Tiên Quốc Đại Đế

Q.2 - Chương 75 - Hội Hợp

trước
tiếp

Ba người ngạc nhiên hỏi:

– Tám ngàn người? Sưu tầm vì hắn? Nhiều người như vậy? Sao có thể?

Thất Kiếm hiệp giải thích rằng:

– Chủ yếu là Nhật Nguyệt Minh. Không biết Nhật Nguyệt Minh lên cơn gì mà điều hơn phân nửa đệ tử vào Phong Yêu sơn mạch, bán mạng cho Cổ Nguyệt thánh tử. Nhật Nguyệt Minh có sáu ngàn đệ tử đều đi vào.

Tứ Kiếm hiệp ngạc nhiên hỏi:

– Nhiều người như vậy? Rốt cuộc đang tìm cái gì, điên rồi sao?

Thất Kiếm hiệp biểu tình quái dị nói:

– Tiếp theo là sư thúc đầy phong cách của chúng ta.

– A?

Thất Kiếm hiệp vẻ mặt kỳ dị nói:

– Sư thúc mang ba ngàn cẩm y quân một đường đi tới, nghe nói có gần năm trăm cao thủ từ Khí cảnh trở lên hộ tống.

Mọi người kinh ngạc bật thốt:

– Năm trăm? Khí cảnh? Hộ tống?

Thất Kiếm hiệp lấy làm lạ nói:

– Đúng vậy. Cổ Nguyệt thánh tử triệu tập tám ngàn người đa số là tu vi Tinh cảnh, từ Khí cảnh trở lên không nhiều bằng bên sư thúc, nghe nói đội ngũ này vẫn đang tăng thêm.

Mọi người biểu tình mờ mịt.

Lúc trước Diêm Xuyên nói khi đó sẽ dễ dàng tìm đến hắn, hắn đi qua đâu là rầm rộ náo nhiệt, bốn người không tin, giờ xem ra đội ngũ lớn nhất trong Phong Yêu sơn mạch chính là Diêm Xuyên.

Lục Kiếm hiệp quái dị hỏi:

– Làm sao đây? Đi tìm sư thúc không?

Ngũ Kiếm hiệp mắt sáng lên nói:

– Đi, đương nhiên phải đi tìm sư thúc, bên sư thúc chắc rất thú vị.

– Vậy còn chờ gì nữa?

– Đúng vậy. Lão thất, sư thúc ở đâu?

– Đi theo ta.

Trên đỉnh một ngọn núi Phong Yêu sơn mạch.

Cổ Nguyệt thánh tử dẫn một đám cường giả đứng trên đỉnh núi nhìn xuống Phong Yêu sơn mạch dưới biển mây.

Đám Văn Nhược Tiên Sinh, Ngụy Ngã đứng sau lưng Cổ Nguyệt thánh tử.

Vài tên thuộc hạ cung kính đứng trước mặt Cổ Nguyệt thánh tử.

Mấy tên thuộc hạ cung kính nói:

– Thánh tử, chúng ta được đến tin tức chính là như vậy!

Cổ Nguyệt thánh tử hít sâu, nheo mắt lặp lại:

– Diêm Xuyên?

Không chỉ là Cổ Nguyệt thánh tử, đám cường giả đều làm vẻ mặt kinh ngạc.

Cổ Nguyệt thánh tử thản nhiên nói:

– Văn Nhược Tiên Sinh, ngươi thấy sao?

Văn Nhược Tiên Sinh cười khổ nói:

– Thánh tử, ngươi lấy danh nghĩa ‘Danh, uy, ân, tình’ mời các vị giúp đỡ, Diêm Xuyên là lấy lợi, xem ra không đến mức lấy ‘lợi’ dụ, hơn nữa hắn làm vậy có lẽ vì để tự bảo vệ mình.

Cổ Nguyệt thánh tử biểu tình phức tạp nói:

– Tự bảo vệ mình? Một mình hắn tự bảo vệ mình, sáu trăm cao thủ từ Khí cảnh trở lên thành người hộ tống ba ngàn Tinh cảnh của hắn rèn luyện? Diêm Xuyên này thật là có thủ đoạn.

Minh chủ của Nhật Nguyệt Minh, Ngụy Ngã xen lời:

– Thánh tử, ta cảm thấy Diêm Xuyên này đáng hận.

Cổ Nguyệt thánh tử thản nhiên nói:

– A?

Văn Nhược Tiên Sinh nhướng mày.

Ngụy Ngã lạnh lùng nói:

– Lúc trước Cổ Nguyệt thánh tử hạ thấp người mời hắn vào Phong Yêu sơn mạch thế mà hắn từ chối, nếu thật như hắn đã nói không muốn vào Phong Yêu sơn mạch thì thôi. Nhưng hắn lại đi vào, đó là không cho kiếm công đức mặt mũi, rất đáng hận. Hơn nữa hắn mượn tin tức công pháp thiên cấp thánh tử truyền ra để chiêu lãm bảo tiêu miễn phí cho mình, thật đáng giận!

Cổ Nguyệt thánh tử hơi nhíu mày nói:

– A?

Văn Nhược Tiên Sinh vội cười nói:

– Ha ha ha ha! Ngụy Ngã chân nhân nói sai rồi, thánh tử thả ra tin tức công pháp thiên cấp vốn là khiến người tin tưởng, Diêm Xuyên tăng thêm phần khẳng định là vì giúp thánh tử, có gì mà giận?

Ngụy Ngã nhíu mày nhìn Văn Nhược Tiên Sinh:

– A?

