Có thể nói, không có Lương Mạt Vũ và Diêu Yểu hắn tuyệt đối không có khả năng hoàn thành công hạng việc này trong thời gian ngắn như vậy.
Sau khi hết thảy đi vào chính quy, Vũ La lại lần nữa bế quan. Thực ra hắn hiểu rất rõ tương lai của mình không ở trong lãnh địa, mà ở một lĩnh vực khác: Tam Phù Thiên Công.
Chỉ cần hắn có thể trở thành Tam Phù Thiên Công hùng mạnh nhất Cửu Giới Tinh Hà, lãnh địa, tinh cầu, bộ hạ muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Vũ La bế quan thì Triệu Hiểu Hiểu không có chuyện gì, mỗi ngày chính là tu luyện, nàng không có sở thích, không có tiêu khiển, không có bằng hữu. Bởi vậy khi Lương Mạt Vũ đưa Cơ Tiểu Tiểu về, nàng vô cùng bất ngờ.
– Ngươi, ngươi không phải đi thế giới đẳng cấp thấp rồi sao?
Cơ Tiểu Tiểu nhìn thấy vị bằng hữu tốt vô tư này, nước mắt không chịu khống chế tràn ra, nàng dùng sức lau đi, nhưng lau không hết.
– Đừng khóc, đừng khóc, nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cơ Tiểu Tiểu yên lặng khóc một hồi lâu, rốt cuộc mới nén bi thương xuống, nói với Triệu Hiểu Hiểu.
Nàng lần này quả thật là đi thế giới đẳng cấp thấp, thế nhưng nàng ngàn vạn lần không nghĩ đến, phụ tử (cha con) mình đã thừa nhận thất bại rồi, đối thủ lại vẫn không chịu buông tha bọn họ.
Thuyền lớn của Cơ Tiểu Tiểu ngồi giữa đường gặp phải mai phục của một đội mã tặc, thực lực của đối phương hùng mạnh không thể tưởng tượng, khổ chiến một phen nhưng vẫn bị thua, hộ vệ bên người Cơ Tiểu Tiểu tám phần mười chết trận. Cuối cùng lão bộc trung thành Lâm thúc thiêu đốt sinh mệnh, mạnh mẽ mở ra hư không tiếp dẫn điểm, bọn họ mới có thể chạy trốn.
Tiếc là thực lực của Lâm thúc có hạn, hư không tiếp dẫn điểm mở ra cực kỳ không ổn định, cuối cùng trốn ra được chỉ có một mình Cơ Tiểu Tiểu! Khi Cơ Tiểu Tiểu kể lại, Lương Mạt Vũ một mực đứng bên cạnh nghe, Cơ Tiểu Tiểu nói xong, Lương Mạt Vũ không nói gì đã xoay người đi ra.
Cơ Tiểu Tiểu một đường chạy trốn đã thành chim sợ cành cong, thần hồn nát thần tính, thật vất vả mới gặp được Triệu Hiểu Hiểu, thực sự là sức cùng lực kiệt, sau khi nói xong cả người mệt mỏi rã rời:
– Hiểu Hiểu, có chỗ ngủ không? Ta mệt mỏi quá…
Triệu Hiểu Hiểu nhường lại giường của mình, Cơ Tiểu Tiểu trèo lên giường cuốn lấy chăn liền ngủ.
Triệu Hiểu Hiểu thở dài, ngồi bên giường yên lặng nhìn Cơ Tiểu Tiểu ngủ, cuối cùng cắn răng một cái đứng dậy đi ra.
Khi Vũ La xuất quan đã nhìn thấy Triệu Hiểu Hiểu quỳ ở ngoài cửa.
– Xin tiên sinh, trợ giúp Cơ Tiểu Tiểu!
Triệu Hiểu Hiểu nặng nề dập đầu một cái, một tiếng bộp vang lên gạch xanh trên mặt đất nát bấy, máu tươi trên trán của Triệu Hiểu Hiểu nhỏ xuống, trên gạch vỡ một mảnh đỏ tươi.
Vũ La nhíu mày:
– Ngươi trở về trước đi.
Triệu Hiểu Hiểu cũng không nói nhiều, đáp lại một tiếng đứng dậy đi ra.
Vũ La tùy ý ngồi xuống, chẳng qua chỉ chốc lát Lương Mạt Vũ đã giống như u linh xuất hiện ở trong phòng. Vũ La có chút bất ngờ:
– Sao lại là ngươi?
Vũ La cho rằng việc này hơn phân nửa là Tổ Thiên Thu hoặc là Diêu Yểu sẽ nhúng tay, Lương Mạt Vũ chính là một người ý chí sắt đá, không thích quản chuyện người khác nhất.
