Tiên Ngục

Chương 1487 - Con Cờ Mà Thôi. (Thượng)

trước
tiếp

Là vì tham lam, quay đầu phản lại mưu hại ân nhân cứu mạng của mình?

Không cần bất kỳ lý do nào, Tô Triệt tin mình tuyệt đối không phải là một tên tiểu nhân như vậy! Bất luận quá khứ, hiện tại, hay là tương lai, cũng không thể là một người như vậy.

Nói không chừng sự thật lại ngược lại, mình mới là người sáng tạo vũ trụ này, cũng là người bị hại, thiên đạo của vũ trụ này mới có thể đem Tiên Ngục bảo tháp giao cho mình, làm cho mình sống lại một lần nữa, có hai loại lựa chọn: hoặc là cứu giúp Tiên Linh vũ trụ mà mình từng sáng tạo, hoặc là sáng tạo ra một vũ trụ hoàn toàn mới lần nữa.

Tóm lại, Tô Triệt lại có thể cảm giác được, trước mắt, thiên đạo lực lượng của Tiên Linh vũ trụ có khuynh hướng là của mình.

Nếu như, mình là cường đạo Hỗn Độn đến từ bên ngoài mà Ngọc Hoàng Thiên miêu tả kia, là tên bội bạc hèn hạ kia, vũ trụ thiên đạo sao còn có thể che chở cùng chiếu cố chính mình như vậy a?

Mà Ngọc Hoàng Thiên này, dường như chính là loại người mà hắn đã từng nói qua: hắn bị cường giả cấp thống lĩnh nào đó của Khởi Nguyên Ma Tộc hủ thực linh hồn, đọa nhập ma đạo! Là hắn, phản bội thiên đạo, phản bội cái thế giới này!

– Có tin hay không thì tùy ngươi.

Ngọc Hoàng Thiên bình thản mà nói:

– Trong Hỗn Độn, cường giả vi tôn, hết thảy dựa vào thực lực mà nói chuyện, nói về, thị phi đúng sai cũng chẳng phải trọng yếu. Được rồi, không nói những thứ này.

Nói đến lúc này, vẻ mặt biến đổi, giọng nói chuyển sang lạnh lẽo:

– Mà bây giờ, ta muốn từ trên tay của ngươi, đem Tiên Ngục bảo tháp cầm về, sau đó, đích thân hủy diệt cái Vũ Trụ sắp diệt vong suy bại này. Ở bên trong Đại Hỗn Độn lĩnh vực, sáng tạo ra một Hoàn Mỹ Thế Giới vĩnh hằng bất diệt.

– Ta nghĩ lấy được hết thảy, ngươi đã thay ta tạo nên một trụ cột phi thường vững chắc. Cho nên, ta muốn nói một tiếng cảm tạ đối với ngươi, chỉ tiếc, tánh mạng của ngươi sắp kết thúc, ngươi nhìn không thấy ngày đó rồi…

Vẻ mặt Tô Triệt chỉ là đần độn, hoàn toàn không có phản ứng, giống như còn chưa thoát ra rung động lòng…

Nhưng đây chỉ là mặt ngoài, trên thực tế, Tô Triệt ở trong lúc nói chuyện với Ngọc Hoàng Thiên, trong lòng đã sớm hạ lệnh đối với Tiên Ngục rồi:

– Trở về ba ngày trước!

Thân ở tiên giới, chức năng xuyên qua thời không của tầng tám Tiên Ngục đương nhiên là hữu hiệu, nếu có thể trở về đến ba ngày trước, Tô Triệt đã biết trước hậu quả nghiêm trọng rồi, chắc chắn sẽ không sẽ đem Tuyết Ngọc tiên tử thu vào Tiên Ngục, để cho hắn có cơ hội cùng Tô Niệm Nhi hợp thể rồi.

– Không được a chủ nhân!

Lão Hắc vẻ mặt bối rối hô:

– Tất cả chức năng mỗi một tầng Tiên Ngục đều mất đi hiệu lực rồi, ta căn bản không thể thao túng bọn họ rồi.

– Tất cả đều mất đi hiệu lực rồi?

Trong lòng Tô Triệt run lên, cố gắng thao túng hai đại nô bộc Bức Dực cùng Kim Cương này phát động công kích đối với Ngọc Hoàng Thiên, nhưng là, vốn là hai đại nô bộc luôn có lệnh là theo mà bây giờ lại nhắm chặc hai mắt, không phản ứng chút nào. Giống như hai cái cọc gỗ không có chút nào Sinh Mệnh Khí Tức nào đứng ở đó.

Nhu thế này nói rõ, chức năng khống chế linh hồn của tầng bốn Tiên Ngục đã mất đi hiệu lực, hoặc là nói, đã không có nắm ở trong tay đây Tô Triệt cùng lão Hắc nữa.

Tiên Ngục tầng hai U Minh Quỷ Đế, Tiên Ngục ba tầng Hỏa Giới Chi Chủ, Tiên Ngục tầng sáu Tạo Hóa Thần Thụ, vốn là tâm linh liên lạc cũng đã gián đoạn toàn bộ. Hoàn toàn không cảm giác được sự hiện hữu của bọn hắn.

