám kỵ binh của Dã Lang bang.

– Nếu không nhờ bảy vị cao nhân Bạch sư huynh. Mã sư huynh trượng nghĩa ra tay. chúng ta cũng không thể giữ lại Bang chủ Dã Lang bang Ma Thiên Lang. Nếu để cho y chạy ra khỏi Thang quốc, vậy sẽ gây ra hậu hoạn vô cùng, nhất định sẽ có ngày ngóc đâu trở lại.

– Nếu không nhờ Trương tiền bối phá trận pháp phòng ngự môn phái của Dã Lang bang, chúng ta cũng không thể chém tận giết tuyệt, hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng.

– Hôm nay, ta đại diện cho ba ngàn đệ tử Hắc Hổ đường cảm tạ các vị, ngày sau nếu như

CÓ việc, cứ gọi một tiếng. Mã Lão Hắc ta muôn thác cùng không đám từ nan!

Dứt lời Mã Lão Hắc uống một hơi cạn chén, mọi người cũng cạn theo, đáp lại:

– Mã Đường chủ khách sáo rồi…

– Huynh đệ trong nhà. nói như vậy hóa ra là người ngoài sao?

Tiệc rượu hôm nay là tiệc mừng công. Hắc Hổ đường dưới sự dẫn dắt của Mã Lão Hắc. nhờ vào Tông môn trong bang ủng hộ. lại thêm mời các cao thủ trong thiên hạ. phát động tập kích bất ngờ. Mất thời gian ba ngày ba đêm quãng một mẻ lưới diệt sạch đối thủ cũ Dã Lang bang, nhổ cỏ tận gốc. Từ nay về sau trong thành Lâm Hải. thậm chí cả miền Nam Thang quốc, thế lực Hắc bang sẽ do Hắc Hổ đường của Mãnh Hổ bang khống chế hoàn toàn.

Khách ngồi trong bàn đều là trưởng lão đo Tổng môn phái tới chi viện, hoặc là giang hồ hiệp khách được mời. ai ai cũng đã dốc rất nhiều sức lực trong trận chiến này. cho nên Mã Lão Hắc mới cố ý mỡ tiệc chiêu đãi bọn họ.

Phó Đường chủ Hắc Hổ đường Thôi Nhân Hùng bên cạnh thấy khách đã tới đông điỊ bèn vung tay lên. thủ hạ lập tức mang ra. mười mấy rương lễ vật cảm tạ. Có rương chứa ngàn lượng vàng ròng, có rương là thần binh bảo đao. có rương là võ công bí tịch, phòng sau còn có vài chục mỹ nữ nhan sắc diễm lệ. bọn họ có thể lựa chọn mang đi tùy thích.

Số khách này nhận lễ vật rất hài lòng, kẻ thích vàng ròng, người thích thần binh bí cấp. kẻ ra phòng sau chọn mỹ nữ.

Lúc này, một tên hầu mang lên một chậu canh to tướng. Thôi Nhân Hùng sợ không khí nhạt nhẽo bèn lớn tiếng hô hào:

– Các vị hãy thưởng thức thử món canh này. đây là canh nhất tuyệt của Hắc Hổ đường ta, ngon không thể tả, hơn nữa còn có tác dụng đại bổ.

Sau đó. mỗi người được mời một chén nhỏ. cứ vậy mà phân phát. Khách đang ngồi nghe Thôi Nhân Hùng tán tụng canh này như vậy. bèn uống thử, sau đó không hẹn mà đồng thanh cất tiếng ngợi khen:

– Ngon, mùi vị rất khá!

Một vị công tử áo trắng ngồi ở ghế trên, đáng vẻ lạnh lùng cao ngạo, vừa rồi Mã Lão Hắc tạ ơn các sư huynh, vị công tử này được xem là người đứng đầu. Lúc lễ vật vàng ròng thần binh được mang lên. y không thèm liếc mắt lấy một lần chỉ có sau khi uống thử canh này sắc mặt thoáng động, cất giọng lạnh lùng nói:

– Canh này rất khá. là vị trù sư danh tiếng nào nấu vậy?

Thôi Nhân Hùng lập tức cười mơn trớn:

– Bạch Thiếu môn chủ. canh này cũng không phải đo trù sư danh tiếng nấu. mà do một tên trù sư trẻ trong đường chúng ta nấu ra. Nghe nói tên này căn cứ theo bài thuốc cổ truyền mà nghiên cứu ra. mùi vị quả thật thơm ngon Thật ra cũng hơi có vẻ kỳ lạ. canh này chỉ có chính tay hắn nấu ra mới ngon trù sư khác nấu thế nào cũng không bằng được. Trù sư chính của chúng ta ờ đây học hết mấy tháng trời nhưng vẫn không học được, quả thật co chút tà môn.

Thấy Bạch Thiếu môn chủ còn đang nghiền ngẫm mùi vị; Thôi Nhân Hùng lập tức quát bảo thủ hạ:

– Mau. mang Tiểu tử Dư gia tới Đây!

VỊ Bạch Thiếu môn chủ này chính là Thiếu môn chủ của Xích Thủy môn trong Kỳ Liên sơn. Mã Lão Hắc đã tốn không ít tiền của. nhờ cậy rất nhiều mối quan hệ mới có thể mời được y ra tay lần này. Cũng may là mời được y; không ai ngờ rằng Bang chủ Dă Lang bang Ma Thiên Lang vừa đột phá cảnh giới Tiên Thiên gần Đây nếu không có Bạch Thiếu môn chủ ra tay không ai có thẻ giết được Ma Thiên Lang.