Lương Mạt Vũ thản nhiên nói:
– Thanh Khâu Tiên Tộc chính là người có huyết mạch đẳng cấp cao trong Yêu tiên, nếu như có thể thu phục, trợ lực không nhỏ. Cho dù không thể thu phục, làm tốt quan hệ tương lai cũng có chỗ tốt lớn.
Vũ La gật đầu:
– Nhưng Cơ Thường Tại là người quá mức tính toán, cho dù là nhận ân huệ, ta sợ hắn cũng sẽ không động lòng.
Lương Mạt Vũ nói:
– Vậy thì đổi một người khác.
Vũ La suy nghĩ một chút:
– Ngươi nói là Cơ Tiểu Tiểu ư?
Lương Mạt Vũ gật đầu.
Kế hoạch này nói ra dường như có chút viển vông. Chỗ khó cũng không phải ở chỗ làm cho Cơ Thường Tại thoái vị, mà ở chỗ làm cho Cơ Tiểu Tiểu thượng vị, nghe qua là một vấn đề dễ dàng, nhưng trên thực tế cũng không phải như vậy.
Cơ Thường Tại đã không còn lối thoát, để hắn xuống đài, giao quyền khống chế thực tế đã không còn của mình cho nữ nhi của mình đổi lấy sư phồn vinh, Cơ Thường Tại sẽ đồng ý, bởi vì bản thân hắn cũng bị bức sắp sửa không có đường sống rồi.Nhưng vấn đề là tính cách của Cơ Tiểu Tiểu, căn bản không thích hợp làm lãnh tụ của một Tiên tộc hùng mạnh.
Thế nhưng Lương Mạt Vũ lại đưa ra một đề nghị như vậy, tâm tư của Vũ La vừa chuyển cũng đã hiểu được: Cơ Tiểu Tiểu chính là một con rối được bồi dưỡng lên, thuận tiện cho Vũ La khống chế Thanh Khâu Tiên Tộc.
Trong lòng hắn thoáng có chút không đành lòng, thế nhưng suy nghĩ lại một chút, điều này đối với cha con Cơ Thường Tại mà nói, thực ra là một lựa chọn tốt nhất. Vũ La không thể vô duyên vô cớ trợ giúp bọn họ, huống chi hắn vẫn không thích Cơ Thường Tại. Thế nhưng Vũ La không xuất thủ, chỉ sợ cha con Cơ Thường Tại chỉ còn một con đường chết.
Dưới tình huống như vậy, nếu muốn cho hắn xuất thủ, nhất định phải có lợi ích làm hắn động lòng.
Vũ La không cảm thấy mình là đấng cứu thế gì đó, đây chỉ là một giao dịch xem như công bằng mà thôi, hai bên khác nhau ở chỗ cha con Cơ Thường Tại không được lựa chọn.
Vũ La gật đầu:
– Tốt, ngươi đi nói cho Triệu Hiểu Hiểu, có thể tiết lộ thân phận của ta với Cơ Tiểu Tiểu.
Lương Mạt Vũ gật đầu một cái đi ra.
Vũ La pha một bình Nham trà sáu trăm năm.
Đây là hàng giấu trong hoàng cung của Lý Tu Viễn, loại trà này còn có rất nhiều, bọt nước sôi lên sùng sục, còn chưa rót ra chén trà đã nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.
Vũ La dùng hai ngón tay che miệng chén trà, khẽ hít vào một cái…
Cơ Tiểu Tiểu đến trước cửa liền cảm giác mình bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn lại, cỗ lực lượng này cực kỳ nhu hòa, nhưng không thể vượt qua.
Nàng đã lao vào một lần liền không dám lỗ mãng lui về, bịch một tiếng quỳ ở ngoài cửa, không ngừng dập đầu:
– Tiên sinh, tiên sinh, xin ngài cứu cứu phụ thân ta! Cầu xin ngài! Cơ Tiểu Tiểu sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài, nhất định sẽ báo đáp đại ân của ngài.
Vũ La rót trà ra, uống một ngụm, sau đó giống như không nhìn thấy Cơ Tiểu Tiểu, trở lại gian phòng của mình bế quan, đóng cửa lại cũng không có tiếng động gì nữa.
Cơ Tiểu Tiểu vừa dập đầu vừa rơi lệ, qua hai canh giờ, Vũ La vẫn không xuất hiện, nàng vẫn một mực quỳ trước cửa.
Triệu Hiểu Hiểu xuất hiện ở phía sau nàng, nhưng cũng chỉ có thể than thở một tiếng.
