Tiên Ngạo

Chương 107 - Ngũ Hành Nghịch Sinh

trước
tiếp

Lưu Nhất Phàm gật gật đầu nói:

– Được rồi, mời ngươi lựa chọn dạng thương phẩm tiếp theo.

Nói xong vung tay lên, trước mặt Dư Tắc Thành xuất hiện một đống vật phẩm.

Thật ra không có thứ gì cả nhưng toàn bộ vẫn được biểu hiện ra bằng hình ảnh trước mắt Dư Tắc Thành, đây là ảo thuật đạt tới cực hạn.

Dư Tắc Thành nhìn những vật phẩm trước mắt, từng vật phẩm đều xuất hiện ra một đoạn thần thức, chính là tư liệu cơ bản của nó khiến Dư Tắc Thành hiểu rõ về nó. Những vật phẩm này đều là vật phẩm thích họp người tu tiên cảnh giới Thai Tức sử dụng. Có khoảng chừng mười mấy thanh phi kiếm, hàng chục pháp khí. Bí tịch trăm bản, phù lục hơn một ngàn.

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi:

– Chỗ của ngươi có bí tịch Nhất Khí Hóa Thất Sắc của Vô Thượng Thiên Đạo tông hay không?

Lưu Nhất Phàm nói:

– Chỗ chúng ta có Vô Thượng Thiên Đạo Thanh Sát quyết. Kim Khuông nhị quyết quyển thượng nhưng ngươi đã mua pháp quyết bí tịch, sách này sẽ không bán cho ngươi.

Dư Tắc Thành nghe xong lập tức sửng sốt, hỏi:

– Vật phẩm cùng loại chỉ có thể bán một món, người lại không nói trước điều này, vậy ta có thể đổi lại được không?

Lưu Nhất Phàm nói:

– Không có khả năng, tông ta được xưng là mua tử bán sinh, những người tu tiên gặp được chúng ta ai cũng sắp sửa gặp họa tử vong, chúng ta cho bọn họ một cơ hội sinh tồn cải thiên đổi mệnh, trong muôn đường chết lưu lại một đường sinh Cơ để có thể tiếp tục tu hành.

– Pháp bảo, phi kiếm, bí tịch, phù triện ngươi đã mua hai món, còn hai món nữa ngươi hãy nắm chắc lấy cơ hội cuối cùng.

Dư Tắc Thành nghe xong thầm suy nghĩ, trong lời nói của Lưu Nhất Phàm có ẩn ý, mỗi một câu đều có hàm nghĩa đặc biệt. Xem ra mình chỉ còn có thể mua pháp bảo, phù triện mỗi loại một món, lần này không thể mua hồ đồ loạn xạ, cơ hội khó được, phải nắm chắc lấy.

Dư Tắc Thành bắt đầu cẩn thận chọn lựa. Trong các loại phù triện, phù triện lọt vào mắt Dư Tắc Thành chỉ có Càn Khôn Na Di phù. Đây không phải là loại phù triện mà Lý Dạ Bạch sử dụng để trốn thoát ngay tức khắc khỏi Mã Lão Hắc đánh chết hay sao?

Lấy thứ này, giá của nó không đắt, chỉ có hai trăm linh thạch.

Pháp bảo tương tự thật sự nơi đây cũng có, không phải là pháp khí, là pháp bảo cấp thấp, cảnh giới Thai Tức có thể sử dụng, nhưng giá cả toàn là mấy vạn linh thạch. Tất cả tài sản của Dư Tắc Thành cũng không đủ mua một món, chỉ có thể tiếp tục xem xuống phía dưới.

Nơi này còn có phi xa, Dược Không đĩnh, Độn Địa toa, tuy rằng cũng là cấp thấp, nhưng vừa khéo thích hợp cảnh giới Thai Tức sử dụng. Bất quá sau khi nhìn thấy giá của những thứ này. Dư Tắc Thành tự động từ bỏ.

Cuối cùng mắt Dư Tắc Thành dừng lại ở một món pháp bào. Pháp bào này tên là Chân Thủy Tỵ Trần Bào. Do cao nhân Kim Đan kỳ của Bắc Hải Hạo Đàng tông dùng Chân Thủy tế luyện mà thành. Mặc áo này vào sẽ có một tầng Chân Thủy khí vờn quanh, rửa sạch bụi bặm trên thân thể, thân thể vĩnh viễn khồng dơ bẩn.