Duy chỉ có Vũ Trụ Thế Giới của tầng một Tiên Ngục, còn đang ở trong khống chế của Tô Triệt cùng lão Hắc. Yến An quốc Thải Thạch Trấn, chủ phân thân của mình đang cùng người nhà ngồi cùng một bàn. Cùng ăn bữa trưa, cha mẹ cùng Hạnh nhi trên mặt treo mỉm cười hạnh phúc, con gái ở trong lòng mụ mụ mút lấy ngón tay cái. Ánh mắt thơ ngây trong sáng rơi vào trên mặt phụ thân. Tiểu Oa Nhi đã gần hai tuổi, còn không hiểu được sùng bái phụ thân tướng quân của mình, trong ánh mắt càng nhiều là chỉ là một phần tò mò…

Bá!

Chủ phân thân thi triển ra một thời gian lĩnh vực nhỏ, vẻn vẹn đem căn phòng này bao phủ ở bên trong, uy năng mặc dù không mạnh, lại có thể đem trước mắt một màn này trong nháy đọng dừng lại.

Nếu như, hết thảy sắp hủy diệt, như vậy, hãy để cho loại hạnh phúc này của bọn họ hóa thành vĩnh hằng đi thôi.

Khải Nguyên Tinh, bên trong Thiên Huyền Tông, cụ phân thân kia đã sớm dắt bàn tay nhỏ bé của Linh Lung. Cũng không nói cái gì, chẳng qua là lặng yên nhìn nàng.

– Sao vậy?

Linh Lung ngẩng đầu hỏi.

– Không có chuyện gì.

Tô Triệt mỉm cười lắc đầu:

– Sư tỷ, ta sẽ không chết, nếu là một lát nữa mà đột nhiên không thấy ta, lúc đó, chẳng qua là ta tạm thời rời đi. Ngươi sống cho thật tốt, chờ ta trở lại.

– Xảy ra chuyện gì?

Đã sớm là Đại Thừa kỳ tu vi như Linh Lung, nhất thời ý thức được tình huống không đúng.

– Không có chuyện gì, nhớ kỹ lời của ta là được.

Tô Triệt nhẹ nhàng mà đem nàng ôm vào trong lòng. Ta sẽ không chết, mặc dù thua, ta cũng sẽ không thua cả bàn. Ta còn có một cụ phân thân với thực lực Tiên Tôn giấu ở trên Ma Ly Đảo, ta còn sẽ trở về…

Đáng tiếc chính là, giờ này khắc này, Thiên Âm đang tu luyện Hỗn Độn năng lượng ở tại trên một tinh cầu không người trong Tiên Ngục vũ trụ, nhưng Tô Triệt lại không thể đem nàng từ trong Tiên Ngục đưa ra tới kề vai chiến đấu cùng mình.

Đúng vậy, không riêng gì chức năng mỗi một tầng Tiên Ngục toàn bộ không hoạt động, ngay cả cơ bản nhất, muốn lấy ra vật phẩm khác từ trong Tiên Ngục, hoặc là đưa người nào ra, đều đã làm không được rồi. Tiên Ngục, hoàn toàn mất khống chế.

– Đã như vậy, vậy thì không cần quấy rầy nàng.

Trong lòng Tô Triệt thở dài, mặc dù còn có thể lấy Tâm Linh Ba Động gọi Thiên Âm tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, có thể nàng thân ở bên trong Tiên Ngục, căn bản không ra được, không giúp được mình bất cứ chuyện gì, vậy cần gì phải làm cho nàng lo âu vô ích đây.

Nhưng Thiên Âm thật giống như có Tâm Hữu Linh Tê, chủ động giải trừ trạng thái tu luyện, từ trong động phủ bay đi ra ngoài, nhìn lên tinh không, gửi cho Tô Triệt đi tâm linh truyền âm:

– Xảy ra chuyện gì sao?

– Quả thật có chút chuyện, một lát nữa lại nói cùng ngươi.

Tô Triệt lấy giọng nói hết sức bình tĩnh hướng nàng trả lời.

Thiên Âm đáp một tiếng, nhưng chút tâm thần vẫn là có không yên, căn bản không thể tiếp tục tu luyện được, chỉ có thể âm thầm lo lắng trở về động phủ, kiên nhẫn chờ đợi…

Hết thảy mọi việc, chẳng qua là phát sinh trong thời gian vài hơi thở, tất cả cũng ở bên trong không gian Tiên Ngục, nhưng Ngọc Hoàng Thiên hình như có thủ đoạn đặc thù gì đó, có thể cảm ứng được trạng thái cùng tình cảnh Tô Triệt giờ phút này.

Hắn liền cười nói:

– Sự thật chứng minh, không có Tiên Ngục bảo tháp, ngươi chính là một phế vật. Có lẽ, ngay cả dũng khí cùng tư cách giao thủ với ta cũng không có.

Tô Triệt cười không ra tiếng, cũng không có phản bác cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.