Có câu làm người phải lương thiện, nếu như không phải Cơ Thường Tại năm đó quá mức tính toán kiêu ngạo, sao có cục diện giống như hôm nay?
Thời gian Triệu Hiểu Hiểu đi theo Vũ La cũng không ngắn, đã có thể hiểu được Vũ La là người như thế nào. Đối với người của mình, Vũ La nhất định rộng rãi độ lượng, an bài tốt tất cả mọi việc cho ngươi. Thế nhưng những người làm cho Vũ La sinh ghét, hắn hạ thủ cũng tuyệt đối không nương tay.
Cơ Tiểu Tiểu đã quỳ ngoài cửa phòng của Vũ La ba ngày, Vũ La đánh giá cũng tạm được rồi, lúc này mới từ trong phòng đi ra. Khi hắn đứng ở trước mặt Cơ Tiểu Tiểu, Cơ Tiểu Tiểu sức cùng lực kiệt lại lần nữa nhìn thấy hy vọng, trong đôi mắt băn ra thân thái dị dạng:
– Tiên sinh! Cầu ngài xuất thủ!
Vũ La không bảo nàng đứng lên, mà thản nhiên hỏi:
– Cảm giác giao vận mệnh của mình vào trong tay người khác thế nào?
Cơ Tiểu Tiểu sửng sốt, không có ai thích cảm giác này.
Vũ La không cần nàng trả lời, chỉ là nhắc nhở nàng mà thôi.
– Đứng lên đi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội nắm giữ vận mệnh của mình. Hiện tại, thông tri lão tử giảo hoạt kia của ngươi, bảo hắn tự mình đến gặp ta.
Cơ Tiểu Tiểu vui mừng khôn xiết:
– Tiên sinh, ngài nguyện ý trợ giúp chúng ta?
Vũ La không chút khách khí:
– Không có. Ta không xuất thủ, phải xem ta và cha ngươi nói chuyện thế nào đã.
Cơ Tiểu Tiểu vẫn hưng phấn như trước:
– Đa tạ tiên sinh, đa tạ tiên sinh! Ta đi liên hệ cha ta!
Nàng đứng lên, mạnh mẽ vận chuyển tiên nguyên đã cứng ngắc, không ngờ vừa chạy mấy bước đã phun ra một ngụm tiên huyết, Triệu Hiểu Hiểu khống chút nghĩ ngợi đỡ lấy nàng:
– Cẩn thận!Cơ Tiểu Tiểu thực ra đến Cự Tượng tinh đã liên hệ với Cơ Thường Tại. Ngày hôm qua Cơ Thường Tại đã đến Cự Tượng tinh, nhưng chết sống không tìm được nữ nhi của mình. Cơ Tiểu Tiểu quỳ trước cửa phòng của Vũ La, Cơ Thường Tại dùng truyền âm ngọc hoàn liên hệ nàng tự nhiên không có biện pháp trả lời.
Cơ Thường Tại cũng chỉ có một nữ nhi bảo bối này, hắn mặc dù là con buôn giảo hoạt, thế nhưng đối với người con này thực sự là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, mãi không tìm được nữ nhi, Cơ Thường Tại cũng sắp sửa phát điên rồi.
Tình cảnh hiện tại của hắn rất không tốt.
Trên thực tế trước kia hắn cũng không có nghĩ đến, không ngờ trong gia tộc có người làm chuyện tuyệt tình như vậy, hành động này hoàn toàn là muốn đẩy cha con bọn họ vào chỗ chết.
Lực lượng bên cạnh nữ nhi đã là một nửa lực lượng mà Cơ Thường Tại có thể điều động. Sau khi toàn quân bị diệt, trên thực tế Cơ Thường Tại đã không còn cả lực chống đỡ trong trận đấu tranh này.
Lão cáo già Cơ Thường Tại này, cũng là lần đầu tiên từ lúc chào đời đến nay có ý niệm chết cũng phải cha con hai người chết cùng một chỗ.
Ngay khi hắn sắp sụp đổ, rốt cục Cơ Tiểu Tiểu cũng đã có tin tức.
Cha con giáp mặt, ôm nhau khóc ròng. Cơ Thường Tại vô cùng vui mừng, nghe Cơ Tiểu Tiểu nói lại trợn mắt há mồm. Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, Vũ La không ngờ là một vị Tam Phù Thiên Công, hơn nữa đẳng cấp không thấp, có thể giúp hắn hoàn thành kế hoạch Thiên Đồng!