Xích Thủy môn này không phải là bang phái nằm trong giới lục lâm hắc đạo như Hắc Hổ đường. Nghe nói Xích Thủy môn là môn phái ngoại vi của bang phái tiên gia. tuy rằng thế lực không vượt ra ngoài Kỳ Liên sơn mạch, nhưng bọn họ vẫn khống chế chặt chẽ Thập Vạn Đại Sơn của Kỳ Liên sơn mạch trong tay. Dù là Hoàng tộc Trần gia của Thang quốc gặp mặt bọn họ cũng phái tỏ ra cung kính.

Đối với vị Môn chủ Xích Thủy môn tương lai này Mà Lão Hắc ra sức nịnh hót. có thể nói rằng muốn gì cho nấy cố gắng xây dựng quan hệ tốt.

Chỉ trong thoáng chốc, một thiếu niên từ ngoài chạy vào. Thiếu niên này khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, thân hình gầy gò. khuôn mặt anh tuấn có một nụ cười dễ mến. đôi mắt lộ ra tinh quang sáng ngời, khiến cho người ta vừa gặp đã sinh ra hảo cảm.

Thiếu niên này chính là Tiểu tử Dư gia Dư Tắc Thành người nấu món canh vừa rồi. Hắn vừa vào cửa. ánh mắt đà đảo qua khắp một vòng, thông qua vị trí chủ khách mà đoán thân phận của những người này. sau đó thi lễ với mọi người:

– Văn bối Dư Tắc Thành, ra mắt các vị!

Thấy canh này không ngờ là do một thiếu niên nhỏ tuổi như vậy làm ra mọi người không khỏi kinh ngạc, vị Bạch Thiếu môn chủ kia bèn hỏi:

– Phái chăng canh này là do ngươi nấu. ngươi đã học được của ai?

Dư Tắc Thành đáp:

– Là Tiểu tử nấu. Tiểu tử tìm được phương thuốc trong sách cổ. dựa theo phương thuốc đó mà phối chế.

Bạch Thiếu môn chủ đột ngột quát to:

– Ngươi chỉ nói xằng, trong canh này có dược tính của Hành Khí Tán. là bí truyền của phái ta. Ngươi học trộm ở nơi nào. là ai đã truyền thụ cho ngươi, mau nói ra. nếu không đừng trách ta lạt thủ vô tình!

Bạch Thiếu môn chủ vừa thốt ra những lời này. tất cả những người có mặt ở đây đều biến sắc. Đây là chuyện tối kỵ với các môn phái. có thể nói là tội lớn tày trời.

Dư Tắc Thành nghe đối phương nổi giận khiến trách như vậy. không hề tỏ ra kích động, vẫn ung dung đáp:

– Tuyệt đối không, đây là Tiểu tử tìm được trong sách. Nếu như không tin, Thiếu môn chủ có thể hỏi Thôi Đường chủ. lần đầu tiên nấu ra canh này. Đường chủ cùng có mặt tại chỗ.

Thôi Nhân Hùng thấy ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn y, đặc biệt sắc mặt Mã Lão Hắc trở nên hết sức khó coi. vội vàng nói:

– Không có lý nào như vậy, hắn là ngoại tôn của Trương Phúc Sơn từ nhỏ lớn lên trong đường chúng ta. Hắn vốn là thư đồng của con trai Lịch Đường chủ. sau đó làm tạp địch nơi trù phòng, tự mình nghiên cứu ra cách nấu thang này. lúc ấy ta có mặt ngây tại chỗ. không có chuyện học trộm đâu!

Mã Chấp phép do Tổng môn phái tới cùng gật gật đầu:

– Là ngoại tôn của Trương Phúc Sơn ở Khai Sơn phủ ư? Có thể nói là người cũ của Mãnh Hổ bang chúng ta. đáng tiếc là Trương Phúc Sơn đã chết trong tay Ma Thiên Lang. Hài tử này họ Dư. hẳn là con của Thiết Kiếm Thư Sinh Dư Thiên Cao đây… Họa trời vào ba năm trước y đã chết ở Trần quốc. đáng tiếc…

Dứt lời. bộ đáng của y ra vẻ vô cùng tiếc nuối.

Một lão nhân bên cạnh. chính là đại gia về trận pháp do Mà Lão Hắc mời tới, Thiết Xích Tiên Sinh. Người này tài học bao la, nhờ có lão, vừa rồi mới phá được sơn môn đại trận, quăng một mẻ lưới tóm sạch kè thù. Lúc này lão nhìn Dư Tắc Thành, chậm rãi hỏi:

– Ngươi nói là đọc sách mà học được, vậy trong sách ấy viết những gì. nguyên liệu để nấu thang là thứ gì?

Dư Tắc Thành đáp từng chừ một, giọng hắn to rõ vô cùng:

– Tiểu tử ngẫu nhiên phát hiện trong Tuy Viễn du ký. sách này ngàn năm trước do Đại nho Mình Truyền Ngọc viết ra. Nguyên liệu chính của thang là lươn, ba ba, Tổ yến, nhân sâm, gân trâu, móng beo nạm bò. mào gà. vây cá. Phụ liệu là: câu kỳ, dương quỷ sơn sầm. bát giác, mộc kỳ, hoàng sâm. câu liên, đinh hương, đao đậu, tam thất, tam lăng, can khương. can tất… tất cả là ba mươi sáu vị được liệu, ba lần chưng, ba lần cắt mà thành. Nấu xong một nổi canh như vậy cần có một ngày một đêm, mười Hai canh giờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.