Hơn nữa áo này còn có thể chống đỡ thương tổn ba hệ pháp thuật Hỏa, Thủy, Thổ, còn có thể xuống nước, nước không xâm, ở trong nước cũng giống như trên đất bằng. Áo này cho dù Trúc Cơ kỳ cũng có thể mặc được, theo chủ nhân tế luyện càng luyện càng mạnh, đủ có một pháp thuật nghịch thiên. Khi pháp bào bị ngoại lực phá hư, trước khi kịp tổn thương đến chủ nhân, nó sẽ tự động hình thành pháp bạo mượn lạc ấn chân nguyên do cao nhân Kim Đan kỳ luyện chế nó lưu lại bắn ngược công kích cùa đối phương trở về. Nói cách khác, nếu là công kích cao hơn lạc ấn chân nguyên cao nhân Kim Đan kỳ lưu lại vậy phần công kích nhiều hơn ấy chủ nhân của pháp bào chỉ có thể tự mình thừa nhận mà thôi.

Chính yếu chính là hình thức của nó có thể biến đổi tùy theo tâm ý cùa chủ nhân, hoặc ẩn hoặc hiện, hình thức tùy tâm. Hơn nữa giá của nó vào khoảng hai ngàn linh thạch, thứ này nếu ở Tử Phương Tụ Bảo trai ít nhất phải có giá tám ngàn linh thạch.

Dư Tắc Thành chọn mua hai loại này. Lưu Nhất Phàm gật gật đầu nói:

– Được rồi, duyên phận cùa chúng ta xem như đã hết, hy vọng ngươi tự lo cho mình, có thể bình yên vượt qua tai kiếp này. Nếu như thiên cơ đưa đẩy sẽ có ngày tương ngộ cùng nhau.

Nói xong Lưu Nhất Phàm khẽ mỉm cười. Dư Tắc Thành chỉ thấy mình hoa mắt một cái đã trở lại nơi ở của sáu phái. Lúc này nào thấy Lưu Nhất Phàm đâu nữa, chỉ giống như giấc mộng Nam Kha.

Nhưng trên người Dư Tắc Thành đã mặc Chân Thủy Tỵ Trần Bào, trong túi trữ vật cũng đã có thêm pháp dẫn luyện kiếm và một thanh phi kiếm tam giai, còn có hai viên linh thạch thượng phẩm thật lớn.

Dư Tắc Thành vội vàng bước nhanh trở về phòng mình, bắt đầu kiểm kê vật phẩm. Quả nhiên những thứ khi nãy hắn bán đi đã hoàn toàn biến mất, có thêm hơn hai vạn viên linh thạch. Thêm vào số linh thạch trước kia còn lại hiện tại hắn có được hai viên linh thạch thượng phẩm trị giá hai vạn linh thạch, còn có hai mươi hai viên linh thạch trung phầm, hai trăm hai mươi ba viên linh thạch hạ phẩm.

Nhưng tài liệu và tạp vật trong túi trữ vật toàn bộ hết sạch, chỉ có năm thanh phi kiếm và hai món pháp khí, còn có mười bình đan dược cùng những vật phẩm quan trọng khác của hắn. Lúc này Dư Tắc Thành cảm thấy nhẹ nhàng sảng khoái, đã không còn tạp vật nữa.Dư Tắc Thành rất là hài lòng, bắt đầu lật xem pháp dẫn luyện chế Ngũ Hành Nghịch Sinh Niết Sào kiếm của Huyền Không đảo. Vừa thấy pháp dẫn này thuyết minh, lập tức Dư Tắc Thành vừa vui lại vừa buồn, vui là vì Ngũ Hành Nghịch Sinh Niết Sào kiếm chính là kiếm Nghịch Chuyển Ngũ Hành, lấy đạo phân sinh phần khắc luyện chế năm thanh phi kiếm cùng thuộc tính Nag Hành thành một thanh vô cùng mạnh mẽ.

Pháp dẫn luyện kiếm này chẳng những cho phép luyện chế phi kiếm tam giai thăng bậc thành phi kiếm tứ giai, còn có thể luyện chế phi kiếm tứ giai thăng bậc thành phi kiếm ngũ giai, phi kiếm ngũ giai chiếu theo pháp dẫn này cũng có thể thăng bậc đến phi kiếm lục giai. Nhưng từ phi kiếm lục giai trở lên pháp dẫn này mất đi hiệu lực, cần phải có pháp dẫn luyện kiếm khác.