Cổ Nguyệt thánh tử hít sâu, thản nhiên nói:

– Hắn vào thì cứ vào, thôi kệ.

– Vâng!

Ngụy Ngã gật đầu, không nói nhiều.

Cổ Nguyệt thánh tử trầm giọng nói:

– Có tin tức của Yêu Thiên Thương không?

Văn Nhược Tiên Sinh nhíu mày nói:

– Không có, nhưng xem ra Yêu Thiên Thương chắc chắn không muốn dàn xếp hòa bình, rất có thể sẽ làm hỏng việc lớn của thánh tử.

Cổ Nguyệt thánh tử trầm giọng nói:

– Hỏng việc lớn của ta? Hừ, hắn chưa xứng! Tiếp tục tìm cho ta, đội tu giả thám hiểm mở ra thượng cổ phong ấn, toàn bộ trúng nguyền rủa, chỉ cần ra khỏi khu vực Phong Yêu sơn mạch là chết hết, ra ngoài xem như chết, chỉ mang về cho chúng ta một chút tin tức. Còn hai người nữa chắc chắn ở đâu đó trong Phong Yêu sơn mạch, tìm ra bọn họ liền biết thượng cổ phong ấn tại chốn nào!

Ngụy Ngã trầm giọng nói:

– Thánh tử yên tâm, người Nhật Nguyệt Minh ta chắc chắn sẽ tìm ra bọn họ!

Cổ Nguyệt thánh tử thản nhiên nói:

– Ngụy Ngã chân nhân, lần này vất vả cho Nhật Nguyệt Minh của ngươi, qua đợt này ta thay Đại Chiêu thánh địa trọng thưởng cho ngươi!

Ngụy Ngã cười nói:

– Tạ ơn thánh tử, ta đi thúc giục đệ tử môn hạ!

Cổ Nguyệt thánh tử gật đầu, nói:

– Ừm!

Ngụy Ngã bay xuống sơn cốc bên dưới.

Nhìn Ngụy Ngã bay xuống núi, Cổ Nguyệt thánh tử hơi híp mắt, khóe môi cong lên nụ cười lạnh.

Bên dưới, trong một cái lều to, trước mặt Ngụy Ngã đứng hai mươi mấy người.

Ngụy Ngã trầm giọng nói:

– Hai mươi người các ngươi đều là Khí cảnh, ta có một nhiệm vụ cho các ngươi!

– Xin minh chủ sai bảo!

Ngụy Ngã trầm giọng nói::

– Đi ám sát Diêm Xuyên cho ta! Hai mươi Khí cảnh là đủ rồi.

Bên cạnh một người ngạc nhiên hỏi:

– Sư huynh, ám sát Diêm Xuyên? Tại sao? Ngay bây giờ?

Ngụy Ngã trầm giọng nói:

– Hắn là nghiệt chủng của Diêm Đào, sớm muộn gì sẽ tìm chúng ta trả thù, nhìn từ lần này vào Phong Yêu sơn mạch này thì thấy bản lĩnh của tiểu súc sinh không nhỏ, phải trảm thảo trừ căn trước khi hắn lớn lên, nếu không sớm muộn gì sẽ là họa lớn.

Người bên cạnh gật đầu, nói:

– Ừm!

Hai mươi Khí cảnh tự tin nói:

– Minh chủ yên tâm, nếu Diêm Xuyên chỉ là Tinh cảnh thì hai mươi người chúng ta giết hắn đủ dư dả, huống chi ám sát.

Ngụy Ngã gật đầu, nói:

– Đi đi.

Vèo!

Hai mươi Khí cảnh bay nhanh ra khỏi lều lớn.

– Sư huynh, thế này có phải là quá chuyện bé xé ra to? Hai mươi Khí cảnh đi ám sát một Tinh cảnh?

– Có lẽ đi.

Ngụy Ngã cũng cảm thấy thần kinh mình quá nhạy cảm.

Phong Yêu sơn mạch, một hồ lớn mênh mông.

Trên một tiểu sơn khâu, Diêm Xuyên dẫn đám Túy Kiếm Sinh đi vào hồ lớn.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Trên hồ lớn nước sôi sùng sục, máu nổi lên từ đáy hồ, từng cái xác cá sấu nổi lên.

Túy Kiếm Sinh cười nói:

– Cá sấu trong hồ này cũng gặp họa, ta thấy đại quân của ngươi chính là quân đoàn châu chấu, đi qua đâu thì không có một cọng cỏ, bao nhiêu yêu thú cũng gặp tai bay vạ gió!

Diêm Xuyên cười nói:

– Nhóm Hoắc Quang ở trên đất bằng có thể giết yêu, vào nước cũng phải làm được nếu không thì sớm muộn gì chịu thiệt, không bằng bồi dưỡng từ bây giờ.

– Nhưng bọn họ mới vào Tinh cảnh không lâu, chắc còn chưa quen thông qua lỗ chân lông hô hấp dưới nước, ngươi làm vậy là quá nhanh.

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

– Nhanh? Đã là Tinh cảnh còn cần người dạy? Phải biết hết!

– Nhưng mà…

Đám Túy Kiếm Sinh vẫn hơi mờ mịt.

Diêm Xuyên cười nói:

– Còn nhưng nữa thì lát tối ngươi đừng mong ăn yến cá sấu!

Túy Kiếm Sinh câm miệng ngay lập tức:

– Đừng, xem như ta không nói gì hết!

– Ha ha ha ha!

Đám Tam Kiếm hiệp cười to.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.