Thế nhưng bệnh cũ của Cơ Thường Tại lại phát tác, Cơ Tiểu Tiểu nói xong, phản ứng đầu tiên của hắn chính là hỏi Cơ Tiểu Tiểu:
– Nha đầu, ngươi đã tận mắt thấy qua Tam Phù của Vũ La chế tác chưa?
Cơ Tiểu Tiểu lắc đầu.
Sắc mặt của Cơ Thường Tại lập tức trở nên không tự nhiên:
– Đám người này sẽ không lừa chúng ta chứ?
Cơ Tiểu Tiểu nhíu mày:
– Cha, bộ dạng hiện tại của chúng ta còn có cái gì đáng lừa?
Cơ Thường Tại trừng mắt:
– Vậy thì chưa chắc. Ngươi đừng quên, cha còn có thể lấy ra những tài liệu của kế hoạch Thiên Đồng. Ta phỏng chừng bọn họ tính toán chính là những tài liệu trân quý này. Nha đầu, ngươi còn quá ngây thơ. Nếu hắn thật sự là một vị Tam Phù Thiên Công tôn quý, chỉ có người ta nịnh bợ hắn, sao lại vô duyên vô cớ trợ giúp chúng ta?
– Ta đoán chừng, bọn họ tính toán chính là tài liệu của chúng ta. Nói là giúp chúng ta hoàn thành kế hoạch Thiên Đồng, đến lúc đó chúng ta sẽ phải chuyển tài liệu tới, bọn họ nuốt tài liệu, giết chúng ta diệt khẩu, tất cả kín kẽ không chút dấu vết…
– Cha!
Cơ Tiểu Tiểu cũng có chút tức giận:
– Người có thể không nghĩ người ta xấu xa như vậy được không…
– Nhưng trong Cửu Giới Tinh Hà này, cũng tuyệt đối không có người tốt như vậy!
Cơ Tiểu Tiểu rất bất đắc dĩ:
– Vậy người tính làm sao bây giờ? Đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta. Ta tin tưởng Triệu tỷ tỷ sẽ không gạt ta.
Cơ Thường Tại sờ cằm suy nghĩ hồi lâu:
– Ngươi dẫn ta đi xem thử, ta thăm dò ý tứ của Vũ La rồi quyết định.
Cơ Tiểu Tiểu cảm giác không ổn, thế nhưng phụ thân cố chấp, nàng cũng không có cách nào.
– Được rồi.
Tư thái của Cơ Thường Tại lúc này hạ xuống rất thấp, vừa vào cửa đã ôm quyền khom người cúi đầu:
– Cơ Thường Tại có mắt không tròng, ra mắt tiên sinh.
Vũ La xua tay:
– Không cần nghi thức xã giao. Cơ Tiểu Tiểu ngươi ra ngoài trước đi, ta có lời nói với phụ thân ngươi.
Cơ Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn phụ thân, khom người lui ra ngoài.
Vũ La đi thẳng vào vấn đề nói:
– Cơ Thường Tại, ngươi nói ta nghe vì sao ta phải giúp ngươi?
Cơ Thường Tại xấu hổ, nhưng người giảo hoạt da mặt đều rất dày. Hắn sau khi thoáng xấu hổ, liền ra sức khen ngợi:
– Tiên sinh quả thật là cao thượng, người đời không thể bì kịp…
– Được rồi!
Vũ La nhíu mày không hài lòng:
– Ngươi vẫn còn đang tính toán, muốn biết rõ rốt cuộc ta có thực lực giúp ngươi hay không chứ gì?
Cơ Thường Tại chống chế:
– Tuyệt không có ý này, tiên sinh thực sự là nghĩ nhiều rồi…
Vũ La cười nhạt, nói thẳng:
– Ta nhìn trúng không phải ngươi, cũng không phải Cơ Tiểu Tiểu, ta nhìn trúng là Thanh Khâu Tiên Tộc!
Cơ Thường Tại biến sắc:
– Tiên sinh ngươi…
Vũ La nhẹ nhàng cắt ngang lời nói của hắn:
– Nơi này là hoàng cung của Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, ta chính là người đã giết Lý Tu Viễn. Nói vậy trước khi ngươi đến đây cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi.
Cơ Thường Tại đích xác đã nghĩ tới, nhưng hắn còn có chút khó mà tin được, Vũ La có thể bằng vào thực lực của mình giết chết Lý Tu Viễn, dù sao lần gặp mặt trước Vũ La thậm chí còn chỉ là thân thể phàm nhân.