Buồn là vì kiếm này phải có tu vi tối thiểu đạt tới Kim Đan kỳ mới có thể luyện chế, tu vi hiện tại của mình khẳng định là không làm được. Xem ra lại phải tìm kiếm cơ duyên xin cao nhân như Tùng Tuyền chân nhân vậy trợ giúp. Thật ra làm như vậy không thành vấn đề, pháp dẫn luyện kiếm Ngũ Hành Nghịch Sinh Niết Sào kiếm này tuyệt đối cao minh. Dư Tắc Thành nghi ngờ rằng ngay cả Thủy Vân tông cũng chưa chắc đã có được bí tịch này, chỉ cần mình nộp lên chắc chắn sẽ được trọng thưởng, cầu lão luyện kiếm giúp mình cũng chỉ là chuyện hợp với lẽ thường.

“Tên Lưu Nhất Phàm này thật sự là cổ quái, y mua bán đồ vật như vậy tuyệt đối không phải vì linh thạch, mà là có mục đích khác, chẳng lẽ thật sự là vì sửa mệnh đổi vận, mua tử bán sinh hay sao? Y nói ta có một trường tai kiếp, theo giọng điệu như vậy, dường như sau khi chia tay với ta chẳng lẽ sắp sửa có người muốn đối phó với ta sao?

Dư Tắc Thành không ngừng tự hỏi.

Dần dần thái dương xuống núi, một đêm lặng lẽ trôi qua, ngày hôm ấy cứ như vậy qua đi rất nhanh.

Ngày hôm sau vào bữa sáng, vị Công chúa Phong Linh Tĩnh kia giữ chặt Lưu Thi Vận không buông, mặt dày mày dạn gia nhập vào bàn bọn Dư Tắc Thành, tạo thành một sự thu hút thật lớn. Nhưng nàng vẫn không tự biết, vẫn cứ quấy rối loạn cả lên như vậy.

Thái độ của nàng đối với Dư Tăc Thành hoàn toàn đổi khác so với hôm qua. Hôm trước chuyện Dư Tắc Thành đánh cho đám đệ tử tu tiên kia một trận, nàng đã biết, có ba phần tán thành đối với Dư Tắc Thành. Mặt khác đêm qua Lưu Thi Vận đã kể những tao ngộ giữa nàng và Dư Tắc Thành, chuyện mình thân là nha hoàn. Dư Tắc Thành lúc trước uy phong như thế nào. Cuối cùng còn có giấc mộng kia, thiếu nữ đa tình dễ biến, lập tức khiến thái độ của nàng đối với Dư Tắc Thành có chút thay đổi.

Ăn cơm xong lão nhân kia lại xuất hiện, bắt đầu bố trí nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ hôm nay có chút thay đổi, chia làm năm bậc. Những nhất cấp tiên chủng như Lưu Thi Vận có nhiệm vụ khác, những người khác cùng có nhiệm vụ không gống nhau. Bất quá nhiệm vụ lần này là dựa theo tu vi mà phân công.

Dư Tắc Thành quan sát số đệ tử tiên chủng nhận nhiệm vụ, hiện tại nhiều hơn hôm qua sáu mươi người. Trong đó có năm mươi người là đệ tử ngoại môn, hôm nay bọn họ cũng phải gia nhập làm nhiệm vụ cùng đệ tử tiên chủng. Dư Tắc Thành đạt tới cảnh giới Thai Tức sơ cấp nhận được nhiệm vụ là thanh lý tra xét một địa cung bên dưới Tây Lĩnh bình đài.

Nghe nói địa cung này là lối vào Di tích Tiên Tần, trải qua vồ số thế hệ người tu tiên thăm dò, mỗi một tấc đất, mỗi một tấc vách của địa cung này đã bị người kiểm tra hàng chục lần nhưng cũng không tìm được lối vào cho nên sau này không còn ai để ý tới nó nữa.

Địa cung này thật ra là một không gian ảo cảnh mê trận, sau khi tiến vào là vô số đường hầm và phòng ốc. Nhưng mê trận này đã bị thăm dò rõ ràng tới mức không thể rõ ràng hơn, đến lúc đó mỗi người đều được nhận một địa đồ mê trận, tuyệt đối sẽ khồng lạc đường.

Thanh lý tra xét chính là dạo một vòng trong mê trận của địa cung, để xem có

vấn đề gì không. Thật ra từ lúc trước Đại Hội Thăng Tiên, cũng đã có người tra

xét mấy lần. Đây hoàn toàn chỉ vì không muốn khiến các đệ tử này nhàn rỗi

không có việc gì làm cho nên an bày một công tác hơi dư thừa cho bọn họ, như

vậy có thể bồi dưỡng nhận thức tình cảm với môn phái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.