– Ta cần một ít minh hữu, thực lực Thanh Khâu Tiên Tộc xem như không tồi. Ta sẽ để Cơ Tiểu Tiểu trở thành chưởng khống giả tiếp theo của Thanh Khâu Tiên Tộc. Bởi vì…
Vũ La dừng lại một chút, chậm rãi cúi người nhìn chằm chằm Cơ Thường Tại hồi lâu, nhìn đến khi Cơ Thường Tại cũng cảm giác không được tự nhiên, hắn cuối cùng mới nói:
– Ta không tín nhiệm ngươi.
Sắc mặt của Cơ Thường Tại đột biến, thật giống như bị người ta đánh một quyền mạnh mẽ lên mặt.
Vũ La nhẹ nhàng khoát tay:
– Ngươi đi ra đi, suy nghĩ cho kỹ lời nói của ta. Về phần nghi vấn của ngươi, ngươi căn bản không có tư cách hoài nghi ta.
Cơ Thường Tại ngơ ngác từ trong cung điện của Vũ La đi ra, gió lạnh thổi qua, hắn mới phát hiện sau lưng mình đã đầy mồ hôi lạnh.
Đến bước này rồi, Cơ Thường Tại cũng đã không hoài nghi Vũ La có năng lực trợ giúp Thanh Khâu Tiên Tộc hay không nữa, sự tự tin của Vũ La đã nói rõ tất cả.
Cơ Thường Tại đứng một lúc lâu ở cửa, bỗng nhiên cảm giác được tiêu điều vô tận, hắn ngàn vạn lần không có nghĩ đến, một người khi mới gặp mặt mình không thèm coi ra gì, kết quả không ngờ nắm giữ vận mệnh của mình.
Mà lúc này, sự hối hận vô hạn đã không có chỗ dùng, cho dù hắn hiện tại hối hận gần đứt ruột thì có thể làm gì? Cũng không thay đổi được cái gì rồi. Trách thì phải trách mình năm đó quá mức hám lợi.
Đây cũng là lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới nay, Cơ Thường Tại bắt đầu nghĩ lại, cách đối nhân xử thế của mình có phải là quá mức coi trọng cái lợi trước mắt hay không?
Cơ Thường Tại đích xác không có tư cách hoài nghi Vũ La, đôi mắt của Vũ La giống như có thể nhìn thấu nội tâm người ta, trực tiếp nhìn rõ tất cả tính toán của hắn. Hắn tự cho mình là “trí tuệ” siêu phàm, ở trước mặt Vũ La căn bản không đáng nhắc tới.
Cân nhắc nhiều lần, cuối cùng hắn đã làm ra quyết định.
Ba ngày sau, một chi đội ngũ đã đến Cự Tượng tinh, sau khi gặp mặt Cơ Thường Tại ở một khách sạn duy nhất trong lãnh địa của Vũ La, đã cùng nhau chạy tới hoàng cung của Vũ La.
Vũ La quyết định tiến hành mở cửa thương nghiệp với lãnh địa, kết quả không sai biệt lắm với dự liệu của Lương Mạt Vũ, gần như không có ai dám tới nơi này, năm đại Tiên Tôn nhìn chằm chằm như vậy, ai dám khinh suất?
Vũ La không thể làm gì khác hơn là cải tạo lại cung điện của Tiên Hậu Lý Tu Viễn một phen, mới có địa phương như khách sạn, thành thị thông thương… Nếu nói đến trình độ xa hoa, khách sạn này tuyệt đối ăn đứt bất cứ một khách sạn đỉnh cấp của tinh cầu thương nghiệp nào.
Tiếc rằng, trong khách sạn xa hoa, cực lớn này chỉ có đoàn người Cơ Thường Tại ở.
Cơ Thường Tại để người ở bên ngoài, còn mình đi vào trước bẩm báo. Vũ La liếc mắt nhìn hắn. Cơ Thường Tại rất xấu hổ, biết Vũ La đã nhìn thấy tình cảnh của mình, hắn cười khổ nói:
– Nếu tiên sinh đã nhìn ra rồi, ta cũng không cần giấu diếm gì nữa. Cơ Thường Tại đích xác đã không có bất luận tư cách gì nói điều kiện với tiên sinh, chỉ hy vọng tiên sinh có thể giữ lời, giúp nữ nhi của ta leo lên vị trí gia chủ.
Lời nói này nói ra, Cơ Thường Tại đã hoàn toàn hết hy vọng.
Vũ La gật đầu:
– Ngươi yên tâm đi.
Người của Thanh Khâu Tiên Tộc phái tới, hiển nhiên là mang theo tất cả tài liệu của kế hoạch Thiên Đồng mà đến. Mà Cơ Thương lại dẫn tiến người đến cho Vũ La, hành động này đáng để nghiền ngẫm một phen rồi.